Y Đạo Quan Đồ

Chương 1755: Chương 1755: Thành thạo (thượng)




Chương 1050: Thành thạo (thượng)

Mấy người thương lượng một chút, quyết định tôn trọng ý kiến của Trương Dương, đem tất cả phong bao đều giao cho thường Lăng Phong, do thường Lăng Phong phân chia rõ ràng chi tiết, có chút tiền là có thể thu, ví dụ như đám bạn bè cũ tới từ Giang Thành, mà có chút tiền là không thể thu.

Trương Dương để cho thường Lăng Phong phân loại xong, sau khi yến tiệc, hắn thống nhất tiến hành xử lý.

Trương Dương đối đãi tiền biếu cẩn thận như vậy cũng không phải là nguyên nhân do Tống Hoài Minh nhắc nhở, kỳ thật cho dù hắn không nói, Trương Dương cũng hiểu rất rõ trong những chuyện như này là rất dễ dàng xảy ra vấn đề đấy, cẩn thận một chút không có chỗ xấu, trong khi mấy người đang nói chuyện, Kỳ Sơn đến tìm Trương Dương, đưa hai thực đơn khác nhau cho Trương Dương xem, Trương Dương đối với loại chuyện này vốn cũng không chú trọng, hắn tin tưởng Kỳ Sơn nhất định có thể an bài thỏa đáng, xem thoáng qua, chủ yếu nhìn thực đơn của phần tiệc chay, có chút kinh ngạc nói: Sao lại nhiều thịt như này? Kỳ Sơn cười nói: Làm thức ăn mặn, vì bữa cơm này tôi đặc biệt mời một đầu bếp nấu ăn

Trương Dương nói cám ơn: Kỳ Sơn, lần này may mắn mà có anh giúp tôi, bằng không thì tôi thật không thể thu xếp tốt

Kỳ Sơn cười nói: Cũng không phải chuyện gì quan trọng, anh cũng đã giúp tôi nhiều, hơn nữa, nếu như không phải cậu ở nơi này bày rượu thiết yến, tôi nào có cơ hội nhìn thấy nhiều người nổi tiếng trong xã hội như này Trương Dương cười cười, lần này khách nhiều, thân phận cao cũng khiến hắn bất ngờ đấy.

Kỳ Sơn nói: Vấn đề ẩm thực của khách trong hai ngày tôi đều đã làm xong an bài, cậu chỉ cần sớm báo lượng người cho tôi là được, bên nhà bếp chuẩn bị kỹ càng, tôi phân hai đầu bếp trực ca đêm, bữa ăn khuya cũng có thể giải quyết. Về phần bữa sáng, thống nhất tiệc đứng, tôi tận lực an bài phong phú một ít

Kỳ Sơn đối với yến hội lần này của Trương Dương tương đối coi trọng, chẳng những đã phát động ra toàn bộ khách sạn Tuệ Nguyên trận địa sẵn sàng đón đợi, hơn nữa tự mình tới đây chỉ huy bố trí, muốn chứng tỏ Tuệ Nguyên mặc dù là khách sạn 5 sao, thế nhưng đối với Kỳ Sơn rất nhiều sinh ý cũng không trọng yếu như lần này.

Trương Dương đối với phần nhân tình này của Kỳ Sơn xin lĩnh tấm lòng, đêm đó ngay tại lầu Bích Ba mở tiệc chiêu đãi khách quý từ các nơi tới, lại để cho Trương Dương không tưởng được chính là, tỉnh trưởng Chu Hưng Dân cùng cục trưởng Cao Trọng cùng hai người không mời mà tới.

Vốn buổi tối Trương Dương mời Cao Liêm Minh, bởi vì khách quý tới quá nhiều. Cho nên Trương Dương lại để cho Cao Liêm Minh sớm tới đây hỗ trợ, cũng cùng mọi người họp gặp ăn bữa cơm, không nghĩ tới Cao Liêm Minh vừa nói với cha mình, cha hắn tỏ vẻ cũng tới.

