Y Thủ Che Thiên

Chương 23: Q.5 - Chương 23: Hạt Giống chiến bắt đầu!




Nghe Hàn Như Liệt đề nghị, mọi người cùng với đám người của Triệu bá bắt đầu đi tìm nơi yên tĩnh để hàn huyên, thời gian dài như vậy không gặp, trong lòng bọn họ đều có không ít thắc mắc.

Đám người Ngụy Kiến Hiên thấy đám người Hàn Như Liệt vội vội vàng vàng rời đi, trong lòng đều có chút nghi ngờ. Cùng đi theo Triệu bá đến đây có mấy vị trẻ tuổi mà trước kia bọn họ chưa từng thấy đến bao giờ, hành động của đám người Hàn Như Liệt có chút kỳ quái.

Đung lúc đó lại nghe thấy Triệu bá nói bọn họ chính là cùng đến từ một Phân thế giới, lúc này mọi người mới hiểu ra. Hóa ra là người một nhà, khó trách tâm tình có chút không kiểm soát.

Cung Tuấn Bân nhìn bóng lưng bọn họ rời đi không khỏi cảm khái nói: “ Quê hương của Hàn huynh đệ thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp a, dường như mỗi người đều là tài tử giai nhân.” Diện mạo của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly thì không cần phải nói, tướng mạo của bọn hắn trong những người ở đây đều là xuất chúng bậc nhất, không nghĩ tới diện mạo của ba người mới đến cũng không thua kém.

Vẻ mặt của Ngụy Kiến Hiên cũng đồng tình: “ Ừ đúng vậy, sau này nếu có cơ hội thì đến quê hương của bọn hắn tham quan một chút, tùy tiện tìm nói không chừng có thể ôm được Mỹ nhân mà trở về.”

“ Ha ha ha, tiểu tử nhà ngươi suốt ngày cứ nghĩ đến chuyện này không a.” Mọi người nhất thời cười vang

Mộ Dật Thần và Thiên Nhi từ nơi của Thiên Mạc quốc trở về thì tìm được đám người của Mộ Chỉ Ly, dù sao tâm linh của bọn hắn cũng tương ứng cho nên có thể biết được vị trí của đối phương ngay lập tức. Khi bọn hắn nhìn thấy đám người của Lăng Lạc Trần thì ngây ngẩn cả ngày trời, trong mắt hiện lên vẻ rất kinh dị, đương nhiên không tránh được một phen hỏi han.

Từ trong miệng của đám người Lăng Lạc Trần, Mộ Chỉ Ly biết được tình huống hiện tại của Đại Lục Thiên Huyền. Kể từ khi bọn họ rời đi, Bạch gia, Mộ gia và Hàn gia vẫn đều tìm kiếm bọn họ, bất quá trên căn bản cũng không tin bốn người bọn họ gặp nguy hiểm gì, chỉ nhất thời cảm thấy có thể bọn họ tìm thấy truyền thừa nên nhất thời chưa ra được.

Nghe thế một chút, tâm Mộ Chỉ Ly cũng để xuống, điều nàng lo lắng chính là sợ mẫu thân cho là bọn họ bỏ mình mà thương tâm, nhưng nghĩ lại, mẫu thân của nàng cũng không có dáng vẻ yếu ớt như nàng tưởng tượng.

Khi Mộ Chỉ Ly biết được chính Mộ Thiên Tĩnh nói cho bọn hắn biết cái giếng bí mật, không khỏi cảm khái cha thật đúng là thông minh, nói vậy cha cũng sớm đoán được chỉ là không dám khẳng định. Mà bọn Lăng Lạc Trần cứ như vậy mà dứt khoát nhảy vào trong giếng, phần nhân tình này trong lòng bảy người đều có thể hiểu rõ.

Ngày hôm nay Thiên Âm Môn, Dược Tông và Thần Quyết Cung nghiễm nhiên trở thành tam đại môn phái mạnh nhất Đại Lục Thiên Huyền cộng thêm tình cảm của ba người bọn họ có thể nói là bền chắc như thép

Căn bản không có ai dám tấn công môn phái nào bởi vì một nôn phái là do hai môn phái khác cùng nhau trông coi. Dưới tình huống như thế cả ba Môn phái đều vững chắc phát triển, tin tưởng trong một khoảng thời gian nữa cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Hôm nay Thiên Âm Môn chính là do Mộ Thiên Tĩnh cai quản, từ trên miệng đám người Lăng Lạc Trần cũng biết được Mộ Thiên Tĩnh quản lý Môn phái rất có chủ ý, cộng thêm chư vị trưởng lão hỗ trợ cả Thiên Âm Môn phát triển rất tốt.

