Mặc Kính Đình đưa mắt lườm Tống Từ Liêm, nhưng trong lòng lại bị những câu nói của Từ Liêm làm dao động. Chính bản thân anh cũng chưa hiểu được vì sao lại dung túng cho cô hết lần này đến lần khác, từ khi cô đến thì tất cả những rào chắn mà anh tạo ra đều bị cô phá bỏ. Càng ngày anh càng quen dần với sự có mặt của cô trong cuộc đời mình, chẳng lẽ mình thích cô ấy thật sao? Tống Từ Liêm thấy Mặc Kính Đình rơi vào trầm lặng, cũng không ngại làm quân sư mà nói tiếp.
“Người trong cuộc đương nhiên sẽ không sáng suốt bằng người ngoài cuộc. Tôi nói cậu nghĩ thử xem, ba năm qua có bất kỳ người phụ nữ nào đến gần cậu được không? Hoặc là có người nào cậu nhường nhịn như với cô ấy không? Vì sao cậu luôn khoan nhượng với cô gái này? Vì sao cô ấy nhiều lần làm trái ý cậu mà cậu vẫn bỏ qua? Nếu không phải đặc biệt để tâm đến cô ấy thì sao cậu lại dung túng cho cô ấy nhiều như vậy?”
“Cậu đã thật lòng với ai bao giờ đâu, nói cứ như cậu là người từng trải lắm vậy. Đến rung động đầu tiên cậu còn chưa biết mà cứ nói như thể chuyên gia vậy.”
“Này cậu đừng xem thường quân sư như vậy chứ! Tuy là tôi chưa thật lòng với cô gái nào, nhưng tôi cũng biết thế nào là thích một người thật lòng, cậu đừng có mà nhìn bề ngoài rồi đánh giá tôi.”
Tống Từ Liêm vắt chéo chân ngồi trên sofa vẻ rất tự tin về bản thân mình. Mặc Kính Đình chợt chú ý đến chiếc giầy của hắn rồi khẽ cười nói.
“Vậy hôm nay quân sư đã gặp phải chuyện gì sao? Đến giầy cũng rách thế kia!”
Nghe Mặc Kính Đình nhắc đến giầy, hắn đưa mắt nhìn xuống mà không khỏi tức giận.
“Đừng nhắc nữa, hôm nay đúng là một ngày xui xẻo của tôi đấy. Mặc Kính Đình tôi hỏi cậu, cậu thấy tôi thế nào? Có phải rất đẹp trai lại còn phong độ không?”
“Thì sao?” Mặc Kính Đình khó hiểu hỏi.
“Thế mà hôm nay lại có người không biết thưởng thức cái đẹp lại ra tay đánh tôi đấy! Cậu nghĩ có tức không chứ!”
“Ai lại dám ra tay đánh Tống đại thiếu gia vậy? Tôi hiểu kỳ thật đấy!”
“Là một cô gái à không, phải nói là sư tử Hà Đông. Mà nói như vậy cũng không đúng, tôi thấy sư tử còn hiền hơn cô ta. Cô ta là một sinh vật gì đó rất ghê gớm trên thế giới này đấy.”
Nghe Tống Từ Liêm nói Mặc Kính Đình thật sự có chút ngạc nhiên. Tống Từ Liêm xưa nay vốn là một tay sát gái nổi tiếng, hầu như các cô nàng xinh đẹp đều bị hắn hớp hồn. Hôm nay bị phụ nữ đánh đúng là chuyện lạ đấy.
“Sao vậy, cậu cắm sừng cô ta nên bị cô ta đánh à?”
“Làm gì có chuyện đó chứ! Phụ nữ đến với tôi đều biết thỏa thuận là không được ghen, làm gì có chuyện biết tôi có người khác mà đánh tôi chứ!”
“Vậy vì sao cậu bị đánh?”
“Trưa nay mẹ tôi hẹn đến nhà hàng ăn cơm. ôi vô tình đụng cô ta, tôi có lòng tốt sợ cô ta ngã nên đã đỡ cô ta, vậy mà cô ta lại cho rằng tôi có ý trêu đùa cô ấy. Chẳng những thế còn nói tôi là tên biến thái rồi ra tay đánh tôi nữa chứ! Cậu thấy có tức không?”
Mặc Kính Đình nghe Tống Từ Liêm nói mà phì cười, thì ra cũng có người miễn dịch với lời ngon tiếng ngọt và nhan sắc của cậu ấy cơ đấy.
“Cậu còn cười tôi sao? Tôi thê thảm thế này cậu còn cười được sao?”
“Sao tôi không thể cười? Cậu bị đánh nào phải tôi bị đánh chứ!”
“Cậu đúng là không có tình người mà, bạn thân của cậu bị đánh đấy! Sao cậu có thể thản nhiên như vậy chứ?”. Đọc tr