Quyền Chính Thái xuất hiện tuy rằng khiến cho Trương Dương kinh ngạc, thế nhưng hắn đối với trận doanh của Lý Uyển Cơ cũng không kỳ quái, chân chính cảm thấy hứng thú đối với bí mật quân sự của Bắc Triều Tiên đơn giản là số ít quốc gia, bên trong khẩn trương nhất cũng là Nam Triều Tiên, với lý giải của Trương Dương đối với Lý Uyển Cơ, cô ấy hẳn là người Bắc Triều Tiên, nếu như cô ấy nói tất cả là thật, như vậy cô ấy vì thay cha báo thù, đã đầu quân cho Nam Triều Tiên.
Quyền Chính Thái mời Trương Dương ngồi xuống, mỉm cười nói: Thật ra từ khi Trương tiên sinh đi đến chổ của Lý Ngân Nhật, chúng tôi đã bắt đầu theo dõi cậu.
Trương đại quan nhân vẻ mặt cười nhạt, Quyền Chính Thái này cũng thật là vô sỉ, theo dõi tôi lại có thể còn bộ như không có việc gì, nói ra lại có thể thẳng thắn như vậy.
Hắn nhìn thoáng qua Lý Uyển Cơ nói: Cũng may tôi mạng lớn, không có chết dưới súng của Lý tiểu thư.
Biểu tình của Lý Uyển Cơ không có bất luận xấu hổ, cô ấy thản nhiên nói: Anh đột nhiên lao tới phục kích tôi, dưới tình huống đó, phản ứng của tôi đầu tiên đương nhiên là bảo hộ mình.
Trương đại quan nhân đột nhiên phát hiện ra một điểm thú vị giống nhau giữa hai người, không nói lý, rõ ràng là cô ấy theo dõi trước, nói ra giống như cô ấy bị ủy khuất.
Quyền Chính Thái vẫn là vẻ mặt mỉm cười: Với lòng dạ của Trương tiên sinh, hẳn là sẽ không tính toán với Lý tiểu thư. Thằng nhãi này ngoài mặt nói hoà hợp, trên thực tế là cẩn thận.
Trương đại quan nhân cười cười nói: Lòng tôi cho tới bây giờ đều không rộng, biết tôi vì sao cùng cô ấy đến đây không?
Quyền Chính Thái và Lý Uyển Cơ nhìn Trương Dương, cùng đợi câu nói của hắn.
Trương đại quan nhân chậm rãi uống một ngụm cà phê nói: Tôi sở dĩ theo đến đây cũng là muốn nhìn một chút ai ở phía sau cô ấy.
Quyền Chính Thái nói: Hiện tại Trương tiên sinh đã hoàn toàn rõ ràng, tôi nghĩ chúng ta hẳn là có thể bàn vấn đề hợp tác.
Trương Dương nói: Tiền đề hợp tác ở chỗ các người đáp ứng điều kiện của tôi.
Quyền Chính Thái hướng Lý Uyển Cơ gật đầu, Lý Uyển Cơ rời khỏi phòng, đem cửa phòng đóng lại.
Quyền Chính Thái mở máy vi tính của mình, sau khi đưa mật mã vào, mở văn kiện, thấp giọng nói: Căn cứ tình huống của chúng tôi lý giải. quân đội Bắc Triều Tiên đang bí mật nghiên cứu chế tạo một loại vũ khí sinh hóa, loại vũ khí này chỉ cần nghiên cứu chế tạo thành công, chắc chắn tạo thành uy hiếp cực lớn đối với hòa bình thế giới.
Biểu tình của Trương Dương ít nhiều có vẻ có chút chẳng đáng, Triều Tiên đều là như thế này, hở một chút là ảnh hưởng quốc tế hòa bình thế giới, cái mảnh đất nhỏ như lổ mũi, cho dù nam bắc các người muốn đâm chém lẫn nhau, bất quá cũng là vấn đề của bán đảo, còn con mẹ nó cho rằng mình có thể ảnh hưởng thế giới? Cho dù để cho các người đi ảnh hưởng, các người có cái thực lực kia sao?
