Y Tiên Thiểu

Chương 1108: Chương 1108: Đánh cược lớn. (2)




Tùy Qua khinh thường hừ một tiếng, theo sau nhìn thấy người đứng bên cạnh Xuân Thân Mạnh cũng rục rịch, vì vậy nói thêm một câu:

- Ngươi cũng là Xuân Thân thế gia? Muốn cùng tiến lên hay không? Nhưng đừng trách ta nói thẳng, nếu ta động thủ cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!

Không khí chợt khẩn trương.

Lúc này chợt nghe ni cô nói:

- Nếu Tùy đạo hữu đã đến nơi này, xem như là bản lĩnh của ngươi, còn tiếp tục tính toán thật sự vô ích, tốt nhất nên thương lượng làm sao đối phó hai người kia là hay hơn!

Tu hành giới lấy thực lực vi tôn, ni cô tu vi nguyên anh trung kỳ, mọi người đương nhiên nghe lời bà ta.

Xuân Thân Mạnh cùng Xuân Thân Liệt Diễm đồng thời hừ lạnh một tiếng, không dám cãi lời ni cô đã nói. Dù sao ni cô tên Lạc Phi Đan, chẳng những tu vi nguyên anh trung kỳ còn rất cường thế, Xuân Thân Mạnh cũng không muốn đắc tội bà.

Kỳ thật Tùy Qua không có ý định gây thù hằn khắp nơi, nhất là vì tranh đấu võ mồm mà kết xuống ân oán, vì vậy thản nhiên nói:

- Vẫn là Lạc đạo hữu hiểu được lý lẽ, chuyện đến trước mắt còn nghĩ đấu tranh nội bộ, thật sự ánh mắt hạn hẹp. Hiện tại các ngươi còn chưa chân chính tiến vào Như Mộng Thủy Cốc, còn không biết hai người kia ở bên trong là tình huống nào, đã nghĩ tới chuyện chia cắt ích lợi, thật sự là…Hắc, chỉ sợ đến lúc đó Nam Cung Thái Nhất ở bên trong đã đột phá nguyên anh hậu kỳ, kế hoạch hiện tại của các ngươi chẳng phải biến thành hoang tưởng?

Nghe xong lời này của Tùy Qua, mười mấy người đều biến sắc, ngay cả Lạc Phi Đan cũng không ngoại lệ.

Tuy rằng người nào cũng biết nguyên anh hậu kỳ không dễ dàng đột phá, nhưng nếu quả thật Nam Cung Thái Nhất ở bên trong làm được đây?

Một khi hắn đột phá, chỉ sợ bốn nhà khác không còn cách nào ngăn chặn, hơn nữa còn nằm trong tình huống trở mặt, bốn nhà còn lại sẽ bị hắn diệt tộc trút căm phẫn.

Tùy Qua biết lời của mình có hiệu quả, nói tiếp:

- Đêm dài lắm mộng. Cho nên biện pháp duy nhất là nhanh chóng giải quyết hai dư nghiệt kia, về vấn đề phân phối ích lợi, các ngươi có rất nhiều thời gian từ từ nói chuyện!

- Lời này quả đúng!

Lạc Phi Đan gật đầu:

- Nhưng không biết Tùy đạo hữu có cao kiến gì?

Trong lòng Tùy Qua cười lạnh, tốn công sức một trận xem như chiếm cứ chủ động, vì vậy nói:

- Ta không có cao kiến gì, chỉ có một ý tưởng rất đơn giản, sau khi tiến vào Như Mộng Thủy Cốc, các vị đừng vội vã kiếm ưu đãi, nhất định phải trước tiên giải quyết hai người kia!

- Hừ! Đây là cao kiến?

Xuân Thân Mạnh lại nhịn không được phản bác một câu:

- Lúc trước chúng ta đã nói qua, hai người kia khó đối phó, muốn lấy tính mạng bọn hắn lại càng khó! Huống hồ hai người kia là kẻ thù một mất một còn với ngươi mà không phải chúng ta, ngươi muốn lợi dụng chúng ta…

- Xuân Thân Mạnh!

Đột nhiên một thanh âm hùng hồn vang lên. Người này tên Tần Loan, là người Tần gia, bởi vì Tùy Qua từng có sinh ý với Tần Vương Bảo Các, cho nên cũng không ngại bán mặt mũi cho Tùy Qua. Tần Loan trừng mắt nhìn Xuân Thân Mạnh, tức giận nói:

- Xuân Thân Mạnh, nếu ngươi có thể giải quyết vấn đề, chúng ta liền nghe lời ngươi, nếu không thể làm, thì câm miệng!

- Ngươi…

Xuân Thân Mạnh còn muốn tranh luận, lại nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Lạc Phi Đan liếc qua, vội vàng nín bặt.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói tiếp:

- Bốn đại thế gia các ngươi, muốn chia cắt chỗ tốt của Như Mộng Thủy Cốc, không ngờ còn ảo tưởng hai người kia không phải là tử địch của mình, ta thật sự bội phục ý nghĩ của các ngươi, còn có ai cùng ý tưởng với Xuân Thân đạo hữu, nói lên một tiếng?

