Y Đạo Quan Đồ

Chương 961: Chương 961: Nhượng hay không nhượng.




Bí thư ủy ban kỷ luật Mã Thiên Dực nói: cá nhân tôi cảm thấy yêu cầu của bọn họ không hợp lý.

Tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn vào trên người ông, Mã Thiên Dực người này từ trước đến nay đều dám nói, bất quá khi ông đi tới Nam Tích, vẫn giữ trung lập, đối với Hạ Bá Đạt và Lý Trường Vũ công bằng, Mã Thiên Dực nói: Chúng ta giống như đánh bài, hiện tại mọi người đều phát bài rồi, bọn họ thấy bài không tốt, yêu cầu chúng ta một lần nữa đổi bài phát lại một lần, ngoại trừ việc chúng ta làm chủ còn phải nhượng bộ không nói, bọn họ có nghĩ tới tôn trọng chúng ta hay không? Lúc trước viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, thái độ của các thành phố anh em với người dân của Nam Tích chúng ta là cái gì các người còn nhớ rõ không? Không phải con người tôi mang thù, mà là không thể nào chấp nhận như vậy, mặc dù là khi viêm phổi loại R khống chế được, người của Nam Tích chúng ta đi thành phố khác đều phải tiếp thu kiểm tra sức khoẻ nhiều hơn so với người khác, gặp phải nóng rần cảm mạo còn phải bị cách ly trước, tôi nói chuyện này cũng không phải nói bọn họ sai, bởi vì lúc đó là thời kì đặc thù, quy tắc là như thế, chúng ta phải tôn trọng quy tắc. lúc báo danh, thật ra dược vật của kháng thể bệnh độc đã ra, chúng ta đương nhiên là ôm tâm tình mọi người có thể cùng tham gia hoạt động lớn để tới làm chuyện này, nhưng mà người ta không để cho chúng ta mặt mũi, vẫn đang mang kính liếc mắt nhìn chúng ta, cho rằng tới Nam Tích là một việc đáng sợ cỡ nào, bất luận chuyện gì đều có quy tắc, chúng ta quay đầu lại xem, đại hội tỉnh đã tổ chức qua, có lần nào lúc gần đến khai mạc, một lần nữa báo danh lại? Bọn họ yêu cầu điều chỉnh danh sách cũng là không tôn trọng quy tắc, không tôn trọng quy tắc cũng là không tôn trọng Nam Tích chúng ta! Tôi cảm thấy bọn họ yêu cầu không chỉ vô lý, hơn nữa vô lễ đến cực điểm, tôi là người thứ nhất phản đối!

Hạ Bá Đạt nói: Thiên Mã đồng chí, trong lòng tôi cũng khó chịu, thế nhưng chúng ta là chủ nhà, muốn biểu hiện ra rộng rãi rộng lượng của chúng ta.

Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ nói: Thị trưởng Hạ, tôi tán thành ý kiến của Thiên Mã đồng chí, rộng rãi rộng lượng cũng phải kiên trì nguyên tắc, lúc trước báo danh, chúng ta kéo dài kỳ hạn báo danh, mỗi ủy ban thể dục của các thành phố đều gọi điện nói, đã làm công tác tư tưởng của bọn họ, thế nhưng kết quả các người cũng thấy được, hiện tại bọn họ muốn thay đổi cái quy tắc này, tôi cho rằng là không tôn trọng với Nam Tích chúng ta, loại yêu cầu vô lý này chúng ta không nên ủng hộ.

Hạ Bá Đạt nói: Tôi nhắc nhở mọi người lo lắng toàn diện một ít, nếu như chúng ta kiên trì, có thể khiến cho những thành phố anh em này sản sinh tâm tình mặt trái hay không, thậm chí tâm lý đối kháng, loại tâm tình này là bất lợi với đại hội tỉnh, đại hội tỉnh không phải chuyện của mình chúng ta Nam Tích.

Thị ủy phó bí thư Ngô Minh nói: Mọi người nói đều có đạo lý, bất quá tôi cảm thấy tất cả mọi người là thành phố anh em, không cần phải bởi vì một chuyện nhỏ khiến cho căng thẳng như vậy, đại hội tỉnh hữu nghị đệ nhất thi đấu đệ nhị, cũng không cần phải căng thẳng, đối với việc bọn họ đưa ra yêu cầu điều chỉnh danh sách toàn diện, chúng ta không thể đồng ý thế nhưng cũng không có thể tuyệt đối cấm bọn họ điều chỉnh, siết lại một chút, cho ra điều chỉnh ở hạn mức cao nhất, cứ như vậy chúng ta cũng kiên trì nguyên tắc, thành phố anh em cũng có mặt mũi.

Cung Kỳ Vĩ nói: Kiên trì nguyên tắc cũng là không thể nhượng bộ, làm như vậy cũng là nhượng bộ, cũng là từ bỏ nguyên tắc!

Ngô Minh có chút xấu hổ cười cười, hắn lười tiếp tục nói, gần đây thượng tầng công tác của hắn đã làm được không khác biệt lắm, rất có hi vọng trong thời gian ngắn rời khỏi Nam Tích, hắn vừa rồi cũng là cao hứng nói một câu, hắn cũng không muốn đầu mâu dẫn tới trên người của mình.

