Y Thủ Che Thiên

Chương 14: Q.3 - Chương 14: Luyện Đan Thất




Trong những ngày kế tiếp, Mộ Chỉ Ly vẫn tu luyện ở trong phòng Băng, thậm chí cũng chưa từng từ trong phòng Băng đi ra ngoài. Kể từ sau khi được hàn khí cải tạo hoàn thành, nàng cũng đã thích ứng với hàn khí, hôm nay sống ở trong phòng Băng có thể không chút sợ hãi nào mà hấp thu hàn khí.

Thời điểm ở Huyền Băng thánh đàm nàng cũng đã thành công hấp thu hàn khí tiến vào trong Thiên Lực, cho nên quá trình này cũng không khó khăn, đợi đến khi nàng hấp thu đầy đủ hàn khí , Hỗn Độn Thiên Lực có cơ hội thuận lợi để tiến hóa

Bởi vì Mộ Chỉ Ly không lãng phí chút thời gian nào, mà là đem tất cả thời gian có được để hấp thu hàn khí cao cấp.Trong phòng Băng rộng lớn, chỉ có hai đạo thân ảnh màu trắng, bọn họ tu luyện ai cũng chưa từng nói chuyện, dường như đã hình thành một việc ăn ý vô cùng tốt

Một ngày. . . . . .

Bảy ngày. . . . . .

Một tháng. . . . . .

Trong chớp mắt, thời gian một tháng đã qua. Ba tháng này trong cuộc sống, Mộ Chỉ Ly không có hấp thu những thứ khác của ngũ hệ Thiên lực, mà chỉ hấp thu toàn bộ hàn khí, bất quá có thể thấy được hàn khí này cũng không phải là trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể tu luyện cùng với năm loại Thiên lực kia để đạt tới trạng thái thăng bằng . Chẳng qua là hàn khí của Huyền Băng Vạn năm này so với hàn khí thông thường có uy lực lớn rất nhiều, cho nên đối với Mộ Chỉ Ly đạt được hiệu quả hơn mong đợi

Mộ Chỉ Ly có thể cảm giác được, qua không lâu nữa Hỗn Độn Thiên Lực của nàng có thể tiến hóa rồi! Thậm chí bây giờ nàng có thể cảm nhận được Hỗn Độn Thiên lực biến hóa, màu trắng của Hỗn Độn Thiên lực lúc này mang theo màu trắng của hàn khí thoạt nhìn cũng không có gì thay đổi chẳng qua là uy lực càng thêm kinh người.

Sở dĩ nàng rút lui khỏi trạng thái tu luyện là bởi vì nghe được lời nhắn trong thủy tinh cầu của sư phụ triệu hồi nàng về, Phong Hàn nói muốn mang nàng đi một chỗ, cho nên nàng cũng tạm thời buông xuống tu luyện, rời phòng băng trở về điện Chu Tước.

Một tháng thời gian, Thần Quyết Cung không có chút nào biến hóa, trừ khi đi ra ngoài có việc còn tất cả mọi người đang tiến hành tu luyện.

Trước tiên Mộ Chỉ Ly đi tới phòng khách của điện chủ mà Phong Hàn thì đã ở nơi đó đợi nàng. Phong Hàn đối với người đệ tử này là cực kỳ vừa ý, hàn khí cải tạo nàng chẳng những kiên trì không buông, mà sau đó cả ngày đều ở bên trong tu luyện chăm chỉ để cho hắn tìm không thấy khuyết điểm.

Dốc lòng tu luyện thì thiên tư là trọng yếu nhưng giai đoạn sau đó chăm chỉ thì trọng yếu hơn. Mộ Chỉ Ly đều hội tụ đủ 2 điều ấy, đương nhiên tương lai phát triển không thể lường được! Hắn tin tưởng người đệ tử này của mình thành tựu trong tương lai nhất định sẽ vượt xa mình.

Mộ Chỉ Ly hướng Phong Hàn thi lễ một cái: “Sư phụ, không biết ngài gọi ta đến đây cần làm gì ?” Nàng đang ở trong phòng Băng tu luyện, nếu không có chuyện gì Phong Hàn tuyệt đối sẽ không quấy rầy nàng.

Nghe vậy, Phong Hàn ở trước mặt lộ ra một nụ cười hiền lành: “Chỉ Ly, ta nghe nói ngươi cùng Tư Đồ Diêu luyện đan trên lôi đài bất phân thắng bại đúng không?”

