Y Đạo Quan Đồ

Chương 1238: Chương 1238: Lợi ích (4)




Ông nội, cháu biết, công ty còn có việc, cháu cúp máy trước! Kiều Mộng Viện biết chính mình không thể tiếp tục nói nữa, bằng không mình nhất định sẽ ở khóc thành tiếng trong điện thoại.

Trương Dương có chút đồng tình nhìn Kiều Mộng Viện, áp lực của cô gái này gần đây thực sự quá lớn.

Kiều Mộng Viện vội vàng đi giặt quần áo, kỳ thực là sợ Trương Dương thấy bộ dạng rơi lệ của mình.

Trương Dương nói: Em biết mình tối hôm qua đã làm gì hay không?

Kiều Mộng Viện lắc đầu nói: Em chỉ nhớ có người đem tôi từ trên tường thành đẩy xuống phía dưới, đoạt tiền của một người tên là Hầu Tử, sau đó mang em đi ăn thịt dê nướng.

Sau đó thì sao?

Sau đó em liền uống nhiều quá chén!

Trương Dương cười nói: Không chỉ uống nhiều, còn đá cửa xe của người ta nữa!

A? Kiều Mộng Viện không có một chút ấn tượng đối với việc này, nàng vốn muốn hỏi đến tột cùng là xảy ra cái gì, lúc này Trương Dương nhận được điện thoại, điện thoại là Kỳ Sơn gọi cho hắn, vừa vặn nói lên chuyện tối hôm qua, Kỳ Sơn ở đầu dây bên kia cười ha ha: Chủ nhiệm Trương, bạn kia của tôi vừa mới mua xe mới, chúng tôi ăn lẩu chính là vì chúc mừng hắn mua xe, không nghĩ tới, thực sự là không ngờ tới.

Trương Dương cười nói: Tôi đã nói với anh là xung khắc mà, mỗi lần gặp mặt dù sao cũng phải nháo ra một chút chuyện, Kỳ Sơn, anh nói với bạn của anh, rất xin lỗi chuyện tối hôm qua, tôi sẽ phụ trách bồi thường tổn thất.

Kỳ Sơn nói: Bạn bè thì đừng nói lời khách sáo, việc nhỏ mà thôi, ai mà không có lúc uống nhiều, nếu như cậu cảm thấy thật sự băn khoăn trong lòng, trưa ngày hôm nay mời tôi một bữa cơm đi, tôi có việc quan trọng muốn gặp cậu.

Trương Dương một lời liền đáp ứng.

*** Cúp điện thoại, mặt Kiều Mộng Viện mắc cỡ đỏ bừng, từ lúc hiểu rõ được tình huống đã biết mình tối hôm qua đã thất thố tới cực điểm rồi, nàng nhỏ giọng nói: Trương Dương, nếu thật là tạo thành cái tổn thất gì, tôi tới bồi thường.

Trương Dương nói: Không có việc gì, đều là người một nhà, người khác cũng không nhận ra em. Hắn sở dĩ nói như vậy là sợ Kiều Mộng Viện băn khoăn vấn đề mặt mũi, nàng là thiên kim của bí thư Tỉnh ủy, phàm là kẻ tai to mặt lớn ở Bình Hải, không ai không nhận ra nàng!

Kiều Mộng Viện nói: Nếu như anh có việc, không cần ở cùng em, em uống say một hồi, hiện tại cảm thấy khá hơn rồi, Trương Dương, anh đi làm chính sự đi.

Trương Dương nói: Cũng không có đại sự gì, chỉ là buổi trưa phải đi ra ngoài ăn bữa cơm, Mộng Viện, nếu không như này, em đưa cho anh kích cỡ, lúc quay lại anh tiện đường mua quần áo trở về cho em.

Kiều Mộng Viện gật đầu.

Kỳ Sơn tìm Trương Dương là có việc thật, y nghe nói chuyện Kiều Mộng Viện muốn chuyển nhượng sản nghiệp ra ngoài, y cảm thấy rất hứng thú với chuyện này, tối hôm qua thấy tình hình giữa Trương Dương và Kiều Mộng Viện, đoán được quan hệ giữa hai người bọn họ khẳng định không bình thường, cho nên muốn đi qua Trương Dương tới giật dây bắc cầu.

Trương Dương nghe nói là chuyện này, không khỏi thở dài nói: Kỳ Sơn à Kỳ Sơn, anh làm việc một chút cũng đều không quang minh lỗi lạc, rõ ràng là muốn tìm Kiều Mộng Viện, cần gì phải quanh co lòng vòng với tôi, sao anh không nói sớm, tôi sẽ mời cô ấy tới để hai người nói chuyện trực tiếp.

Kỳ Sơn cười nói: Với quan hệ giữa tôi và Kiều tiểu thư thì trực tiếp gặp mặt quá đột ngột, hơn nữa, chuyện này tôi còn chưa xác nhận, Kiều tiểu thư rốt cuộc có thật sự muốn chuyển nhượng sản nghiệp trên danh nghĩa của cô ấy hay không?