Tỉnh trưởng Chu Hưng Dân cùng cục trưởng Cao Trọng cùng hai người đi về phía La Tuệ Ninh, bọn họ đến Tuệ Nguyên thời điểm vừa vặn gặp bí thư thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính đến đây tiếp La Tuệ Ninh, thị trưởng Đông Giang Phương Tri Đạt. Mọi người gặp cùng một chỗ, cũng biết mục đích của đối phương, mỉm cười với nhau.

Dùng Chu Hưng Dân địa vị cùng bối cảnh. Ông cũng không cần phải tự mình tới đây thăm hỏi La Tuệ Ninh. Thế nhưng đối với ông một người định mục tiêu định rất cao, nhất định phải thận trọng đi tốt mỗi một bước, xử lý tốt bất kỳ một quan hệ nào. Chính trị là một nghệ thuật cao thâm. Chi tiết xử lý quyết định lấy tương lai có thể đi đến độ cao nào.

Cao Liêm Minh chạy vào bên trong thông tri Trương Dương, buổi tối tổng cộng có ba bàn cơm, Trương Dương đang an bài mọi người ngồi vào vị trí. Nghe nói tỉnh trưởng đã đến, Trương Dương trừng mắt nhìn Cao Liêm Minh một cái nói: Cậu nha cũng không sớm một chút gọi điện thoại cho tôi

Cao Liêm Minh không ngừng kêu khổ nói: Bắt đầu tôi chỉ biết là cha ta muốn đi qua, ai ngờ đến liền Chu tỉnh trường cũng đã tới? Tôi ngược lại là muốn gọi điện thoại, cũng không tới kịp Trương Dương lại để cho sở thản nhiên đem chuyện này nói cho La Tuệ Ninh, chính mình tức thì bước nhanh đi ra ngoài đón.

Chu Hưng Dân mấy người chứng kiến Trương Dương ra đón, trên mặt đều mang theo nụ cười hòa ái, Chu Hưng Dân tự nhiên là đi ở đằng trước, ông mỉm cười nói: Trương Dương, chúng tôi không mời mà tới. Hy vọng không có quấy rầy đến cậu Trương Dương nói: Chu tỉnh trường, Cao cục trưởng, Lương bí thư, Phương thị trường, mọi người đến lúc này, toàn bộ khách sạn Tuệ Nguyên đều được chiếu sáng, hạ quan vô cùng vinh hạnh, kinh sợ, được, tôi bái chào tất cả các vị đại nhân! Cái thằng này dùng lễ chào hỏi của người xưa. Vái chào, hơi chút tâng bốc, khoa trương, ngược lại lại càng dễ tiếp nhận, đương nhiên phương thức như vậy chỉ thích dùng cho Trương đại quan nhân, đổi thành người khác chỉ sợ muốn vẽ hổ không thành ra vẽ chó.

Trương đại quan nhân khiến mấy vị lãnh đạo cười ha ha. Trương Dương nói: Mau mời tiến, mau mời tiến! Một chốc lát này bên kia đã chuyên môn sắp xếp xong xuôi một cái gian phòng.

La Tuệ Ninh đi qua, lão thái thái Margaret đối với vãng lai trên quan trường cũng không có bất kỳ hứng thú, cho nên lựa chọn lảng tránh, La Tuệ Ninh mời Tạ Chí Quốc cùng tiếp khách, Tạ Chí Quốc là cục trưởng thành phố Kinh Sơn, hắn đi qua rất phù hợp, hơn nữa hắn cũng muốn mượn cơ hội này kết bạn với Chu Hưng Dân.

