- Làm sao, ngươi có hứng thú sao?
Tùy Qua cười nói:
- Nếu như ngươi thật sự có hứng thú, không ngại giúp ta liên lạc với nữ nhân này chứ.
- Được. Thật sự ta cũng muốn biết, ngươi bắt được nhược điểm gì!
Tang Thiên cười hắc hắc nói.
Tùy Qua đoán được không sai, Tang Thiên quả nhiên có phương thức liên
lạc với Vinh Diệu quân đoàn. Dĩ nhiên, đây tuyệt đối không phải là tư
thông với địch quốc, mà là có cách dùng khác: tỷ như, song phương đàm
phán, trao đổi tù binh ....
Chỉ chốc lát sau, Tang Thiên nói với Tùy Qua:
- Làm xong rồi, 30 phút sau, chúng ta sẽ gặp mặt trên một hòn đảo ở biển Đông.
- Rất tốt, vậy bây giờ chúng ta lên đường thôi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, 30' sau gặp mặt, xem ra Hathaway vẫn sống ở Châu Á?
- Đây là dĩ nhiên.
Tang Thiên nói:
- Trước mắt nước Mỹ vẫn đang nhắm vào khu vực châu Á, bọn họ đã bố cục ở đây vô cùng kiên cố, chỉ có địch khu châu Á chiếm đóng còn chưa hoàn
toàn nắm trong tay, chủ yếu là vì Hoa Hạ và nước Nga. Một khi cả địch
khu châu Á cũng bị bọn họ nắm trong tay, bọn họ tựa hồ sẽ nắm trong tay
toàn cầu. Đáng tiếc chính là, tình thế mặc dù rất rõ ràng, nhưng hiện
giờ trong nước có không ít phái mềm yếu, sợ đầu sợ đuôi, thật sự làm cho người ta cảm thấy đáng hận!
- Có lẽ vì nghiệp lớn hòa bình.
Tùy Qua khẽ thở dài:
- Lần này gặp mặt Hathaway cũng không phải vì ích lợi quốc gia, hoàn
toàn mang tính chất giao dịch, Tang lão Đại ngươi phải hiểu rõ.
- Biết rồi, ngươi cứ yên tâm giao dịch, chỉ cần không liên quan đến lợi ích của quốc gia và Long Đằng, tùy ngươi giao dịch.
Tang Thiên nói.
Ước chừng sau hai mươi mấy phút, Tùy Qua và Tang Thiên đã đến bầu trời Đông Hải, sau đó đến chỗ hòn đảo đã ước định.
Chẳng qua, Tang Thiên và Tùy Qua vừa tới không lâu, chợt phát hiện trên
đảo nhảy ra hai tu sĩ Nhật Bản, dùng vốn tiếng Hoa chập chững quát hai
người:
- Đám người chết tiệt! Thiên đường có đường ngươi không đến ——
Người này còn chưa nói xong, đã lên thiên đường.
Tên bên cạnh hắn cũng đi đời nhà ma.
Nhưng người xuất thủ không phải Tùy Qua, cũng không phải là Tang Thiên, mà là người khác.
Chỉ thấy một đạo bạch quang chém qua, đầu của hai tên này đã không còn trên cổ.
Chiêu thức này Tùy Qua vô cùng quen thuộc, đây là Không Gian Thiết Cát thuật của Hathaway.
Quả nhiên, khi hai tên quỷ Nhật Bản không ngừng phun huyết, thân ảnh của Hathaway từ từ hiển hiện ra trong hư không.
Sau khi xuất hiện, Hathaway cũng không thèm nhìn hai kẻ đó, ánh mắt của nàng rơi trên người Tang Thiên:
- Làm sao, Tang Thiên Long Đằng, hiện tại gặp mặt ngươi cũng không dám
đi một mình? Tang Thiên, ngươi thật làm cho ta thất vọng.
- Hathaway, ngươi đừng quá kiêu ngạo.
Tùy Qua hừ lạnh:
- Là ta tìm ngươi, ta chỉ kêu Tang lão Đại làm người trung gian liên lạc mà thôi. Huống chi, nếu muốn giết chết ngươi, một mình ta là đủ rồi,
hoàn toàn không cần Tang lão đại trợ giúp!
- Ngươi tự tin như vậy?
Hathaway hừ lạnh một tiếng, trong mắt chợt lóe lên sát khí nồng đậm.
- Hathaway, ta biết tu vi của ngươi đã tăng lên, có lẽ bởi vì ngươi
luyện hóa hấp thu nguyên thần của cha ngươi. Nhưng, bất luận ngươi đề
thăng tu vi như thế nào, ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua ta.
Giọng nói Tùy Qua, lộ ra tự tin hết sức mãnh liệt.
Hathaway hừ lạnh một tiếng, không thèm cãi cọ, nói tiếp:
- Chu Thông, hay là Tùy Qua, ngươi tìm ta có chuyện gì?
- Giao dịch.
Tùy Qua nói.
- Giao dịch?
Hathaway hừ lạnh:
- Ngươi thật cho rằng ta là người làm ăn sao?
