Kỳ thực Hồ Thanh Ngưu cùng Vương Nan Cô từ mấy tháng trước đã bị Đồng Nãi sai đi Vân Nam hái thuốc (thuận tiện hưởng tuần trăng mật) cũng để tiện cho bà luyện độc, làm đồ đệ cũng không biết âm mưu của sư phụ. Huống chi tình huống lão hóa nhanh chóng của Đồng Nãi tất cả mọi người đều rõ ràng. Nay đầu sỏ đã chết, hiểu lầm liền sáng tỏ, nhưng e ngại lúc đầu cũng đâu dễ tiêu tan.
Không thể không nói con trâu này (Ngưu) ngang ngạnh vô cùng, bình sinh chỉ nghe lời một người – lão bà hắn. Vì thế đành tìm Vương Nan Cô tới giải vậy. Sự thật chứng minh, vật có tương sinh tương khắc. Độc tiên vừa vào cửa, sắc mặt y tiên liền chuyển biến tốt đẹp. Hồ Thanh Ngưu ho khan hai tiếng, xoa xoa cằm nhẵn bóng không có lấy một sợi râu, mắt nhìn trần nhà hỏi:
“Sư phụ hạ độc gì?”
Nhìn một cái, ánh mắt đen động lòng người lại bị hắn dùng để trợn trắng.
Vi Nhất Tiếu hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý lời hắn hỏi.
Lâm Tiểu Tiên âm thầm đá Vi Nhất Tiếu một cước: Mới đến liền đem cổ đại phu bóp cho năm dấu tay xanh tím làm phí đăng kí, còn trông cậy người ta ôn tồn hầu hạ sao?
Ở đây lại không lưu hành bình bầu chiến sĩ thi đua.
Tiểu Lâm tức thời đáp:
“Đồng Nãi nói, tên là Đoạn Cân Hủ Cốt Hoàn.”
“Cái gì! ! !”
“Cái gì! ! ! ! ! ! !”
Hai tiếng gầm rú đồng thời vang lên, văng đầy nước miếng lên mặt Lâm Nhất Tần. Một y một độc hai vị đồng môn đồng thời nhảy bật lên, ánh mắt hiện lên lục quang chăm chăm như sói đói. Vương Nan Cô trừng mắt nhìn Hồ Thanh Ngưu một cái, người sau lập tức thành thành thật thật ngồi xuống, nhưng vẫn không kiềm chế nổi, hỏi:
“Ngươi xác định?”
Lâm Tiểu Tiên kéo tay áo Vi Nhất Tiếu, xoa xoa nước miếng trên mặt:
“Ta xác định nhất định cùng khẳng định. Nhưng Đồng Nãi nói độc này thiên hạ chỉ có một mình bà ta biết, cũng chỉ có bà ta mới giải được.”
Hồ Thanh Ngưu dịch ghế vào sát mông:
“Ta nhìn lén qua…Không, là ta lật xem phương thuốc của sư phụ. Độc này trên thân thể có dấu hiệu rõ rệt…”
“Trên huyệt Thiên Trì có vết ban đỏ.”
Lâm Nhất Tần lời vừa nói ra, độc tiên cùng y tiên đồng thời kích động nhìn nhau, giống như phát hiện động vật quý hiếm cuối cùng trên địa cầu – tiên heo.
Hồ Thanh Ngưu không giả bộ nữa, vươn tay bắt mạch Tiểu Lâm, trên mặt đột nhiên hiện vẻ cực kì nghiêm túc, vẻ mặt nghiên cứu khoa học phi thường phi thường hăng say, đoạn nói:
“Cởi quần áo, để ta nhìn ban đỏ.”
Lời còn chưa nói xong, ánh mắt liền ngắm nhìn lên bộ ngực Lâm Tiểu Tiên.
Chỉ nghe ‘phanh’ một tiếng nổ, trên cửa sổ lập tức hiện lên một lỗ hổng hình người. Vi Nhất Tiếu xanh mặt vừa nâng tay áo, Hồ Thanh Ngưu đã bị lão bà dũng mãnh của hắn đánh bay ra ngoài, một bước vọt lên mây.
“…Vi Vi, tốc độ của nàng so với chàng còn nhanh hơn nhiều, lần sau muốn động thủ phải ra tay sớm hơn.”
Đầu năm nay, đại phu phụ khoa, đặc biệt là nam đại phu phụ khoa, thật sự không dễ làm.
Bạn học Hồ Thanh Ngưu một phen nước mắt nước mũi ròng ròng, cơ hồ muốn chủ động quỳ bàn giật, cuối cùng mới cầu được lão bà đại nhân tha thứ. Huynh đệ Minh Giáo ở Hào Châu rất nhiều, chức vị của Bất Đắc trong giáo cũng không thấp, nơi ở có sân rất lớn, vì thế Lâm Vi hai người liền tạm thời ở trọ. Độc tiên y tiên liên tiếp hội chẩn, việc giải độc cho Lâm Nhất Tần lại có hi vọng.
Ở hơn mười ngày, việc giải độc đã tiến hành đến thời khắc mấu chốt, Hồ Thanh Ngưu sợ bệnh tình Lâm Nhất Tần lại tái phát, ngay cả cửa cũng không cho nàng ra, trong trạng thái giam lỏng, còn phải mỗi ngày chịu châm cứu, lấy thuốc Đông Y làm cơm ăn, Lâm Tiểu Tiên ai oán liên tục.
Một ngày nọ là ngày bảy tháng bảy nông lịch, Vi Nhất Tiếu khó có ngày không ra ngoài khảo sát, mang vài bao đồ ăn vặt đến thăm bệnh nhân. Lâm Tiểu TIên miệng đầy kẹo đường, vừa lòng thở dài, có loại cảm động cuối cùng cũng được thân ái cứu khỏi hố lửa:
“Xung quanh đây nơi nào có bán kẹo đường ngon như vậy?”
“Hì hì, miệng thật thông minh, ta đi một chuyến tới Dương Châu”
“A? ! Không lái xe chàng lại chạy tới chạy lui? Chàng, chàng không sợ…”
Tiểu Lâm trong lòng cả kinh, lại mở bọc giấy khác, thế nhưng lại có xíu mại chim trả, bánh cao, bánh hành nước, cua lột, mọi thứ tinh xảo tinh vi, thật là món ngon nổi tiếng Dương Châu. Điểm tâm lúc này tuyệt không thêm chất bảo quản, khẳng định là người suốt đêm bôn ba chạy về mới giữ được ngon tươi như vậy. Tâm tư như thế, Lâm Nhất Tần nhất thời không biết nói gì mới tốt.
Vi Nhất Tiếu từ trong lòng lấy ra một hộp khảm trai nho nhỏ, cười hì hì đặt lên tay Lâm Nhất Tần:
“Cưỡi ngựa qua lại. Điểm tam chính là quà phụ thôi. Ta đi lấy thứ này.”
Lâm Nhất Tần mở hộp ra, chỉ thấy trên lớp vải nhung có đôi nhẫn màu vàng giống nhau như đúc, không có hoa văn gì, đều được khảm một khống hổ phách tốt nhất, đỏ như máu, óng ánh trong suốt, tản ra dầu trơn nhàn nhạt sáng bóng
“Nha, nàng muốn nhẫn thành đôi, là như thế nào?”
“Em muốn mua nhẫn đôi…Đáng tiếc chẳng có đôi nhẫn nào…”
“Ách, em thích hổ phách phía trên.”
“Nhưng nó mang hàm nghĩa tốt, biểu tượng cho trung trinh vĩnh hằng, cũng có ý phù hộ mẫu tử bình an nha…”
“Thì ra…Thì ra chàng đều nhớ… …”
“Ta đều nhớ, ngày này năm trước, nàng nói với ta ‘Nhanh lên xe’.”
“… Chàng hỏi em là cái gì vậy...”
“Hì hì, nàng cũng không nhớ được. Mỗi tay mang một cái sao?”
