Tùy Qua giả bộ khó xử:
- Trước mắt, ta mới vừa phát hiện vấn đề, làm sao có thể thoáng cái thay các ngươi giải quyết vấn đề? Nếu như ta lợi hại như vậy, những Thần Ma
cao cao tại thượng kia không phải sớm đã bị người ta làm cho chết khô.
Cho nên, ta cần thời gian cải thiện dược vật, còn cần huyết tương nghiên cứu dược vật. Hathaway, ngươi cẩn thận suy nghĩ, dĩ nhiên, nếu như
ngươi còn có yêu cầu cá nhân khác, ta cũng có thể suy nghĩ một chút
- Ngươi cho rằng ta sẽ dùng lợi ích của Vinh Diệu quân đoàn để đổi lấy
lợi ích của cá nhân ta sao? Ta sẽ không bán đứng Vinh Diệu quân đoàn!
Hathaway hừ lạnh.
- Ngươi hiểu lầm rồi.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Ta cũng không cổ động ngươi bán đứng Vinh Diệu quân đoàn, huống chi ta cũng không ngu xuẩn như vậy. Yêu cầu cá nhân theo lời ta, là có thể chế trụ nhân tố tiêu cực của Thần Ma nhân tử trong cơ thể ngươi trước, cho
ngươi vô tư, suy nghĩ thật kỹ chuyện hợp tác với ta, không biết ngươi có dám hay không?
- Ta làm sao không dám!
Hathaway hừ lạnh nói:
- Thuốc đâu?
- Cho ngươi.
Tùy Qua ném một bình dược dịch nhỏ cho Hathaway, dược dịch này là Tùy
Qua dùng Mặc Yểm Liên chế biến mà thành , chỉ có thể chế trụ Thần Ma
nhân tử trong cơ thể Hathaway, để Hathaway tạm thời không bị Thần Ma
chi phối thân thể. Làm như vậy, đương nhiên là để Hathaway biết, hắn có
năng lực như thế, cũng làm cho Hathaway suy nghĩ một chút chuyện hợp tác với hắn.
- Hi vọng dược vật của ngươi có hiệu quả.
Hathaway khẽ hừ một tiếng.
- Cái này ngươi cứ việc yên tâm.
Tùy Qua nói với Hathaway:
- Nếu có hiệu quả, ngươi phải nhớ cung cấp càng nhiều huyết tương cho ta nghiên cứu.
- Biết rồi!
Hathaway hừ lạnh một tiếng:
- Thứ phía dưới tháp sắp ra ngoài, ngươi cẩn thận một chút. Ta cũng
không muốn trước khi ngươi chưa chế tạo ra dược vật, đã bị những vật
khác giết chết.
- Đa tạ quan tâm, nhưng thứ phía dưới là một phế vật. Ngươi đi đi, ta không tiễn.
Tùy Qua xem thường nói.
Thân ảnh Hathaway đột nhiên biến mất.
Sau khi Hathaway rời đi, lực chú ý của Tùy Qua đặt ở dưới chân bát giác tháp.
Tùy Qua ngưng rót lực lượng vào trong bát giác tháp, sau đó liền nghe một tiếng ầm vang, một bóng dáng tà ác phá tháp bay ra.
Cái bóng này chính là "Ma thần" bị Vụ Ẩn gia tộc trấn áp mấy trăm năm,
trong tư liệu Long Đằng ghi lại, tên này là võ sĩ tà ác có ý đồ muốn
quét ngang mộ phủ, đã từng có ý chinh phục giới tu hành uy quốc, cuối
cùng bị mấy đại gia tộc tu hành liên thủ trấn áp, nhưng mà tên này vô
cùng mạnh mẽ, cũng chỉ có thể trấn áp, mà không thể giết chết. Hơn nữa
vì trấn áp tên này, tu sĩ uy quốc còn vận dụng mấy cây "Thần binh" thanh danh lừng lẫy, nhưng thần binh trong mắt tu sĩ uy quốc cũng chỉ là
pháp bảo cấp linh khí mà thôi.
Tóm lại tên tu sĩ mà uy quốc xem là "Ma thần ", khi nhìn thấy tên "Ma Thần" xuất hiện, làm cho Tùy Qua rất thất vọng.
Bởi vì gia hỏa này không phải là ma thần gì đó, chỉ là một bán thần, tu
vị của tên này chỉ nằm giữa Nguyên Anh hậu kỳ cùng Hóa Thần Kỳ, ngay cả
hậu duệ ma thần cũng không tính. Tùy Qua vốn định lĩnh giáo lợi hại của
ma thần mà đám tu sĩ uy quốc nghe danh là sợ biến sắc, nhất định là gia
hỏa rất lợi hại, ít nhất trên người có lẽ có huyết mạch ma thần, ai
biết tên này chỉ là tu sĩ thuần túy, nhưng bởi vì là ma tu, tu luyện một ít công pháp tà ác, lực lượng cường hoành, cho nên được tu sĩ uy quốc
gọi là ma thần.