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đúng vậy”

“Con tới Thần Quyết Cung cũng đến mấy tháng rồi, đến bây giờ cũng chưa từng phát huy phương diện luyện đan tài năng của con. Thần Quyết Cung không giống Dược Tông lấy luyện đan làm chủ, nhưng tầm quan trọng của luyện đan cũng không thể quên, ở chỗ này cũng có phòng luyện đan, có thể hợp ý với con?” Phong Hàn đề nghị, hắn cũng muốn mở mang kiến thức của Mộ Chỉ Ly ở phương diện luyện đan tài năng này

Trong mắt Mộ Chỉ Ly sáng lên: “Hửm? Con có thể đi xem một chút sao?” Đối với Luyện Đan Thất này nàng cũng thật tò mò, nghĩ đến ở nơi này có thể nhìn thấy không ít dược sư. Đối với phương diện y thuật, luyện đan này nàng luôn là cảm thấy hứng thú nhất, chẳng qua là cấp bách, nàng chú trọng cho thực lực tăng lên, nhưng y thuật cũng chưa từng buông lỏng

Nhìn Mộ Chỉ Ly một bộ dáng cảm thấy hứng thú , Phong Hàn biết chính mình không có gọi sai: “Dĩ nhiên có thể, ta dẫn con đi xem .” Lúc trước bởi vì hắn Mộ Chỉ Ly có Hỗn Độn Thiên lực mà khiếp sợ, cho nên chuyện luyện đan cũng quên mất. Có thể sánh ngang với nhân tài đứng đầu của Dược Tông, năng lực tốt như thế này cũng không thể lãng phí

Mộ Chỉ Ly thuận tiện đi theo Phong Hàn cùng đi đến Luyện Đan Thất. Luyện Đan Thất ở Thần Quyết Cung cũng là nơi trọng địa, dù sao đan dược đối với mọi người tu luyện đều có rất nhiều chỗ tốt, mỗi tháng cũng là dựa theo như số lượng phát đan dược cho các đệ tử .Vị trí của luyện dược sư tại mỗi địa phương đều rất cao, cho dù là ở Thần Quyết Cung cũng là như thế.

Chẳng qua là luyện dược sư phần lớn sẽ không xuất hiện ở nơi dành cho đệ tử, bọn họ có nơi nghỉ ngơi, cho nên trong ngày thường rất ít nhìn thấy. Đây cũng là nguyên nhân mà Mộ Chỉ Ly tới Thần Quyết Cung lâu như vậy cũng không có chú ý tới

Sau khi đi qua cây cầu, Mộ Chỉ Ly và Phong Hàn xuất hiện ở một nơi khác trên ngọn núi, cảnh tượng rất giống với Huyền Băng thánh đàm , ở nơi đâu cũng có người trông chừng, chỉ là bọn hắn nhìn thấy Phong Hàn đi phía trước liền rối rít hành lễ, cấp bách đến hỏi thăm

Lúc Mộ Chỉ Ly nhìn đầu cầu viết ba chữ Luyện Đan Sơn, trên mặt lộ ra một tia chấn kinh, không nghĩ tới ngọn núi này là nơi luyện đan .Ở thời điểm nàng nghe nói đến ba chữ Luyện Đan Thất còn tưởng rằng cũng không phải rất lớn, chưa từng nghĩ nó có thể so với một đại điện.

Vừa mới đi vào, chính là nghe thấy được một trận mùi thuốc, Mộ Chỉ Ly nhắm mắt lại hít một hơi, trên mặt cũng là lộ ra nụ cười thỏa mãn. Hết thảy đối với người khác có lẽ có chút không quen mùi thuốc nhưng đối với nàng mà nói lại là điều vui mừng .

Xung quanh cũng xuất hiện không ít người, bất quá khác với đệ tử tu luyện trong tay cầm lấy vũ khí còn những thứ trong tay của đệ tử phần lớn là ba lô chứa dược liệu. Mọi người nhìn thấy Phong Hàn rối rít hành lễ, nhưng khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly lại lộ ra vẻ tò mò.

Người của Luyện Đan Thất không giống với người của bốn điện , bọn họ căn bản ở trên núi hoạt động luyện đan, nếu có cái gì cần chỉ cần truyền lời cho họ một tiếng, cho nên xuất hiện ở thời điểm bên ngoài rất ít. Đối với bọn hắn mà nói, luyện đan có lực hấp dẫn lớn hơn rất nhiều so với tu luyện.