Quyền Chính Thái nói: Quân đội Bắc Triều Tiên đem cái kế hoạch này liệt vào cơ mật cao độ, gọi là kế hoạch oo (vô cực) . Trước đó có một nhà hóa học phụ trách công tác nghiên cứu chế tạo hạng mục này, chính phủ Bắc Triều Tiên phủ nhận bọn họ đang tiến hành nghiên cứu tương quan, cái này cũng là cách làm của bọn họ.
Trương Dương có chút không nhịn được nói: Ông nói chuyện này với tôi rốt cuộc có quan hệ gì?
Quyền Chính Thái nói: Trương tiên sinh xin kiên trì một chút. Ông ta tiếp tục nói: Bắc Triều Tiên đối ngoại vẫn đều phủ nhận tồn tại của kế hoạch oo, thậm chí ngay cả Trung Quốc có quan hệ luôn luôn mật thiết diện, bọn họ cũng không có tiết lộ, vì muốn cho bọn họ buông tha cái kế hoạch này, vì giữ gìn an toàn địa phương, chúng tôi làm rất nhiều công tác, rốt cục tập trung địa điểm mục nghiên của kế hoạch này.
Màn hình máy tính xuất hiện một bản địa đồ, Quyền Chính Thái nói: Đây là núi Kim Cương, người có hứng thú đối với kế hoạch oo không chỉ có chúng tôi, cơ quan tình báo của các quốc gia xung quanh cũng có chút quan tâm, bên Bắc Triều Tiên hẳn là ý thức được điểm này, cái kế hoạch này chỉ nắm trong tay của số ít người, Lý Ngân Nhật cũng là người phụ trách của kế hoạch oo. Vì bảo đảm cái kế hoạch này không xảy ravấn đề hắn đem chuyện này giao cho con hắn là Lý Xương Phổ phụ trách.
Quyền Chính Thái nhấn nút, trên màn hình xuất hiện ảnh của một vị quân nhân trẻ tuổi, thoạt nhìn diện mạo có vài phần tương tự Lý Ngân Nhật lúc trẻ.
Quyền Chính Thái nói: Người này tính tình lãnh khốc, thủ đoạn tàn nhẫn, tuy rằng tuổi còn trẻ mà đã giết người vô số.
Trên màn hình xuất hiện ảnh chụp Hàn Tích Thành, Quyền Chính Thái nói: Ngày hôm nay cậu đi đến cảng cá Nguyên Sơn gặp Hàn Tích Thành, người này là quân cờ của Lý Xương Phổ bố trí tại Nguyên Sơn, hắn đứng ra bán tình báo, khiến cho đặc công lẻn vào Bắc Triều Tiên chú ý, đây mới là nguyên nhân hắn buôn bán tình báo tại Nguyên Sơn, mà bên Bắc Triều Tiên từ đầu đến cuối không có ra tay đối với hắn.
Trương Dương đem ảnh chụp của Lệ Phù đưa cho Quyền Chính Thái, Quyền Chính Thái sau khi xem xong nói: Người này tìm Hàn Tích Thành, từ chỗ hắn lấy được tư liệu lẻn vào Kim Cốc quân núi Kim Cương, tôi chỉ biết những cái này, về phần cô ấy có toàn thân trở ra, tôi không biết.
Trương Dương nói: Tôi muốn cứu cô ấy! Quyền Chính Thái nói: Cậu muốn cứu người, chúng tôi muốn tìm ra bằng chứng Bắc Triều Tiên bí mật nghiên cứu chế tạo vũ khí sinh hóa, lẻn vào vùng cấm quân sự Kim Cốc là mục tiêu chung của chúng ta, tôi nghĩ chúng ta hợp tác hẳn là nên có. Quyền Chính Thái có vẻ lòng tin tràn đầy, ông ta hướng Trương Dương nói: Tôi có thể đem toàn bộ tư liệu hiện nay tôi nắm giữ cung cấp cho cậu, trang bị, vũ khí, bản đồ bên trong vùng cấm quân sự Kim Cốc.