- Giao dịch này nếu ngươi không đáp ứng, nhất định sẽ hối hận cả đời .
Tùy Qua nói.
- A?
Hathaway nhíu mày nói:
- Ngươi hù dọa ta?
- Với trí thông minh của ngươi, ta hù dọa được ngươi sao.
Tùy Qua cười nhạt:
- Nhưng, trước khi nói chuyện làm ăn, tốt nhất kêu đồng bạn của ngươi
đừng dùng tinh thần lực quét tới quét lui bên cạnh ta, nếu không, cuộc
làm ăn này đại khái sẽ không hoàn thành!
Hathaway do dự một lát, rốt cục vẫn phải kêu thuộc hạ của nàng lui về phía sau, sau đó nói với Tùy Qua:
- Hiện tại có thể nói được chưa.
- Lần trước khi chúng ta giao dịch, ngươi hẳn còn nhớ từng đưa cho ta một ống máu tươi của ngươi.
Tùy Qua nói:
- Thông qua phân tích của ta, huyết thống Thiên Sứ của ngươi cũng không
sai biệt lắm với quỷ hút máu Cổ Đức Lạp. Dĩ nhiên, trọng điểm không phải là cái này, mà là ta lấy thân phận một trung y có trách nhiệm nói cho
ngươi biết, bất luận là huyết thống của ngươi, hay là huyết thống của Cổ Đức Lạp, bao gồm toàn bộ “hậu duệ Thần Ma” Vinh Diệu quân đoàn các
ngươi, huyết thống của các ngươi đều có vấn đề! Có vấn đề lớn!
Trên mặt Hathaway không hề sợ hãi, nhưng Tang Thiên lại tỏ vẻ kinh hãi.
Tang Thiên thật ra rất muốn biết Tùy Qua rút cuộc đã bắt được nhược điểm gì của Vinh Diệu quân đoàn, khiến tiểu tử này tự tin như vậy, muốn tiến hành đàm phán với Hathaway, không ngờ nhược điểm này thật sự sắc bén,
trí mạng.
Hathaway sở dĩ không sợ hãi, bởi vì Hathaway căn bản không tin lời Tùy Qua, thản nhiên nói:
- Huyết thống của chúng ta có vấn đề, đây là phát hiện trọng đại của
ngươi? Tùy Qua, ngươi cho rằng Hathaway này dễ hù dọa lắm sao. Huống
chi, nếu như huyết thống của chúng ta có vấn đề, tự chúng ta cũng sớm
phát hiện, còn cần ngươi chỉ bảo sao.
- Bởi vì ta mạnh hơn các ngươi, hơn nữa ta là bác sĩ.
Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Ta biết ngươi sẽ không tin tưởng , bởi vì ngươi là người Mỹ tự đại,
nhưng không sao. Ta có thể dùng nhân phẩm của ta bảo đảm, máu của ngươi
đúng là có vấn đề, hơn nữa vấn đề rất lớn, ban đầu không phải ngươi lưu
lại cho ta một mẫu máu sao, ta đã cô đặc mẫu máu này, hơn nữa dùng hộp
chứa đặc thù, ngươi hãy nhìn xuyên qua hộp chứa này, sau đó cẩn thận
nghiên cứu, ngươi sẽ phát hiện ta nói sự thật.
Tùy Qua ném một bình thủy tinh nhỏ cho Hathaway, nắp bình dùng phấn vụn
Động Minh Thảo áp chế ra, thả ra ánh sáng nhu hòa, những ánh sáng này sẽ chiếu rọi “nhân tử mịt mờ” trong mẫu máu Hathaway.
Chuyện còn lại, giao cho Hathaway tự phân tích và phán đoán.
- Chỉ có chuyện này sao?
Hathaway bình tĩnh hỏi.
- Còn có một vấn đề.
Tùy Qua nói:
- Chu Huyền Dã, ngươi đã xử lý sạch sẽ chứ? Ta không muốn xảy ra vấn đề gì.
- Yên tâm, hắn đã biến mất sạch sẽ.
Hathaway nói.
- Tốt lắm.
Tùy Qua nói:
- Lúc trước ta nói đều là nói thật, ngươi có thể trở về xem thật kỹ, ta
chờ hồi âm của ngươi. Đúng rồi, phương thức liên lạc của ta là….
- Ta biết tìm ngươi như thế nào!
Thanh âm của Hathaway biến mất trong hư không, bóng người của nàng còn biến mất nhanh hơn thanh âm.
Chỉ chốc lát sau, Tang Thiên mới nói với Tùy Qua:
- Lão đệ, nói cho ta biết, vừa rồi ngươi nói đều là sự thật!
- Nói nhảm, dĩ nhiên là sự thật.
Tùy Qua nói:
- Nếu như là giả, làm sao có thể hù dọa nữ ma đầu Hathaway.
- Nếu là nói thật, chính là huyết thống của bọn họ có thiếu sót chí mạng?
Tang Thiên mừng rỡ như điên nói.
- Dĩ nhiên, đích xác là có thiếu sót chí mạng.