Luyện Đan Thất có cấu tạo cùng bốn điện kì thực cũng không sai biệt lắm.Trong Chủ Điện có rất nhiều người bận rộn, ở phía sau còn lại chia làm các gian phòng nhỏ, có lẽ là nơi cho mọi người luyện đan, về phần phía sau cùng còn lại là một điện khảo hạch, đó chính là nơi cho các đệ tử khảo hạch luyện đan thăng cấp

Người trong Chủ Điện của Luyện Đan Thất cũng không ít, nhưng vô cùng an tĩnh. Mọi người đâu vào đấy làm việc riêng của mình, không có bất kỳ tiếng huyên náo, cho dù là nói chuyện với nhau, tiếng nói cũng không lớn.

Một gã đệ tử mặc áo dược sư đi tới trước mặt Phong Hàn thi lễ nói: “Điện chủ ngài đã tới, ta phải đi thông báo Thất Chủ.”

Sau khi Phong Hàn gật đầu chính là cùng Mộ Chỉ Ly đứng ở tại chỗ đợi chờ: “Thất chủ kia đã có thể luyện chế ra cửu phẩm đan dược, thuật luyện đan cực cao, chỉ thiếu chút nữa chính là có thể luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược .”

Nghe vậy, một tia chấn kinh xuất hiện trên khuôn mặt của Mộ Chỉ Ly, cửu phẩm đan dược! nàng trước mắt có thể thấy một vị dược sư có thuật luyện đan mạnh nhất . Trước kia nàng chính là nghe nói tuyệt phẩm đan dược ở Đại Lục Thiên Huyền trên căn bản không thấy được, mà vị Thất chủ cũng là chỉ thiếu chút nữa chính là có thể luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược!

Hiện tại chưa thành công, tương lai thành công là khả năng rất lớn! Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng là không khỏi kích động lên. Nếu là có thể đủ cùng hắn trao đổi một phen mà nói…, nghĩ đến mình cũng sẽ có tiến bộ thật lớn!

“Muốn đi theo hắn học tập một phen sao?” Dĩ nhiên liếc nhìn một cái, Phong Hàn có thể nhìn ra suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly , mặc dù hắn không phải là dược sư, bất quá tâm tư của dược sư hắn cũng có thể hiểu rõ một phen. Dù sao thuật luyện đan tăng lên có thể khó hơn nhiều so với tu vi tăng lên, dù sao hắn cũng không thể đoán được việc luyện đan

Mộ Chỉ Ly lập lòe cười một tiếng, cũng không có phủ nhận, thật sự ý nghĩ của nàng là như vậy.

“Lão nhân Tạ Vãn Phong này tính tình cổ quái vô cùng, ngươi muốn đi theo hắn học một chút luyện đan thuật cũng không phải là dễ dàng như vậy, đợi xem bản thân ngươi” Nhắc tới Tạ Vãn phong, khóe miệng Phong Hàn cũng là lộ ra một tia mỉa mai

Nhìn vẻ mặt Phong Hàn trong lòng Mộ Chỉ Ly suy đoán giữa hai người sợ là có tranh chấp. Nàng bây giờ coi như là thấy rõ ràng, sư phụ ở mọi người trước mặt trước rất có tôn nghiêm, nhưng tính cách cùng Lão Ngoan Đồng không khác, nghĩ đến cùngTạ Vãn phong có chút tranh chấp cũng rất bình thường, cũng không biết tính cách của Tạ Vãn Phong có giống với Phong Hàn hay không.

Hai người chờ giây lát sau liền nhìn thấy đệ tử rời đi lúc nãy đi theo phía sau một gã lão giả ,trên người lão giả mặc một bộ dược sư bào màu đen , tia sáng lưu chuyển vừa nhìn liền biết nói không phải là người phàm.

Tuổi của Tạ Vãn Phong gần với tuổi của Phong Hàn, trên trán có một cổ chính khí, râu mép hoa râm cũng khiến cho hắn thoạt nhìn có chút khả ái, làm cho người ta không khỏi nghĩ muốn sờ một cái

Nhìn thấy Tạ Vãn phong, Phong Hàn hừ lạnh một tiếng: “ Dáng vẻ thật đúng là lớn, chờ lâu như vậy mới đi ra ngoài.”