Hổ phách trên ngón áp út bị giọt nước mắt hạnh phúc gọt giũa càng thêm tiên diễm, nàng khóc nở nụ cười:
“Ngu ngốc, nhẫn cưới lớn nhỏ hoàn toàn giống nhau, chàng làm sao mang vừa?”
Sự thật chứng minh, Lâm Tiểu Tiên vẫn xem nhẹ tác dụng đa dạng của võ công: Vi Nhất Tiếu rốt cục sử dụng thành thạo rõ ràng nhẫn đôi; nhà gái đồng ý mang nhẫn ở ngón áp út, hắn liền lấy vận tốc ánh sáng đoạt lấy cái còn lại – kéo cho kích cỡ to ra một chút, nhẫn có chút biến hình, bất quá không sao, chờ thành sự thật rồi tìm thợ kim hoàn chỉnh sửa không muộn.
Kim cương vĩnh cửu, liền xa vời…
Lâm Tiểu Tiên tuy không thu được nhẫn kim cương cầu hôn, nhưng con vịt mạnh miệng rốt cục quỳ gối dâng châu báu sáng lòe lòe trước mặt, cứ như vậy mà mơ mơ hồ hồ theo… Không, là đồng ý cầu hôn. Từ đó chứng minh một loại công thức bắc cầu:
“Lửa có thể thử vàng, vàng thử nữ nhân, nữ nhân thử nam nhân.”
Bạn học Vi Nhất Tiếu thông qua việc thi lại cầu hôn, vui sướng tuyên bố hắn muốn thành hôn. Xét thấy việc người nào đó lập trường rất không kiên định, hắn hi vọng lập tức, lập tức, đem ngày kỉ niệm cầu hôn cùng kết hôn nhập làm một – cũng chính là ngay hôm đó làm. Cuối cùng vẫn không thể thắng nổi ‘Luận bàn ngày hoàng đạo’, Hồ Thanh Ngưu cho là ngày ‘Bài xuất độc tố, một thân thoải mái’, cùng Vương Nan Cô gọi là ‘Nghi thức long trọng nhất cả đời nữ nhân’ cùng nhau công kích, đồng ý chờ thêm mười ngày.
Lâm Vi hai người đều là người cô đơn, thân thíc không có, bằng hữu phân tán khắp nơi, bởi vậy không cần phát thiệp cưới, chỉ cần chuẩn bị tốt mũ phượng khăn quàng nến đỏ chờ hôn lễ là được, mười ngày có điểm gấp rút nhưng vẫn làm được.
Nhưng loại sự tình kết hôn, bất luận kiểu cách hay đơn giản đều là lúc các loại mâu thuẫn kịch liệt bùng nổ tốt nhất.
Hai người lần đàu tiên cãi nhau đúng nghĩa, vì màu sắc lễ phục:
“Ta không mặc màu đỏ ! Rất ngoa ! Lại nói đồng phục tân nương là màu trắng, không khác ! ! !”
Ảo tưởng thiếu nữ thánh đường cùng lụa trắng xinh đẹp tổn tại trong lòng bạn học Tiểu Lâm đã hai mươi năm, cơ hội một lần trong đời sao có thể buông tha như vậy?
“Áo trắng là để tang mới mặc. Nàng nhanh như vậy đã muốn làm quả phụ?”
“Ai nói? Dương… Khụ, đại hiệp đẹp trai kia đều một thân áo trắng! Chẳng lẽ họ đều để tang?”
“Dương là ai? !”
“Chàng quản nhiều như vậy! Áo cưới trắng là tượng trưng cho tân nương thuần khiết tốt đẹp, ai bảo chàng để tang!”
Lời vừa nói ra, Vi Nhất Tiếu đang nghiến răng soàn soạt lập tức ngây ngẩn người, vô sỉ ET đột nhiên nhớ tới nàng từ lúc ở Hán Dương đã không còn thuần khiết. Ở thế kỉ 21, muốn tìm phái nữ thuần khiết tuyệt đối chỉ có thể đến nhà trẻ, ai sẽ tích cực mặc áo trắng đều thực là xử nữ chứ? (>_< ?!) Thẹn quá hóa giận, Lâm Tiểu Tiên nổi trận lôi đình, lập tức đồi hối hôn.
Vi Nhất Tiếu sửng sốt kỳ thực cũng không hề có ý vũ nhục khinh mạn gì. Ở năm 2028, lụa trắng tượng trưng cho thiên sứ, hạnh phúc, vui vẻ, tốt đẹp. Nhưng ở thời cổ, đặc biệt từ thời Tống Đường trở về sau, áo trắng chỉ dùng làm tang phục, nào có thể làm lễ phục hôn lễ.
Tục ngữ nói ‘tuổi hàn biết tùng bách, hoạn nạn gặp chân tình’.
Bạn học Vi Nhất Tiếu thành quả cầu hôn gian nan có nguy cơ đổ sông đổ bể, đám người Bất Đắc lập tức bộc phát tình nghĩa huynh đệ tỷ muội đầy nhiệt huyết, thay nhau giáo huấn nữ tử phiên bang không hiểu văn hóa với lý luận xác đáng:
“… Vi huynh đệ nói cũng có lý của hắn… Áo trắng là đồ tang…”
“…Huống chi màu trắng trong Ngũ hành chỉ phương tây, mà phương tây nhằm vào chiến sự, tướng quân cùng đại hiệp mặc đồ trắng không phải để đùa giỡn đẹp xấu, mà để thể hiện sát khí…”
“…Giáo đồ Minh Giáo nhiều người mặc đồ trắng, cũng từng bị hiểu lầm là ‘ma’ đó…”
“…Trên mũ phượng đều là đá quý Trân Châu, vải đỏ cũng được thêu tơ vàng 24K, toàn bộ giá trị liên thành, đem cất kĩ sau này lên giá liền lãi khối tiền…”
Ba người thay nhau oanh tạc, ngay cả liệt sĩ kiên trinh nhất cũng muốn lung lay.
Huống chi ‘con dơi’ nào đó ngẫu nhiên từ cửa sổ ngấp nghé nhìn vào, phóng tầm mắt ảm đạm đáng thương hề hề bi sầu u ám (Hồ Thanh Hưu hữu nghị dạy bảo)…
Lâm Tiểu Tiên kiên định cho rằng, nàng là vì đau lòng cho Vi Vi mới đồng ý nhập gia tùy tục, cũng không phải vì bị mấy thứ lễ phục xa hoa cầu kì lóng lánh $¥ cùng phụ kiện dụ dỗ.
Bất quá không thể cứ bị dụ dỗ trắng vậy được, bạn học Tiểu Lâm trầm tư suy nghĩ dựa bàn nửa ngày, chạng vạng, một bản hợp đồng nóng hổi ra lò, được giao tận tay chú rể tương lai. Một trang giấy trắng mực đen rõ ràng:
--- Hiệp nghị trước hôn nhân ---
1. Trong thời kì hôn nhân, bên Giáp phải đưa hết tiền lương tiền thưởng tiền trợ cấp thu được nhờ buôn bán quan hệ, vv…toàn bộ nộp cho bên Ất, bên Ất sẽ dựa vào đó đề ra sách lược phát tiền tiêu vặt cho bên Giáp.
2. Bên Giáp nếu bất đắc dĩ phải đến nơi trăng hoa, không được thử nghiệm, nghe cửa sổ, rình xem.
3. Bên Giáp không được có hành động quá đáng hoặc vô cùng thân thiết (gồm cả chủ động cùng bị động) đối với người khác phái/đồng tính. Về phần trình độ ‘quá đáng’ và ‘vô cùng thân thiết’ do bên Ất hạn định.
