Y Lộ Phong Hoa

Chương 122: Chương 122: Chương 83 Lẫm liệt quay về




“Đứng lên đi!” Giơ tay xuống, Thẩm Quân liếc mắt một cái về phía cổng lớn Vong Liễu, dù sao vừa đi vừa về cũng tốn một khoảng thời gian.

“Tạ nhị gia!” Sau khi Thẩm Thuận đứng lên, khom lưng đi lên bậc thang với Thẩm Quân, nói: “Nhị gia, lão phu nhân đang ở trong phòng đợi ngài! Đại gia, đại nãi nãi cũng ở trong đó.”

Nghe nói như thế, vẻ mặt Thẩm Quân không khỏi rùng sợ, giọng điệu trách cứ nói: “Sao lại kinh động đến lão phu nhân? Còn không để lão nhân gia nàng nghỉ ngơi cho khoẻ.”

“Bẩm nhị gia, quả thật tiểu nhân không dám kinh động đến lão phu nhân, chỉ là người ở trạm dịch tới nói cả buổi tối nhị gia không về, sáng sớm hôm nay còn tới nữa, cho nên lão phu nhân cố ý muốn ở chờ trong phòng, đại gia và đại nãi nãi cũng như vậy!” Thẩm Thuận nhanh trả lời.

Nghe nói như thế, Thẩm Quân không nói nữa, mệt mỏi đi thẳng về phía phòng ở của Thẩm lão phu nhân...

Phía này, Thẩm lão phu nhân đang ngồi ở trên kháng, Thẩm Trấn và Diêu thị ngồi trên ghế thêu đôn ở dưới đất, bất chợt Thẩm lão phu nhân giương mắt nhìn ra phía bên ngoài, sắc trời bên ngoài đã dần sáng lên!

Bỗng nhiên, Song Hỉ chạy vào bẩm báo: “Bẩm báo lão phu nhân, nhị gia đã trở lại, hiện tại người đã đến Nhị môn!”

Nghe nói như thế, đương nhiên là Thẩm lão phu nhân vô cùng vui mừng, cười nói với Thẩm Trấn: “Cuối cùng huynh đệ ngươi đã bình an trở về!”

“Chuyện này mẫu thân có thể yên tâm!” Thẩm Trấn cười nói theo.

Thẩm lão phu nhân gật gật đầu, sau đó lại nghĩ tới chuyện gì, quay đầu dặn Diêu thị: “Quân nhi trở về không nên nói chuyện đó với hắn, tính tình của đứa nhỏ này ngay thẳng, ta sợ hắn sẽ làm ra chuyện xúc động, dù sao không thể trái hoàng mệnh, lại nói đó rốt cuộc cũng là một chuyện vui, không nên gây ra khúc mắc mới ổn!”

“Lão phu nhân nói phải, nàng dâu đã nhớ kỹ!” Diêu thị lập tức gật đầu nói.

“Ừ.” Thẩm lão phu nhân vừa lòng gật gật đầu, sau đó còn tán chuyện thêm hai câu, thì chợt nghe thấy bên ngoài hô lên một câu.”Lão phu nhân, nhị gia đã trở lại!”

Vừa dứt lời, chỉ thấy một bóng ảnh khôi ngô mặc y phục màu đen áo choàng da chồn đi đến, nhìn thấy Thẩm lão phu nhân đang ngồi thẳng người ở trên kháng, liền quỳ một gối xuống đất, hành lễ nói: “Nhi tử thỉnh an mẫu thân!”

“Mau đứng lên đi!” Nhiều ngày không gặp con, tất nhiên là Thẩm lão phu nhân hết sức cao hứng.

Thẩm Quân đứng dậy sau, lại xoay người hành lễ với đại ca và đại tẩu.”Đại ca, đại tẩu!”

“Trên đường vẫn thuận lợi chứ?” Khi nói chuyện, Thẩm Trấn đứng lên từ ghế thêu đôn, hơn nữa còn đi về phía trước hai bước.