- Tu sĩ Hoa Hạ?
"Ma Thần" nhìn chằm chằm vào Tùy Qua, lạnh lùng nói:
- Khí tức rất quen thuộc. Hôm nay bổn tọa phá quan mà ra, tự tay cần
chém người tế đao, dĩ nhiên là một tu sĩ Hoa Hạ, đúng là quá tốt.
- Đáng thương ma tu rác rưởi.
Tùy Qua khinh thường hừ một tiếng.
- Lăn xuống dưới đó đi, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng. Dù sao
ngươi chém giết nhiều tu sĩ uy quốc như thế, xem như cống hiến cho Hoa
Hạ một chút.
- Khẩu khí của ngươi thật cuồng vọng!
Người nọ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cũng đã biết, bổn tọa cũng tới từ Hoa hạ, bổn tọa tên là Du Già, chính là --
- Chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, ta không muốn biết tên của ngươi.
Tùy Qua chen ngang lời tên ma tu.
- Muốn chết!
Tên ma tu gọi là Du Già nổi trận lôi đình, hắn đã bị trấn áp mấy trăm
năm, sau khi phá quan thì ma tính đại phát, đã sớm muốn đại khai sát
giới, vốn định nhìn tên tiểu tử trước mặt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, sau đó lại chậm rãi giết chết hắn, không nghĩ tới tiểu tử này lại làm
càn như vậy, cuồng vọng như vậy, dám khiêu chiến uy nghiêm "Ma thần" Du
Già đại nhân như hắn, quả thật là muốn chết.
- Ngươi thật sự cho rằng mình là ma thần sao?
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Đừng tưởng rằng diễu võ dương oai ở uy quốc vài ngày thì cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ, trong mắt tu sĩ Hoa Hạ thì chút tu vị của ngươi
chẳng là cái rắm gì cả. Ma tu, ngươi có thể chết! Thảo Mộc Câu Hủ!
Tùy Qua vừa mới nói xong, lập tức đánh ra một quyền vào Du Già.
Thảo Mộc Câu Hủ, đây chỉ là một quyền đơn giản, không hề xinh đẹp, nhìn
như uy lực thường thường, nhưng mà thân pháp của Tùy Qua quá nhanh, nắm
đấm nhanh tới mức tên ma tu này không thể tránh né, chỉ có thể nhìn nắm
đấm của Tùy Qua đánh tới, đang phóng đại trước mặt của hắn, sau đó đánh
vào trán.
Nếu như đối phương thật sự là ma thần, Tùy Qua chỉ có thể chạy được bao
xa thì chạy bao xa, nhưng mà đối phó với bán thần, Tùy Qua chỉ dùng một
quyền là đủ. Một "Ma thần" còn chưa đột phá Hóa Thần Kỳ, trước mặt Tùy
Qua chỉ là con sâu cái kiến. Thậm chí trong mắt Tùy Qua là không có giá
trị tồn tại, nếu như trên người của tên này có một chút huyết thống thần ma, Tùy Qua cũng có thể cân nhắc lưu hắn lại, nhưng mà hết lần này tới
lần khác tên này chỉ là bán thần! Làm cho Tùy Qua đồng học phi thường
thất vọng, phi thường khó chịu.
Bởi vì Tùy Qua rất khó chịu, bởi vậy một quyền này đánh tan nan đề làm khó Vụ Ẩn gia tộc mấy trăm năm.
Thân thể ma tu Du Già nổ tung, nguyên thần của hắn không thể chạy trốn,
lúc này hắn mới biết được tiểu tử trước mặt khủng bố cỡ nào, lợi hại ra
sao, tuy Du Già đã từng là siêu cấp cường giả hoành hành uy quốc nhiều
năm trước, nhưng mà hắn cũng biết so sánh với Tùy Qua, quả thực chính là đom đóm với ánh trăng, có thể bỏ chạy là kết thúc tốt nhất rồi.
Nhưng mà cả đời Tùy Qua chém giết vô số cường giả, nguyên anh, nguyên
thần có thể bỏ chạy trong tay của hắn không nhiều. Nguyên thần của Du
Già vừa rời khỏi thân thể thì bị Tùy Qua dùng Lục Mục Điện Châu thả
thiên lôi lao tù vây khốn, hơn nữa Tùy Qua cũng muốn luyện hóa hắn ngay.
- Cầu ngươi đừng luyện hóa ta!
Nguyên thần Du Già vô cùng sợ hãi, nhìn Tùy Qua và quỳ xuống.
Tên này cũng đủ đáng thương, vừa mới thoát khỏi phong ấn mấy trăm năm,
rốt cuộc hắn sắp đạt tới Hóa Thần sơ kỳ, nguyên thần sắp thành hình, sau khi phá quan có thể tung hoành thiên địa, ai biết vừa phá quan ra đã
đụng sát tinh Tùy Qua này, còn chưa kịp nhìn rõ thiên địa, đã bị Tùy Qua trực tiếp đánh bại thân thể, ngay cả nguyên thần cũng không thoát.