Trương Dương nói : “ Ông muốn tôi giúp ông làm cái gì?
Quyền Chính Thái nói : “Mục đích của cậu tôi rất rõ ràng, thật ra cho dù cậu không đến, chúng tôi vẫn muốn lẻn vào vùng cấm quân sự Kim Cốc, hợp tác với cậu, phần thắng của chúng tôi sẽ càng lớn hơn một chút.
Trương Dương nói : “Ông muốn cho tôi giúp các người lấy tư liệu của vũ khí sinh hóa?
Quyền Chính Thái nói: Chúng tôi muốn không phải tư liệu, chúng tôi cũng không có ý phát triển vũ khí sinh hóa, chúng tôi cần chính là chứng cứ, chỉ cần lấy được bằng chứng bọn họ nghiên cứu chế tạo vũ khí sinh hóa, có thể tạo quốc tế ảnh hưởng khiến cho bọn họ từ bỏ, còn có một mục tiêu, cũng là bắt sống nhà hóa học Niết Nhật Khoa Phu! Quyền Chính Thái đem Niết Nhật Khoa Phu của ảnh chụp biểu diễn cho Trương Dương.
Trương Dương cười nói 'Nhiệm vụ rất gian khổ.
Quyền Chính Thái nói :” cậu muốn cứu người, chúng tôi muốn bắt người, chỉ cần nhiệm vụ các người hoàn thành, chúng tôi sẽ phái người tiến hành tiếp ứng, an bài các người từ quốc gia của tôi rời đi. Trương tiên sinh, cậu suy nghĩ một chút, rốt cục có muốn hợp tác với chúng tôi hay không?
Trương đại quan nhân cũng không cần nhiều lo lắng, nếu như theo như lời của Quyền Chính Thái tất cả là thật, tình báo Hàn Tích Thành cung cấp cho hắn sẽ không có nhiều giá trị, hơn nữa ngày hôm nay hắn và Hàn Tích Thành gặp mặt tám chín phần đã bị quân đội nắm giữ, cho dù dứt bỏ tất cả, tư liệu của Quyền Chính Thái nắm giữ đối với hắn cũng có lực hấp dẫn tương đương. Hắn đối với tình huống nội bộ của Kim Cốc hoàn toàn không biết gì cả, Quyền Chính Thái đã điều tra nhằm vào Kim Cốc một thời gian, quan trọng nhất là, ông ta có thể cung cấp tiếp ứng, theo Trương Dương thấy, Lệ Phù gặp dằn vặt tàn khốc, cho dù có thể cứu cô ấy đi ra, làm sao đem cô ấy bình yên ra khỏi lãnh thổ Bắc Triều Tiên cũng là một vấn đề, Quyền Chính Thái xuất hiện trùng hợp giúp hắn giải quyết cái nan đề này.
Trương Dương gật đầu nói : “Ông muốn cho ai cùng tôi lẻn vào vùng cấm quân sự Kim Cốc?
Quyền Chính Thái nói: Một tổ ba người, Thôi Tái Nguyên, Lý Uyển Cơ, Triệu Hách, ba người này tất cả đều là đặc công ưu tú nhất của chúng tôi.
Trương Dương nói: Lý Uyển Cơ và Lý Ngân Nhật có thù giết cha, thủ lĩnh của vùng cấm quân sự Kim Cốc cũng là con trai của Lý Ngân Nhật Lý Xương Phổ, ông không sợ cô ấy bị thù hận che hai mắt, tham gia hoạt động lần này chỉ là vì báo thù, mà ảnh hưởng đến đại cục?
Quyền Chính Thái nói: Tôi cũng lo lắng qua, bất quá Lý Uyển Cơ thân thủ tốt, hơn nữa tri thức sinh hóa của cô ấy vô cùng phong phú, xứng đáng là chuyên gia, chúng tôi tìm không được người thay thế.