4. Bên Giáp không được ngăn cản bên Ất quan sát, bình luận người khác phái/cùng phái.
5. Bên Giáp muốn nói thì cứ nói, không muốn nói có thể giữ im lặng, nhưng không được lừa gạt bên Ất.
6. Bên Giáp cần báo cáo hành tung đúng giờ cho bên Ất, không được mất liên lạc.
7. Bên Ất không can thiệp công tác bên Giáp, nhưng bên Giáp không được thấy bạn quên sắc.
8. Bên Giáp khi giới thiệu bên Ất với bằng hữu, phải dùng tên đầy đủ, không được gọi X phu nhân hoặc X thị thay thế.
9. Nếu cãi nhau, bên Giáp không được bỏ đi, cũng không được ẩn nấp nơi bên Ất không tìm thấy.
10. Trừ phi bên Ất không muốn, bên Giáp hàng ngày phải tận lực thực hiện chức trách tính phúc với bên Ất (? ! =_=!)
11. Bên Giáp phải nhớ bên Ất hi vọng bên Giáp nhớ được hết thảy các số liệu, bao gồm không chỉ có số đo quần áo giày dép của bên Ất, còn có ngày kỉ niệm gặp nhau, ngày kỉ niệm cầu hôn, lễ tình nhân,…bên Ất có quyền tùy thời kiểm tra cho điểm.
12. Bên Giáp không được dùng bất cứ phương thức rõ ràng hay ám chỉ bên Ất dáng người biến hóa, ví dụ như ‘mập’
13. Bên Giáp phải thay bên Ất luộc trứng gà, với trứng vịt muối.
14. Bên Giáp không được chết sớm hơn bên Ất, một phút đồng hồ cũng không được.
15. Các điều khoản trên giải thích toàn bộ quyền sở hữu của bên Ất, sau khi kết hôn căn cứ tình huống thay đổi mà gia tăng hoặc giảm bớt.
Bên Giáp: Vi Nhất Tiếu Bên Ất: Lâm Nhất Tần
Vi Nhất Tiếu nhìn xong bản hiệp nghị mang bản chất ‘Khế ước bán mình của con dơi’, thống khoái mười phần kí lên, ấn dấu tay, đem tiện nghi bản thân bán đi. Lâm Tiểu Tiên cảm thấy mĩ mãn đem hợp đồng thu vào, đồng ý với ngày hoàng đạo mà giả hòa thượng Bất Đắc thu xếp.
(Bất Đắc: Kỳ thực, ta cũng không biết ngày nào là ngày may mắn của cung Nhân Mã)
Chẳng qua phần hiệp nghị nhìn như chu đáo này không công chứng, cũng không có hiệu lực pháp luật khác, lại thêm không viết rõ nếu bên Giáp trái điều khoản sẽ trừng phạt cái gì – quỳ bàn tính hay đuổi khỏi nhà. À, lão bà đại nhân miệng vàng lời ngọc, vẫn là không nên nhắc nhở nàng thôi…
Ý kiến Vi Nhất Tiếu là: trừ việc phải mặc đồ đỏ, tất cả chi tiết khác đều nghe theo Lâm Nhất Tần huy an bày, để tránh lễ nghi phiền phức, cũng để tránh công sức trước giờ đổ sông đổ bể. Vương Nan Cô cũng là nữ tử trẻ tuổi mới hơn hai mươi, cực yêu náo nhiệt, lại đưa cô em chồng Hồ Thanh Dương tới hỗ trợ. Ba nữ nhân ríu ra ríu rít nhúng nhúng vẽ vẽ, là rất nhiều loại bút lông Hồ Châu cùng các loại son phấn mực tàu thành cái phòng thí nghiệm.
--- Trang điểm xong xin gọi ta là mĩ nhân ---
Nông lịch tháng bảy giữa trưa ngày mười bảy, người chủ hôn Thuyết hòa thượng Thuyết Bất Đắc thay quần áo vàng mới tinh, cùng mấy người tham giờ hôn lễ ngồi chờ đợi. Giờ lành vừa đến, Vương Nan Cô cùng Hồ Thanh Dương đỡ Lâm Nhất Tần chậm rãi đi vào đại sảnh.
Mọi người trước mắt nhất thời sáng ngời, tân nương không đeo hỉ khăn, trên mặt chỉ quét một tầng son phấn nhàn nhạt, cảm giác khác xưa rất nhiều. Chỉ thấy nàng dung nhan kiều diễm, khí thế thản nhiên, dù mặc cẩm bào đỏ thẫm rộng rãi, vẫn không giấu được tư thế yểu điệu thướt tha. Dưới mũ ngọc áo gấm càng làm nổi bật minh châu sáng bóng, đẹp đến ánh ngọc phát quang.
Kỳ tích người qua đường biến thành ngôi sao ngay tại hiện trường hóa trang đã sinh ra. Mọi người trước mặt đều không khỏi tán thưởng tân nương có tướng phúc khí, lại không tự giác nhìn lướt qua tân lang.
Ách… Sự thật chức minh, quần áo mặc loạn thật sự không được… Áo đỏ tân lang mặc cùng tân nương đều giống nhau, kích cỡ lớn nhỏ đã tu chỉnh qua, nhưng Vi Nhất Tiếu gò mà hẹp nhọn tái nhợt kia, rõ ràng là không khí vui sướng lại khiến người khác có cảm giác âm trầm tươi cười sau lưng, còn có bước chân bay bay, hết thảy chỉ có thể dùng hai chữ quỷ dị để hình dung…
Tân lang tân nương đứng sóng đôi, người da mặt có dày đến mấy cũng nói không nên lời “Trời sinh một đôi, tuyệt phối tuyệt phối’ để khen tặng. Bất Đắc khóe miệng run rẩy một chút, nhanh lấy ra miếng giấy nhỏ Lâm Tiểu Tiên đưa hắn, đề giọng thì thầm:
“Ở ngày đáng giá kỉ niệm hôm nay, ta cùng các vị nhân chứng trước mặt, chứng kiến một hôn lễ thần thánh…Vi Nhất Tiếu, con có nguyện ý lấy Lâm Nhất Tần làm vợ?...”
Hòa thượng làm mục sư chi lễ, áo đỏ bái lễ đường phương tây, xem như đời trước không ai đời sau cũng chẳng tìm thấy (vô tiền khoáng hậu), dùng thảy vũ trụ, chỉ hai người này không thấy xấu hổ.
Bất Đắc lặp lại “Lâm Nhất Tần, con có nguyện ý lấy Vi Nhất Tiếu làm chồng?” Vừa nói vừa run rẩy vài lần, cả lễ đường, ngoài Vi Nhất Tiếu thần sắc thản nhiên, mọi người đều nén cười đến nội thương, thầm mắng Bất Đắc không phúc hậu, loại ngôn nữ kinh hãi thế tục này nhẹ nhàng lướt qua là được rồi, hắn càng muốn người khác cùng nhau nghẹn cười chịu tội.
Thuyết Bất Đắc có trăm cái miệng cũng khó trả lời, tờ giấy có ba công đoạn khác nhau: cùng thề ước không bỏ không rời, trao nhẫn cũng xem như bình thường, nhưng khâu cuối cùng lại là hôn nhau ngay tại hôn lễ, thật là văn hóa phong tục sa đọa đến cực điểm. Cuối cùng Bất Đắc một vẻ mặt già nua nhăn nhó không nổi, cuối cùng đem hôn môi đổi thành dập đầu bái đường như lễ xưa.
Ai ngờ Lâm Vi hai người đều là nhân vật ‘thần kì’, chắp tay liền cho qua đi, hai người vốn không có trưởng bối cao đường ở đây, bái đường thế lại không tiến hành nổi. Mắt thấy hôn lễ sẽ tẻ ngắt, Vi Nhất Tiếu đột nhiên quay đầu hỏi:
“Nhạc phụ nhạc mẫu ở phương nào?”
Lâm Tiểu Tiên ngây người ba giây mới phản ứng lại được Vi Vi hỏi cha mẹ nàng ở đâu?
“Ách, hướng đông bắc.”
Sơn Đông ở đông bắc An Huy, hẳn là đúng đi!
Vi Nhất Tiếu xoay người đi ra đại sảnh, một người không biết hắn định làm gì, đi theo vào viện. Chỉ thấy hắn nhằm hướng đông bắc chỗ không người quỳ xuống:
“Con rể xin lấy Nhất Tần làm vợ, khiến hai vị gả con gái không thể về, không thể báo hiếu, con rể xấu hổ vô cùng. Nay xin thề sẽ tận tâm đối đãi nàng, mong rằng nhạc phụ nhạc mẫu thành toàn.”