“Rất thuận lợi, sau khi tiếp thánh chỉ, ta bố trí chuyện quân doanh xong rồi một đường chạy về kinh.” Nói tới đây, Thẩm Quân bỗng nhiên nhìn thấy đại ca có thể tự đi được, không khỏi cao hứng đi lên cầm hai tay Thẩm Trấn, nói: “Đại ca, chân của ngươi đã tốt hơn rồi?”

Thẩm Trấn cũng bắt lấy tay huynh đệ, cười nói: “Rất tốt nhưng cũng không hoàn toàn hết hẳn, nhưng bây giờ có thể tự mình đi từ từ hơn mười bước rồi, ta còn tưởng rằng cuối cùng mình còn không đứng lên nổi đấy!”

“Ngươi đi hai bước cho ta xem xem!” Khi nói chuyện, Thẩm Quân thả lỏng cánh tay đại ca ra, rồi lui về sau mấy bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đôi chân của Thẩm Trấn.

Thẩm Trấn di chuyển bước chân chậm rãi, đi từ từ từng bước một, tuy rằng bước chậm, hơn nữa giống như hắn đã dùng rất nhiều sức lực, nhưng cuối cùng cũng đi tới trước mặt đệ đệ. Lát sau, Thẩm Quân đỡ Thẩm Trấn, cao hứng nói: “Đại ca không cần lo lắng, tục ngữ nói bệnh đến như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ, nói chung là cứ từ từ, hiện tại đã thấy khởi sắc rất lớn rồi! Xem ra đừng xem Tiểu Vương đại phu nhỏ tuổi mà khinh, hắn thật sự đúng là một vị thần y!”

Sau đó, Thẩm Quân đỡ Thẩm Trấn ngồi về chỗ ngồi của hắn, Thẩm Trấn cũng khoát tay nói: “Ngươi đừng an ủi ta, Tiểu Vương đại phu là thần y không giả, bao nhiêu đại phu đến đều bó tay hết cách với ta, hắn có thể chữa trị cho ta đứng lên đã là một kỳ tích, huống chi bây giờ còn có thể đi được vài bước, ta đã cảm thấy mỹ mãn rồi! Nói nữa, Tiểu Vương đại phu chữa trị cho ta đến mức này cũng không còn cách chữa nào tốt hơn, hắn nói bây giờ thuốc uống và thi châm không còn tác dụng lớn đến đùi ta, bằng không cứ duy trì tình trạng bây giờ, nếu ngày nào đó có kỳ tích xảy ra thì có lẽ còn có chuyển biến tốt!”

“Đại ca...” Nghe nói như thế, Thẩm Quân còn muốn khuyên giải hắn thêm vài câu, nhưng Thẩm Trấn lại đánh gãy lời hắn nói: “Được rồi, đừng nói đến ta nữa, lần đi lần về đợt này ngươi mất nhiều thời gian như vậy, mẫu thân rất nhớ ngươi!”

Nghe nói như thế, Thẩm Quân quay đầu nhìn Thẩm lão phu nhân, Thẩm lão phu nhân đưa tay về phía hài tử mình, Thẩm Quân lập tức đi tới, nắm giữ lấy bàn tay, mặc cho Thẩm lão phu nhân đánh giá lên xuống vài lần, cười nói: “Vẫn giống như đợt trước, một đường phong trần mệt mỏi.” Sau đó quay đầu vui vẻ nói với Song Hỉ: “Nhanh đi phân phó xuống, bảo mấy nha đầu hầu hạ trong phòng nhị gia lập tức chuẩn bị nước nóng hầu hạ nhị gia tắm!”

“Dạ.” Song Hỉ nhanh lên tiếng trả lời chạy đi.

“Con đi lâu như vậy, thân thể mẫu thân vẫn khoẻ chứ? Mọi chuyện trong nhà đều thuận lợi tất?” Thẩm Quân ngồi trước mặt Thẩm lão phu nhân hỏi.

“Đều tốt, đều tốt!” Thẩm lão phu nhân trả lời.