Trương Dương nói: Hợp tác không phải là không thể được, thế nhưng đám người tham dự hành động này phải phục tòng chỉ huy của tôi vô điều kiện.
Quyền Chính Thái nói : “Không thành vấn đề!
Trương Dương nghe được ông đáp ứng nhanh như vậy, đương nhiên cũng không có yêu cầu khác, hắn thấp giọng nói: Kế hoạch của các người bao giờ triển khai hành động?
Quyền Chính Thái nói: Đêm mai!
Trương Dương nói: Vì sao muốn chọn đêm mai?
Quyền Chính Thái nói: Đêm mai có mưa giáp tuyết, cảnh giới của quân đội khẳng định sẽ có thả lỏng hơn bình thường, hơn nữa tầm mắt bị ảnh hưởng không ít, dễ dàng cho yểm hộ.
Kế hoạch lên núi từ con đường nào?
Quyền Chính Thái nói: Khe Ưng Sầu! Điểm này Trương Dương cũng nghĩ tới, Trương Dương vốn dĩ dự định từ khe Ưng Sầu bò lên, thế nhưng hắn có thực lực như vậy, đám đặc công Nam Triều Tiên chưa chắc có thể làm được.
Quyền Chính Thái nói: Chúng tôi tính toán qua, bò lên trên khe Ưng Sầu nếu như thuận lợi đại khái khoảng nửa tiếng đồng hồ.
Trương Dương nhíu nhíu mày, nửa tiếng đồng hồ? Với hắn mà nói nửa giờ cũng không cần, xem ra lần này bị đám người Nam Triều Tiên làm chậm tiết tấu.
Quyền Chính Thái điều ra bản đồ, chỉ bản đồ nói: Từ khe Ưng Sầu bò lên trên, tranh thủ trước hừng đông đến đây, bởi vì phía sau có vách núi, cho nên bọn họ không bố trí phòng vệ ở chỗ này, các người có thể tránh thoát trạm gác, tiến vào bên trong.
Trương Dương nhìn bản đồ một chút, còn chính xác hơn bản đồ Hàn Tích Thành cho hắn.
Quyền Chính Thái nói: Hành động thời gian cho các người tổng cộng là một giờ, nói cách khác, một giờ sau, các người phải đúng giờ rời đi lên máy bay.
Trương Dương nói: Cái máy bay gì? Hắn tuy rằng không lý giải đối với quân sự, nhưng cũng biết lửa đạn phòng không của Bắc Triều Tiên cũng không phải giỡn, máy bay bình thường khẳng định không cách nào vượt qua lãnh thổ Bắc Triều Tiên.
Quyền Chính Thái nói : “Tại căn cứ quân sự Kim Cốc có một sân bay nhỏ, có hai phi cơ trực thăng, đường lui của các người cũng là hai cái trực thăng này, tiến vào căn cứ quân sự Kim Cốc, các người tốt nhất chia làm hai đường, một đường đi tìm tư liệu, cứu người bắt người, còn có một đường đi sân bay cướp trực thăng, làm tốt công tác phối hợp.
Trương Dương nói : “Ý của ông là chúng tôi trong một giờ đem người cứu ra, còn phải bắt được chuyên gia sinh hóa, đem lên trực thăng, rời núi Kim Cương?
Quyền Chính Thái nói: Càng nhanh càng tốt, bởi vì trong phạm vi núi Kim Cương cũng không phải chỉ có một căn cứ quân sự Kim Cốc, chỉ cần căn cứ khác nhận được tin Kim Cốc bị công kích, khẳng định sẽ trong thời gian ngắn nhất tới tiếp ứng, đợi khi bộ đội tiếp viện chạy tới, các người muốn chạy cũng khó khăn.
Trương đại quan nhân nói: Thoạt nhìn chuyện này rất nguy hiểm.
Quyền Chính Thái nói: Trung Quốc không phải có câu tục ngữ, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con sao?