Nói đoạn liền dập đầu ba cái.
Trong viện nhất thời yên tĩnh không tiếng động, Lâm Nhất Tần tiến lên phía trước, nâng Vi Nhất Tiếu đứng lên, dùng tay áo phủi đi bùn đất tro bụi trên trái hắn.
“Yên tâm, họ khẳng định thật sự cao hứng.”
Hai người nhìn nhau cười, Bất Đắc cao giọng:
“Kết thúc buổi lễ! ! ! Chúc mừng! ! !”
Mọi người đều đứng lên chắp tay chúc mừng.
Vi Nhất Tiếu trong lòng mừng như điên, đem Lâm Nhất Tần ôm lấy thắt lưng xoay vài vòng mới bằng lòng buông tay. Lập tức ngửa mặt lên trời cười dài không dứt.
Vì thế ban đêm hai người làm xong chuyện cần làm (???!!! >_<), liền tắm rửa đi ngủ.
Phần phía nam kết thúc.
Lời tác giả:
Trích đoạn nhỏ: Lời tuyên thệ
“Vi Nhất Tiếu, con có nguyện ý lấy Lâm Nhất Tần làm vợ?”
Vi Nhất Tiếu:“Đúng vậy, ta nguyện ý. Từ giờ cho đến mãi về sau, vô luận tốt đẹp hay khó khăn, giàu có hay bần cùng, khỏe mạnh hay bệnh tật, tuổi trẻ đến già cả, ta đều thủy chung với nàng, yêu nàng, tôn trọng nào, bảo hộ nàng, đến tận khi rời đi thế giới này.”
“Lâm Nhất Tần, con có nguyện ý lấy Vi Nhất Tiếu làm chồng?”
(Mọi người cùng Thuyết Bất Đắc run rẩy)
Lâm Nhất Tần: "Đúng vậy, ta nguyện ý. Từ giờ đến mãi về sau, vô luận tốt đẹp hay khó khăn, giàu có hay bần cùng, khỏe mạnh hay bệnh tật, tuổi trẻ đến già cả, ta đều thủy chung với chàng, thương chàng, tôn trọng chàng, trợ giúp chàng, đến tận khi rời đi thế giới này.”
Bất Đắc:
“Hiện tại xin trao đổi nhẫn làm vật chứng nhận thành thân tình yêu cùng hứa hẹn.”
(Vương Nan Cô mạnh mẽ đạp cho Hồ Thanh Ngưu một cái, người sau lập tức tỏ vẻ sau khi hôn lễ kết thúc liền quất roi thúc ngựa đi làm.”
50 câu hỏi (phần 2): Vợ chồng tính phúc
Người phỏng vấn: Phạn Ca (cơm tạp)
Cơm tạp: (bối cảnh sấm sét sáng rọi vạn trượng bắn hào quang bốn phía) Đầu tiên, ta muốn xác minh một chút thân phận bản thân. Ta là mẹ ruột hai người, là thượng đế trong truyện, là sấm, là sét, là thần thoại duy nhất. Các người không thể ngỗ nghịch thần, bằng không tất chịu trừng phạt.
Vi Nhất Tiếu: ý ngươi là, mặc kệ ngươi hỏi ra thứ gì, đều không cho phép ta hạ thủ đánh ngươi?
Cơm Tạp: Vẫn là Vi Vi thông minh, phân tích thấu triệt nhất châm kiến huyết (một châm thấy máu)
Lâm Tiểu Tiên: tuy rằng ta không cần chơi True or Dare , nhưng cùng cần phải thưởng chút gì đi, một đường vừa bi vừa hài thật vất vả.
Cơm tạp: bản lôi thần quyết định cung cấp một con thuyền nhỏ, có thể giúp các ngươi vượt biển thông đến bờ hạnh phúc.
Vi Nhất Tiếu: ngươi đang uy hiếp?
Cơm tạp: đúng vậy, bởi vì người lái là ta, mà bổn đại gia thường đần độn run tay, không thể đảm bảo nghiệp vụ bình ổn.
Vi Nhất Tiếu:…Ta có yêu cầu.
Cơm tạp: trầm mặc là đặc quyền đi? Không sao cả, gì sao lão bà ngươi sẽ thay ngươi đáp, nàng có vẻ nhịn đã lâu.
Lâm Tiểu Tiên: đúng vậy, có một số việc ta so với Đâu Nga còn oan hơn, không mượn cơ hội này thổ lộ một chút sẽ trở nên nín nhịn đến biến thái mất.
Cơm tạp: (quay đầu buông tay) Xem, kỳ thực ta hỏi ngươi không cần tham gia cũng được, mình nàng là tốt rồi.
Vi Nhất Tiếu:…Không, ta tham gia, có một số việc cần dũng cảm đối mặt.
Cơm tạp: thông minh, không thì ta dang bàn tay vàng mở ra ‘mắt thần’ thượng đế, ngươi liền khóc đi là vừa.
Hai bên đều đồng ý điều khoản, phỏng vấn bắt đầu.
51. Ngươi là công hay là thụ?
Vi Nhất Tiếu: là công
Lâm Tiểu Tiên: (trán nổi gân xanh) là thụ
Cơm tạp: ngươi có vẻ đối với hiện trạng này thật không vừa ý?
Lâm Tiểu Tiên: đương nhiên không vừa ý! Là người cũng không thể mãi chịu được…
Cơm tạp: dừng, dừng. Đừng nói vội, chút nữa sẽ có cơ hội nói.
52. Căn cứ vào đâu để quyết định?
Vi Nhất Tiếu: thực lực
Lâm Tiểu Tiên: (tiếp tục gân xanh): như trên
53. Tình huống như vậy vừa lòng sao?
Vi Nhất Tiếu: vô cùng vừa lòng
Lâm Tiểu Tiên: vô cùng vô cùng không hài lòng! ! ! Ta không cần lai làm M ! ! !
Cơm tạp: không phải còn có một câu nói nổi tiếng là ‘ta muốn ở trên’ sao?
Lâm Tiểu Tiên: >_< giờ ta đã biết, ở trên cũng không nhất định là công a…
Cơm tạp: nghe không hiểu những lời này, nhân sĩ CJ xin mau mau lui đi…
54. Lần đầu phát sinh ở nơi nào?
Vi Nhất Tiếu: Hồ Bắc Hán Dương, Duyệt Lai khách sạn chi nhánh.
55. Cảm tưởng ngay lúc đó?
Vi Nhất Tiếu:…
Lâm Tiểu Tiên: trước đó hắn thật ngượng ngùng, ta thật hưng phấn. Giữa lúc đó hắn thật mất hồn, ta thật bi phẫn. Sau đó hắn thật hối hận ta càng hối hận.
Cơm tạp: tốt lắm, cảm tưởng đêm đầu tiên phi thường phong phú.
56. Lúc vậy tình huống của đối phương là gì?
Lâm Tiểu Tiên: biến thân
Vi Nhất Tiếu: khóc…
57. Câu nói buổi sáng đầu tiên sau đêm đầu tiên là?
Vi Nhất Tiếu: hỏi nàng có đói bụng không.
Lâm Tiểu Tiên: thời điểm ta tỉnh lại đã không còn là buổi sáng, nhưng lặp lại vài lần như vậy = = + liền cảm thấy đây là di ngôn trước khi hắn lao tới Afghanistan đâu.
Cơm tạp: ET như ngươi không thể lí giải. Vi Vi quân tử như vậy, nói những lời này cần tiêu phí bao nhiên dũng khí a!
Lâm Tiểu Tiên: mấu chốt là tình huống không khí cũng không đúng. Hỏi có đói bụng không sau đó là gả cho ta đi, lão tử tức đến muốn giết người.
Cơm tạp hữu nghị lên tiếng: Sau đêm đầu tiên cầu hôn là biểu hiện muốn phụ trách, nhưng xin cẩn thận lo lắng thiên thời địa lợi cùng nhân hòa.
