Y Thủ Che Thiên

Chương 1: Q.2 - Chương 1: THIÊN TÀI DƯỢC SƯ




So với mọi người đều rất khẩn trương thì Mộ Chỉ Ly lại lộ ra vẻ rất là thoải mái, bởi vì xác suất luyện chế nhất phẩm đan dược đã được nàng tăng lên thành trăm phần trăm!

Dĩ nhiên, điểm này Mộ Chỉ Ly chắc chắn sẽ không nói ra, bởi vì một khi nói ra một trăm phần trăm mọi người sẽ cho nàng là kẻ điên. Cho dù lúc trước kia Lâm đại sư cho là nàng tâm tính trầm ổn cũng nhất định sẽ lắc đầu nói mình nhìn nhầm người.

Đối với một dược sư mà nói, luyện chế nhất phẩm đan dược mà tỷ lệ thành công có thể đạt tới năm mươi phần trăm đã vô cùng kinh người rồi, cho dù là một ít lão giả đã chế thuốc hơn mười năm cũng không dám nói tỷ lệ thành công của bọn hắn đạt tới trăm phần trăm.

Mộ Chỉ Ly thoáng nhìn qua mọi người, phát hiện mỗi người đều cẩn thận luyện đan thì cũng thu hồi tâm tư, bắt đầu luyện chế.

Đang lúc mọi người luyện đan,thì có vài vị lão giả tiến vào, từ khí độ bất phàm của họ có thể nhìn ra địa vị của bọn họ không đơn giản, ít nhất ở phương diện chế thuốc thành tựu sẽ không thấp.

“Lão Lâm, trong nhóm tiểu tử tham gia khảo hạch có phát hiện ra người nào có tiềm lực hay không?” Một lão giả râu mép hoa râm híp mắt nhìn tiểu bối đang chuyên chú luyện đan nói.

Hình dáng của hắn thoạt nhìn hòa ái giống như là một lão nhân bình thường, rất dễ bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc, nhưng rõ ràng có thể xuất hiện ở nơi này tuyệt đối không thể là một lão nhân bình thường.

“Trương lão, ngươi cũng tới. Nhiều tiểu bối cũng là lúc trước đã qua được, không biết hôm nay có thể thông qua hay không, bất quá ta thấy một tiểu bối lần đầu tiên tới, nàng xem ra có chút khả năng”. Lâm đại sư đối với Trương lão có thái độ rất là cung kính, nghĩ rằng vị Trương lão này thực lực hơn hẳn hắn hay sao.

“Nga?” nghe được lời của Lâm đại sư, trên mặt Trương lão cũng lộ ra thần sắc hứng thú: “Tiểu bối nào?”

“Chính là tiểu bối mặc quần áo màu lam, nàng mặc dù không biểu hiện gì, nhưng là từ ngôn từ cử chỉ của nàng ta có thể nhìn ra một chút, quan trọng là trên người nàng ta không nhìn thấy sự cao ngạo cùng tự cho mình là đúng của các dược sư trẻ tuổi, cho nên ta cảm thấy nàng không tệ”.

Trương lão không nghĩ tới Lâm đại sư lại có thể khe ngợi một người vừa mới gặp mặt như vậy, phải biết rằng Lâm đại sư nhãn giới khá cao, một tiểu bối bình thường khó mà đạt được sự tán thưởng của hắn.

Nếu mà nói lúc trước Trương lão đối với Mộ Chỉ Ly có một tia tò mò thì hiện tại có thể nói là rất hứng thú với nàng rồi, hắn muốn nhìn xem Mộ Chỉ Ly này đến tột cùng có cái gì đặc biệt.

Chuyển ánh mắt hướng đến chỗ Mộ Chỉ Ly đang luyện đan, chỉ nhìn thấy sắc mặt nàng trầm ổn, không có chút khẩn trương nào, động tác làm liền một mạch giống như nước chảy mây trôi, so sánh với những đồng bối* (người ngang vai vế) chân tay lóng ngóng kia, biểu hiện của nàng có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.