Biết được Thiên Âm Môn không có vấn đề gì sau khi mình rời đi, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra nụ cười thư thái. Nói như thế nào thì Thiên Âm Môn cũng là do nàng ở Đại Lục Thiên Huyền xây dựng lực lượng, còn có lời dặn dò của Tử Thấm sư phụ, nếu như Thiên Âm Môn gặp chuyện không may thì nàng cũng không chịu nổi.

Hôm nay xem ra ngoại trừ việc để cho các vị trưởng bối trong lòng không yên cũng không có phát sinh những việc khác ảnh hưởng đến Thiên Âm Môn, Mộ gia phát triển thành thế gia tuyệt đối không phải là vấn đề nan giải, tin tưởng không bao lâu có thể gia nhập hàng ngũ danh môn thế gia.

Hàn Như Liệt cũng hỏi thăm tình hình của Hàn gia, cũng may Hàn Thành Hạo hiện tại cũng còn tráng niên nên việc quản lý một gia tộc tuyệt đối sẽ không có bất cứ vấn đề gì, cuộc sống của Hàn Dĩnh Nhi sau khi gả cho Bạch Thừa Duẫn cũng trôi qua rất tốt, hiện tại nghe nói đã mang thai…

Đám người Cao Chính Thanh hiện nay ở Thần Quyết cung cũng đã là đệ tử số một, thực lực tiến bộ rất nhanh, điều này cũng là do chính bọn họ phấn đấu là chủ yếu, trong khoảng thời gian này cho tới nay bọn họ vẫn không ngừng tìm kiếm đám người Mộ Chỉ Ly.

Nghe nói vậy, trong lòng Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất cảm động, vẫn còn nhớ được tình cảnh thời gian đầu bọn họ cùng nhau tiến vào chiến trường Thiên Huyền, thời gian trôi qua nhanh như vậy, bọn họ cũng đã coi nàng là muội muội rồi.

Mộ Dật Thần cũng không tránh được cũng hỏi thăm một chút tình huống của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, vốn dĩ tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang và con người không có kết giao, cũng chỉ vì quan hệ của Mộ Dật Thần và Mộ Chỉ Ly nên khoảng cách cũng được kéo lại.

Dưới sự dẫn dắt của Ngạo Khinh Cuồng, tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang có thể nói càng ngày càng lớn mạnh, cha mẹ bọn họ cũng ở trong tộc mà sinh sống nên cuộc sống trôi qua cũng không tệ, chẳng qua là rất nhớ Mộ Dật Thần.

Nghe xong hết thảy, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ cảm khái, “ Chỉ cần bọn họ không có chuyện gì là tốt rồi, may mà các ngươi đã tới nếu không một chút tin tức cũng không biết, chỉ có thể đoán mò thôi.”

Nghe vậy, Tư Đồ Diêu cười nói: “ Tới đây một chuyến không phải là rất tốt sao??? Không nghĩ tới thật là Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Ban đầu ta cho là Đại Lục Thiên Huyền đã rất là lớn rồi chưa từng nghĩ đến Chủ Thế giới này còn khổng lồ như vậy. “

Trong thời gian sống ở Chủ Thế Giới này, hắn mới biết thế giới này tột cùng có bao nhiêu, thật kinh khủng không thể nghĩ Đại Lục Thiên Huyền cũng chỉ là một phần của Chủ Thế Giới này.

“Đúng rồi, ngày mai là ngày Hạt Giống chiến bắt đầu, các ngươi nên thể hiện cho tốt nhé. Nghe nói nguy hiểm không nhỏ, nhưng ta tin tưởng vào thực lực của các ngươi nhất định là không có vấn đề gì.” Lăng Lạc Trần cười nhạt nói, bộ dáng thanh nhã tản mác ra cảm giác nhàn nhạt thư thái.