Lúc này, Diêu thị ngồi ở một lên chỉ đứng lên cười nói: “Tất cả mọi chuyện của lão phu nhân đều tốt, nhị thúc cứ yên tâm, chỉ là trong lòng mẫu thân luôn luôn đều nghĩ đến hôn sự của ngươi, nhưng như thế cũng tốt, hoàng thượng đã hạ chỉ tứ hôn, mấy ngày nay lão phu nhân luôn đều quan tâm chuẩn bị cho hôn sự của ngươi đấy!”

“Ta già rồi, cũng không muốn quan tâm nhiều, khi nào nhớ đến chuyện cần thì nhờ đại tẩu ngươi đi làm, cũng là đại tẫu ngươi vất vả!” Thẩm lão phu nhân cười nói.

“Làm phiền đại tẩu rồi!” Thẩm Quân cung kinh nói một câu với Diêu thị.

“Nhị thúc nói khách khí như người ngoài thế, tẩu tử ta cũng chỉ có thể giúp được chút chuyện này mà thôi!” Diêu thị cười nói.

“Được rồi, đừng nhiều lời với hắn nữa, trời cũng đã sáng rồi! Bọn nha đầu kia đã chuẩn bị xong nước tắm rồi, ngươi nhanh đi tắm rửa, ăn một chút rồi ngủ một giấc cho ngon, sau giữa trưa ngươi còn phải tiến cung diện thánh tạ ơn nữa. Ý chỉ của thánh thượng ghi rõ ba ngày sau ngươi sẽ thành hôn, đại tẩu ngươi cũng đã chuẩn bị xong hỉ phục cho ngươi, lúc về nhớ bận thử xem có gì cần sửa thì sửa nhanh, lập tức ngươi sẽ trở thành người có gia đình, ngươi cũng nên an phận sớm cho ta được ôm tôn tử!” Thẩm lão phu nhân dặn dò từng câu . Bởi vì nàng biết rõ ràng tính tình của hài tử này, chuyện hắn không đồng ý thì cho dù là ai cũng không ép buộc được, lần trước chuyện Ngọc quận chúa hắn đã đắc tội với Tần thừa tướn, lần này là thánh thượng tứ hôn, không thể lại tùy hứng làm bậy!”

Nghe mẫu thân tận tình khuyên nhủ, Thẩm Quân chỉ đành nói: “Mẫu thân yên tâm, con sẽ cẩn tuân lời dạy của mẫu thân.”

“Ừ. Vậy là tốt rồi!”Thẩm lão phu nhân nghe nói như thế liền vừa lòng gật đầu.

Lúc này, Diêu thị nói với nha đầu ở sau lưng: “Nhanh kêu phòng bếp chuẩn bị điểm tâm đưa đến phòng nhị gia, cũng chuẩn bị thêm một phần đưa đến phòng của Thẩm Ngôn!”Nha đầu kia lập tức lên tiếng trả lời rồi đi làm.

“Vậy nhi tử cáo lui!”Thẩm Quân thi lễ rồi nhanh lui ra ngoài.

Thẩm Quân đi rồi, Thẩm lão phu nhân nói với phu thê Thẩm Trấn: “Cũng làm khó các ngươi theo ta ngồi trong này đến hơn nửa đêm, nhân lúc còn sớm vẫn mau chóng quay về nghỉ ngơi thôi! Hai ngày tiếp theo các ngươi còn phải vất vả rồi.”

“Dạ.”Sau đó, Diêu thị đỡ Thẩm Trấn cùng nhau rời khỏi phòng Thẩm lão phu nhân.

Ra khỏi phòng Thẩm lão phu nhân, Thẩm Quân nhìn thấy Thẩm Ngôn đang đứng ở ngoài sân, thuận miệng nói: “Nhanh đi tắm rửa, ăn điểm tâm rồi theo ta ra ngoài một chuyến!”

“Ra ngoài? Nhị gia không nghỉ ngơi một lát sao?”Thẩm Ngôn hỏi. Phải biết bọn họ đã đi nhanh mấy ngày mấy đêm, thậm chí ngựa cưỡi cũng phải gắng gượng!

