Y Tiên Thiểu

Chương 942: Chương 942: Bố cục cường thế. (2)




Vì vậy thân thể Trầm Cửu Bà đột nhiên chìm vào trong linh điền, chỉ còn lại cái đầu ló ra ngoài, sau đó cái đầu của nó biến thành nhân sâm, hơn nữa trên đầu mọc ra vài phiến lá, sau đó rất nhanh mọc ra đóa hoa màu đỏ.

Thời điểm này Tùy Qua bắn một giọt vạn năm ngọc tủy vào đóa hoa.

Đạt được vạn năm ngọc tủy tẩm bổ, Cửu Đầu Yêu Tham thai nghén nhanh hơn.

Thời điểm này tinh thần lực của Tùy Qua cảm ứng được Đường Vũ Khê tỉnh lại.

Dù sao đã biết rõ Cửu Đầu Yêu Tham kết xuất hạt giống cần có thời gian, Tùy Qua cũng thu hồi tinh thần lực trở về thân thể.

- Trở về cũng không chào hỏi, anh muốn hù chết em à.

Đường Vũ Khê tỉnh lại, có chút oán tráchnhìn Tùy Qua nói ra.

- Đây không phải lo lắng quấy rầy em nghỉ ngơi sao.

Tùy Qua khẽ cười nói, vuốt tóc Đường Vũ Khê nói:

- ất vả cho em rồi!

- Em vất vả cái gì.

Đường Vũ Khê nói:

- Từ khi tiến vào Tiên Thiên kỳ thì em ăn ngủ rất ngon, tinh thần cũng rất tràn đầy, tinh lực dồi dào dùng không hết.

- Vậy là tốt rồi.

Tùy Qua nói:

- Em là nội trợ hiền của anh, tinh lực của em tràn đầy mới có trợ giúp với anh.

- Là một trong những nội trợ hiền a.

Đường Vũ Khê cười cười, nói:

- Trầm Quân Lăng cũng đột phá Tiên Thiên kỳ, hơn nữa cũng thành nội trợ hiền của anh. Nội trợ hiền này của anh đúng là rất lợi hại, nàng dung nhập sản nghiệp Trầm gia vào cơ sở dưới cờ của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, xem ra đã hùng tâm bừng bừng thống nhất thị trường, sau đó sẽ tiến ra thị trường quốc tế.

- Cô ấy đem sản nghiệp Trầm gia sát nhập vào? Người Trầm gia không có ý kiến sao?

ùy Qua hơi kinh ngạc nói.

- Có thể có ý kiến gì. Anh còn không biết, cô ấy đã là chủ sự của Trầm gia rồi.

Đường Vũ Khê khẽ cười nói, thò tay búng vào trán Tùy Qua một cái, nói:

- Xem ra anh còn không phải rất quan tâm cô ấy nha, những chuyện này còn không biết?

- Anh quan tâm cô ấy chưa đủ, không phải hợp ý của em sao?

Tùy Qua vô sỉ nói một câu.

- Chỉ sợ anh cũng không quan tâm cả em đấy.

Đường Vũ Khê u oán nói một câu:

- Em thật sự là không nghĩ tới, lúc này không tới một năm ngắn ngủi, sự nghiệp của chúng ta đã phát tiển tới mức này. Chiếu hình thức hiện tại, nhiều nhất trong một năm chúng ta tuyệt đối có thể thống nhất cả thị trường thuốc đông y, sau đó tiến triển ra nước ngoài.

- Em có lòng tin như thế, nhưng mà chuyện này chỉ sợ không lạc quan như thế.

Tùy Qua nghiêm mặt nói ra.

- Vì sao?

Đường Vũ Khê khó hiểu nói:

- Hiện tại người ‘ Hành Hội ’ không phải đã không dám vượt sinh ý thuốc đông y của chúng ta sao?

- Ân, những thành viên vòng ngoài của ‘ Hành Hội ’ đúng là không dám vượt sinh ý của chúng ta, chúng ta muốn chỉnh hợp thị trường thuốc đông y đã không phải là việc khó gì. Nhưng mà muốn chỉnh hợp thị trường thuốc đông y là một chuyện, muốn chỉnh hợp thị trường y dược thì khác.

Tùy Qua nhắc nhở Đường Vũ Khê.

- Em đừng quên, hôm nay Hoa Hạ có bao nhiêu người chính thức sử dụng thuốc đông y, tuyệt đại bộ phận người vẫn đang sử dụng thuốc tây. Cho nên con đường này vẫn còn xa lắm.

- Đúng vậy a.

Đường Vũ Khê chợt nói:

- Em chỉ cảm thấy thị trường của chúng ta rất tốt, buôn bán thu nhập tăng lên rất nhanh, cho nên vẫn cho rằng rất tốt, cũng có thể tiến quân ra nước ngoài. Nghe anh nói thế, dường như chúng ta không nên vội tiến ra thị trường nước ngoài, mà có lẽ nên củng cố thị trường trong nước đã. Hoặc là lý giải của em, hiện tại chúng ta chiếm cứ một nửa thị trường trong nước, nhưng mà đối với thị trường nước ngoàichúng ta chiếm cứ một phần định mức nhỏ. Thị trường cả nước rất rộng lớn, bởi vì thuốc tây còn chiếm địa vị thống trị, trước khi không thể dao động định mức thuốc tây, chúng ta không cần phải dứt khoát tiến ra nước ngoài làm gì, đúng không?