Nghe vậy, Tạ Vãn Phong cũng lên tiếng nói: “Ngươi có thể đến chỗ nào tốt hơn chứ? Vô sự không lên điện tam bảo, nói đi, lần này tới ngươi là có chuyện gì?”

” Tạ Vãn phong, ta giống người có mưu đồ sao?” Bị Tạ Vãn Phong nói không chút lưu tình, Phong Hàn cũng vội phản bác , bộ dáng kia quả thực còn kém giậm chân.

Tạ Vãn Phong không hề nhượng bộ chút nào, quắc mắt nhìn trừng trừng nói: ” Lần đó ngươi tới không phải đào một chút bảo bối của ta? Hiện tại lại giả bộ, ta đã sớm thấy rõ ngươi!”

Mộ Chỉ Ly đứng ở một bên nghiễm nhiên đã trở thành khách xem, nhìn hai vị này ở trước mặt mọi người vô cùng uy nghiêm lại là hai lão giả giậm chân tranh chấp, khóe miệng cũng là không nhịn được tràn ra nụ cười. Như vậy mới là một mặt chân thật của bọn họ sao, mặc dù không giống tác phong thường ngày, nhưng càng thêm bình dị gần gũi, làm cho lòng người sinh ra hảo cảm.

Xem ra sư phụ của mình đi cướp không ít bảo bối của Tạ Vãn Phong , nếu không hắn cũng sẽ không có vẻ mặt như vậy.

Nhìn người xung quanh, phát hiện mọi người đối với lần này không chút nào ngoại lệ, nghĩ đến một màn này ngày thường cũng thường xuyên phát sinh, cho nên tất cả mọi người đều thành thói quen.

Cãi nửa ngày trời sau đó Phong Hàn cũng là khoát tay: “Thôi , ta không tranh giành với lão nhân này , lần này ta tới là có chính sự .”Bộ dáng thở hổn hển hiển nhiên mới vừa rồi một phen tranh chấp hắn hơn một chút.

“Ngươi dám nói ta lão đầu tử, ngươi so với ta trẻ tuổi ở chỗ nào? Nói đi, chuyện gì, ta rất bận rộn!”

“Đây là đệ tử quan môn của ta —— Mộ Chỉ Ly, tên của nàng gần đây ngươi có thể đã nghe qua?” Phong Hàn trước mặt mang theo vẻ đắc ý, hắn tin tưởng Tạ Vãn Phong khẳng định nghe qua cái tên này.

Quả nhiên, sau khi nghe tên của Mộ Chỉ Ly, Tạ Vãn Phong cũng sững sờ: “Nha đầu này ngang tay với Tư Đồ Diêu, Mộ Chỉ Ly?”

Phong Hàn cười gật đầu: “Đúng vậy, chính là nàng!”

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng cười hành lễ: “Vãn bối Mộ Chỉ Ly ra mắt Tạ Thất chủ.” Không nghĩ tới mình và Tư Đồ Diêu một phen tỷ thí vậy mà có nhiều người biết, ngay cả Tạ Vãn Phong đều nghe nói.

Sau một khắc, Tạ Vãn Phong cũng vô cùng đau đớn nói: “ Mầm non tốt như vậy làm sao lại là đệ tử quan môn của Lão Hồ Ly! Đi theo ta học tập luyện đan hẳn là tốt, có thể tìm được mầm non sánh ngang với Tư Đồ Diêu nhưng là quá khó khăn rồi a!” Bộ dáng kia, phảng phất là nói Mộ Chỉ Ly giống như không có mắt chọn sai sư phụ.

Mộ Chỉ Ly trước mặt cũng lộ ra một tia xấu hổ, thật sự là không biết nên nói cái gì cho phải.

“Tạ lão đầu, ngươi cũng đừng ở nơi này giả từ bi rồi, theo sư phụ là ta thì thế nào ?” Phong Hàn lời nói xoay chuyển: ” lần này ta mang Chỉ Ly nha đầu này tới chính là chuẩn bị làm cho nàng ở Luyện Đan Thất luyện đan , mặc dù ta hi vọng nàng tăng cường thực lực, nhưng cũng không muốn nàng xao nhãng về việc luyện đan, lão đầu tử ngươi hẳn là không có ý kiến chứ?”

Sắc mặt Tạ Vãn Phong cũng nghiêm túc không ít, gật đầu nói: “Cái này đương nhiên không thành vấn đề, loại mầm tốt này so với hai gã đệ tử của ta cũng muốn mạnh hơn một chút a, yên tâm đi, để cho nàng ở chỗ này của ta tăng lên thuật luyện đan tuyệt đối không có vấn đề!”