Trương lão chú ý nhất chính là vẻ mặt của Mộ Chỉ Ly, hắn tựa hồ có chút không hiểu một tiểu cô nương vừa luyện đan không lâu sao trên mặt lại lộ ra thần sắc trầm ổn như vậy, thật giống như đứng ở đó không phải là một tiểu cô nương mười mấy tuổi mà giống như một lão giả đã luyện đan hơn mười năm.

Nàng tựa hồ hoàn toàn có thể khống chế việc luyện đan này không có một chút vấn đề nào, làm cho người ta kinh ngạc chính là ánh mắt Mộ Chỉ Ly, trong ánh mắt của nàng tràn đầy yêu say đắm, không sai! Chính là yêu say đắm!

Tựa như một họa sĩ đối với tác phẩm hoàn mỹ nhất của mình, hoặc giống như một điêu khắc gia với tượng điêu khắc mình trân ái nhất, giống như sự yêu thích từ trong đáy lòng.

Bọn họ đánh giá, có thể đối với luyện đan sỉnh ra thứ tình cảm này nhất định những người này có thể trở thành dược sư tốt nhất. Mặc dù bọn họ còn chưa thấy kết quả Mộ Chỉ Ly điều chế thành công, nhưng là trong lòng bọn họ đều dã cảm thấy như vậy.

Tiếng nói của Lâm đại sư bọn họ rất nhỏ, lấy thực lực của bọn họ thì không để cho người khác nghe thấy là một chuyện rất đơn giản, Mộ Chỉ Ly mặc dù không biết bọn họ đang đàm luận cái gì nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh mắt họ đang nhìn mình.

Trong lòng thầm oán mấy câu rồi liền đem lực chú ý trên lò luyện đan.

“Lão Lâm, ta nghĩ ngươi không có nhìn lầm, tiểu bối này đúng là không tầm thường”.

Mấy vị lão giả khác cũng gật đầu, lấy nhãn lực của bọn họ tự nhiên cũng có thể nhìn ra điểm này, không nghĩ tới lần này lại có thể gặp một tiểu bối kỳ lạ như vậy, không khỏi có thêm mấy phần hứng thú.

“Nàng lúc trước còn nói một câu, làm cho ta rất kinh ngạc”. Lâm đại sư nói tiếp, tựa hồ đối với việc mình phát hiện ra Mộ Chỉ Ly trước tiên quả thực là một loại cảm giác rất tốt.

“Nói cái gì?” Mấy lão giả khác cũng tò mò hỏi.

Bọn họ thân là một dược sư, đối với quá trình trưởng thành của một dược sư khó khăn tới cỡ nào đều hiểu rõ nhất, cho dù là một thành thị trung đẳng cũng không có bao nhiêu người có thể trở thành dược sư, cho nên bọn họ đối với dược sư trẻ tuổi càng thêm chú trọng bồi dưỡng.

Nếu là gặp được dược sư có tiềm lực, bọn họ sẽ muốn thu làm đệ tử kế thừa y bát của mình, vì vậy bọn họ đều rất quan tâm đến tình hình của mấy tiểu tử này.

“Nàng nói nàng muốn tham gia dược sư khảo hạch”.

Lời này vừa nói ra, mấy vị lão giả cũng có chút ít kinh ngạc, dĩ nhiên cũng có người cho là chấp nhận được.

“Lâm lão, ngươi xác định ngươi không nhìn lầm? Hài tử nói ra lời như vậy còn chưa đủ kiêu ngạo, tự cho mình là đúng sao? Nàng mới bao nhiêu tuổi, chẳng lẽ cho là mình biết một chút thuật luyện đan liền cho mình rất giỏi sao?” Triệu lão trên mặt lộ vẻ bất mãn nói.

Mặc dù trên thế giới này cũng sẽ có một ít dược sư thiên tài, nhưng là thiên tài đâu phải có thể dễ dàng gặp được như vậy, lấy tuổi tác của Mộ Chỉ Ly có thể thông qua dược sĩ khảo hạch đã là tốt rồi.

Dù sao kỹ thuật chế thuốc cần từng bước tích lũy, chỉ có quen tay hay việc mới có thể tăng lên, nó cũng không giống như tu luyện Thiên lực ăn một loại đan dược có thể làm cho thực lực nhanh chóng tăng lên, luyện đan thuật không có đường tắt nào để đi.

