Trương Dương nói: Nói rõ ràng chút.
Thường Lăng Phong nói: Từ khi tiến vào niên đại chín mươi tới nay, ngành sản xuất máy tính phát triển rất nhanh, sớm có người tiên đoán, thế giới của mười năm kế tiếp sẽ là mười năm phổ cập máy tính, bên trong ẩn chứa một thị trường thật lớn, cái này đối với bất luận kẻ nào mà nói đều là một cơ hội, công ty English Bender nếu như có thể thuận lợi ở lại Nam Tích, chúng ta có thể nhờ vả chuyện này, thúc đẩy sản nghiệp công nghệ cao Nam Tích, biến Nam Tích thành thung lũng điện tử của nước Mỹ.
Trương Dương nói: Hình như một trong các mục đích Đông Giang mời bọn họ tới chính là muốn dựng khu công nghệ cao.
Thường Lăng Phong nói: Khu công nghiệp truyền thống đã không thể thích ứng phát triển của thời đại, sự kiện ô nhiễm của khu công nghiệp quốc tế tại Đông Giang, cậu là người chứng kiến toàn bộ quá trình, vì chuyện này, mới thúc đẩy Đông Giang chuyển hình, bọn họ muốn làm khu công nghệ cao, thúc đẩy xí nghiệp phát triển, bọn họ muốn đem công ty English Bender mời đến, thế nhưng công ty English Bender nhìn trúng Nam Tích, cơ hội đã tới trước mặt chúng ta, chúng ta có thể nắm chặt hay không!
Trương Dương nghe cũng kích động lên, hắn gật đầu nói: Chuyện này để tôi làm, tôi lập tức đi tìm Lý bí thư.
Thường Lăng Phong nói: Chuyện này không cần nóng vội, không chỉ Nam Tích, các thành phố khác sẽ thuận theo phát triển theo thời đại, làm khu công nghệ cao, tin tưởng Lý bí thư hẳn là có thể thấy điểm này. Có cơ hội như vậy, ý nghĩ của chúng ta cũng phải làm ra thay đổi.
Trương Dương nâng tách trà lên uống một hớp lớn nói: Nói, nói tiếp đi!
Thường Lăng Phong nói: Cho tới nay Nam Tích làm vấn đề kinh mậu rất quả đoán, nhưng bọn họ trong phương diện chủ đề kinh mậu lại rất mơ hồ, cải cách mở ra, các nơi toàn quốc đều đang làm kinh mậu, làm kinh mậu là vì chiêu thương dẫn tư, mọi người cho rằng chỉ cần kéo đầu tư đến, kéo hợp đồng đến, kinh mậu thành công, thế nhưng có rất ít người suy nghĩ, kéo hạng mục đến rốt cục là thích hợp với thành phố hay không, phát triển phương hướng của mình thành phố sau này là cái gì? Hiện tại kéo hạng mục đến có thể cho thành phố lợi ích ngắn hạn, nhưng lâu dài? Theo thời đại phát triển, những hạng mục khổ cực chiêu thương dẫn tư có thể trở thành trói buộc và gánh vác của ngày sau hay không, ảnh hưởng đến phát triển thời gian tới của thành phố? Tất cả cái này và ánh mắt của người lãnh đạo có quan hệ, cũng có quan hệ với quy hoạch lâu dài của thành phố. Một thành phố thiếu quy hoạch lâu dài, chắc chắn tạo thành một lần rồi lại một lần lãng phí.
Trương Dương khen: Nói cũng đúng! Lời nói này của Thường Lăng Phong là lời hắn vẫn muốn nói mà nói không nên lời, Khu công nghiệp quốc Đông Giang tế cũng là một ví dụ, lãnh đạo của Đông Giang lúc trước mù quáng chiêu thương, thiếu quy hoạch đối với phát triển sau này, trong thời gian ngắn, khu công nghiệp quốc tế từ chổ tốt của Đông Giang biến thành chỗ xấu, chuyển biến không thể tránh được.
Thường Lăng Phong nói: Chỉ là không biết lãnh đạo của thành phố rốt cuộc nghĩ như thế nào? Bọn họ nhìn trúng rốt cục là phát triển lâu dài của Nam Tích, hay là hiệu quả và lợi ích trong thời gian ngắn, thu được đủ chiến tích, kiếm vốn thăng chức.
Trương Dương nói: Cậu vừa nói như thế, đầu óc tôi liền rõ ràng, kinh mậu của chúng ta lần này toàn bộ phải có chủ đề rõ ràng, phải có hướng đi, công ty English Bender nếu nguyện ý ở lại Nam Tích, chúng ta làm việc với máy tính, làm một hội chiêu thương, cùng với mở rộng toàn diện trên mạng, không bằng cứ làm một cái, chúng ta đem lực chú ý tập trung trên mạng thôi.