58. Một tuần làm chừng mấy lần?
Vi Nhất Tiếu:…
Lâm Tiểu Tiên: này…, tính theo giờ vẫn là theo lần đâu?
Cơm tạp: =_=!!! …Tùy tiện, theo giọng điệu của ngươi, ta thể nào cảm thấy số lượng thật kinh khủng đâu?
Lâm Tiểu Tiên: trước khi kết hôn liền ở Hán Dương làm một lần. Sau khi kết hôn…mỗi ngày đều làm, mỗi lần sau hai ba giờ, nghỉ ngơi nghỉ lễ, xong rồi làm lần hai = =+
Cơm tạp: mỗi ngày…sau hai ba giờ X lần hai…Ngươi làm sao chịu được? !
Lâm Tiểu Tiên: tuy rằng kí hiệp nghị trước hôn nhân (nội dung kĩ càng xin xem Điều 10), nhưng lịnh trình cụ thể không phải ta quyết định, ta thế nào quên mất người nọ chạy Marathon ghi vào kỉ lục thế giới a >_<~~~, điểm tốt duy nhất là vận động nhiều có thể duy trì dáng người…
Cơm tạp: đây là ngươi tự chui đầu vào rọ…Bất quá mẹ ruột cũng thật không ngờ, thì ra Vi Vi là nam nhân không chịu thiệt như vậy =_=!!!. Ta đã biết vì sao ngươi oán niệm sâu nặng như vậy.
59. Một tuần lý tưởng mấy lần?
Vi Nhất Tiếu:…
Cơm tạp: được rồi, ngươi dự thính cũng đừng dùng im lặng để gia tăng số lượng từ. Tiểu Tiên ngươi thay hắn, không biết để ta mở bàn tay vàng
Lâm Tiểu Tiên: đời người thời gian hữu hạn, người này thể lực vô hạn, phỏng chừng lý tưởng của hắn thẳng đến khi lão tử mang thai mới thôi. Ta giờ mới hiểu vì sao nam hiệp đều thích tìm nữ hiệp làm lão bà, thực lực trên giường ngang nhau rất trọng yếu! ! !
Đáng giận nhất là, hắn thoạt nhìn gầy như vậy, sắc mặt trắng thảm như vậy, đầy đôi mắt đen, đi đường cũng phiêu phiêu (bay bay), huynh đệ giáo lý đều tưởng bị ta ép khô, kỳ thực người muốn tìm bất mãn phải là lão tử mới đúng, lão tử mới bị một cái a bạo vét sạch kìa! ! ! ! ! !
60. H dạng gì?
LÂM TIỂU TIÊN: giống vận động thể thao chừng hai ba giờ, ngươi nói H dạng gì? Tóm lại mỗi lần ta đều hưng phấn nửa trước, nửa sau cơ hồ mệt đến hôn mê. Cư như vậy người này toàn một bộ dáng ‘Ta chưa ăn no”…
Cơm tạp: nhẫn nhục chịu đựng cũng không giống ngươi a, ngươi sao không cự tuyệt?
Vi Nhất Tiếu: (nhỏ giọng) Mỗi lần đều là nàng chủ động…
LÂM TIỂU TIÊN: (nắm tay) Vì phản công, lão tử là càng chiến càng bại, càng bại càng muốn thắng!
Cơm tạp: = = Thật là cực phẩm. Hai người các ngươi quả nhiên trời sinh một đôi, tuyệt phối. Ta quả nhiên không nên mắc bệnh thánh mẫu, LÂM TIỂU TIÊN ngươi chính là điển hình muốn ăn không muốn đánh .
61. Chỗ mẫn cảm nhất của bản thân ở đâu?
LÂM TIỂU TIÊN: Ta giống người địa cầu, về phần Vi Vi, ta chỉ biết là cổ cùng sau tai
Cơm tạp: (kì quái) làm nhiều như vậy, ngươi cũng không biết chỗ khác?
LÂM TIỂU TIÊN: (gân xanh) đây là nơi oán niệm. Hắn chưa bao giờ để ta chạm vào hắn! ! ! ! ! !
Cơm tạp: khiếp, ngươi làm sao chịu nghe lời vậy, không cho chạm sẽ không chạm à?
LÂM TIỂU TIÊN: (nước mắt rơi đều) NND ta căn bản không thể phản kháng. Móng vuốt hắn như còng sắt không bằng, động đậy tí liền siết chặt >_<…
Cơm tap: mồ hôi tuôn như thác…Ta lại hoài nghi Vi Vi bản chất là cầm thú ‘công’.
Thượng đế thay lời ‘con dơi’: Ta sợ kích động sẽ làm nàng bị thương.
Cơm tạp: đừng giải thích, giải thích là che dấu, che dấu là sự thật.
62. Chỗ mẫn cảm nhất của đối phương là ở đâu?
Lâm Tiểu Tiên: những gì ta biết đều nói hết rồi…Để thượng đế thay lời Vi Vi nói cho ta biết nơi cần chạm ở đâu đi! ! !
Cơm tạp: OK (mở bàn tay vàng)
Thượng đế: bên thắt lưng
Mọi người: ồ~~, chả trách đêm đầu tiên lúc bị móng tay gãi nhẹ qua một chút liền biến thân.
Lâm Tiểu Tiên: (mắt phóng ánh xanh) lão tử rốt cục tìm được mục tiêu…
63. Đối với đối phương khi H, có gì cần nói?
Lâm Tiểu Tiên: một từ thôi, Cầm Thú. May mà đã ‘chuẩn bị’ kĩ, sẽ không là ta bị thương.
Thượng đế thay lời con dơi: thật gợi cảm, thật đáng yêu, bộ dáng run nhè nhẹ thường làm ta mất đi lý trí.
Cơm tạp: lời thượng đế thật quá tốt, những lời này liền tính cho Vi Vi ăn gan hùm mật gấu uống nước ớt cũng nói không nổi.
Vi Nhất Tiếu:…
64. Thích làm hay chán ghét làm đây?
Lâm Tiểu Tiên: vấn đề này thật phức tạp. Ta đương nhiên thích H, nhưng không muốn bị làm a! ! ! Hơn nữa Cơm Tạp, ngươi nhanh nhanh làm bản bí kíp thần công cho ta luyện, lão tử thật không muốn bị ép khô >_<…
Cơm tạp: không phải nói nhân sinh tựa như cường X, không thể phản kháng liền hưởng thụ sao? (=_=! OMG ?!) Người liền chịu mệnh thôi. Lại nói mới tìm được một quyển bí kíp phù hợp điều kiện ‘Cửu thực âm kinh’ đã cho Vi Vi rồi.
Vi Nhất Tiếu: cám ơn…
Cơm tạp: ta xin phiên dịch chút, người này ngụ ý là: quyển sách này rất thực dụng.
65. Bình thường muốn làm dưới tình huống gì?
Lâm Tiểu Tiên: thời điểm thấy ánh sáng rạng đông để phản công, lúc Vi Vi thật đáng yêu, thật ngượng ngùng.
Cơm tạp: Nói ngươi muốn ăn không muốn bị đòn, cầm thú đáng yêu chẳng lẽ không phải cầm thú? Lại còn nói ‘ngượng ngùng’, theo mẹ ruột ta biết, hắn trên giường làm đủ loại ‘ào ào’ (lược bỏ một vạn từ), cùng hai chữ ‘ngượng ngùng’ không dính dáng gì với nhau hết.
Lâm Tiểu Tiên: Haizzzzz, hắn chính là loại ăn trước, ăn xong liền ngượng ngùng, ta mỗi lần đều bị biểu tình thẹn thùng phản kháng của hắn lừa đến, sau đó kết quả luôn thật bi thảm >_<…Sau đó xong rồi hắn ôm ta vào ngực, bày ra một bộ mặt ‘ta thật áy náy’, khiến lão tử muốn mắng chửi người cũng nói không nên lời a…
Vi Nhất Tiếu: Ta không lừa nàng…
Cơm tạp: nàng chứng minh con dơi biến thân đã tiến hóa đến tình trạng xuất thần nhập hóa
66. Có muốn nếm thử làm ở địa phương khác?
Lâm Tiểu Tiên: không hề thiếu. Nhưng Vi Vi thật bảo thủ, trừ trên giường cùng trong xe sẽ không đồng ý…
Cơm tạp: Ngươi sẽ không tại địa điểm vừa ý quyến rũ hắn?