Ánh mắt Hàn Như Liệt khẽ biến, tầm mắt không tự chủ nhìn về phía Mộ Chỉ Ly. Hạt giống chiến sắp tới hắn lo lắng nhất chính là Ly nhi rồi, hôm nay cũng không không biết thực lực của nàng khôi phục đến mức nào rồi. Cho dù Chỉ Ly có thiên phú chỉ sợ trong thời gian ngắn như vậy muốn khôi phục lại tu vi cũ là chuyện không thể nào.

Thông minh như Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu, liếc nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Hàn Như Liệt và Thiên Nhi tầm mắt không tự chủ chuyển đến trên người Mộ Chỉ Ly, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra cho Chỉ Ly sao? Nhìn biểu hiện lo lắng của mọi người, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười: “ Yên tâm đi, Hạt Giống chiến ngày mai ta sẽ đem hết toàn lực, các ngươi không có nghe huấn luyện viên trưởng nói Hạt Giống chiến không hạn chế mọi thủ đoạn sao? Mặc dù võ lực của ta không sánh bằng đối thủ nhưng ta còn có ngân châm, cuối cùng kết cục cũng không đoán chắc được đâu. Huống chi trời không tuyệt đường con người, cho dù ta có thua, không phải là còn có biện pháp khác sao?”

Hàn Như Liệt khẽ gật đầu: “Đã thông suốt được thì tốt rồi, bất luận kết quả cuối cùng có như thế nào, ta đều ở bên nàng.”

Độ cong trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly không tự chủ mở rộng thêm mấy phần, trải qua sự việc thành Thiết Thạch lần này, bọn họ đều đem những chuyện cần thiết nói ra, chỉ cần có hắn ở bên cạnh, cái gì mình cũng không sợ.

“ Chỉ Ly đã xảy ra chuyện gì sao?” Lăng Lạc Trần không khỏi lên tiếng hỏi.

“ Lúc trước có một lần bị đả thương, thực lực mất hết, đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại.”

Lời của Mộ Chỉ Ly có chút hời hợt, nhưng mọi người đều biết chuyện này nghiêm trọng như thế nào, nàng ấy có thể lạnh nhạt như vậy thật sự không có khả năng. Cảm giác được không khí trước mắt có chút nặng nề, Tư Đồ Diêu vội thay đổi đề tài, nói: “ Chúng ta bây giờ coi như là lão bằng hữu gặp nhau rồi, hay là tìm một nơi để cạn chén đi, không phải sau này mọi người lại cùng nhau hăng hái chiến đấu sao!”

“ Được, hiện tại chúng ta hãy cùng nhau ở Chủ Thế Giới tạo ra một mảnh bầu trời của riêng mình!” “Vì Đại Lục Thiên Huyền tranh giành một hơi” Phấn khích trong lòng mọi người nhất thời đều bị đốt lên, thân là người trẻ tuổi bọn họ đều là huyết khí phương cương, có hoài bão lớn, bọn họ ở Thiên Huyền Đại Lục ngạo nghễ thế chân vạc, tin tưởng ở Chủ Thế Giới này cũng có thể đứng ở vị trí cao! Có lẽ là bởi vì ngày mai sẽ là Hạt Giống chiến, sống chết không biết cho nên hôm nay tất cả mọi người đều phá lệ hào sảng, dưới sự hướng dẫn của Triệu bá mọi người cùng nhau ra ngoài uống một bữa. Tu vi của bọn họ hôm nay cũng không phải sợ say rượu sẽ làm ảnh hưởng đến tỉ thí ngày mai. Vì huynh đệ hôm nay , vì những tình cảm trước đây, ngày mai bọn họ bước vào một hành trình mới , hôm nay nhất định không say không về!

Mộ Chỉ Ly biết tình bằng hữu ở Đại Lục Thiên Huyền rất tốt, những lo lắng trong lòng vẫn tồn tại đột nhiên phảng phất đã được buông lỏng, cả người thoải mái lên nhiều, cho nên lúc ăn cơm cũng rất thoải mái. Tư Đồ Diêu và Lăng Lạc Trần cũng không có nhiều lời khác với Mộ Chỉ Ly, hôm nay đại cục đã định, cuộc sống của Hàn Như Liệt và Chỉ Ly trôi qua rất tốt, sao bọn hắn có thể đi phá vỡ hạnh phúc của bọn họ? Chỉ cần nhìn bọn họ sống tốt là đủ rồi.