Trương lão lại không có phủ quyết nhanh như vậy, hắn nhìn bộ dạng Mộ Chỉ Ly thật sự cảm thấy nàng không phải người như vậy.

“Nàng chính miệng nói?”

Lâm đại sư gật đầu: “Không sai, vừa mới bắt đầu ta cũng cảm thấy là nàng nháo vớ vẩn, nhưng nhìn bộ dạng nàng bây giờ, ta bắt đầu có chút tin tưởng”. Chợt đem ánh mắt chuyển hướng đến trên mặt Triệu lão lộ ra vẻ khinh thường: “Triệu lão, lời này của ngươi cũng không chắc đã đúng, tuổi tác của Mộ Chỉ Ly này cùng đồ đệ Tề Tuyền của ngươi cũng không chênh lệch, Tề Tuyền trước đó không lâu không phải là cũng tham gia dược sư khảo hạch sao?”

Lời của Lâm đại sư rất rõ ràng, trên thế giới này không phải chỉ có Tề Tuyền mới là thiên tài, tại sao Tề Tuyền có thể, Mộ Chỉ Ly lại không thể?

Nghe được lời của Lâm đại sư, trên mặt Triệu lão có chút không thoải mái: “Đó là bởi vì Tuyền Nhi ở phương diện chế dược rất có thiên phú, nàng đi theo ta học tập thuật chế dược đã nhiều năm như vậy, nhưng là vẫn rất chịu khó”.

Nghe vậy, Lâm đại sư cũng chỉ cười cười: “Trên thế giới này cũng không phải là chỉ có mỗi Tề Tuyền cố gắng, đúng rồi, mới vừa rồi Tề Tuyền chính là cùng Mộ Chỉ Ly đi đến, có thể hai người biết nhau?”

Lúc trước Mộ Chỉ Ly cùng Tề Tuyền quan hệ cũng không phải là quá hữu hảo, giữa hai người cũng là có chút ít mâu thuẫn a, hắn còn có thể không nhìn ra được sao? Thật ra thì hắn đối với Triệu lão cùng Tề Tuyền cũng không có ý kiến gì, chẳng qua là cảm thấy Triệu lão cưng chiêu Tề Tuyền quá rồi, luôn cho rằng Tề Tuyền là người ưu tú nhất, cũng vì vậy mà tính cách Tề Tuyền mới trở nên cực đoan như vậy.

Mấy người bọn hắn đều là hảo bằng hữu lâu năm, mặc dù có lúc ngoài miệng nói chuyện không dễ nghe, nhưng trong lòng đều coi đối phương là bạn thân, hắn cũng không hy vọng Tề Tuyền đi theo con đường sai trái.

Tề Tuyền là bảo bối trong lòng Triệu lão, hắn thật vất vả mới tìm được một đồ đệ có thiên phú cao như vậy, mà những người khác cho đến bây giờ cũng chưa có tìm được đồ đệ, hắn có thể không cao hứng sao?

“Nga? Ta gọi Tề Tuyền vào hỏi một chút”. Nói xong, Triệu lão hướng phía bên ngoài hô một tiếng.

Tề Tuyền nghe được tiếng lão sư của mình gọi, tự nhiên là dùng tốc độ nhanh nhất đi đến, thật ra lúc trước nàng đã muốn vào xem Mộ Chỉ Ly thể hiện như thế nào, chỉ là không có tư cách đi vào, nhưng bây giờ được gọi tiến vào, quả thực chính là trời cũng giúp ta!

DĨ nhiên, hết thảy Tề Tuyền đều không có biểu lộ ra, cung kính đi tới trước mặt Triệu lão, hướng mấy vị lão giả vấn an: “Lão sư”.

“Tuyền Nhi, cô nương kia ngươi có biết không?” Triệu lão chỉ Mộ Chỉ Ly.

Nghe vậy, Tề Tuyền cũng có chút ít kinh ngạc, làm sao đang yên lành lại hỏi vấn đề này? Bất quá nàng vẫn thành thật trả lời: “Coi như là biết, cũng coi như là không biết”.

“Đây là ý gì?”

