“Ừ, vậy thì ta đi về nhà lấy, nhớ kỹ mang tiền.” Hoa Khinh Ngôn sắc mặt bình thản nói với tiểu tư*.
*tiểu tư: là nam nhân hầu hạ chủ, nữ thì vẫn gọi là nha hoàn đó.
Tiểu tư: “. . .”
Hoa Khinh Ngôn quả nhiên nhận ra thân phận hắn là tiểu tư thiếp thân của Cửu vương gia.
Hắn thân là tiểu tư thiếp thân của Cửu vương gia, tất nhiên trên người không chỉ một nghìn vàng ngân phiếu, dù sao bất kể là thưởng thức trà hoặc là mua đồ dùng, đều là hắn theo ở phía sau trả kim tệ đấy.
Cửu vương gia ra hiệu với tiểu tư một chút, tiểu tư hãy theo Hoa Khinh Ngôn đi trở về.
Tiểu tư đi vào An quốc công phủ, vừa vặn gặp An quốc công Hoa Trấn Hạ đã đi đến, Hoa Trấn Hạ thấy tiểu tư, lập tức bày ra dáng tươi cười thân mật đối với tiểu tư nói:
“Vệ tiểu ca, đã lâu không thấy, thật sự là càng ngày càng tốt anh tuấn tiêu sái, là Cửu vương gia tìm bổn quốc công có gì phân phó sao?”
Hoa Trấn Hạ làm như không thấy Hoa Khinh Ngôn ở bên cạnh
Tiểu tư, cũng chính là vệ thập tam**, lần này mới lại cảm giác được người lấy lòng cảm thấy tốt hơn hẳn, cảm thấy nhìn thấy mình phản ứng giống như Hoa Trấn Hạ mới đúng chứ, Hoa Khinh Ngôn kia đúng là người hiếm thấy.
**Vệ thập tam đại khái chỉ chức quan thị vệ ngày xưa. Có nơi dịch là <vệ (đồn binh thời Minh có số lính đông hơn sở, sau dùng làm tên đất)>
Bất quá vệ thập tam cung kính hành lễ rồi mới trả lời:
“An quốc công làm tổn thọ tiểu nhân, tiểu nhân hôm nay là phụng mệnh đến đây tìm Hoa Khinh Ngôn tiểu thư lấy đồ .
“Lấy đồ gì?” An quốc công vẻ mặt kinh ngạc thốt ra sau đó mới phát giác bản thân thất lễ rồi.
Tiểu tư không trả lời, thấy Hoa Khinh Ngôn không để ý Hoa Trấn Hạ đã rời đi, chắp tay với Hoa Trấn Hạ xong liền theo sau.
Hoa Trấn Hạ giận tái mặt, Cửu vương gia lúc nào thì quen biết với Hoa Khinh Ngôn? Nơi nào trong nội viện của Hoa Khinh Ngôn sẽ có đồ vật gì đó có thể làm cho Cửu vương gia để ý.
Hoa Trấn Hạ tiện tay vẫy tới một người hạ nhân nói
“Ngươi đi nghe ngóng một chút, Cửu vương gia tìm Hoa Khinh Ngôn là muốn gì?”
Hạ nhân lập tức lĩnh mệnh rời đi, trước tiên Hoa Trấn Hạ sẽ đem chuyện này để sang một bên.
Vệ thập tam đối với An quốc công phủ những năm gần đây này bố trí càng ngày càng xa hoa đẹp đẽ thế nhưng nhìn lại chướng mắt đấy, dù sao so với Vương Phủ của Cửu vương gia mà nói còn là kém xa lắc.
Chỉ là khi hắn đi vào sân nhỏ rách nát nơi một nhà ba người Hoa Khinh Ngôn ở, quả thực không thể tin được, phía trước An quốc công phủ tráng lệ như vậy ở bên trong còn tồn tại một tòa như thế. Trời mưa cũng dột sân nhỏ đổ nát, quả thực là đổi mới tầm nhìn của hắn.
Trước kia cũng không nghe nói An quốc công đối với Đại phòng có gì khắt khe, khó khăn đâu, hơn nữa còn nghe nói những năm gần đây An quốc công này đối với goá phụ Đại phòng vô cùng chiếu cố, nhưng bây giờ nhìn xem nơi ở cùng sân nhỏ chung quanh khác nhau một trời một vực, hắn hầu như lập tức liền liên tưởng đến sự thật. Xem ra An quốc công trước kia truyền đi thanh danh tốt, thu nhập thêm rất lớn đó.