Tạ Vãn Phong vừa mới nói ra những lời này, phía sau chính là truyền đến một đạo giọng nữ: “Sư phụ, người thiên vị!”

Mộ Chỉ Ly không khỏi quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một nữ tử lúc này mặt lộ vẻ bất mãn nhìn Tạ Vãn Phong. Cô gái mặc một bộ áo màu tím, thân thủ mỹ lệ mặc dù bị áo bao vây vẫn như cũ khó mà che dấu, mi mục như vẽ, cả người đều tràn ngập một cảm giác linh động.

Cảm giác như vậy cùng Thiên Nhi có chút tương tự, nghĩ đến tính cách kia đều tương đối hoạt bát. Cô gái ước chừng hơn hai mươi tuổi, e rằng so sánh với Mộ Chỉ Ly hơi lớn hơn chút, từ trên người phát ra một cỗ mùi thuốc nồng nặc , hiển nhiên, đây cũng là một trong những đệ tử của Tạ Vãn Phong.

Phía sau cô gái, còn có một gã nam tử cao lớn anh tuấn, mày kiếm mắt sáng, nhìn về phía cô gái áo tím trong mắt mang theo vẻ cưng chìu. Vẻ sủng nịch không có chút nào che dấu, mọi người ở đây đều có thể nhìn ra được. Xem ra nam tử này vàcô gái áo tím hẳn là một đôi hữu tình

Đây cũng là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung nhìn thấy một đôi có tình ý như vậy, ngược lại có cảm giác thần tiên quyến lữ. Nhìn bọn họ, Mộ Chỉ Ly không khỏi nghĩ mình cùng Hàn Như Liệt, lúc nào hai người bọn họ mới có thể như vậy sớm chiều chung đụng? Chẳng qua là trong khoảng thời gian ngắn sợ là không thể nào.

Trong nháy mắt, nàng đã ba tháng chưa từng thấy đến hắn, không biết hiện tại hắn sống có tốt hay không. Nghĩ lại, tình cảm của bọn họ có thể chống lại thời gian khảo nghiệm, cũng là một loại hạnh phúc. Càng là khó khăn, lúc nhận được cũng là càng quý trọng.

“Tử Thanh, làm sao con đã trở lại?” Tạ Vãn Phong bất đắc dĩ nói, đối với người đệ tử này hắn luôn luôn thật bất đắc dĩ, không nghĩ tới lời mình vừa mới nói vừa lúc bị nàng nghe được, xem ra tránh không được một phen hành hạ.

Hạng Tử Thanh hừ lạnh một tiếng: “Nếu con không trở lại…, sư phụ còn không biết làm sao chê bai con đây!”

“Nha đầu này, lúc nào vi sư chê bai con.”

“Tử Thanh, sư phụ đang cùng Điện chủ nói chuyện đấy, chớ có xen mồm.” An Dật Ngự nhìn thấu Tạ Vãn Phong lúng túng, không khỏi lên tiếng nói. Tử Thanh luôn là bộ dáng như vậy, có chuyện gì liền không nhịn được nói ra, cũng không giữ mặt mũi cho sư phụ.

Ánh mắt Tạ Vãn Phong thoáng nhìn , nhìn thấy Phong Hàn nét mặt xem kịch vui, lập tức sắc mặt cũng là thay đổi: “Tử Thanh, vi sư nói vốn là sự thật. Chỉ Ly nha đầu cùng Tư Đồ Diêu kia tỷ thí có lẽ ngươi cũng biết, có thể cùng hắn đánh ngang tay kia năng lực tất nhiên không cần phải nói.”

“Ta cũng vậy có thể luyện chế ngũ phẩm đan dược, ta làm sao lại không bằng nàng?” Hạng Tử Thanh không phục nói, ngày thường sư phụ còn không cùng nàng nói chuyện như vậy , bị khiển trách như thế này, trong lòng lại càng không thoải mái .

Làm nhân vật chính trong cuộc đàm luận của hai người, Mộ Chỉ Ly lẳng lặng đứng không nói lời nào. Không nghĩ tới cô gái này cũng có thể luyện chế ra ngũ phẩm đan dược,trình độ đan dược kia thành tựu cũng là không thấp. Cô gái này cũng không phải là hướng nàng lên tiếng khiêu khích, cho nên nàng cũng không cần nói những thứ gì. Nàng vốn cũng không có ý ganh đua so sánh.