“Muốn nghỉ ngơi thì tự ngươi đi nghỉ ngơi đi!”Thẩm Quân liếc mắt lườm Thẩm Ngôn một cái.

“Được, được, tiểu nhân đi ngay!”Nhìn thấy chủ tử không vui, Thẩm Ngôn không dám nhiều lời chỉ tạ ơn rồi xoay người đi nhanh.

Thẩm Quân một đường quay về thư phòng, trong thư phòng tổng cộng có ba gian lớn, phòng ngủ của hắn cũng được sắp xếp ở bên cạnh, thuận tiện để nghỉ ngơi sau khi làm xong hết công vụ, dù sao phần lớn thời gian hắn đều ở bên ngoài mang binh đánh giặc, hiếm khi ở nhà, cho nên cũng không sắp xếp chỗ ở khác.

Mới vừa đi đến trước bậc thềm, bên trong cửa phòng đã được người theo đẩy ra, hai nha đầu mười tám mười chín tuổi chạy đến, nhìn Thẩm Quân vô cùng vui mừng, chạy xuống bậc thềm tự thỉnh an: “Thỉnh an nhị gia, nhị gia một đường vất vả!”

“Ừ.”Đối mặt với hai khuôn mặt tươi cười vui vẻ, gương mặt Thẩm Quân vẫn không cảm xúc trước sau như một chỉ gật gật đầu, rồi bước lên bậc thang đi vào trong phòng.

Lan Hoa và Thu Lan nhanh chạy theo sau lưng hắn, sau khi vào phòng, Lan Hoa nhanh đóng cửa cửa phòng để ngừa gió lạnh, tuy đã vào hai tháng, nhưng khí hậu vào buổi sáng sớm rất lạnh. Thẩm Quân nhìn thùng tắm bốc hơi nóng ở giữa phòng ngủ, giơ tay định cởi áo choàng ở trên người, thì Thu Lan nhanh đi lên nói: “Nhị gia, để nô tì!”

Sau đó, Thẩm Quân cũng không nói lời nào, mặc Thu Lan giúp hắn cởi áo choàng, hắn đi đến trước ghế ngồi xuống, Lan Hoa nhanh giúp hắn cởi giày, Thu Lan cất áo choàng xong liền đi tới hầu hạ Thẩm Quân cởi áo khoác, hai nha đầu bận rộn một hồi, hiện tại trên người Thẩm Quân chỉ mặc một bộ trung y màu trắng đứng trước một thùng gỗ đang bốc lên hơi nóng, lúc này, Thẩm Quân mới phất phất tay nói với hai nha đầu: “Chỗ này không cần các ngươi hầu hạ!”

Thấy giống với mọi khi, chuyện hầu hạ cởi áo tắm rửa chà lưng linh tinh kia không cần đến các nàng, Lan Hoa và Thu Lan đành phải nói: “Vậy chúng nô tì ở bên ngoài, nếu nhị gia có chuyện cứ gọi lên một tiếng!”Thẩm Quân gật đầu, Lan Hoa và Thu Lan liền lui ra ngoài.

Sau khi cửa phòng được đóng lại, Thẩm Quân mới đưa tay cởi trung y trên người, sau đó bước vào trong thùng gỗ chứa nước nóng, trong nháy mắt, nước ấm bao vây cả ngươi, hắn tựa vai vào trên vách thùng gỗ, mệt mỏi mấy ngày dần dần được nước ấm quanh người xua đi...

Ngoài cửa, Lan Hoa và Thu Lan đứng dưới mái nhà cong nhỏ giọng nói chuyện.

“Lan Hoa, ngươi nói lần này nhị gia sẽ đồng ý cưới nhị tiểu thư của Tiết gia sao?”Thu Lan ở một bên vừa tết tóc vừa hỏi Lan Hoa.

