Trương Dương bỗng nhiên ý thức được Văn Hạo Nam không phải là đơn giản thuận đường tới thăm mình, hắn vẫn là vì công tác, mục đích tới đây là muốn tìm hiểu một số tình huống từ trên người mình. Trương đại quan nhân trong lòng càng khó chịu hơn, bất kể và Văn Hạo Nam có hợp nhau hay không, cho dù là vì mẹ nuôi La Tuệ Ninh thì Văn Hạo Nam cũng không cần phải vòng vo trước mặt mình.
Trương Dương gật đầu nói: Đúng, hắn quá đáng quá cho nên em mới không nhịn được mà ra tay trừng phạt hắn một chút.
Văn Hạo Nam cười nói: Không ngờ cậu đã làm bí thư thị ủy rồi mà tính tình vẫn nóng nảy như vậy.
Trương Dương mỉm cười nói: Con người ta rồi cũng sẽ thay đổi, anh cảm thấy em không thay đổi là vì anh không hiểu em.
Văn Hạo Nam gật đầu: Về sau hai anh em ta nên tìm hiểu nhau kỹ hơn.
Trương Dương cười nói: Nói đùa thôi mà, anh tưởng thật à!
Văn Hạo Nam nói: Tôi làm việc trước giờ luôn nghiêm túc! Hắn buông chén trà, nói: Trương Dương, tôi lần này tới đây còn có một việc, tôi muốn cùng gặp mặt Đổng Chính Dương.
Trương Dương nói: Chuyện này do Trình Diễm Đông quản, để em nói với hắn.
Văn Hạo Nam nói: Không vội, Trương Dương, thật ra lần trước chuyện ở Đông Giang tôi vẫn luôn muốn nói một tiếng xin lỗi với cậu, lúc ấy tôi cũng không ngờ Hoắc Vân Trung lại không thể khống chế được tình tự của mình.
Trương Dương cười nói: Anh Hạo Nam, chuyện qua rồi, chúng ta đừng nhắc lại nữa, chuyện cũng đã được làm rõ rồi mà.
Văn Hạo Nam nói: Chuyện đó vẫn chưa rõ ràng, Kì Sơn đó khẳng định có vấn đề, chỉ có điều hắn ẩn tầng quá sâu.
Trương Dương không muốn tiếp tục nói về việc này, hắn nói khẽ: Anh Hạo Nam, hôm trước mẹ nuôi gọi điện thoại tới nói chuyện của Hà Trường An trên cơ bản đã được quyết định rồi.
Văn Hạo Nam gật đầu nói: Đúng vậy, Lý Đông Sơn phản cung, thừa nhận chuyện đút lót để giành đấy ở Vân An không liên can tới Hà Trường An, nhưng cũng moi ra được mấy vấn đề của Hà Trường An, căn cứ vào từ tình huống hiện tại cho thấy, khó tránh khỏi bị phạt, về phần thời hạn thi hành án dài hay ngắn thì phải xem ý của tòa.
Trương Dương biết, chuyện của Hà Trường An có thể được giải quyết nhanh chóng là có liên quan tới Văn Quốc Quyền, La Tuệ Ninh nói với hắn, chuyện của Hà Trường An sẽ không quá nghiêm trọng, nhưng sẽ bị tổn thất một bộ phận kinh tế, từ đó cho thấy, Hà Trường An trước đó chuyển tài sản ở hải ngoại cho Tần Manh Manh là rất sáng suốt.
Văn Hạo Nam sở dĩ tới đây chào hỏi Trương Dương cũng là bởi vì chuyện không vui lần trước ở Đông Giang, hắn tới địa bàn Tân Hải điều tra, trước tiên vẫn phải nói một tiếng với Trương Dương, biểu hiện ra sự tôn trọng của hắn đối với Trương Dương.
Trương Dương bởi vì chuyện này cũng đặc biệt dặn dò Trình Diễm Đông, tận lực phối hợp với công tác của Văn Hạo Nam, nhưng nhất định phải chú ý toàn bộ quá trình, không thể cho hắn quá tự do.
Ngày hôm sau Lễ tang, Đinh Lâm chủ động gọi điện thoại cho Trương Dương, một là để cảm tạ chuyện Trương Dương ra tay trượng nghĩa ngày hôm qua, hai là nói với Trương Dương rằng cô ta ở trong két của cha đã tìm được tờ giấy nợ mà Tưởng Hồng Cương tự tay viết, cô ta chuẩn bị đưa tôi cho Trương Dương.