Không người lên tiếng.

Hiển nhiên không ai đồng ý lời nói ngu xuẩn của Xuân Thân Mạnh.

- Nếu không ai lên tiếng, như vậy ta nói tiếp.

- Đầu tiên ta biểu lộ thái độ, vô luận trong cốc có thứ tốt gì, ta cũng sẽ không lấy, vậy tỏ vẻ thành tâm ta hợp tác cùng chư vị. Nhưng các ngươi cần hứa hẹn, sau khi tiến vào cốc chuyện đầu tiên cần làm là giải quyết hai người kia, không ai được tách ra đi thu đồ vật gì đó. Về phần làm sao phân phối ưu đãi, sau này các ngươi chậm rãi thương nghị.

- Điều kiện của ngươi có thể đáp ứng, nhưng rất khó làm được.

Lạc Phi Đan nói:

- Cho dù chúng ta toàn lực đối phó họ, cũng chưa chắc giết được hai người họ.

Đây là lời nói thật.

- Cho nên chúng ta phân công lại một lần. Nam Cung Hoàng giao cho ta, một mình ta có thể làm rụng hắn. Các ngươi đối phó Nam Cung Thái Nhất, dù không thể giết chết hắn nhưng cũng phải bám trụ hắn, đợi ta giết xong Nam Cung Hoàng, tiếp tục giúp các ngươi xử lý Nam Cung Thái Nhất, cơ hội thành công hẳn sẽ lớn hơn nhiều.

Tùy Qua nói.

- Một mình ngươi có thể xử lý Nam Cung Hoàng?

Xuân Thân Mạnh không buông tha bất kỳ cơ hội nào đả kích Tùy Qua.

Trong lòng Tùy Qua vừa động, thầm nghĩ ngươi luôn đối lập với lão tử, hôm nay phải cho ngươi chút giáo huấn. Vì vậy hắn thản nhiên nói:

- Nếu Xuân Thân đạo hữu không tin, không bằng chúng ta đánh cuộc. Nếu Nam Cung Hoàng bị ta thủ tiêu, ngươi thua hai ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, nếu ta để hắn chạy, ta đưa ngươi hai ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, thế nào?

Hai ngàn vạn!

Ngay cả Xuân Thân Mạnh đều kinh hãi.

Dù là đạo sĩ nguyên anh kỳ muốn xuất ra hai ngàn vạn Tinh Nguyên Đan cũng là trứng chọi đá.

Nếu Xuân Thân Mạnh thua, chỉ sợ thua toàn bộ tích tụ của Xuân Thân thế gia.

Nhưng nếu hắn không đáp ứng, chẳng phải sẽ bị người khác khinh thường?

- Đánh cuộc thì đánh cuộc!

Xuân Thân Mạnh không tin Tùy Qua nhất định giết được Nam Cung Hoàng, dù sao là nguyên anh kỳ, không dễ dàng bị giết chết như vậy. Vì vậy Xuân Thân Mạnh cắn răng tiếp nhận, còn không quên kích thích Tùy Qua:

- Chỉ sợ ngươi không lấy ra được nhiều đan dược như vậy!

- Nếu trong người Tùy đạo hữu mang theo không đủ đan dược, Tần gia chúng ta nguyện ý bảo đảm.

Tần Loan nói xen vào.

- Đa tạ ý tốt của Tần đạo hữu, chỉ là hai ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, đối với Thần Thảo tông mà nói không đáng kể.

Tùy Qua thản nhiên nói, sau đó đưa mắt nhìn qua Lạc Phi Đan:

- Không biết Lạc đạo hữu nghĩ như thế nào? Các ngươi toàn lực đối phó Nam Cung Thái Nhất là được.

- Nếu Tùy đạo hữu thật có thể xử lý Nam Cung Hoàng, như vậy chúng ta ít nhất có thể làm cho Nam Cung Thái Nhất không thể toàn thân trở ra.

Lạc Phi Đan hứa hẹn, mặc dù không làm cho Tùy Qua hoàn toàn hài lòng. Nhưng loại nữ nhân như Lạc Phi Đan khẳng định sẽ không dễ dàng chấp thuận lời hứa, một khi đồng ý, sẽ là một lời nói một gói vàng.

Bởi vậy Tùy Qua cũng không tính toán, cười nói:

- Nhìn xem, chỉ cần có chung mục tiêu, song phương hợp tác vốn là sự tình đơn giản, không nên biến thành phức tạp như thế, còn lãng phí thời gian cùng tinh lực của mọi người.

Tây Môn Huyền Tỗn cười cười, đang định nói gì đó nhưng chợt nhớ ra mình muốn làm cho Tùy Qua thiếu nhân tình, nhưng hiện giờ nhìn lại là do Tùy Qua tự mình đạt tới hiệp thương với nhóm người kia, xem như không liên quan gì với nhân tình của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.