“Hiện tại vấn đề không phải là nhị gia đồng ý hay không đồng ý, mà là nhị gia phải cưới, ngươi cho là như Ngọc quận chúa sao, không cưới nói nhiều lắm cũng chỉ đắc tội đến Tần gia, cho dù thế lực Tần gia lớn, nhưng cũng không có cách đụng đến phủ Hầu gia trong chốc lát, nhưng hoàng thượng không giống, vi phạm lời của hoàng thượng chính là khinh trời nhẹ thì tước chức quan, nặng thì sao trảm (tịch thu tài sản giết hết dòng họ) cả nhà!”Lan Hoa ở một bên nói.

Nghe xong lời Lan Hoa nói, Thu Lan lập tức nhăn mày.” Nhưng ta nghe nói thanh danh nhị tiểu thư Tiết gia cũng không được tốt lắm, hơn nữa nghe nói cũng không được xinh đẹp gì!”

“Vậy có cách nào đây? Cho dù là heo mẹ, hoàng thượng bắt nhị gia chúng ta cưới, thì nhị gia chúng ta cũng phải khiêng về!”Lan Hoa nói.

“Hừ, cưới về thì thế nào? Nhiều lắm không phải bỏ mặc ở nhà sao? Dù sao nhị gia cũng không thích!”Thu Lan giương cằm nói.

“Chuyện này cũng kì lạ, ngươi không hỏi nhị gia, vậy làm sao ngươi biết nhị gia không thích?”Lan Hoa trách móc Thu Lan nói.

Một câu nói khiến Thu Lan nửa ngày không thể nói rõ.” Ta... Ta... Ta hầu hạ nhị gia nhiều năm như vậy, không lẽ còn không rõ ràng tính tình hắn?”

Nghe xong lời này, hai mắt Lan Hoa đánh giá Thu Lan, sau đó mới nói: “Thu Lan, hai chúng ta hầu hạ nhị gia từ nhỏ, chút tâm tư của ngươi Lan Hoa ta còn không rõ ràng sao?

“Ta... Ta có tâm tư gì chứ?” Thu Lan bị nhìn thấu suy nghĩ vẫn mạnh miệng như cũ.

Liếc mắt nhìn Thu Lan một cái, ánh mắt Lan Hoa nhìn sắc trời dần dần bừng sáng, chậm rãi nói: “Tâm tư này không chỉ mình ngươi có, mà toàn bộ nha đầu trong Thẩm phủ đều có. nhưng đều chỉ là mơ mộng hão huyền, chúng ta có thân phận gì? Vốn là chuyện không thể! Cho dù sau này có phúc phận, nhiều nhất chẳng qua được phong thành thông phòng, hăng hái tranh giành sinh ra một nam một nữ có thể lên làm di nương, nhưng có nghĩa gì đâu? Chẳng qua ăn mặc tốt hơn bây giờ một chút, ngươi nhìn Tào di nương trong phòng đại gia thì biết, cả đời cũng không dám lên giọng nói chuyện, bên kia đề phòng nàng như đề phòng cướp, chứ đừng nói đến mang nghẹn khuất nhiều ngày!” Nói xong, ngón tay Lan Hoa chỉ về phía đông. Tại sân tối đen phía đông của Diêu thị.

“Đó là bởi vì Tào di nương không sinh được một nam một nữ, đại gia cũng không thật sự thích nàng, cho nên đại nãi nãi mới không để nàng vào mắt. Nếu di nương có con trai, đại gia sủng ái nàng, đại nãi nãi cũng không dám làm như thế đâu!” Thu Lan cãi lại nói.

“Nói chung mọi người có tạo hóa, có một số chuyện không cưỡng cầu được, là của ngươi thì để bên ngoài cũng của ngươi, không nhất ddlqđ định!” Thấy mình trong lời nói lơ đễnh của Thu Lan, Lan Hoa chỉ cảm khái nói.

Lúc này, hai tiểu nha đầu khác nhau mang theo hai hộp chứa điểm tâm đi đến, nhìn thấy Lan Hoa và Thu Lan nói: “Lan Hoa tỷ tỷ, Thu Lan tỷ tỷ, điểm tâm cho nhị gia đã được chuẩn bị xong!”