Cho nên, Tề Tuyền chỉ có thể đem chuyện đã xảy ra của nàng cùng Mộ Chỉ Ly nói lại một lần, chẳng qua là thích hợp giấu đi một số chuyện, bất quá mọi người ở chỗ này phần lớn cũng biết tính khí của Tề Tuyền, cho dù nàng không nói bọn họ cũng biết chuyện này là do Tề Tuyền gây ra.

Sau khi nói xong, Tề Tuyền mới có cơ hội đánh giá Mộ Chỉ Ly, vừa nhìn thấy đã thấy không gấp gáp, mình nhìn cũng thấy ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới nàng thật sự biết luyện đan a! Hơn nữa động tác thoạt nhìn vô cùng thành thạo.

So với mình còn muốn thành thạo hơn, giống như. . . . . . Thật giống như lão sư của mình đang luyện đan!

Phát hiện được điểm này, Tề Tuyền cũng là cảm thấy không thể tin được, điều này sao có thể? Nàng thế nhưng lại thấy được tư thái luyện đan của lão sư trên người đồng bối!

Theo thời gian từng giây phút trôi qua, không khí cũng dần dần trở nên khẩn trương, có một người trong quá trình luyện đan không cẩn thận khống chế hỏa không tốt, làm cho dược liệu biến thành phế thải, chỉ có thể luyện chế lại.

Chẳng qua luyện chế lại đối với tâm tình bọn họ ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, nghĩ tới thời gian không còn kịp nữa, động tác của bọn họ cũng trở nên vội vàng, cứ như vậy thì cũng hỏng bét.

Không thể ngờ được, trong lúc mọi người vẫn còn đang luyện chế dược như cũ, một mùi thuốc nồng nặc từ trong lò đan của Mộ Chỉ Ly truyền đến, đan dược của nàng đã luyện chế thành công rồi!

Những người khác đang luyện chế nhìn thấy một màn này cũng là hâm mộ một trận, có người bởi vì chuyện này mà thất thần làm cho một lò đan dược sắp luyện chế thành công lần nữa biến thành phế thải.

Khảo hạch này cũng không chỉ là khảo hạch kĩ thuật luyện đan, mà còn khảo hạch tố chất tâm lý của bọn họ, rõ ràng đây chính là do tố chất trong lòng không đủ, hơi xuất hiện một chút sự tình râu ria, bọn họ liền bị ảnh hưởng rất lớn.

Cũng bởi vì chuyện này, dược sư trẻ tuổi hai lần bị phá hủy đan dược trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên bọn họ tức giận là vì nếu không phải bởi Mộ Chỉ Ly thì đan dược của họ cũng không bị phế bỏ, chỉ hy vọng thời gian ngắn còn lại sẽ kịp để họ luyện chế lại một lần nữa.

Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng không có chút phản ứng nào, nàng cũng không nhận đó là lỗi lầm của mình, không chút hoang mang đem đan dược cất vào bình sứ.

Song, biểu hiện của Mộ Chỉ Ly lại làm cho mấy vị lão giả kia sợ ngây người lần nữa, mọi người trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ nhìn thấy gì?

Một phần dược liệu vậy mà Mộ Chỉ Ly có thể điều chế được bảy viên đan dược? Bọn họ nhất định là hoa mắt rồi, không sai, nhất định là như vậy, bọn họ ở trong lòng tự thuyết phục mình, song nhìn thấy người bên cạnh cũng đang kinh ngạc như mình, cũng biết là bọn họ không có hoa mắt.

Dù sao một người có thể hoa mắt, nhưng không thể nào nhiều người như vậy cùng nhau hoa mắt.

Tề Tuyền kinh ngạc không thốt nên lời, lúc trước nàng cảm thấy Mộ Chỉ Ly không thể nào trở thành dược sư, kết quả là nàng làm được, nhưng mà còn vượt quá cả như vậy, nàng là một dược sư có thực lực rất kinh khủng!

Phải biết rằng một lò đan dược có thể luyện chế ra ba viên đan dược đã coi như là dược sư cao sản* (năng xuất cao) rồi, dù sao vấn đề là ở trình độ của dược sư đối với dược liệu, dung hợp với trình độ, năng lực khống chế mồi lửa cùng với cảm giác lực, vân vân, hết sức phức tạp.