Khi Trương Dương nhận được điện thoại thì đang ở Bắc Cảng, hắn lần này tới đây là để gặp đại biểu của tập đoàn Tinh Nguyệt, bởi vì còn sớm, Trương Dương cũng muốn đích thân tới chỗ Đinh Lâm lấy tờ giấy nợ.
Tới biệt thự của Đinh Cao Sơn Đinh Cao Sơn sân gôn ngọc Bình Sơn, Trương Dương vừa mới xuống xe thì nhìn thấy Đinh Lâm đang đứng trước cửa, Trương Dương đi tới, phát hiện tình tự của Đinh Lâm hôm nay đã tốt hơn một chút, hắn cười nói với Đinh Lâm: “chuyện ngày hôm qua thuận lợi chứ?
Đinh Lâm gật đầu, mời Trương Dương tới phòng khách ngồi xuống, Trương Dương bảo rằng mình có chuyện, phải đi ngay.
Đinh Lâm mở túi giấy tờ trên bàn ra, lấy một cái phong bì đưa cho Trương Dương, Trương Dương mở phong bì, rút ra từ giấy nợ trong đó, nhìn thấy bên trên viết rõ mượn Đinh Cao Sơn hai trăm vạn nhân dân tệ, mượn trong hai mươi năm, bên dưới ký tên của Tưởng Hồng Cương, còn có cả dấu tay. Đối với sự thật giả của tờ giấy nợ này thì Trương Dương không thể phân biệt được, có điều chắc không có vấn đề gì. Hắn sau khi cầm tờ giấy nợ thì cười nói: Cám ơn Đinh tiểu thư.
Đinh Lâm nói: Không phải cám ơn, chú Tưởng là bạn tốt của cha tôi, tôi cũng muốn giúp hắn, hơn nữa, đúng như những gì mà bí thư Trương ngày hôm qua đã nói, tôi không muốn cha tôi phải mang tiếng đút lót.
Trương Dương gật đầu, hắn nhìn nhìn đồng hồ rồi đứng dậy cáo từ.
Đinh Lâm tiễn hắn tới tận trước xe.
Trương Dương đi rồi, Đinh Lâm chậm rãi trở lại biệt thự, từ trên lầu một vị nam tử áo đen đi xuống, nam tử này thân hình cao lớn, đường nét trên mặt rõ ràng, trên miệng còn có chòm ria hình chữ bát được cắt tỉa rất ngay ngắn.
Hắn tới bên cạnh Đinh Lâm, nói khẽ: Cho hắn à?
Đinh Lâm gật đầu, có chút vô lực dựa vào vai nam tử rồi nói khẽ: Tân Sinh... Em vốn không muốn đưa cho hắn, cha em giúp Tưởng Hồng Cương nhiều như vậy, nhưng khi chú em gặp chuyện không may, hắn không ngờ ngay cả giúp một chút cũng không, loại người như hắn chết cũng không hết tội.
Nam tử thở dài, ôm vai Đinh Lâm, nói khẽ: Trong lòng càng hận thì càng không thể để bọn họ nhìn ra, nếu mỗi người đều ý thức được chúng ta muốn báo thù thì bọn họ sẽ cảnh giác, tiểu Lâm, em yên tâm, phàm là kẻ có lỗi với Đinh gia, anh đều sẽ khiến bọn họ phải trả giá đắt!
Trương Dương tới khách sạn thế kỷ Bắc Cảng, vốn chuyện của khu bảo lưu thuế nhập khẩu hắn trên cơ bản đã bỏ quyền rồi, nhưng phía tập đoàn Tinh Nguyệt đề xuất muốn bàn trực tiếp với hắn, Phạm Tư Kì cũng đặc biệt từ Singapore gọi điện thoại tới, bảo Trương Dương cần phải gặp mặt đại biểu của mình.
Trương Dương bảo Chu Sơn Hổ chờ ở bên ngoài, đại biểu thủ tịch của tập đoàn Tinh Nguyệt ở trong phòng số 1818 của khách sạn thế kỷ, đây là phòng xa hoa nhất của khách sạn này, Trương Dương sau khi ấn chuông thì cửa phòng mở ra, Trương đại quan nhân ngàn vạn lần không ngờ rằng người mở cửa cho mình không ngờ là cô gái Ấn Độ Aishwarrya.
Từ khi Trương Dương trị bệnh liệt nửa người cho cô ta, Aishwarrya trở về Ấn Độ dưỡng thương, trong lúc ngẫu nhiên cũng từng gọi điện thoại cho nhau, có điều Trương Dương vẫn cho rằng cô ta đang ở Ấn Độ, không ngờ Aishwarrya lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.