Bữa cơm này, trong lòng các đệ tử Linh Viêm quốc rất hào hứng, mà đám người Lăng Lạc Trần đến từ Đại Lục Thiên Huyền cũng đều có tâm tư chỉ là ngoài mặt không nhìn ra thôi. Tầm mắt của Liễu Tuyết Nghiên vẫn dừng lại trên người của Tư Đồ Diêu, thỉnh thoảng lại nhìn đến Mộ Chỉ Ly. Mặc dù trước giờ mọi người cho rằng nàng xinh đẹp quyến rũ không sai nhưng chỉ cần cùng Mộ Chỉ Ly đứng chung một chỗ nàng tự giác bị lu mờ. Nàng cũng không oán hận, chênh lệch giữa hai người vốn rất lớn. Trên thực tế, sự khác nhau căn bản giữa bọn họ không chỉ ở diện mạo, quan trọng là ….. phẩm chất của Mộ Chỉ Ly rất có mị lực, nếu Hàn Như Liệt không ưu tú thì làm sao có thể thu hút được sự chú ý của nàng ấy? Trong cùng một thời điểm nàng cũng sẽ hâm mộ Mộ Chỉ Ly, nếu như mình cũng có thể giống được như nàng ấy thì hẳn là tốt rồi, nhưng nàng cũng hiểu chuyện này cho dù có bắt chước cũng không có khả năng. Nàng đã được nuông chiều từ nhỏ thì làm sao có thể có được những suy nghĩ như Mộ Chỉ Ly, cho dù cố ý nàng cũng không muốn tổn thương đến một người, chẳng qua không tự chủ cứ như vậy mà ao ước. Nàng cũng hâm mộ những bằng hữu vào sinh ra tử với Mộ Chỉ Ly.

Một khắc sau khi Hàn Như Liệt nhìn thấy Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu thì hắn đã biết hai người bọn họ vẫn còn quan tâm Chỉ Ly nhiều lắm, xem ra chính mình cần phải cẩn thận hơn nữa, tình địch bây giờ lại xuất hiện rồi…..

Thời điểm Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đi vào trong phòng, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vì có chút men say nên ửng hồng làm cho Hàn Như Liệt không rời tầm mắt, hai tay không tự chủ ở trên người Mộ Chỉ Ly chạy loạn. Mộ Chỉ Ly kéo bàn tay xấu xa của Hàn Như Liệt xuống, nở nụ cười nhẹ nhàng, ánh mắt đong đầy vẻ xuân tình, môi đỏ mọng khẽ mở, mang theo mùi rượi nhàn nhạt, nói: “ Chàng….” Ai ngờ, không đợi Mộ Chỉ Ly nói hết lời Hàn Như Liệt trực tiếp ngăn lại môi nàng…..

Nằm ở trên tay Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly giống như một con mèo nhỏ rúc vào người hắn, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên: “Cuối cùng cũng biết được tình hình của mọi người rồi, thật là tốt.”

Ban đầu thời điểm đi đến Linh Viêm quốc chỉ có hai người bọn họ, sau đó thì lại gặp được Mộ Dật Thần và Thiên Nhi ở Trì Mân quốc, không nghĩ tới sau một năm lại có thể gặp lại được đám người của Lăng Lạc Trần. Hiện nay ở Chủ Thế Giới bọn họ không còn cô đơn nữa rồi.

Nghe giọng nói vui vẻ của Mộ Chỉ Ly, trong mắt Hàn Như Liệt cũng hiện lên ý cười, chẳng qua trên mặt không biểu lộ ra, ngược lại vẻ mặt đau khổ nói: “ Bản thân ta cảm thấy có uy hiếp, đám người Lăng huynh vì sao có thể nhảy vào trong giếng, nếu như không phải là Chủ Thế Giới thì… bọn họ có thể bỏ mạng rồi, thế nhưng bọn họ vẫn cứ như vậy mà nhảy vào, mị lực của Ly nhi thật đúng là không nhỏ.”

Trong lòng Mộ Chỉ Ly căng thẳng, vẻ mặt tinh sảo trước mắt hiện lên vẻ thiệt tình, “ Liệt, chàng phải tin tưởng ta. Tình cảm của Lăng sư huynh đối với ta, ta rất cảm động, nhưng ta là nương tử của chàng, trong lòng ta chỉ có chàng.” Nàng chưa bao giờ có lòng nghĩ tới nam nhân khác, trên thế giới này tuy có nhiều nam tử tốt như vậy nhưng nàng đã tìm được người thích hợp nhất cho mình rồi.