Lâm Tiểu Tiên: sớm thử qua. Nếu quyến rũ thành công, hắn sẽ bắt lấy ta bay về hai địa điểm nói trên mới bắt đầu làm = =~.
67. Tắm trước hay làm trước?
Lâm Tiểu Tiên: cái phía trước. Bởi vì sau khi làm xong ta liền không nhúc nhích nổi, muốn tắm cũng phải nhờ hắn giúp.
Cơm tạp: đồng chí, ngươi vất vả rồi.
68. Khi làm, hai người có giao hẹn gì không?
LÂM TIỂU TIÊN: H cũng phải bày ra sao? Nếu trước khi người nào đó biến thân mà còn có thời gian vãn hồi đường sống, ta yêu cầu không cần bị trói chặt…
Cơm tạp: Đồng chí ngươi rất vất vả rồi.
69. Có cùng người nào khác ngoài đối phương làm không?
Vi Nhất Tiếu: Không có
LÂM TIỂU TIÊN: không có… thêm một cái nữa đến lão tử thật sự không về nổi nữa…Ta nghiêm trọng hoài nghi, hắn tích cực như vậy là sợ ta lại nhìn trúng người khác…
Cơm tạp: ai bảo ngươi ở phương diện này danh dự thấp đến số âm…
70. Nghĩ gì về ‘không có cảm tình cũng không sao, chỉ cần có thân thể đối phương là có thể’?
Vi Nhất Tiếu: phản đối, phải có cảm tình làm trụ cột, tốt nhất có hôn nhân làm trụ cột.
Cơm tạp: Vi Bức vương trước giờ không kiêng nể gì, đáp án nay không khỏi quá cứng rắn thôi?
Lâm Tiểu Tiên: hắn tuy rằng thích khiêu chiến giới hạn đạo đức xã hội, nhưng trong khung vẫn thật truyền thống, phương diện này trước nay rất bảo thủ.
Cơm tạp: ý là ngươi không bảo thủ như thế?
Lâm Tiểu Tiên: trên thực tế…Nếu thân thể đối phương thật mê người…
Vi Nhất Tiếu: (nhe răng cười) nếu nàng thật sự muốn ‘đối phương’ chết rất khó xem.
Lâm Tiểu Tiên: >_< ta đã biết…
71. Nếu đối phương bị cường bạo thì làm sao bây giờ?
Lâm Tiểu Tiên: (liếc nhìn Vi Nhất Tiếu) nếu quả thật có khả năng…ta thật sự muốn nhìn một chút đó là vị cường giả dũng mãnh nào. Công phá bao nhiêu cửa ải kĩ thuật khó khăn a! Ta muốn tìm người này xin chữ kí, cúng bái, dựng bài vị…
Vi Nhất Tiếu: (sắc mặt tối sầm lại) này khẳng định là ta bảo hộ không chu toàn, ta sẽ luôn bên nàng để an ủi.
Cơm tạp: đối với vấn đề này, một loại ‘công’ sẽ nói ‘ta sẽ khiến tên hỗn đàn đó hội hận khi sinh ra trên đời này’, ngươi liền chỉ an ủi không thôi?
Vi Nhất Tiếu: ta chưa bao giờ nghiêm cẩn trước mặt nàng nói đến việc giết người, nhưng làm thế nào khiến một người thống khổ, ta rất rõ ràng.
Cơm tạp hữu nghị lên tiếng: người xa lạ, xin không cần nói chuyện cùng Tiểu Tiên.
72. Ngượng ngùng trước hay sau khi làm?
Lâm Tiểu Tiên: trong từ điển bổn đại gia không có từ ‘ngượng ngùng’. Về phần Vi Vi, trước sau gì cũng cực kì thẹn thùng, biểu hiện lúc giữa…thật khiến người ta khó hiểu a (những lời này xin dùng giọng điệu của bổ đầu để nói)…
73. Nếu bạn tốt nói ‘Chỉ cần đêm nay, ta thật cô đơn’, sau đó yêu cầu phát sinh quan hệ, ngươi định làm thế nào?
Vi Nhất Tiếu: ta sẽ hỗ trợ đưa người này một đoạn đường, đợi đến suối vàng sẽ không còn cô đơn nữa.
Lâm Tiểu Tiên: nếu ta có bằng hữu như vậy, hắn khẳng định đã ở suối vàng...
74. Cảm thấy kĩ thuật của bản thân thế nào?
Lâm Tiểu Tiên: ta tự nhận kĩ thuật không sai, nhưng mỗi lần đều trực tiếp bị áp đảo, khong có cơ hội phát huy…
Thượng đế thay lời con dơi: nàng luôn không có ý kiến gì, vậy nên đại khái không có trở ngại.
Cơm tạp: ngươi thật khiêm tốn…
75. Kỹ thuật đối phương tốt sao?
Lâm Tiểu Tiên: =_=! Đây là một trong bảy chuyện không thể hiểu được của thế giới, kĩ thuật của hắn cư nhiên vô cùng vô cùng vô cùng tốt… Còn có tinh thần thăm dò mới…Thái độ phục vụ cũng tốt lắm… Đây cũng là lí do vì sao ta bại trận còn không hối hận…
Mọi người: (máu mũi phun ba trượng) trách không được ngươi dùng từ thể thao đa dạng để hình dung quá trình…
Lâm Tiểu Tiên: vì sao một cái xử nam hai mươi mấy năm liền chưa từng xem qua AV, được một quyển sách ngay cả chú giải cũng không có, liền kinh nghiệm đều không thua phong thần tung hoàng thiên hạ? Lão tử là sắc nữ tu luyện nhiều năm cấp quốc gia thêm sói đam mĩ cũng không có uy lực này! !
Cơm tạp: Đây là lệ thường trong tiểu thuyết võ hiệp. Vài người tình cờ lấy được một quyển bí kíp rách nát, luyện vài ngày liền vô địch thiên hạ, vô luận là lĩnh vực gì. Lại nói Vi Nhất Tiếu là cao thủ võ lâm phương châm thiên tài kiên trì thêm 99% mồ hôi, khẳng định vô cùng nghiêm cẩn nỗ lực tu luyện… Hắc hắc hắc hắc, lại nói hắn kĩ thuật tốt ngươi oán niệm cái gì, không phải thật hưởng thụ sao?
Lâm Tiểu Tiên: chênh lệch quá lớn tạo tổn thất tâm lí...
Cơm tạp: bản thần yêu cầu miêu tả kĩ càng
Lâm Tiểu Tiên: hắn tới bây giờ cũng chưa từng kêu một tiếng, chỉ có thở dốc thật thấp, nhịn không được cũng chỉ ‘ngô’, ‘ân’. Ta thật thất vọng… Mị lực cùng nội hàm của ta chỉ vậy không đủ xem sao?
Vi Nhất Tiếu: không phải, nàng tốt lắm…
Cơm tạp: (rút khăn giấy ra) ta cảm thấy thế này thật gơi cảm. Lại nói hắn không chịu ngừng, chứng tỏ rất trầm luân thôi! Chênh lệch là ý gì? Ngươi sẽ rên rỉ rất lớn?
Lâm Tiểu Tiên:…Không có biện pháp…Kĩ thuật đối phương quá tốt…Ta chỉ có thể tận lực nhẫn nhị…Bởi vì lớn nữa sẽ kích thích người nào đó biến thân tiếp…
Thượng đế thay lời con dơi: không cần nhẫn, ta thích nghe.
Cơm tạp; mau gọi 120…bản thần mất máu quá nhiều… Thượng đế xin thay lời trả lời câu hỏi trên…
Thượng đế thay lời: không cần kĩ thuật, bản thân nàng đủ khiến ta mất đi lý trí, vì vậy để đảm bảo an toàn, vẫn là nên trói lại tương đối tốt.