Rất nhiều dược sư một lò dược liệu chỉ có thể đủ để luyện ra một viên đan dược, hơn nữa còn có thể có nguy hiểm thất bại.

Song, Mộ Chỉ Ly lại có thể điều chế ra bảy viên đan dược, phải biết rằng Triệu lão bất quá cũng chỉ có thể luyện ra năm viên đan dược mà thôi, hơn nữa thành tích này cũng đủ để cho hắn tự hào.

Trong số tất cả các lão giả, sắc mặt khó khăn nhất chính là Triệu lão rồi, lúc trước lão còn nói người ta không có bản lãnh gì, bây giờ người ta liền luyện chế được bảy viên đan dược, điều này thật sự là quá mất thể diện.

Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới vẻ mặt mấy vị lão giả, tựa hồ có chút không rõ đây là tại sao. Thật ra Mộ Chỉ Ly không hiểu cũng là chuyện bình thường, dù sao nàng cũng chỉ thấy qua dược sư Mộ gia, hơn nữa còn rất ít tiếp xúc, có thể nói là căn bản không biết.

Trừ lần đó ra nàng lại càng chưa từng thấy qua dược sư khác, đối với những người khác luyện đan như thế nào nàng không biết gì cả, nàng sở dĩ biết thuật luyện đan cũng là do đi theo Thiên sát cổ giới trung học tập.

Mà Thiên sát cổ giới trung phần luyện chế, luyện chế nhất phẩm đan dược Mộ Chỉ Ly đã sớm học xong, nhưng là nàng chưa từng buông lỏng luyện chế, bởi vì Thiên sát cổ giới trung biểu thị một lần có thể luyện ra bảy viên đan dược, nên nàng cũng hướng đó làm mục tiêu nỗ lực, cũng may luyện tập lâu như vậy, nàng rốt cục đạt được thành công.

Dĩ nhiên, đây chỉ là nhất phẩm đan dược mà thôi, nhị phẩm đan dược khó khăn hơn rất nhiều, ít nhất hiện tại Mộ Chỉ Ly còn không cách nào khống chế được. Nàng còn tưởng mọi người luyện chế cũng như vậy.

“Ngươi tới đây”. Trương lão hướng về phía Mộ Chỉ Ly ngoắc tay nói, hiển nhiên bọn họ bây giờ đối với Mộ Chỉ Ly không chỉ là hai chữ hứng thú rồi, bởi vì bọn họ có thể thấy một vị thiên tài dược sư!

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cầm bình sứ trong tay đi tới, nghĩ tới mình luyện chế thành công nhất phẩm đan dược mới có thể đủ thông qua thuốc sĩ khảo hạch.

Đợi Mộ Chỉ Ly đi tới trước mặt mọi người xong, Trương lão một lần nữa mở miệng nói: “Đem đan dược ngươi luyện chế ra cho chúng ta xem một chút”.

Trương lão là người lớn tuổi nhất trong số bọn hắn, lai lịch già nhất, cho nên liền do hắn mở miệng.

Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly tự nhiên cũng không ngần ngại, dù sao chính là muốn giao cho bọn họ nhìn, đem bình sứ trong tay đưa cho Trương lão, mà Mộ Chỉ Ly lúc này mới phát hiện nét mặt của Tề Tuyền lúc này rất đặc sắc.

Thậm chí nàng ta còn không dám chính diện nhìn mình, nghĩ đến nàng ta đã suy đoán sai lầm, thật sự mình là một dược sư, nghĩ tới đây Mộ Chỉ Ly cũng có mấy phần hứng thú, nói: “Tin tưởng ta là một dược sư chưa?”

Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Tề Tuyền cũng chỉ có thể ấp úng gật đầu, cũng không nói một lời.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng không nói, dù sao sự thật đã chứng minh hết thảy, nàng không cần thiết phải nói gì, huống chi Mộ Chỉ Ly nàng cũng không phải là loại người thích ép buộc người khác.

Đám người Trương lão mọi sự chú ý đều dành cho đan dược trước mặt, ngay cả Triệu lão vốn khinh thường cũng giống như vậy, thời điểm đan dược kia được đổ ra, mấy người không khỏi một lần nữa hít một hơi khí lạnh.