Mà ý nghĩ này vào lúc nhìn thấy Tô thị gầy trơ xương như củi và trên mặt không chút khí sắc. Lúc nhìn Hoa Hạo Nguyệt ăn mặc trường bào tẩy trắng bệch, càng thêm cảm thấy nơi này ẩn tình rất lớn đi.
Đồn đại Tô thị và Hoa Hạo Nguyệt bởi vì là một người quanh năm bị bệnh liệt giường một người biến thành tàn phế, dược liệu tiêu phí cần thiết đều là An quốc công bỏ ra đấy, nhưng bây giờ nhìn cả nhà Hoa Khinh Ngôn bọn họ, vừa nhìn chính là quanh năm chịu đói, trong nội viện đáng giá nhất khả năng chính là cái nồi nấu bếp lò kia rồi.
Vệ thập tam giống như đột nhiên liền hiểu, vì cái gì Hoa Khinh Ngôn biết rõ Cửu vương gia muốn có thuốc của nàng, nàng cũng phải đòi tiền Cửu vương gia.
Hoa Hạo Nguyệt lúc này mang sang một chén nước lạnh, bát sứ còn thiếu một cái sừng nhỏ, hắn có chút xấu hổ để cho vệ thập tam uống nước:
“Vệ tiểu ca, ngại quá, bởi vì quanh năm không người thăm hỏi, vì vậy trong nhà không chuẩn bị nước trà, xin hãy tha lỗi.”
Vệ thập tam tốt xấu cũng là tiểu tư đắc lực của Cửu vương gia, tự nhiên sẽ không đem ý nghĩ biểu hiện ở trên mặt, hắn khách khí tiếp nhận cái chén trong tay Hoa Hạo Nguyệt uống một hớp, trong lòng đối với Hoa Hạo Nguyệt người thiên tài ngày xưa này rất là tiếc hận.
Năm đó Hoa Hạo Nguyệt thiên phú cũng nhanh cùng ngang hàng với Cửu vương gia rồi, nếu không phải không kể việc ngoài ý muốn, hiện tại Hoa Hạo Nguyệt đã kế thừa chức vị An quốc công rồi đi.
Hoa Khinh Ngôn để cho vệ thập tam ở bên ngoài chờ một chốc, liền trong phòng đâm giã gần nửa canh giờ, đem thuốc phục thương đan luyện chế ra, đựng ở trong bình sứ đã rửa sạch sẽ.
Vệ thập tam ở trong sân ngửi thấy mùi hương thoang thoảng thơm dịu, trong lòng nghi hoặc không phải là đến lấy đan sao, vì cái gì cần nửa canh giờ, chẳng lẽ Hoa Khinh Ngôn bán đan còn thận trọng tắm rửa một phen?
Hắn hoàn toàn không đoán được nửa canh giờ này Hoa Khinh Ngôn thật sự luyện chế đan, bởi vì cho dù là một viên nhất phẩm đan dược, rất nhiều luyện dược sư ít nhất đều phải tốn bốn năm canh giờ.
Mà giống như Vương Phong cấp ngũ giai Dược Sư này, luyện chế ngũ giai trúc Nguyên Đan, một lò cũng phải tốn nửa tháng, càng là đan dược đẳng cấp cao, cần thiết tốn thời gian càng dài, ví dụ như cửu giai đan dược, nghe nói Dược Thánh Bách Thảo Tử vì luyện chế một viên cửu giai liên cốt sinh cơ đan, hao tốn tròn nửa năm thời gian.
Chờ lúc Hoa Khinh Ngôn mở cửa phòng, mùi thơm đan càng lớn, vệ thập tam trong lòng đối với đan cũng vô cùng tò mò đứng lên, tiếp nhận đan thanh toán một nghìn kim phiếu sau đó liền cáo từ bước nhanh đã đi ra.
“Muội, muội muội! Ngươi có thể luyện đan?”
Hoa Hạo Nguyệt nhìn một nghìn kim phiếu trong tay Hoa Khinh Ngôn, quả thực không thể tin được toàn bộ việc mình thấy.
Hôm qua hắn ngủ sớm, không biết Hoa Khinh Ngôn luyện đan trong phòng, thẳng đến về sau hắn ngửi thấy được mùi thơm đan dược, mới lần thứ nhất cảm thấy xa lạ với muội muội rồi, hắn lại không biết muội muội mình có thể luyện đan, hơn nữa Cửu vương gia lại dùng một nghìn kim phiếu mua đan dược của muội muội, hắn vẫn rất rõ ràng, mùi vị Phục Thương Đan kia, hơn nữa phẩm chất tuyệt đối không thấp.