LÂM TIỂU TIÊN: (gân xanh) đây là thần kì nhất mà ta nghe được, vì an toàn, nên chơi SM
76. Khi làm, muốn đối phương nói điều gì nhất?
Lâm Tiểu Tiên: hôm nay liền dừng ở đây, chúng ta ngủ đi
Cơm tạp: vậy hắn từng nói qua sao?
Lâm Tiểu Tiên: =_= Chưa từng, vì rất vô vọng nên mới hi vọng…
Cơm tạp: nói như vậy, Vi Vi hi vọng ngươi nói chẳng phải là: Ta còn muốn?
Vi Nhất Tiếu: không, hi vọng nàng kêu tên ta.
77. Khi làm, thích nhìn biểu tình gì của đối phương nhất?
Lâm Tiểu Tiên: nhẫn nại, thất thần, rơi vào tay giặc, rên rỉ.
Cơm tạp: Khẩu vị ngươi thật sự rất nặng.
Thượng đế thay lời con dơi: run rẩy, hoảng sợ, nỉ non, khẩn cẩu
Cơm tạp: orz…Ngươi! ! ! Gien trung khuyển cùng cầm thú dễ chuyển hóa vậy sao? !
Lâm Tiểu Tiên: rất dễ dàng…Bởi vì làm xong hắn liền sẽ hối hận…sau đó lần sau lại như cũ…
78. Cảm thấy cùng người khác phát sinh quan hệ cũng không sao cả?
Vi Nhất Tiếu: không được, ta chịu không nổi.
Cơm tạp: phát tiết cũng không được?
Vi Nhất Tiếu: không được, không phải nàng, liền không có người khác
Cơm tạp: phát cho ngươi một tấm lệnh bài trung khuyển…
Lâm Tiểu Tiên: vì bảo hộ tính mạng của người không phải người yêu ta, ta đây coi như hết…
79. Có hứng thú với SM sao?
Lâm Tiểu Tiên: (gân xanh) lặp lại lần nữa, ta chỉ có hứng thú làm S, không đồng ý lại làm M! ! !
Thượng đế thay lời con dơi: Đồng ý nửa câu đầu.
80. Nếu đối phương đột nhiên không cần thân thể ngươi?
Lâm Tiểu Tiên: đốt pháo hoa ăn mừng, mở đại tiệc ăn no, lão tử rốt cục có thể nghỉ xả hơi một chút rồi…
Cơm tạp: ngươi sẽ không lo hắn ngoại tình?
Lâm Tiểu Tiên: không có khả năng, đại khái có gì luẩn quẩn trong lòng hoặc do công việc đi.
Cơm tạp: Ngươi xem có vẻ rất hiểu việc này, tình huống như vậy tình phát sinh sao?
Lâm Tiểu Tiên: (gật đầu) có lần tình huống khẩn cấp, hắn giết người trước mặt ta, sau đó mấy ngày không dám chạm vào ta.
Vi NhấtTiếu: (nhíu mày) ta không muốn dùng tay dính máu giết người chạm vào nàng.
Cơm tạp: trong cảm nhận của Vi Vi, ET ngươi không ngờ lại thần thánh như vậy a… Cuối cùng xử lí như thế nào?
LÂM TIỂU TIÊN: hai bên dùng rượu mở đầu, khơi thông cùng quyến rũ~, vấn đề này thật dễ dàng~.
Cơm tạp: Ngươi chỉ có khi xử lí việc này mới có thể thông minh.. Vi Vi đâu? Nếu Tiểu Tiên không cần ngươi?
Vi Nhất Tiếu: sẽ không bắt buộc nàng, trước nghĩ lại ngôn hành (ngôn ngữ và hành động) của bản thân, (bẻ ngón tay răng rắc) sau đó điều tra người xung quanh
Cơm tạp hữu nghị đề nghị: Vì sinh mệnh an toàn, xin người xa lạ không cần nói chuyện với Tiểu Tiên…
81. Nghĩ gì về cường bạo?
Lâm Tiểu Tiên: Là tội không thể tha thứ.
Vi Nhất Tiếu: đúng vậy.
Lâm Tiểu Tiên: nhưng nếu đối phương là Vi Vi, hơn nữa chỉ là hình thức thôi … Ngẫu nhiên làm một lần sẽ khiến ta hưng phấn, hắc hắc hắc hắc …
Thượng đế thay lời con dơi: Vì để nàng cao hứng, ta sẽ làm.
Cơm tạp: Ta hiểu loại hình thức này rồi… Chu Du đánh Hoàng Cái
(Tục ngữ có câu “Chu Du đánh Hoàng Cái”, vừa muốn đánh, vừa muốn chịu đòn, ấy gọi là khổ nhục kế vốn được lưu truyền.)
82. Ở thời điểm làm, việc gì mệt nhất?
Lâm Tiểu Tiên: (khóc không ra nước mắt) cái POSE làm cuối cùng, lúc đó mệt chết người…
Vi Nhất Tiếu: khống chế lí trí
83. Cho tới bây giờ, làm ở nơi nào là hưng phấn nhất, mạo hiểm nhất?
Lâm Tiểu Tiên: lần đầu tiên tại Wild Boar.
Cơm tạp: không sợ có người rình xem cửa sổ?
Lâm Tiểu Tiên: không ai dám tới gần, lại nói Wild Boar cửa xe đều màu đen, hiệu quả cách âm cũng tốt hơn phòng khách điếm thời nay nhiều lắm. Hơn nữa, có nguy cơ bại lộ không phải khiến người ta thật hưng phấn sao~.
Cơm tạp: Được rồi, ta biết ngươi có ham mê đặc thù…Miêu tả kĩ càng một chút đi.
Lâm Tiểu Tiên: nguyên nhân đã quên. Dù sao ta đột nhiên dừng xe khóa cửa, lại đem chìa khóa nhét vào bra, sau lại ngồi lên ghế phó lái, khóa chặt trên người Vi Vi.
Cơm tạp: khóa chặt a…Hành động này rất nghiêm cẩn. Khóa cửa cùng dáng ngồi không cho hắn trốn, muốn lấy chìa khóa nhất định phải bắt đầu. Ngươi thật là người ngoài hành tinh vô sỉ trời sinh. Lúc ấy biểu hiện của Vi Vi?
LÂM TIỂU TIÊN: giết ha ha ha ha~, cơ hồ bị lão tử quyến rũ bức bách đến thất thần, hô hấp ánh mắt đều rối loạn~.
Cơm tạp: kết quả?
Thượng đế thay lời con dơi: xoay người dịch chuyển, đem nàng áp đảo phía dưới, có dây an toàn vẫn thật tiện.
LÂM TIỂU TIÊN: >_< cuối cùng vẫn bị SM…
84. Từng có chịu đối phương chủ động yêu cầu sao?
LÂM TIỂU TIÊN: đã nói qua, mỗi lần đều là ta quyến rũ hắn.
Cơm tạp: biết là ngươi dụ dỗ, kia đem vấn đề đổi thành bên ‘công’ có từng chủ động yêu cầu hay không?
LÂM TIỂU TIÊN: nếu đem biểu tình ngượng ngùng xem như quyến rũ. vậy hắn cũng thường thường quyến rũ ta nga~.
85. Lúc ấy bên công phản ứng là?
Lâm Tiểu Tiên: mặt đỏ, ánh mắt đảo qua đảo lại không dám nhìn ta, đôi khi hoảng tay chân cũng không biết để đâu, thật sự là siêu cấp đáng yêu siêu cấp mê người~.
Cơm tạp: Cảnh tượng tiếp theo khẳng định là vươn người hú dưới ánh trăng sau đó liền biến thân.
86. Bên công có từng cường bạo?
Lâm Tiểu Tiên: câu 81 đã hỏi qua, trên hình thức là có.
Cơm tạp: Ta rất ngạc nhiên sao ngươi có thể mở miệng yêu cầu này?