Trương Dương cùng bốn vị lãnh đạo đi vào bên trong phòng, La Tuệ Ninh đã ở đó rồi, mấy người kia tới mục đích đúng là tiếp La Tuệ Ninh, cho nên an bài như vậy cũng rất bình thường, La Tuệ Ninh đứng dậy đón chào, mỉm cười nói: Hưng Dân, chúng ta cũng có một thời gian ngắn không gặp mặt rồi

Chu Hưng Dân gật đầu cười: La a di, đến Đông Giang có lẽ sớm lên tiếng kêu gọi tôi một tiếng...,

Dương Tinh mới vừa rồi còn lẩm bẩm muốn xin A di tới nhà ngồi chơi Luận bối phận bên trên Chu Hưng Dân có lẽ xưng La Tuệ Ninh một tiếng a di, La Tuệ Ninh cùng mẫu thân ông quan hệ rất tốt, trước mắt mẫu thân Chu Hưng Dân cũng ở trong quỹ từ thiện La Tuệ Ninh đảm nhiệm thường vụ xử lý công việc, bình thường cả ngày cùng một chỗ tiến hành hoạt động xã hội.

Chu Hưng Dân giới thiệu mấy người kia với La Tuệ Ninh, kỳ thật không cần phải giới thiệu, ngoại trừ Phương Tri Đạt hơi chút lạ lẫm, La Tuệ Ninh đều biết, bà cười nói: Ngồi đi, tất cả mọi người là người một nhà, ở chỗ này cũng không có quy củ trên quan trường, nếu dùng chức quan luận, tôi đây một phụ nữ cũng không dám ngồi cùng mọi người, chính giữa đám quan chức này

Tất cả mọi người nở nụ cười, Trương Dương nói: Mẹ nuôi, chính thức không dám ngồi ở chỗ nầy chính là con. Mẹ là Cáo Mệnh phu nhân, tất cả các vị đại nhân đều là quan to đương triều, con đây là quan thất phẩm tép riu chỉ có phần bưng trà rót nước La Tuệ Ninh cười nói:

Con đứa nhỏ này, chỉ nói hưu nói vượn, trước mặt nhiều lãnh đạo như này nói lung tung, không sợ bọn họ cho con là tiểu hài sao? La Tuệ Ninh trong miệng trách cứ Trương Dương, thế nhưng tình cảm yêu thương đối vớiTrương Dương bộc lộ trong lời nói. Bà nói chuyện tương đối có tiêu chuẩn, những lời này tràn đầy ý tứ thương yêu Trương Dương, đồng thời lại nói cho những quan viên này, về sau muốn đối xử tử tế với con nuôi của mình. Chu Hưng Dân cười nói: La a di, đứa con trai nuôi này của A di cũng không sợ làm khó dễ, hắn gan lớn rất

La Tuệ Ninh mỉm cười nói: Còn không phải là các người đám lãnh đạo chiếu cố hắn! Thế nhưng mọi người cũng không nên quá bận tâm tình cảm, đứa nhỏ này chỗ không đúng, tranh thủ thời gian gõ, bằng không thì hắn sao có thể tiến bộ? La Tuệ Ninh giới thiệu Tạ Chí Quốc với mấy người.

Tạ Chí Quốc cùng Cao Trọng lúc trước đã gặp mặt nhau, nhưng là hắn và Chu Hưng Dân còn là lần đầu tiên gặp mặt, Chu Hưng Dân nắm tay Tạ Chí Quốc nói: Tạ cục trưởng, đi qua tôi nghe nói qua uy danh của anh, hoan nghênh anh đến Đông Giang đến. Chu Hưng Dân nói lời này tràn đầy khách sáo. Thế nhưng ông bình dị gần gũi vẫn giành được hảo cảm của Tạ Chí Quốc, dù sao luận cấp bậc người ta cao hơn rất nhiều.

Cao Trọng cùng Tạ Chí Quốc nắm tay cười nói: Tạ cục, lần trước may mắn mà có cảnh sát Kinh Sơn ra sức hiệp trợ, mới giúp chúng tôi bắt được hung thủ sát hại Khương Lượng, tôi thậm chí nghĩ khi gặp mặt anh nói mấy câu cám ơn

Tạ Chí Quốc nhìn Trương Dương liếc, kỳ thật trong chuyện bắt được Lâm Quang Minh người xuất lực nhiều nhất là Trương Dương, chỉ có điều Trương Dương làm chuyện tốt không để lại tên, đem công lao tặng cho hắn, Tạ Chí Quốc cười nói: Trừng phạt ác làm thiện là phận sự của chúng ta, loại sự tình này không cần khách khí Mọi người ngồi xuống, Cao Liêm Minh thò đầu ra nhìn, lò dò đi đến, cười tủm tỉm đi tới bên người cha mình, Cao Trọng nói: Con tới làm gì?