Aishwarrya cười tươi như hoa, lắc đầu nói: Trương Dương, không ngờ là tôi phải không!
Trương đại quan nhân cho dù là nghĩ đến vỡ đầu cũng không nghĩ đến Aishwarrya là đại biểu thủ tịch của tập đoàn Tinh Nguyệt, điều duy nhất có thể giải thích là tình cũ của Phạm Tư Kì và Aishwarrya đã nối lại, gương vỡ lại lành, thời đại này đúng là không có thuốc chữa nữa rồi, nữ hài tử xinh đẹp như vậy không thích võ trang yêu hồng trang, giữ nữ nhân và nữ nhân không ngờ không phải bài xích đồng tính, xem ra vật lý học không áp dụng được ở trong tình cảm, đồng tính cũng có thể hút nhau.
Trương đại quan nhân cười nói: Aishwarrya!
Aishwarrya dang tay ra ôm Trương đại quan nhân một cái thật nhiệt tình, còn hôn má Trương đại quan nhân. Dáng người của cô bé này thật sự là lỗi lõm rất đẹp, đầu óc của Trương đại quan nhân không khỏi lại tà ác một chút, hắn cười nói: Aishwarrya. Tôi đang nghĩ xem là ai mà cứ muốn đòi gặp tôi, thì ra là cô.
Aishwarrya buông hắn ra, cười nói: Nghe nói anh đã là bí thư thị ủy, gặp anh cũng rất khó.
Trương Dương nói: Ai nói thế? Căn bản chính là bôi nhọ hình tượng của tôi.
Aishwarrya mời hắn đến phòng khách ngồi, Trương Dương phát hiện cô ta đã đi lại bình thường, chứng minh trị liệu của mình là phi thường hữu hiệu, Aishwarrya cuối cùng cũng đã khôi phục bình thường.
Aishwarrya nói: Uống trà hay là cà phê?
Trương Dương nói: Tùy tiện!
Trong phòng có máy pha cà phê, Aishwarrya đi đun cà phê, không bao lâu sau, liền cầm cốc cà phê tới.
Trương Dương bưng cà phê nhấp một ngụm Nhìn Aishwarrya nói: Aishwarrya, cô hiện tại đang công tác ở Tinh Nguyệt à?
Aishwarrya gật đầu: Sau khi rời khỏi Nam Tích, tôi dựa theo phương pháp mà anh nói để tập luyện, rất nhanh liền khôi phục khỏe mạnh, về sau lại nhận được điện thoại của cô ta. Cô ta nói có bệnh nan y, muốn gặp mặt tôi, sau khi tôi cân nhắc thì vẫn tới Singapore một chuyến.
Trương đại quan nhân thầm nghĩ trong lòng, Phạm Tư Kì này lúc trước dựa vào bệnh nan y giả mà chạy thoát khỏi Trung Quốc, không ngờ lại dùng bệnh nan y làm ngụy trang để lừa Aishwarrya đến Singapore. đúng là dân làm ăn, Trương đại quan nhân tuy rằng biết chuyện của người khác không liên can tới hắn, nhưng nhìn thấy một tiểu cô nương xinh đẹp như Aishwarrya bị Phạm Tư Kì lừa, trong lòng vẫn có chút đồng tình, chuyện liệt nửa người năm đó chẳng lẽ cô ta đã quên rồi ư? Sức hấp dẫn giữa đồng tính sao lớn như vậy?
Aishwarrya đương nhiên không biết Trương Dương đang nghĩ gì, theo sự khang phục của thân thể, tính tình của cô ta cũng khôi phục lại vui tươi như xưa, cô ta thở dài nói: Tôi tới đó rồi, cô ta lại nhắc lại chuyện cũ, nói muốn chuyển nhượng cổ phần trong tay cho tôi.
Từ điểm này cho thấy, Phạm Tư Kì là thật lòng với Aishwarrya.
Aishwarrya nói: Tôi kiên trì không nhận, về sau cô ta thương lượng với tôi, vẫn dùng danh nghĩa của tôi để thành lập một quỹ tình yêu, quỹ này chủ yếu là giúp những đứa trẻ khốn khổ bần cùng trên thế giới, về sau, cô ta lại nói khốn cảnh của bản thân cho tôi, tôi cuối cùng đáp ứng nhận bộ phận cổ phần của cô ta, đương nhiên, cổ phần là trực tiếp chuyển cho quỹ, tôi hiện tại là tổng giám đốc của quỹ, thành viên hội động quản trị của tập đoàn Tinh Nguyệt.