Lâm Tiểu Tiên: (đắc ý) dùng ánh mắt a ~ một ánh mắt ‘đến chà đạp em đi’ có thể đạt được mục đích ~ Vi Vi là thông minh cỡ nào a ~
Cơm tạp: (lau mồ hôi) ta cảm thấy đâu không phải là vấn đề có thông minh hay không, rõ ràng là bị tài năng của ngươi dạy dỗ tới trình độ này đi… Cầm thú cư nhiên cũng có thể dạy dỗ, trên đời này không gì là không thể.
87. Lúc ấy bên kia phản ứng?
Thượng đế thay lời: run run, hoảng sợ, lại có bộ dáng chờ mong, thật mê người.
LÂM TIỂU TIÊN: sợ hãi lại hưng phấn, nếu ta khóc, hắn cũng sẽ thật hưng phấn.
Cơm tạp: (dựa tường) thính lình bất ngờ không hiểu làm sao thật xứng đôi… Hai ngươi các ngươi tính phúc thật cao đến mức không cần phải nói…
88. Đối với đối tượng để H, có lý tưởng?
LÂM TIỂU TIÊN: khi ta còn là một trạch nữ vừa hủ lại sắc, có rất nhiều lí tưởng…
Vi Nhất Tiếu: (sát khí) nói một chút nghe xem
LÂM TIỂU TIÊN: (lau mồ hôi) khụ, bất quá Vi Vi thật hoàn mỹ, nếu thể lực hắn kém một chút thì tốt rồi…
Vi Nhất Tiếu: chính là nàng.
89. Đối phương có thỏa mãn lý tưởng của ngươi sao?
LÂM TIỂU TIÊN: thỏa mãn… những gì sở hữu độ H kĩ thuật cao ta xem qua, đều cùng hắn thực hiện rồi…
Vi Nhất Tiếu: ừ, nàng chính là lí tưởng
90. Khi là có dùng dụng cụ nhỏ sao?
LÂM TIỂU TIÊN: thành giường, màn, những gì xé được thành mảnh vải đều dùng qua…Còn có dây an toàn trong xe.
Cơm tạp: cơ bản đều dùng để trói buộc, không quá phong phú a, còn cái khác?
LÂM TIỂU TIÊN: ngươi còn chờ mong cái gì =_=!. Nói thật, người nào đó dùng tay không bóp nát hạch đào, đóng ván giường, linh hoạt đến đột có thể bện giầy rơm, khâu quần áo, còn cần đạo cụ khác sao?
91. Lần đầu tiên của ngươi là khi nào (mấy tuổi) ?
Lâm Tiểu Tiên: hai mươi hai
Vi Nhất Tiếu khoảng hai ha.
Cơm tạp: từng có độc giả đoán, Vi Vi là vị thành niên mới bảo trì quân tử như thế.
Lâm Tiểu Tiên: các bạn trẻ quá lo. Sau khi người nào đó xem đủ loại biểu hiện, hắn thật sự thật sự đã trưởng thành.
92. Khi đó là cùng người yêu hiện tại sao?
Lâm Tiểu Tiên: ừ
Vi Nhất Tiếu: đúng.
Cơm tạp: khó có khi hai người cùng trả lời giống. Vi Vi không phải từng hoài nghi TIểu Tiên đã kết hôn, ngươi không có xử nữ tình kết sao?
Vi Nhất Tiếu: không có, ta không cần. Cuối cùng nàng là của ta thì đủ rồi.
Cơm tạp: (vỗ tay) Tiểu Tiên có gì muốn bổ sung? Ngươi lúc ấy phi thường khẳng định thân phận xử nam của Vi Vi a.
Lâm Tiểu Tiên: vô nghĩa, không lẽ còn muốn xem màng xử nam? Bất quá không cần khinh thường xử nam biết võ công…Giáo huấn huyết lệ a >_<…
93. Thích được hôn nơi nào?
Lâm Tiểu Tiên: ánh mắt. Khi khóc, hắn thường hôn ta như vậy, khiến ta thấy được quý trọng, cảm thấy thật an tâm.
Thượng đế thay lời con dơi: ngực. Cảm giác nàng có thể cảm nhận tâm ý của ta.
Cơm tạp: nhưng ngươi không để nàng chạm vào ngươi đi.
Thượng đế thay lời: bởi vì nàng luôn lệch vị trí, làm chút chuyện khiến ta không cách nào khống chế hành động nguy hiểm của bản thân.
Lâm Tiểu Tiên: thế mới nói, không phải ta không phục vụ, là hắn cự tuyệt nha!
Cơm tạp: ta cảm thấy tương đối hứng thú với việc ngươi lệch hướng quỷ đạo.
94. Thích hôn nơi nào của đối phương nhất?
Lâm Tiểu Tiên: chỉ cần cho ta cơ hội, ta có thể hôn hết.
Cơm tạp: thế có nghĩa là ngươi không có cơ hội đúng không?
LÂM TIỂU TIÊN; >_< đúng vậy… bởi vậy có cơ hội ta sẽ hung hăn cắn hắn!
Cơm tạp: là ngươi ỷ vào hắn không dám cắn ngươi đi =_=~ trình độ kịch liệt như vậy, vi vi có thể nhận?
LÂM TIỂU TIÊN: hắn sẽ biết thân đến đoạn cao nhất… Chẳng qua ngày hôm sau sẽ ngượng ngùng mà xuất môn.
Cơm tạp: Bức Vương mang theo vết xanh đỏ đầy dấu răng, trách không được huynh đệ người ta đều nghĩ ngươi ép khô hắn… Thế mới nói thế giới này không có tường kín gió a.
(quay đầu) Vi Vi đâu? Từ này đến giờ, ngươi không có ngượng ngùng nói qua nha.
Thượng đế thay lời con dơi: hôn những nơi khiến nàng cao hứng.
Cơm tạp: phục vụ thật tốt…bắt đầu xuất hiện ý nghĩ kì quái…
95. Khi H, điều có thể lấy lòng đối phương là?
Lâm Tiểu Tiên: rên rỉ gọi tên hắn.
Thượng đế thay lời con dơi: nhanh chấm dứt một chút.
96. Khi làm, não suy nghĩ điều gì?
Lâm Tiểu Tiên: nửa đoạn đầu nghĩ đến việc phản công, nửa đoạn sau thầm nghĩ khóc.
Thượng đế thay lời con dơi: toàn thân tâm đều suy nghĩ nàng, hi vọng làm nàng cao hứng vừa lòng.
Cơm tạp: bởi vậy mới thấy, Vi Vi thủ đoạn tuy rằng cầm thú, nhưng phục vụ là tâm ý thật chân thành!
97. một buổi tối bình thường làm mấy lần?
Lâm Tiểu Tiên: để ta tính, nhớ không rõ. Để hắn tính, khoảng hai lần.
Cơm tạp: hai lần không phải nhiều nha
Lâm Tiểu Tiên: mỗi lần hơn một giờ.
Cơm tạp:…
98. Khi làm, bản thân cởi quần áo hay đối phương cởi?
Lâm Tiểu Tiên: chơi kéo búa bao, nhưng hắn luôn xấu lắm, ta thua hắn muốn cởi ta, hắn thua cũng muốn cởi ta…
Cơm tạp: quyền thống trị căn bản vẫn dựa vào thực lực, xin nén bi thương mà thuận theo…
99. Đối với ngươi, làm là?
Lâm Tiểu Tiên: là phúc lợi kết hôn, cuộc sống tình thú, là mục tiêu phản công.
Cơm tạp: ngươi vẫn nên chấp nhận hiện thực đi.
Vi Nhất Tiếu: là biểu hiện yêu thương quý trọng, là chứng tỏ có được lẫn nhau.
100. Vất vả! Như vậy cùng đối phương nói câu muốn nói nhất!
Lâm Tiểu Tiên: (kích động) Vi Vi, để em phản công đi! Một lần thôi cũng được a >_< ~~~~
Thượng đế con dơi: ta sẽ tiếp tục khiến nàng vừa lòng
Vi Nhất Tiếu: (mặt đỏ) Ta sẽ nỗ lực để nàng mang thai con chúng ta.