Cao Liêm Minh nói: Trương bí thư để cho con tới đây cùng uống rượu rượu với mọi người Hắn lẽ thẳng khí hùng ngữ khí dẫn tới tất cả mọi người đồng thời nở nụ cười. Cao Trọng không chỉ có cười lắc đầu, nói với Chu Hưng Dân: Tiểu tử này làm việc ở chỗ Trương Dương !

Chu Hưng Dân cười tủm tỉm hướng Cao Liêm Minh vẫy vẫy tay nói: Ngồi, Trương bí thư có truyền đạt nhiệm vụ nhiệm vụ cụ thể cho cậu không? Cao Liêm Minh gật đầu nói: Anh ấy vừa mới nói, để cho cháu hỗ trợ khiến mọi ngươi đều bị hạ gục! Tất cả mọi người cười vui mừng, Trương đại quan nhân trừng lớn hai mắt nói: Cao Liêm Minh, tôi lúc nào đã nói như vậy? Tiểu tử cậu chờ đó cho tôi! Bí thư thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính cười nói:

Trương Dương, tiểu tử cậu lá gan không nhỏ ..., muốn khiến chúng ta đều gục xuống, khi dễ chúng ta tuổi lớn sao? Thị trưởng Đông Giang Phương Tri Đạt nói:

Chu tỉnh trường, chúng ta cũng không thể lại để cho đám này tiểu bối xem thường rồi, hôm nay để cho bọn họ mở mang kiến thức tửu lượng của chúng ta

Chu Hưng Dân cười hỏi Cao Liêm Minh nói: Liêm Minh, lãnh đạo nói chuyện có phải hay không cậu đều được nghe à? Cao Liêm Minh nhẹ gật đầu. Chu Hưng Dân nói: Ba của cậu nói chuyện có phải cậu cũng phải nghe à? Cao Liêm Minh nói: Chuyện đó như thế nào, tất cả dùng công tác làm trọng, chuyện gia đình nói sau’

Cao Trọng giơ tay phải lên chiếu vỗ một cái vào mông Cao Liêm Minh: Không có tiền đồ, quan còn không lớn, ngược lại đã học được quân pháp bất vị thân rồi La Tuệ Ninh cười đến nước mắt chảy ra, bà nhớ tới con của mình. Đáng lẽ để cho hắn qua tới nơi này tham gia, cùng mấy nhân vật vị thực quyền ở Bình Hải làm quen, gây dựng cảm tình.

Chu Hưng Dân nói:

Liêm Minh, Trương Dương là lãnh đạo của cậu, đối với chúng ta là lãnh đạo Trương Dương, chúng ta nói chuyện cậu nghe ai?

Cao Liêm Minh cười nói: Vậy còn phải nói, khẳng định nghe ngài. Bí thư thị ủy cùng tỉnh trưởng , đương nhiên là tỉnh trưởng lớn, ngài là đại lãnh đạo.

Ngài đứng trên cao mà nhìn xa, tư tưởng cảnh giới của ngài căn bản cũng không phải chúng tôi những người tuổi trẻ này có thể so sánh Thằng nhóc này miệng ngược lại rất ngọt, đứng dậy bắt đầu rót rượu từ chỗ Chu Hưng Dân, Cao Trọng cùng nhìn qua con trai, lộ ra vẻ tươi cười kín đáo, xem ra chính mình đem con trai mình đến Tân Hải rèn luyện là quyết định chính xác, tiểu tử này đi rất gặp thời.

Ở đó tuy không dài, thế nhưng phương diện đối nhân xử thế tiến bộ rõ rệt. Mặc dù là đêm nay ở nơi này vẫn đang không có lộ ra nửa phần sợ hãi, chuyện trò vui vẻ, thành thạo, quả nhiên làm cho người ta vui mừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.