Nhìn bộ dáng khẩn trương của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt không khỏi cười ra tiếng: “ Ly nhi ngốc, tâm tư của nàng chẳng lẽ ta còn không biết sao? Nếu ngay điểm này ta còn không tin tưởng nàng thì đâu xứng làm tướng công của nàng nữa.”

Mộ Chỉ Ly đưa mắt nhìn Hàn Như Liệt một lát, xác định những lời hắn nói là sự thật mới buông lỏng mình xuống: “Chàng cũng biết ta không muốn chàng hiểu lầm, Lăng sư huynh ưu tú như vậy ta hi vọng huynh ấy sẽ tìm được ý trung nhân.” Nàng rất hi vọng Lăng Lạc Trần có thể tìm được hạnh phúc .

“Hắn sẽ không tìm được.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng nói: “ Bởi vì trên đời này không có nữ tử nào có thể hơn được nàng.”

“ Nói quá rồi.” Mộ Chỉ Ly tươi cười mang theo chút ngọt ngào: “ Đó là chàng nghĩ như thế thôi, chỉ cần chàng cảm thấy ta tốt là đủ rồi.”

“ Đúng rồi, tại sao nàng chỉ nói đến Lăng sư huynh, còn Tư Đồ huynh thì sao?” Hàn Như Liệt nghi ngờ hỏi.

Nghe Hàn Như Liệt hỏi, Mộ Chỉ Ly không khỏi cười ra tiếng: “ Không phải chàng vẫn rất thông minh sao, sao điểm này lại không thể nhìn ra được vậy? Tư Đồ Diêu không cần phải tìm nữa, Liễu Tuyết Nghiên không phải là đang ở bên cạnh hắn sao?” Hàn Như Liệt nhất thời hiểu được, bỗng nhiên tĩnh ngộ nói: “ Thì ra là như vậy, nhưng xem bộ dáng của bọn hắn, Tư Đồ huynh và Liễu cô nương vẫn chưa có thành một đôi.”

“Vấn đề là thời gian thôi, Tuyết Nghiên tốt như vậy, Tư Đồ Diêu nhất định sẽ phát hiện ra thôi. Thật ra thì hắn không có chú ý tới, hắn đối với Tuyết Nghiên là có chút bất đồng chẳng qua là suy nghĩ của hắn và Tuyết Nghiên giống nhau nên mới không phát hiện ra.” Hôm nay nhất định là một ngày không bình yên rồi.

Hôm sau trời vừa sáng, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt thức dậy, cùng với chư vị đệ tử Linh Viêm quốc tập trung hướng về phía sau đài tỷ võ đi đến. Thời điểm cùng mọi người đến đài tỷ võ phát hiện nơi đó tụ tập không ít người, so với đài tỷ võ ở Linh Viêm quốc thì người nơi này ít hơn rất nhiều, chẳng qua khi quan sát chỗ này thì phát hiện nơi nào cũng có người có địa vị, người đông nhưng lại an tĩnh lạ thường, xung quanh không có nửa điểm ồn ào náo động, dẫn tới mọi người không khỏi cảm thấy những người có thân phận quả thật nhìn khác người thường. Đám người của Triệu bá cũng đang chờ ở đài tỷ võ, nhìn thấy đám người Mộ Chỉ Ly đang đi đến cũng đều tươi cười chào hỏi, mọi người chỉ nhìn nhau cười cũng không nói câu nào tiến lên phía trước. Như hôm qua đã nói, bọn hắn hôm nay chính là dốc toàn lực thể hiện.

Giang Văn Đình hướng đám người Mộ Chỉ Ly ra hiệu, mọi người lập tức đi tới, tất cả đệ tử phía sau Giang Văn Đình đều đã vào vị trí. Vẫn là năm mươi đệ tử như cũ, những đệ tử thương vong ở thành Thiết Thạch được Trì Mân quốc cho bổ sung. Trước đó vài ngày thì đệ tử của Trì Mân quốc đã tiến hành tỷ thí lựa chọn để xác định ai có đủ tư cách tham dự Hạt Giống chiến, chẳng qua cũng không có quan hệ mật thiết với bọn họ cho nên vẫn ở trong phòng tu luyện.