“Đưa cho chúng ta đi, nhị gia còn chưa tắm xong, chờ một chút mới có thể ăn!” Lan Hoa và Thu Lan nhanh đi lên nhận lấy hai cái hộp trong tay hai tiểu nha đầu.

Trong đó có một tiểu nha đầu lại nói: “Hôm nay đại nương trong phòng bếp còn hỏi có cần thêm đồ nào không? Cơm trưa nhị gia cần chuẩn bị lúc nào, chuẩn bị món nào?”

“Chuyện này chúng ta cũng còn chưa hỏi, chờ sau khi biết được ta sẽ đi qua nói sau!” Lan Hoa trả lời.

“Dạ.” Sau đó, hai tiểu nha đầu nhanh quay về.

Bên đây, không tốn nhiều thời gian, cửa phòng đã được mở ra, sau khi Thẩm Quân rửa mặt chải đầu xong, lập tức có hai tiểu nha hoàn thô sử cùng nhau khiêng thùng gỗ đựng nước ra ngoài, Thẩm Quân ăn mặc chỉnh tề ngồi trước bàn bát tiền, Lan Hoa và Thu Lan sớm đã bày xong điểm tâm, hơn nữa còn đứng ở một bên hầu hạ. Thẩm Quân vừa thấy cháo trắng và các món ăn đủ kiểu dáng tinh xảo như hoa cuốn hấp hơi và bánh nướng trộn bơ, không khỏi thèm ăn một trận, dù sao cũng đã bôn ba mấy ngày chưa ăn cơm đầy đủ, ngay sau đó hắn bắt đầu ăn!

Lúc này, chỉ thấy Thu Lan không biết từ chỗ nào bỗng nhiên bưng lên một mâm gà bạch thiết thơm ngào ngạt để lên bàn bát tiên, nhìn thấy mâm gà bạch thiết bóng lưỡng dầu, tròng mắt Thẩm Quân không khỏi sáng ngời, nói: “Là món gà bạch thiết ở Bạch Kí?”

“Ánh mắt nhị gia rất tốt, ở Bạch Kí thành nam không sai!” Thu Lan cười nói.

Quay đầu nhìn sang Thu Lan, Lan Hoa không khỏi khó hiểu hỏi: “Thu Lan, lúc nào mà ngươi mua được gà bạch thiết ở Bạch Kí? Hình như đại nãi nãi và lão phu nhân cũng không phân phó mà?” Gà bạch thiết ở Bạch Kí là món ăn Thẩm Quân thích nhất, mỗi lần Thẩm Quân từ bên ngoài quay về các chủ tử trong nhà đều sẽ chuẩn bị sẵn, lần này có thể là bởi vì trong nhà mọi người đều vội lo hôn sự cho Thẩm Quân, cho nên đã quên!

Nghe Lan Hoa hỏi, trên mặt Thu Lan không hiểu có chút ngượng ngùng, nhưng rất nhanh nàng ta đã hất cằm nói: “Chủ tử quên, thì nô tài chúng ta nhớ không được sao? Chúng ta là người đã hầu hạ nhị gia từ nhỏ, đương nhiên mọi chuyện đều phải nhớ đến chủ tử mới phải!”

Nghe lời trách móc như thế, Lan Hoa không nói, mà chỉ liếc mắt lườm Thu Lan một cái, trong lòng tự nhiên biết tâm tư của nàng, mọi chuyện về nhị gia nàng ấy đều để bụng, nhưng trong lòng lại cảm thấy thương tâm cho nàng, dù sao nô tài có ý nghĩ không tốt với chủ tử thì kết quả nhận lấy có thể sẽ rất thảm, đương nhiên cũng có ít người sẽ thật sự bay lên đầu cành làm phượng hoàng. Mà nàng và Thu Lan lớn lên cùng nhau, đương nhiên là không muốn nhìn thấy cảnh thảm hại sau này của nàng ấy!

