Y Tiên Thiểu

Chương 839: Chương 839: Cùng tu. (2)




- Trong sào huyệt lão ma thật sự không có gì?

Tùy Qua hỏi:

- Không phải là ngươi nuốt riêng đi?

- Lão đại, trời đất chứng giám nha!

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Nếu như ngươi không tin, đi xem đi.

- Dễ đi không?

- Ngươi có thể đi từ dưới nước.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Cách nơi này không xa.

- Vậy đi xem đi.

Tùy Qua nói:

- Vậy ngươi dẫn đường, đi bằng đường thủy.

Tiểu Ngân Trùng gật đầu, sau đó sưu một tiếng đã chui vào trong nước biển. Tùy Qua đi theo sát phía sau, cương khí hộ thể tách ra nước biển, hắn như loài cá đi theo tiểu Ngân Trùng thoải mái vào trong biển.

Không qua bao lâu, Tùy Qua đã đi tới sào huyệt của Huyền Cốt lão ma.

Nguyên lai sào huyệt của lão ma nằm bên dưới hoang đảo, khó trách đêm nay lại dẫn dụ được lão ma đi ra, Tùy Qua cùng Tây Môn Trung liệp sát Bạch Lang Nhân Ma ngay trước cửa nhà của hắn, nếu lão ma còn không có phản ứng thì thật sự bị mờ mắt.

Sào huyệt đúng là sào huyệt, hoàn toàn không thể gọi là động phủ của người tu hành. Bởi vì bên trong không có bảo bối, đương nhiên không cần bố trí cấm chế hay trận pháp. Sào huyệt chỉ là một sơn động dưới đáy biển, cao cỡ một thân người, sâu hơn mười thước, ở cửa động có đạo âm dương cương khí hình thành bình chướng trong suốt ngăn chặn nước biển tràn vào.

Đương nhiên đạo âm dương cương khí không ngăn cản được Tùy Qua cùng tiểu Ngân Trùng, sau khi Tùy Qua đi vào huyệt động, nhịn không được thở dài:

- Tiểu Ngân Trùng, ngươi nói rất đúng, Huyền Cốt lão ma thật là kẻ nghèo nàn!

- Lão đại, ta biết ngươi thật thất vọng.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Chúng ta đi thôi, đánh cướp đụng phải kẻ nghèo, ngươi tự nhận xui xẻo đi.

- Nói không thể nói như vậy.

Tùy Qua nói:

- Người giàu có thể phú, quốc gia có thể phú, đều là cạo tiền từ trên người kẻ nghèo. Mặc dù lão ma là kẻ nghèo, nhưng chúng ta cũng không thể buông tha, cần cạo hết toàn bộ những gì cần cạo, tỷ như – ngươi xem, giường ngọc này cũng có thể thôi, thu vào Hồng Mông Thạch dùng bày trận cũng tạm được, còn có hồng san hô, vẫn đáng giá chút tiền, có thời gian tìm người đi bán đi. Cái kia sáng lên là gì, là dạ minh châu đâu, cũng đem đi thôi…ngươi xem, cho dù là kẻ nghèo, cũng có thể cạo chút đồ vật xuống dưới, không cần đưa mắt nhìn mãi đan dược hay linh thảo mới được nha. Có đôi khi ánh mắt đừng phóng cao như vậy, cho dù nghèo cũng có thể cạo ra chút nước béo…

Tiểu Ngân Trùng vâng dạ thụ giáo, nói cho rằng đây là vì Tùy Qua đồng học bị thất vọng mãnh liệt kích thích, nó có thể tỏ vẻ lý giải.

- Di, lão đại, trên vách động có chữ, ngươi có muốn cạo hay không?

Tiểu Ngân Trùng chợt nói.

Tùy Qua vừa nhìn, quả nhiên tận cùng vách động có viết một loạt chữ: Năm Nhâm Thần, Xà Ưng Cốc.

- Lão đại, đây là ý gì vậy?

Tiểu Ngân Trùng hỏi.

- Là ý nói lão ma đầu này cũng không hoàn toàn là kẻ nghèo. Nơi này, Xà Ưng Cốc hẳn là có thứ tốt gì đó. Hơn nữa năm nay chính là năm Nhâm Thần, xem ra lão ma sẽ tặng cho chúng ta một phần đại lễ.

- Ha! Lão đại anh minh, ta đã cảm thấy trên người lão ma khẳng định có nước béo.

Tiểu Ngân Trùng bốc phét:

- Ngươi xem lão ma, toàn thân chỉ mặc quần cộc, ma đầu già như vậy thoạt nhìn nghèo, trên thực tế là lão keo kiệt, khẳng định lưu trữ bảo bối gì tốt đâu. Lão đại, nhanh chóng dụng hình hắn đi, đem bí mật của hắn đều ép khô chứ.

- Yên tâm, việc này không cần ngươi dạy ta.

Tùy Qua nói:

- Nhưng thật sự không nghĩ tới lần đầu tiên đi săn, có thể thu hoạch to lớn như thế. Đáng tiếc Tây Môn Trung bị đánh gần chết. Không nói, về Minh Kiếm sơn thôi.

