Y Tiên Thiểu

Chương 657: Chương 657: Đánh lén ngoài ý muốn. (2)




- Đừng nóng vội, tình huống rất nhanh sẽ chuyển biến tốt đẹp.

Tùy Qua nói:

- Qua một thời gian ngắn chúng tôi sẽ xây dựng nhiều trung tâm thể nghiệm Mỹ Lệ Họa Thủy trong cả nước, không chỉ làm cho mọi người thể nghiệm sự thần kỳ của sản phẩm, còn có những thể nghiệm Đông y làm đẹp dưỡng nhan mới phát minh.

- Vậy sao? Vậy thật sự làm người ta chờ mong đâu.

Thiếu phụ nói.

- Yên tâm đi, không bao lâu nữa đâu.

Tùy Qua khẽ cười nói:

- Nếu đến lúc đó Mỹ Lệ Họa Thủy có ưu đãi hay ưu tiên gì, tôi sẽ để Lam Lan tặng cho cô là được.

- Vậy đa tạ Tùy tiên sinh.

Thiếu phụ nói:

- Tùy tiên sinh, xin hỏi có thể cùng chụp một tấm ảnh không?

- Chụp ảnh chung?

Tùy Qua cười nói:

- Không thành vấn đề. Chỉ cần chồng của cô không để ý. Đương nhiên, bạn gái của tôi ở đây giám sát tôi, nàng đương nhiên sẽ không ăn dấm chua.

- Chụp tấm hình mà thôi, đâu có sao, đâu có sao…

Thiếu phụ cười nói, cầm di động chụp hình chung với Tùy Qua:

- Tôi đưa lên bái thiếp khoe một chút, ha ha…Di, thang máy đã tới, tạm biệt!

Đi ra thang máy, Lam Lan véo Tùy Qua, sẵng giọng:

- Vừa rồi ở trong thang máy, vì sao anh phải chiếm tiện nghi của tôi?

- Tôi làm gì chiếm tiện nghi của cô chứ?

Tùy Qua cười hỏi.

- Hừ, anh dựa vào cái gì nói anh là bạn trai của tôi.

Lam Lan trách móc.

- Tôi chỉ giải vây cho cô có được không?

Tùy Qua nói:

- Cô không nhìn thấy ánh mắt của nàng khi nhìn cô sao? Tôi nghĩ trước kia nàng cho rằng cô là bách hợp, cho nên nhìn thấy cô mang theo một đại suất ca trở về nhất thời vô cùng tò mò, sau đó cảm thấy có lẽ trước kia nàng đã nghĩ sai rồi. Nếu tôi không nói như vậy, nàng nhất định sẽ phi thường khẳng định cô chơi bách hợp.

- Nàng nghĩ như thế nào có quan hệ gì chứ.

Lam Lan nói:

- Huống hồ dù sao anh cũng biết tôi chính là bách hợp, vậy cũng đâu có gì.

- Việc này…nếu ở nước ngoài thì không có gì, là chuyện thường xảy ra. Nhưng nơi này là Hoa Hạ, hơn nữa cô là nhân vật công chúng, nếu bị đồn đãi sẽ bất lợi đối với cô thôi. Mặt khác vấn đề bách hợp không phải không thay đổi được, bằng y thuật cao siêu của tôi, cuối cùng sẽ có thể giúp cô giải quyết vấn đề.

- Thay tôi giải quyết vấn đề?

Lam Lan cười hỏi:

- Chẳng lẽ theo ý của anh, con gái thích con gái là một loại bệnh?

- Đầu tiên nói rõ tôi đối với nữ đồng tính cũng không hề có chút kỳ thị. Hơn nữa tôi cũng không phản đối. Nhưng theo lý luận Đông y mà xem, bên trong trái ngược tự nhiên, chuyện âm dương thật sự là một loại bệnh.

Tùy Qua nghiêm nghị nói.

- Anh mới là có bệnh!

Lam Lan hừ nói:

- Nếu để cho An An nghe được anh nói đây là bệnh, nàng nhất định sẽ tìm anh tính sổ!

- Tôi mới không quản nàng.

Tùy Qua đáp:

- Nhưng trong mắt của tôi, nàng thật là có “bệnh”.

Lam Lan lấy ra chìa khóa mở cửa, sau đó bật đèn phòng khách:

- Kỳ thật An An cũng rất đáng thương, cha của nàng đã ngoại tình…Di, anh làm gì?

Lúc này Lam Lan đột nhiên nhìn thấy Tùy Qua còn chưa đổi giày đã đi thẳng tới cửa sổ sát đất trong phòng khách, hơn nữa bước chân thoạt nhìn vô cùng ngưng trọng.

Theo sau Tùy Qua đứng trước cửa sổ thủy tinh, vững vàng bất động, như một tòa núi cao nhìn lên bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

Lam Lan bị hành vi kỳ quái của hắn làm kinh hãi, không nói chuyện, cũng không làm ra hành động gì khác, tựa hồ lo lắng sẽ ảnh hưởng tới hắn. Tuy rằng nàng không biết tu vi cảnh giới chân chính của hắn, nhưng lại biết hắn là cao thủ võ học, nhưng phàm là cao thủ nhất định có lực cảm ứng rất mạnh, nhìn bộ dạng hiện tại của Tùy Qua rõ ràng như lâm đại địch.