“ Sau một nén nhang nữa, tỷ thí sẽ bắt đầu, các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Giang Văn Đình thấy tất cả mọi người đều đến đông đủ thì lên tiếng nói, mọi người rối rít gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm túc. Cuộc tỷ thí này so với tương lai bọn họ mà nói rất là quan trọng, chỉ cần có thể đứng ở mười vị trí đầu bọn họ có thể tiến vào Môn Phái rồi. Trong lúc mọi người đang chờ đợi thì quốc chủ của Trì Mân quốc xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, chỉ thấy hắn chậm rãi bước lên đài cao, tầm mắt ở toàn trường quét một vòng, một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ lan ra, cảm nhận được áp lực của hắn không ít người cảm thấy tâm cũng thắt chặt lại.

Quốc chủ Chư hầu đối với Quốc chủ Chủ quốc hiển nhiên có không ít kinh ngạc, nghe nói thực lực của Quốc chủ Chủ quốc rất cường hãn, thực lực hiển nhiên không cường hãn thì không thể làm Quốc chủ được. Cho nên mọi người thể hiện sự tôn kính đối với hắn không phải vì địa vị mà còn là vì tu vi của hắn nữa. Nghe nói thực lực của Giang Văn Đình cũng không bằng hắn ta.

Thời điểm ban đầu mọi người biết được tin tức kia trong lòng đều hiện lên vẻ kinh ngạc, bất quá sau đó lại biết được Quốc chủ có mối quan hệ với Môn phái, thì ra phía sau Trì Mân quốc có Môn phái chống lưng tâm mọi người mới bình tĩnh được mấy phần. Nói vậy quốc chủ cũng là do Môn phái định ra. Mộ Chỉ Ly biết địa vị của Môn phái là siêu nhiên, dĩ nhiên thời điểm ở Đại Lục Thiên Huyền cũng là như vậy chẳng qua là Môn phái của Chủ Thế Giới hiển nhiên mạnh mẽ hơn không chỉ một cấp bậc.

Nhìn thấy Trọng Tôn Phong xuất hiện, mọi người tại chỗ đều khom người hành lễ, ai cũng không có nửa điểm bất kính, ngay cả trong mắt Giang Văn Đình cũng hiện lên vẻ cung kính.

Trọng Tôn Phong chậm rãi lên tiếng: “ Bắt đầu đi.” Giọng nói trầm bình thản nhưng đầy rẫy uy phong, ở nơi này long uy chấn nhiếp thiên ha, mọi người chỉ cảm thấy khí thế cả đài tỷ võ bị Tôn Phong nắm trong tay.

Nhận được chỉ ý của Tôn Phong, lúc này Giang Văn Đình mới lên tiếng nói: “ Hôm nay chính là ngày mà Trì Mân quốc chúng ta tổ chức Hạt Giống chiến năm năm một lần, chư vị tuyển thủ có thể đúng ở nơi đây chứng minh các ngươi ưu tú, song nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, con đường của các ngươi vẫn còn rất xa. Hôm nay thoáng một cái cuộc sống của các ngươi có thể phát sinh thay đổi rất lớn, cho nên vì tương lai của các ngươi, hãy dùng toàn lực mà chiến đấu.” Khi giọng nói của Giang Văn Đình vừa kết thúc, khí thế của mọi người rõ ràng đều biến đổi, không thể nghi ngờ trong lòng mọi người dâng lên hừng hực khí thế là vì Giang Văn Đình lại châm thêm một mồi lửa, tỷ thí sắp tới sợ rằng không kịch liệt là không tránh khỏi. Hạt Giống chiến hằng năm đều có những nhóm lớn đệ tử ưu tú thương vong, điều này trong lòng mọi người đều hiểu rõ, tuy nhiên ở nơi này dĩ hòa vi quý căn bản là không thể chỉ có những thủ đoạn máu tanh tàn nhẫn. Trên thực tế đây cũng chính là phương thức rèn luyện của Trì Mân quốc để giúp mọi người có thể tiến vào Cổ võ Môn phái. Ở địa phương thích giết chóc nguy hiểm này, người thiện lương căn bản không thể nào tồn tại được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.