Sáng sớm Tùy Qua chạy về Minh Kiếm sơn.

Tuy rằng nhóm người Ngưu Duyên Tranh đối với việc Tùy qua nhanh chóng quay về cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng ở cục diện mưa gió sắp đến, có Tùy Qua tự mình trấn thủ, tâm tình của họ trấn định rất nhiều.

- Vẫn dựa theo bố trí hôm qua của ta mà làm đi.

Tùy Qua nói với mọi người.

- Dạ.

Nhóm người Ngưu Duyên Tranh ứng tiếng, sau đó ăn vào Chúng Sinh quả, thay đổi hình tượng.

Sau khi dùng Chúng Sinh quả, nhóm người Ngưu Duyên Tranh rất nhanh “lắc lư” chung quanh Minh Kiếm sơn, Tùy Qua tin tưởng bằng vào huyền diệu của Chúng Sinh quả, không ai có thể thấy được sơ hở, trinh thám đại quân thảo phạt của phường hội tất nhiên sẽ bị họ lừa dối.

Đây là niên đại mà tu hành xuống dốc, mỗi người tu hành có thể đạt tới trúc cơ kỳ phải trải qua lịch trình thập phần khó khăn gian khổ. Thậm chí có gia tộc vì bồi dưỡng một tiên thiên kỳ, trúc cơ kỳ, cơ hồ đập nồi bán sắt, dốc lực toàn tộc để bồi dưỡng một hai cao thủ, chỉ vì có cao thủ trấn thủ có thể bảo hộ một nhà bình an.

Dưới tình huống bậc này, thử hỏi có ai nguyện ý dễ dàng dấn thân vào nguy hiểm?

Nếu cường giả trấn thủ một gia tộc đã chết, như vậy ý nghĩa gia tộc này sẽ hoàn toàn xuống dốc.

Đối mặt tổn thất như vậy, dù là gia tộc nào hay cao thủ nào cũng sẽ do dự.

Cho nên không phải những tiểu gia tộc bên ngoài phường hội khiếp đảm, mà là bọn họ đã thua không nổi. Nếu Tống gia chỉ là một tiểu gia tộc có một tiên thiên kỳ trấn thủ, như vậy đại quân thảo phạt vừa đến sẽ thật dễ dàng, gió cuốn mây tan tiêu diệt cả tộc, sau đó có thể chia cắt tiền tài của Tống gia. Nhưng hiện giờ vấn đề là quả hồng mềm như Tống gia lại biến thành xương cốt cứng rắn khó cắn, dưới tình huống như thế, những tiểu gia tộc của phường hội không thể không suy nghĩ kỹ.

Lại nhắc tới, nếu không phải lo lắng sẽ chọc giận Ngu Kế Đô, chỉ sợ có chút gia tộc đều đã rút lui có trật tự.

Tuy rằng Tùy Qua không phải tâm ma, nhưng đối với những thủ đoạn tính kế vẫn thật lành nghề, thậm chí còn “gian trá” hơn cả tâm ma. Ý tưởng người của phường hội đều nằm trong sự dự liệu của hắn. Cảm tạ Đa Lịch Mộc, để cho hắn bù lại sự thiếu hụt về trí tuệ, hoàn toàn có thể dùng đấu trí với những lão bánh quẩy của phường hội.

Ngay khi nhóm người Ngưu Duyên Tranh dựa theo kế hoạch đi bố trí nghi trận, tinh thần lực của Tùy Qua đã quay về trong Hồng Mông Thạch.

- Đa tạ ân cứu mạng của chủ nhân!

Khi Tùy Qua xuất hiện trước mặt Tây Môn Trung, người này thật sự cảm động đến rơi nước mắt.

Lúc này Tây Môn Trung cảm kích cũng không phải giả vờ, mà thật sự xuất phát từ nội tâm.

- Ta cứu mạng của ngươi bởi vì hai điểm. Thứ nhất, ngươi có trung tâm. Thứ hai, ngươi có giá trị.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Chỉ cần ngày sau ngươi tiếp tục thể hiện hai điểm này, ta sẽ hết sức bảo hộ tính mạng của ngươi, tận lực cho ngươi ưu đãi!

- Dạ, đa tạ chủ nhân.

Tây Môn Trung vội vàng nói.

- Thương thế của ngươi như thế nào?

Tùy Qua hỏi.

- Đã tốt hơn một nửa.

Tây Môn Trung đáp:

- Xin chủ nhân yên tâm, tôi rất nhanh sẽ khôi phục lại, sau đó lại trợ chủ nhân đi liệp sát tâm ma khác.

Tây Môn Trung chỉ nói chuyện liệp sát tâm ma, cũng không nhắc tới chuyện mảnh nhỏ pháp tắc, bởi vì hắn biết Tùy Qua dùng Bạch Lang Nhân Ma đổi về mảnh nhỏ pháp tắc nhất định là không có phần của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.