- Thông minh.

Tùy Qua cười cười, sờ sờ đầu Đường Vũ Khê, nói:

- Vừa rồi em chỉ u mê mà thôi. Đối thủ của chúng ta có thể không chỉ là ‘ Hành Hội ’, mà còn là những cự đầu sản xuất thuốc của phương tây, đó mới là đối thủ chính của chúng ta. Phải rung chuyển định mức của những tập đoàn cự đầu này mới thật sự là chuyện không dễ dàng.

- Không dễ dàng, vì sao không dễ dàng?

Đường Vũ Khê nghi ngờ nói:

- Tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường của chúng ta danh khí hiện tại đã lớn, định mức thị trường tăng lên ổn định, muốn rung chuyển định mức thị trường thuốc tây chắc không khó.

- Ngàn vạn không muốn khinh thường những người này.

Tùy Qua nói ra:

- Em không ngại suy nghĩ một chút, ‘ Hành Hội ’ thành lập nhiều năm như vậy, nhưng lại không cách nào ngăn cản ‘ chất kháng sinh ’ xâm lấn, đã biết rõ những người này không phải dễ dàng đối phó như vậy. Còn nữa, tuy hiện tại quốc gia đề xướng phát triển y dược, nhưng mà có bao nhiêu bệnh viện chuyên mở phòng bệnh đông y, lại có bao nhiêu bảo hiểm có hạng mục đông y. Trái lại, thuốc tây lợi ích xuyên qua cơ cấu, bệnh viện, bác sĩ, tiệm thuốc các loại..., đã thành đồng minh lợi ích không gì phá nổi, muốn rung chuyển định mức thị trường thuốc tây, rất khó a.

- Như vậy... Không biết anh có biện pháp gì?

Đường Vũ Khê cau mày nói.

Tùy Qua lắc đầu, nói:

- Tạm thời anh không có đầu mối, Huống hồ chuyện sinh ý chủ yếu do em làm, anh hiện tại chỉ cung cấp ủng hộ kỹ thuật mà thôi.

- Vậy được rồi, em sẽ đi thương lượng với Trầm Quân Lăng a, cô ấy chắc có nhiều ý đồ xấu.

Đường Vũ Khê nói:

- Em chuẩn bị đi làm, anh thì sao? Chuẩn bị tiếp tục ở trong nhà?

- Trước ở đây đi.

Tùy Qua cười nói:

- Còn có chuyện quan trọng cần làm đấy.

Đường Vũ Khê cười cười, thu thập một hồi thì rời phòng.

Tinh thần lực của Tùy Qua lại quay vào trong Hồng Mông thạch, thời điểm này hạt giống của Cửu Đầu Yêu Tham đã sinh ra.

Với tư cách yêu thảo, chỉ cần nó toàn lực thúc đẩy hạt giống sinh trưởng, so với linh thảo kết xuất hạt giống sinh trưởng còn nhanh hơn nhiều. Đương nhiên, tiêu hao nguyên khí cũng nhiều hơn. Qua một hồi, những hạt giống này đã thành thục toàn bộ, Cửu Đầu Yêu Tham lắc lắc đầu, những hạt giống này rơi xuống.

Tùy Qua không có nuốt lời, lại cho Thẩm Cửu Bà một hạt Địa Nguyên Đan.

Sau khi ăn đan dược vào, không bao lâu tinh thần Thẩm Cửu Bà trở nên phấn chấn.

- Như thế nào?

Tùy Qua nhìn Thẩm Cửu Bà nói:

- Thúc đẩy sinh trưởng một chút hạt giống không có gì chứ?

- Vâng, chủ nhân.

Thẩm Cửu Bà gật đầu đáp.

- Như vậy, hiện tại lấy một chút rễ cây cũng không phải đại nạn a?

Tùy Qua nói.

Thẩm Cửu Bà hơi do dự một chút, sau đó nói:

- Vâng.

- Như vậy cũng tốt.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Ta biết rõ đối với ngươi mà nói, khả năng có chút khó có thể tiếp nhận, dù sao tài liệu luyện dược là một phần thân thể của ngươi. Nhưng mà, ngươi đồng thời đạt được Thần Thảo Tông che chở, hơn nữa ngươi có được nơi an toàn và tăng tốc tu luyện, cho nên ngươi có thể xem đây như trả giá. Có trả giá, mới có hồi báo. Ta nghĩ là một gốc yêu thảo, ngươi không cam lòng dừng lại ở cảnh giới yêu thảo a, chẳng lẽ ngươi không muốn đê thăng lên tiên thảo? Cũng hoặc là, ngươi không muốn chính thức siêu thoát, thành tiên thành thánh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.