Trương Dương nói: Anh thấy sao? Kỳ Sơn nói: Nếu như tôi biết, sẽ không đặc biệt mời anh tới rồi.

Trương Dương nói: Theo tôi được biết Kiều Mộng Viện muốn chuyển nhượng sản nghiệp là không giả, bất quá nàng cho tới nay đều có một người bạn hợp tác làm ăn mật thiết.

Kỳ Sơn nói: Cậu là nói tới tiểu thư An Ngữ Thần ở Hồng Kông? Từ những lời này của Kỳ Sơn là có thể đủ biết, y đích xác đã bỏ một phen công phu trên chuyện này, đối với tình hình kinh doanh của Kiều Mộng Viện đã điều tra một phen.

Trương Dương gật đầu nói: Đúng, cho dù cô ấy thật sự muốn đem sản nghiệp chuyển đi ra ngoài, đối tượng suy nghĩ đầu tiên cũng là An Ngữ Thần mà không phải là những người khác. Hơn nữa, cô ấy lần này nóng lòng chuyển nhượng sản nghiệp, là muốn giúp anh trai mình vượt qua trận nguy cơ này, chưa hẳn muốn ném đi sản nghiệp do một tay mình sáng tạo nên, nếu như Kiều gia dẹp loạn được chuyện này nàng cũng sẽ không cần phải chuyển nhượng những sản nghiệp đó nữa, anh nói có đúng không ?

Kỳ Sơn cười nói: Nghe cậu nói như thế, tôi nên bỏ đi cái ý niệm trong đầu đi, miễn cho người khác nói tôi nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của

Trương đại quan nhân cong miệng cười nói: Kỳ Sơn, nhân tiện cấp cho anh một tin tức, Khang Thành đã bị cảnh sát khống chế, chính là bởi vì chuyện lần trước của Tuệ Nguyên.

Tin tức này Kỳ Sơn thật sự chưa nghe nói qua, y kinh hỉ nói: Thực sự? Chuyện đó không phải đã qua rồi sao?

Trương Dương gật đầu nói: Khổng Nguyên tại trên hộ nghị Thường Ủy sẽ công khai hướng bí thư Kiều làm khó dễ cho nên chuyện này mới có thể bị nhắc lại.

Kỳ Sơn ha ha cười nói: Tên Khổng Nguyên này thực sự là không biết sống chết, cho dù là Kiều gia gặp phải phiền phức, cũng không phải là hắn có thể trêu chọc.

Trương Dương nói: Khang Thành quả thật là tử sĩ của Khổng Nguyên?

Kỳ Sơn ho khan một tiếng, giảo hoạt nói: Tôi cho tới bây giờ chưa nói như vậy qua.

Trương Dương nói: Đừng thế chứ, ở đây chỉ có hai người chúng ta, không cần nói vòng vo.

Kỳ Sơn uống trà nói: Chuyện này cũng là đồn đãi, trong tay tôi cũng không có căn cứ chính xác có thể chứng minh chuyện này, bất quá nhìn từ việc Khổng Nguyên chiếu cố đối với Khanh Thàng thì chuyện này hẳn là tám chín phần mười.

Trương đại quan nhân không nhịn được mắng một câu: Lão lưu manh này!

Kỳ Sơn nói: Hắn từng đắc tội với cậu? Kỳ thực Kỳ Sơn có chút hiểu biết đối với mâu thuẫn giữa Trương Dương và Khổng Nguyên.

Trương Dương nói: Trong mắt tôi không chứa được hạt cát, đặc biệt chính nghĩa, tất cả tà ác trên đời đều là địch nhân của tôi.

Kỳ Sơn tất nhiên sẽ không tin tưởng chuyện ma quỷ đó của hắn, Kỳ Sơn nói: Chủ nhiệm Trương, chuyện này tôi phải theo sát. hay nhất có thể gặp mặt Khang Thành một lần, lấy tình hình của hắn hiện nay, chính là thời cơ tuyệt vời để nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Trương Dương cười nói: Anh muốn buộc hắn đem cổ phần công ty còn lại của Tuệ Nguyên đều ném cho anh sao?

Kỳ Sơn mỉm cười nói: Không phải buộc hắn, đó là giúp hắn, hắn đã thảm đến mức này, Tuệ Nguyên đối với hắn còn có cái ý nghĩa gì nữa chứ?

Trương đại quan nhân đối với chuyện trên thương trường cũng không có nhiều hứng thú lắm, điều hắn thực sự quan tâm chính là thế cục hướng đi của Bình Hải trong thời gian tới, chuyện Kiều Bằng Cử góp vốn phi pháp rốt cuộc có thể gây cho ảnh hưởng như thế nào cho Kiều gia?

Kiều Chấn Lương có thể bình yên vượt qua trận phong ba này hay không, tiếp tục nắm trong tay quyền lực tối cao tại Bình Hải hay không? Kỳ thực không chỉ có là Trương Dương, rất nhiều người đều đang quan tâm chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.