An Dật Ngự nhìn hạng Tử Thanh cũng là cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ có hướng Mộ Chỉ Ly xin lỗi cười một tiếng. Tính tình Tử Thanh vẫn luôn là như thế, bất quá tâm nhãn cũng không xấu.

“Ngươi chớ có không phục, ban đầu ngươi cùng Tư Đồ Diêu cũng không phải là chưa từng tỷ thí qua , ban đầu ngươi liền thua, mà bây giờ nàng ấy và Tư Đồ Diêu đánh ngang tay, này kết quả rõ ràng.”

“Đó là lúc trước, hôm nay thuật luyện đan của ta đã tiến bộ, nếu để cho ta so sánh cùng với Tư Đồ Diêu một lần nữa, ta nhất định sẽ thắng được hắn!” Hạng Tử Thanh lộ ra vẻ rất là không phục, ban đầu cùng Tư Đồ Diêu tỷ thí đến nay nàng nhớ được, nhất định nàng phải tìm cơ hội có gặp lại Tư Đồ Diêu tỷ thí một lần, chứng minh thiên phú luyện đan của mình so với hắn mạnh hơn.

Mộ Chỉ Ly nghe hai người nói chuyện, trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới Tư Đồ Diêu cùng Hạng Tử Thanh đã từng tỷ thí qua, hơn nữa Hạng Tử Thanh còn thua. Khó trách nàng không phục như vậy, trong đó một phần nguyên nhân rất lớn sợ là bởi vì Tư Đồ Diêu.

Nói đến đây, Hạng Tử Thanh cũng không cùng Tạ Vãn phong nói chuyện, ngược lại đưa mắt nhìn sang Mộ Chỉ Ly, cười dài nói: “Mộ cô nương, nếu như ngươi để ý lời của ta, đúng lúc cùng ta tỷ thí một phen ? Nếu là ta có thể còn hơn ngươi, đó chính là nói rõ ta thắng được Tư Đồ Diêu rồi!”

“Hồ nháo!” Tạ Vãn Phong tức giận trách mắng, trong ngày thường đối với nha đầu này thật sự là quá phóng túng rồi, hôm nay ở trước mặt Phong Hàn bọn họ cũng như vậy không chút kiêng kỵ.

“Sư phụ, Mộ cô nương cũng còn không nói gì đâu , huống chi tỷ thí một phen cũng không có gì ghê gớm a! Có tỷ thí mới có tiến bộ không phải sao !” Hạng Tử Thanh cũng là liều mạng, hai mắt sáng quắc nhìn Mộ Chỉ Ly, trong mắt kia tha thiết hi vọng để cho Mộ Chỉ Ly biết nàng cũng không phải là nhằm vào mình.

Xem ra, Hạng Tử Thanh cũng là một người si mê thuật luyện đan , đúng như lúc đầu giống mình cùng một loại, ban đầu nàng vì nghiên cứu y thuật cũng là liều mạng, không để ý khuyến cáo của bọn họ , toàn bộ theo yêu thích của mình mà đi làm. Tử Thanh mặc dù luôn miệng nói muốn cùng nàng tỷ thí, nhưng kỳ thật tâm địa cũng không xấu, cho nên ấn tượng của Mộ Chỉ Ly đối với nàng cũng không kém.

Tầm mắt của mọi người cũn chuyển đến Mộ Chỉ Ly trên người, Mộ Chỉ Ly gật đầu nói: “Tốt” tỷ thí một phen lại có làm sao, huống chi nàng cũng không lo lắng vấn đề sau khi thua bị mất mặt, danh hiệu đệ nhất vốn chính là người bên cạnh cho nàng , nàng tuyệt không để ý.

“Thật tốt quá, cám ơn ngươi a!” Hạng Tử Thanh hẳn là lôi kéo Mộ Chỉ Ly hai tay cười nói

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly trước mặt cũng là lộ ra nụ cười.

“Nếu Chỉ Ly nha đầu đồng ý, liền cùng ta đi về phía sau điện khảo hạch sao, ở nơi đó dễ dàng một chút.” Tạ Vãn Phong lên tiếng nói, Mộ Chỉ Ly không có ý kiến lời của hắn tự nhiên cũng sẽ không có ý kiến, vừa lúc mượn cơ hội này xem một chút thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly đến tột cùng như thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.