Tất cả lời nói của hai nha đầu đều rơi vào trong lỗ tai của Thẩm Quân, nhưng trên mặt hắn vẫn không có gì biểu cảm nào, chỉ cầm đôi đũa gắp một miếng gà bạch thiết bỏ vào miệng ăn, sau một khắc mới nói: “Thu Lan đi đến phòng sổ sách lấy năm lượng bạc đi!”

Nghe nói như thế, tất nhiên là Thu Lan biết đây là tiền thưởng cho món gà bạch thiết, cho nên nàng nhanh cúi đầu tạ ơn: “Tạ nhị gia!”

Sau đó, trong phòng chỉ còn lại tiếng nhai thức ăn. Sau một lát, Thẩm Quân ăn xong điểm tâm, Lan Hoa nhanh tới đưa dụng cụ súc miệng, sau khi thấy Thẩm Quân uống môt hớp nước phun vào trong bình nhỏ, Thu Lan lại đưa đến khăn lông ẩm, Thẩm Quân cầm khăn lau tay và miệng xong, mới hỏi: “Thẩm Ngôn đâu?”

“Đang chờ ở bên ngoài!” Lan Hoa trả lời.

“Ừ.” Gật đầu, Thẩm Quân nhân tiện nói: “Cầm áo choàng của ta đến đây!”

Nghe nói như thế, Lan Hoa nhanh xoay người lấy áo choàng một bên giúp Thẩm Quân mặc vào một bên lên tiếng hỏi: “Nhị gia muốn đi ra ngoài sao?”

“Ừ.” Thẩm Quân gật đầu.

Thu Lan đứng một bên nghe nói như thế, nhanh miệng nói: “Nhị gia, ngài vừa trở về không nghỉ ngơi một lát sao?”

“Không, ta có việc muốn làm!” Thẩm Quân đứng ở giữa phòng mặc Lan Hoa giúp hắn mặc áo choàng.

“Vậy nhị gia có về ăn cơm trưa không? Vừa rồi phòng bếp tới hỏi buổi trưa cấp nhị gia chuẩn bị cái gì ăn đâu, đại khái lão phu nhân cũng chờ cùng ngài cùng nhau dùng cơm trưa đâu!” Thu Lan chạy nhanh nói.

“Ta không biết khi nào mới quay về, bảo lão phu nhân không cần chờ ta!” Nói xong, Thẩm Quân liền cất bước đi ra cửa phòng.

Thu Lan còn muốn nói thêm, nhưng Thẩm Quân đã rời khỏi, đứng trên bậc thềm nhìn theo bóng lưng Thẩm Quân và Thẩm Ngôn rời khỏi, Thu Lan chậm chạp chưa di chuyện. Đợi nhị gia đã đi xa, Lan Hoa mới huých vào cánh tay Thu Lan, cười nói: “Tiểu nhân ngươi lén giở trò, thế nhưng lại trộm mua gà bạch thiết nhị gia thích ăn nhất, món gà bạch thiết kia cũng hơn mấy trăm bạc một món rồi? Ngươi sung sướng ngồi không được năm lượng bạc, bằng với tiền tiêu vặt một tháng của ta!”

“Ngươi muốn thì ngươi cứ làm đi! Ta mới không thèm, chẳng qua là do phần thưởng nhị gia ban thôi!” Thu Lan nói xong xoay người đi thu dọn đồ ăn thừa trên bàn bát tiên.

Nghe nói như thế, Lan Hoa nhìn lại trong phòng nói: “Ta mới không thèm! Chờ lần sau ta mua đồ ăn nhị gia thích, nói không chừng nhị gia thấy ta ân cần, cũng thưởng cho ta năm lượng bạc đấy thôi!”