Thường Lăng Phong cười nói: Năng lực lý giải của cậu luôn luôn rất mạnh.
Trương Dương nói: Cũng được cậu dẫn dắt, cậu không nói ra, tôi cũng nghĩ không ra chuyện này.
Thường Lăng Phong nói: Tôi chỉ là một người thích suy nghĩ, nghĩ ra được rất nhiều chuyện nhưng đều lười đi làm. Trương Dương cười nói: Tôi lại là một người thích làm việc, cậu chỉ cần nghĩ, thì tôi dám làm!
Hai người nhìn nhau, đồng thời cười ha ha lên.
Trương Dương nói được thì làm được, hắn đầu tiên đi tìm thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ, giữa bọn họ phối hợp rất tốt, so sánh với Lý Trường Vũ, tính tình của Cung Kỳ Vĩ càng thẳng thắn, cũng càng dễ nói chuyện, Cung Kỳ Vĩ thấy Trương Dương đến đây, lập tức cười nói: Trương Dương, tôi muốn nói cho cậu một tin tức tốt. Ông nói xong lập tức lại nghĩ tới chuyện này cũng là Trương Dương nỗ lực thành công, hắn hẳn là biết trước hơn cả mình, Cung Kỳ Vĩ nói: Cậu biết rồi sao?
Trương Dương cười nói: Chưa nói chuyện gì, tôi làm sao biết?
Cung Kỳ Vĩ cười lấy tay chỉ chỉ Trương Dương, sau đó đứng lên, và cùng Trương Dương ngồi xuống sô pha dưới: Bên New York đã chính thức gửi lời mời, hy vọng cùng Nam Tích chúng ta kết làm thành phố hữu hảo.
Trương Dương nói: Chuyện tốt!
Cung Kỳ Vĩ nói: Chuyện này ít nhiều cũng nhờ cậu, nếu như không quan hệ của phải cậu và Tát Đức Môn Thác, cái chuyện tốt này cũng sẽ không rơi trên đầu Nam Tích chúng ta.
Trương Dương nói: Thị trưởng Cung, ông cảm thấy là chuyện tốt?
Cung Kỳ Vĩ gật đầu: Đương nhiên!
Trương Dương nói: Có thế có rất nhiều người nói, tôi vì ham lập công, giành chén cơm của anh em, thậm chí đem nhân phẩm của tôi hạ thấp xuống.
Cung Kỳ Vĩ cười nói: Ai nói? Đó là bởi vì bọn họ ghen ghét, toàn bộ lãnh đạo Nam Tích chúng ta đều cho rằng cậu lập công lớn, khoảng thời gian này, Nam Tích bởi vì chuyện của nhóm người Từ Quang Nhiên mà không còn mặt mũi, cán bộ Nam Tích chúng ta từ trên xuống dưới đều cảm thấy mất mặt, hiện tại kết thành thành phố hữu hảo với New York, đây là chuyện có bao nhiêu mặt mũi? Trương Dương cậu lập đại công rồi!
Trương Dương nói: Thật sự lập đại công?
Cung Kỳ Vĩ nói: Thật sự! Ông từ ánh mắt của thằng nhãi này nhìn ra có chút không đúng, đột nhiên ý thức được mình có thể lọt vào cái bẫy của hắn rồi.
Trương Dương nói: Lập công lớn cũng không thể chỉ biểu dương bằng miệng, chúng ta chú ý nhất cũng là thực tế, vậy thì, lãnh đạo các người có phải là cho tôi chút phần thưởng tương đối thực tế không?
Cung Kỳ Vĩ nói: Thanh niên ưu tú năm nay của Nam Tích không chạy khỏi cậu.
Trương đại quan nhân làm vẻ mặt chẳng đáng nói: Thanh niên của tỉnh tôi còn làm qua rồi! Hắn khinh thường loại danh dự này, không có ý nghĩa, cho dù là toàn quốc cũng không khác biệt.
Cung Kỳ Vĩ nói: Thành phố hữu hảo chính thức ký kết, tôi xin tiền thưởng cho cậu!
Trương Dương nói: Tôi không quan tâm đến tiền!
Cung Kỳ Vĩ nói: Tôi biết cậu quan tâm cái gì, cậu muốn thăng quan.
Trương đại quan nhân tươi cười rạng rỡ.
Cung Kỳ Vĩ nói: Nếu không tôi lui ra, đem vị trí của tôi tặng cho cậu.
Trương đại quan nhân có chút thẹn thùng, Cung Kỳ Vĩ đang chế giễu mình đây mà, Trương Dương nói: Thị trưởng Cung, ông còn trẻ, sao có thể nghỉ hưu sớm như vậy.