Dựa theo ước đoán của bọn họ, một phần dược liệu Mộ Chỉ Ly có thể luyện ra bảy viên đan dược đã là một kỳ tích, bất quá tạo ra nhiều đan dược như vậy cũng không phải là quá tốt, nhưng là cao sản đã đền bù cho các khuyết điểm khác, chẳng qua đan dược này đã chứng minh bọn họ một lần nữa nghĩ sai rồi!

Bởi vì đan dược này không chỉ không có vấn đề về chất lượng, ngược lại chất lượng của nó vô cùng tốt, Mai Khâu đan này mỗi viên đều hiện lên hình dạng hoa mai tinh xảo, phía trên còn có hoa văn, nhìn giống như hoa mai ở giữa rất rõ ràng, không giống như một viên đan dược mà càng giống như là một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

Bọn họ đều là dược sư, tự nhiên có thể hiểu đan dược có thể xuất hiện hoa văn tuyệt đối là đan dược tốt, hơn nữa cảm giác tinh tế mà bọn họ cảm nhận được này so với nhất phẩm đan dược càng thêm thật là tuyệt, đến gần giới hạn của nhị phẩm đan dược rồi.

Đây quả thật là không thể ngờ tới!

Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin tưởng, có lẽ Mộ Chỉ Ly là một lão giả cao tuổi thì bọn họ có thể tin tưởng, nhưng hiện tại tuổi tác của Mộ Chỉ Ly làm cho bọn họ không cách nào tiếp nhận được.

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ bây giờ đã xác định cô giá trẻ tuổi trước mặt chính là một thiên tài dược sư! Có lẽ không thể gọi là thiên tài mà phải xưng là quỷ tài!

“Tiểu cô nương, không biết lão sư của ngươi là ai?” Con đường luyện đan dược này nhất đinh là phải có lão sư, nếu không chỉ dựa vào chính mình tìm tòi, con đường kia sẽ nhấp nhô hơn, thậm chí còn không có khả năng thành công.

Đồ đệ mạnh mẽ như vậy, lão sư của nàng còn cường đại đến cỡ nào? Bọn họ đã không có cách nào tưởng tượng được.

Trương lão cùng Lâm đại sư trong lòng đều có chút khổ sở, lúc trước bọn họ còn có ý nghĩ thu Mộ Chỉ Ly làm đệ tử, bây giờ nhìn lại bọn họ căn bản không có tư cách kia.

Ít nhất, bọn họ cũng không thể giống như Mộ Chỉ Ly dùng một phần dược liệu luyện chế ra bảy viên đan dược, huống chi là đan dược còn có hoa văn. . . . . .

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng sững sờ, nàng không có lão sư, lão sư duy nhất chính là Thiên sát cổ giới, nhưng là có thể nói ra sao? Khẳng định là không thể nào, cho nên mở miệng nói: “Tên tuổi lão sư của ta không tiện tiết lộ. . . . .” Chỉ có thể thử nói dối một chút xem có vượt qua kiểm tra hay không.

Song, đối với câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, mấy người cũng không có chút kinh ngạc nào, bọn hắn nhìn thấy luyện đan thuật của Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới loại trình độ này, lão sư sau lưng tất nhiên phi thường cường đại. Mà người cường đại tự nhiên có chút giới hạn, tỷ như không thích để lộ tên họ.

“Ngươi luyện chế vô cùng hoàn mỹ. ngươi bây giờ đã là một dược sĩ”. Trương lão cười nói, nhìn thấy người trẻ có tài như vậy, hắn cũng không có chút nào ghen tỵ, bất quá trong lòng có chút muốn cũng Mộ Chỉ Ly thảo luận một phen.

“Cám ơn”. Bất quá Mộ Chỉ Ly chính là tiện đà nói: “Ta có thể tiếp tục tham gia khảo hạch dược sư không?”

Nếu là nói lúc trước bọn họ có thái độ hoài nghi, nhưng bây giờ bọn hắn đã không còn một chút nghi ngờ nào: “Dĩ nhiên có thể!”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.