Thẩm Ngôn sớm đã chuẩn bị ngựa xong, Thẩm Quân và Thẩm Ngôn đi ra cửa sau Thẩm gia, Thẩm Quân nhận lấy dây cương trong tay gã sai vặt rồi nhảy lên ngựa, sau khi rửa mặt chải đầu xong trên mặt của hắn đã không còn một chút mỏi mệt, thần thái hồng hào, cuộc sống quân lữ (quân đội) nhiều năm làm cho tinh thần hắn dồi dào, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là có thể lập tức nhảy vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, đương nhiên Thẩm Ngôn từ nhỏ đi theo hắn, dường như cũng giống hắn.

Thẩm Ngôn cũng ở phía sau lên ngựa, nhanh nói với chủ tử ở phía trước: “Nhị gia, chúng ta đi đến đâu?”

“Đến Tần phủ!” Nói một câu, hai chân Thẩm Quân kẹp lấy bụng ngựa, cầm roi đánh mạnh hai cái vào mông ngựa, lập tức hai chân trước khoái mã giơ lên rồi kêu dài một tiếng, sau đó nhanh chóng chạy về phía trước. Thấy thế, Thẩm Ngôn cũng chạy nhanh đi theo!

Tần gia và Thẩm gia đều ở trên đường phồn hoa, cho nên xe ngựa và dòng người đi lại cũng rất nhiều, khoái mã cũng dần dần chạy không được, lúc đi đến Tần gia thì sắc trời cũng đã không còn sớm, sau khi xuống ngựa, Thẩm Quân cũng không đi vào, mà chỉ đứng ngoài cửa lớn của Tần gia, quay đầu phân phó với Thẩm Ngôn ở phía sau: “Ngươi đi mời Tần đại nhân ra đây!” Dù sao lần trước chuyện hắn và Ngọc quận chúa cũng thật sự không được thoải mái, cho nên vẫn không cần đi vào mới tốt, không cần phải khiến chuyện gì xảy ra!

Nghe phân phó, Thẩm Ngôn nhanh gật đầu rồi đi lên bậc thềm bước vào cửa lớn của Tần phủ, Thẩm Quân chắp hai tay sau lưng đứng đợi. Không đến bao lâu, chỉ thấy quản gia Tần phủ Tần Thụy tự mình đi ra cửa chính, bước xuống bậc thềm, đi đến trước mặt Thẩm Quân hành lễ: “Tham kiến đại tướng quân!”

“Miễn!” Thẩm Quân đưa tay xuống ra hiệu, sau đó mới hỏi: “Tần huynh đang ở trong quý phủ sao?”

“Bẩm đại tướng quân, đại gia vừa trở về đã lập tức ra ngoài!” Tần Thụy trả lời.

Nghe nói như thế, Thẩm Quân nhíu mày, hỏi: “Biết đi chỗ nào không?”

“Tiểu nhân cũng không biết!” Tần Thụy lắc đầu.

Nghe xong lời này, Thẩm Quân cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó liền xoay người lên ngựa, Tần Thụy ở phía sau nói nhanh: “Đại tướng quân, không bằng mời vào uống trà chờ đại gia một chút?” Tuy rằng bây giờ trên dưới Tần gia đều có ý kiến với Thẩm Quân, nhưng Tần Thụy biết Tần Hiển và Thẩm Quân cũng coi như là bạn tri kỉ, cho nên cũng không dám chậm trễ!

Thẩm Quân ở trên ngựa nói: “Không cần! Chờ đại gia ngươi về nói với hắn là Thẩm Quân đã tới là được.”

“Vâng, vâng.” Tần Thụy nhanh chóng gật đầu.

Dứt lời, Thẩm Quân liền giơ roi vụt hai cái vào mông ngựa, khoái mã lập tức chạy như chớp, Thẩm Ngôn cũng nhanh chóng đi theo phía sau. Kết quả vừa chạy qua một khúc rẽ, Thẩm Ngôn mắt sắc nhìn thấy gã sai vặt đang cầm dây cương dẫn xe ngựa đi tới bên ven đường, hắn không khỏi chau mày, nhìn nhìn chủ tử ở trên ngựa chạy như bay ở phía trước, sau đó liền kéo dây cương xuống ngựa, đi đến chỗ gã sai vặt kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.