Bí thư thị ủy Lý Trường Vũ cười nói: Tất cả mọi người tranh luận rất kịch liệt, một chuyện nhỏ mà thôi, tôi nghĩ vấn đề này bản không nên thành phức tạp cho chúng ta, đại hội tỉnh gần khai mạc, công tác chuẩn bị của ủy ban thể dục cho tới bây giờ đều làm rất khá, nếu bọn họ có thể đem trung tâm thể dục mới xây dựng tốt, đem nhiều công tác chuẩn bị như vậy làm tốt, có chuyện gì bọn họ không thể giải quyết? Chúng ta phải có lòng tin đối với đồng chí của mình, phải tin tưởng năng lực xử lý vấn đề của bọn họ, tôi biết, tất cả mọi người đều có ý tốt, đều muốn khiến cho đại hội tỉnh tổ chức thành công, trải qua chuyện này chấn chỉnh lại một chút tinh thần của Nam Tích, hướng toàn bộ tỉnh toàn bộ xã hội biểu diễn một chút diện mạo mới của Nam Tích. Lão hạ nói đúng, chúng ta phải có suy nghĩ biển nạp trăm sông, nhưng Kỳ Vĩ và Thiên Mã đồng chí nói cũng đúng, làm việc phải có nguyên tắc của mình, quy tắc không phải chúng ta định ra, bất luận chuyện tình gì đều phải có quy tắc, không có quy tắc không thể thành công, đối với yêu cầu hợp lý, chúng ta nhất định sẽ ủng hộ, thế nhưng đối với yêu cầu không hợp để ý, chúng ta sẽ kiên quyết phản đối, tôi thấy chuyện này hay là giao cho đồng chí của ủy ban thể dục đi để ý, tin tưởng bọn họ có thể giải quyết tốt vấn đề này.

Lý Trường Vũ đang đùa thái cực, tất cả mọi người đã nhìn ra, ông căn bản là không tỏ thái độ rõ ràng, chỉ là nhấn mạnh một chút chuyện này không quan trọng, trao quyền cho cấp dưới cho ủy ban thể dục giải quyết, trên thực tế cũng là ủng hộ quan điểm của Cung Kỳ Vĩ, Trương Dương có tính tình gì? Chuyện này cũng là bởi vì hắn một bước cũng không nhường mới ầm ĩ ra.

Hạ Bá Đạt âm thầm thở dài một hơi, ông có thể dự cảm lần đại hội tỉnh này khẳng định sẽ ồn ào ra chút chuyện.

Sau họp, Lý Trường Vũ và Cung Kỳ Vĩ đi cùng nhau, Lý Trường Vũ hướng Cung Kỳ Vĩ nói: Kỳ vĩ à, bên Trương Dương ông nói cho hắn một chút, chuyện tình ngàn vạn lần không nên làm quá tuyệt, ầm ĩ lên, mọi người rất khó coi.

Cung Kỳ Vĩ nở nụ cười: Vì sao ông không tự mình nói với hắn?

Lý Trường Vũ nói: Bất quá chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, còn cần tôi tự thân xuất mã sao?

Cung Kỳ Vĩ nói: Nói thật, những thành phố anh em này làm việc có chút quá phận, lúc trước báo danh, chúng ta nói khô cả miệng, còn vì bọn họ đặc biệt kéo dài kỳ hạn báo danh, thế nhưng bởi vì chuyện của viêm phổi loại R, bọn họ cố kỵ, không muốn đến đây, hiện tại đại hội tỉnh mắt thấy sẽ bắt đầu, bọn họ lại nói ra cái này, hơn nữa trực tiếp vượt qua chúng ta đem chuyện này truyền tới ủy ban thể dục tỉnh, hình như là chúng ta cố ý không để cho bọn họ báo danh vậy.

Lý Trường Vũ nói: Một đại hội tỉnh mà thôi, không cần phải trên làm căng.

Cung Kỳ Vĩ nói: Lúc trước tên nhóc Trương Dương này ngay cả kéo dài kỳ hạn báo danh cũng không muốn, là tôi làm công tác tư tưởng của hắn xong hắn mới đáp ứng kéo dài lâu.

Lý Trường Vũ cười nói: Đó là đương nhiên, hắn mở miệng ra khoe khoang, muốn đoạt hạng nhát của bảng huy chương và bảng thành tích torng đại hội tỉnh lần này, lúc trước tôi đều cho rằng hắn là người si nói mộng, bất quá không ngờ viêm phổi loại R thật sự sáng tạo cho hắn một cơ hội tốt.

Cung Kỳ Vĩ tràn đầy đồng cảm gật đầu nói: Quả thật, vận động viên cao cấp của thành phố khác vắng mặt tập thể, cái này sáng tạo cho Nam Tích chúng ta một cơ hội tốt.

Lý Trường Vũ nói: Cho nên nói hy vọng đạt hạng nhất hai bảng rất lớn, tên nhóc này làm sao buông tha thắng lợi dễ như trở bàn tay. Bất quá có chuyện phải chú ý, các người muốn kiên trì nguyên tắc một bước không nhường, rất có thể khiến cho thành phố anh em nảy sinh tâm tình mâu thuẫn, lỡ như đến lúc đó bỏ quyền một phạm vi lớn, mặt mũi mọi người sẽ rất khó coi.

Cung Kỳ Vĩ nhìn bốn phía một chút, thấp giọng nói: Bí thư Lý, ông cho rằng ý nghĩa của đại hội tỉnh ở chỗ thi đấu sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.