Hắn kinh ngạc nhìn Hoa Khinh Ngôn, Hoa Khinh Ngôn thế nhưng lắc lắc đầu nói:
“Ca ca, ca đã hiểu lầm, đây không phải là Phục Thương Đan, đó là thuốc phục thương đan, là ta làm bừa bán đi ra đấy, ca ca ,ca biết muội muốn buôn bán mà”
“Cái, cái gì?” Hoa Hạo Nguyệt biết muội muội mình trước kia thì ưa thích buôn bán, nhưng mà hắn cũng cảm thấy là muội muội nghĩ chơi không coi trọng mà thôi.
Hoa Hạo Nguyệt mang theo khuôn mặt kinh ngạc hỏi:
“ Thuốc phục thương đan? Đây là cái gì? Cửu vương gia tại sao lại tới chỗ muội muội mua?”
“Tương đương với Phục Thương Đan, chỉ là hiệu quả so với Phục Thương Đan tốt, hơn nữa ta còn buôn bán ra các đan khác, cùng tác dụng giống đan dược, chỉ là đều là chất lỏng.”
Kế tiếp Hoa Khinh Ngôn nửa thật nửa giả giải thích một chút, nói nàng trước kia cũng muốn luyện đan chữa cho mẫu thân và ca ca thật tốt, vì vậy tự mình buôn bán không nghĩ tới chợt luyện thành đan, kết quả buôn bán đan phát hiện hiệu quả rất tốt.
Hoa Hạo Nguyệt biết rõ muội muội nàng bởi vì không cách nào tu luyện, vẫn muốn trở thành Luyện Đan Sư đấy, vì vậy cũng không hoài nghi, Hoa Khinh Ngôn đem nhiều phục thương đan tới.
Bưng thuốc ra cho Hoa Hạo Nguyệt nhìn, Hoa Hạo Nguyệt nếm thử một miếng, lập tức hai mắt sáng ngời, hắn đã nếm qua Phục Thương Đan, cũng lập tức hiểu rõ thuốc phục thương đan hiệu quả phục thương đan rất tốt, trực tiếp khen Hoa Khinh Ngôn là thiên tài.
Hoa Khinh Ngôn tỏ vẻ về sau có thể thông qua bán thuốc thuốc kiếm tiền, chờ về sau dược liệu mua đầy đủ hết, còn có thể luyện chế ra giai đan cao hơn chữa tốt cho mẫu thân cùng ca ca, Hoa Hạo Nguyệt tự mình xác nhận tác dụng đan, tất nhiên tin tưởng Hoa Khinh Ngôn, cũng không lo lắng Cửu vương gia sẽ tìm đến gây phiền toái, lập tức liền đem tin tức tốt này nói cho mẫu thân.
Đồng thời trong lòng Hoa Hạo Nguyệt cũng dâng lên chờ mong, bởi vì điều Hoa Khinh Ngôn nói đối với hắn dụ hoặc quá lớn, có thể một lần nữa tu luyện có thể một lần nữa đứng lên, đây là hắn vẫn luôn khát vọng không được đấy, bất kể như thế nào hắn tất nhiên tin tưởng muội muội.
Hoa Hạo Nguyệt tin tưởng Hoa Khinh Ngôn, Tô thị nhưng lại cam chịu số phận, sáng nay bà cảm giác thân thể của mình khá hơn một chút, cảm thấy là hồi quang phản chiếu***, nhưng mà bà không thể nói với hai đứa con, chỉ là càng biểu đạt yêu thương cùng không muốn nhìn hai đứa con.
*** hồi quang phản chiếu thường là chỉ người ốm bệnh sắp chết đột nhiên cảm thấy thân thể khỏe lại nhiều nhưng sau đó vẫn từ trần.
Giữa trưa Hoa Khinh Ngôn đem thuốc nấu xong, cho Tô thị ăn và Hoa Hạo Nguyệt uống xong sau đó lại đi ra ngoài, bởi vì thức ăn hôm qua đã không còn, cho nên bây giờ nàng muốn đi ra ngoài mua.
Dược liệu cần thiết của Tô thị và Hoa Hạo Nguyệt cũng chỉ có thể kiên trì vài ngày nữa, nàng còn muốn mua bình sứ cùng với dược liệu luyện đan, dược thảo bách khoa toàn thư, tốt nhất sẽ mua bản cơ bản nhất
Bản luyện đan nhập môn, cũng xem một chút luyện chế đan cùng luyện chế đan dược khác biệt ở chỗ nào.