Đích xác, bộ dạng của Tùy Qua chính là lâm đại địch.

Bởi vì trong nháy mắt hắn bước vào phòng, hắn liền có cảm giác bị “tỏa hồn”.

- Cường giả tiên thiên hậu kỳ?

Trong lòng Tùy Qua chấn kinh, nhưng sau đó phủ định ý nghĩ này, bởi vì cỗ tinh thần lực cố gắng “tập trung” hắn, thậm chí so với Ngưu Duyên càng mạnh hơn, hơn nữa không giống “cảnh giới tỏa hồn” của tiên thiên kỳ, thật giống như dị năng giả am hiểu tinh thần lực như Lý Nghệ Cơ, hoặc là nói như hậu duệ Vu tộc.

Nhưng vô luận đối phương là ai, Tùy Qua tự nhiên không thể để cho mình bị đối phương “tập trung”, ngay khi tinh thần lực đối phương cố gắng xâm nhập thân thể hắn, tinh thần lực toàn thân Tùy Qua mạnh mẽ tụ tập trên đầu, xuất ra khỏi thân thể, sau đó hung hăng hướng cỗ tinh thần lực của đối phương đụng tới.

Oanh long!

Trong đầu Tùy Qua nổ vang, như đỉnh đầu vang lên tiếng sấm.

Xoẹt!

Thủy tinh ngay cửa sổ đột nhiên xuất hiện nứt nẻ dày đặc!

Đồng thời thân thể Tùy Qua chợt run lên, như bị đánh trúng, sắc mặt biến thành trắng bệch.

Theo sau thân hình hắn nhoáng lên, suýt nữa không thể đứng vững.

Lúc này Lam Lan mới kịp phản ứng, vội vàng vọt tới đỡ Tùy Qua:

- Anh làm sao vậy?

- Không có việc gì.

Tùy Qua có chút mệt mỏi nhìn Lam Lan nói:

- Có người muốn tính kế tôi, bị hao tổn một chút tinh thần lực, nhưng tình huống đối phương cũng không tốt bao nhiêu…Hắc, ngực của cô thật mềm mại.

- Chán ghét!

Lam Lan thiết chút nữa xô Tùy Qua xuống đất, vểnh môi mắng:

- Từ khi nào học được kiểu nói năng ngọt xớt như vậy, trước kia lá gan của anh cũng không lớn như vậy đâu!

Đích xác, theo Lam Lan xem ra nếu trước kia lá gan Tùy Qua lớn như vậy, có lẽ mối quan hệ giữa nàng cùng hắn đã sớm tiến thêm một bước.

- Ngay tại…

Tùy Qua thiếu chút nữa nói “ngay tại lúc hắn mất thân xử nam”, nhưng lời này đương nhiên không thể nói ra trước mặt Lam Lan, vì vậy nhanh chóng nuốt xuống, sau đó ổn định thân thể ngồi xuống sô pha trong phòng khách.

Lúc này trong một căn phòng đối diện đường bên kia có một lão đầu tử mái tóc rối bời, gầy như que củi nhìn như vu sư tà ác toàn thân chấn động, trong miệng phun ra ngụm máu tươi, thật lâu mới hồi phục lại, hoảng sợ nói:

- Thiếu niên này…thật là lợi hại! Thật là lợi hại! Xem ra tin tức sai lầm, hắn nhất định đạt tới cảnh giới tỏa hồn cực cao…khụ khụ…cường giả! Chúng ta…không thể mang đi Nghệ Cơ!

- Trưởng lão, nếu tiểu thư không thể quay về, Phác gia đại thiếu chỉ sợ sẽ phát điên…

Một thanh niên bên cạnh nói.

- Dù tôi chết ở chỗ này cũng không biện pháp mang đi Nghệ Cơ…Huống hồ Nghệ Cơ nhất định đã bị hắn hạ cấm chế, nếu không chính cô ta đã có biện pháp thoát thân…Tóm lại rời khỏi nơi này trước, tôi muốn tìm một chỗ chữa thương!

Vẻ mặt lão đầu tử bối rối nói.

- Xem ra cũng chỉ có như thế, không thể tưởng được Hoa Hạ quả nhiên ngọa hổ tàng long.

Thanh niên kia nói.

- Anh không sao chứ? Có cần gọi người đến bảo hộ anh không?

Lam Lan lo lắng nhìn Tùy Qua, vừa rồi cuộc tranh đấu tinh thần lực nàng tự nhiên không nhìn thấy, nhưng nàng chứng kiến mặt kính thủy tinh đều rạn vỡ, cũng nhìn thấy sắc mặt Tùy Qua không tốt lắm.

- Không có việc gì, bọn hắn đã đi trước.

Tùy Qua thản nhiên nói, ý bảo Lam Lan không cần khẩn trương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.