Sau một lát ánh sáng rốt cục tiêu tán.
Thật nhiều người đều nghĩ rằng Tùy Qua không thể thừa nhận uy thế cùng
lực lượng của giáp trụ mà bị nổ tung, nhưng sau khi ánh sáng biến mất,
lại phát hiện hắn vẫn sừng sững đứng nguyên tại chỗ, mà Mộc Hoàng giáp
trụ trên người hắn đã biến mất không thấy.
Chẳng lẽ Mộc Hoàng giáp trụ đã bỏ quên Tùy Qua?
Trong lòng nhiều người cảm thấy đáng tiếc, nhưng lại mang theo cỗ vui sướng khi thấy người gặp họa.
Duy nhất không vui sướng chính là Tăng Hoàng, bởi vì lực chú ý của hắn
luôn đặt trên người Tùy Qua, chỉ có hắn tinh tường cảm giác được tuy
rằng Tùy Qua “mất đi” giáp trụ, nhưng lại trở nên càng thêm đáng sợ.
Còn một điều làm cho Tăng Hoàng càng thêm kiêng kỵ chính là, trong cửa
tiên giới vẫn còn thật nhiều nguyên khí dũng mãnh tràn vào thân thể Tùy
Qua.
Loại tình huống này thập phần quỷ dị, hơn nữa quỷ dị đến đáng sợ!
Bởi vì Tăng Hoàng hiểu thật rõ ràng, tiên khí trong tiên giới nồng đậm
hơn tu hành giới gấp trăm lần ngàn lần, cho nên mặc dù là vật “đại bổ”,
lại rất dễ dàng quá mức, hậu quả chính là người tu hành sẽ bị “tự bạo”,
đây là chuyện không có cách nào.
Nhưng thân thể Tùy Qua lại giống như động không đáy, không ngừng “cắn
nuốt” linh khí tiên giới, theo Tăng Hoàng xem ra, người này chính là kẻ
điên!
Nhưng bởi vì hắn không biết trong thân thể Tùy Qua còn có đại pháp bảo thần bí mà cường hãn – Hồng Mông Thạch.
Hồng mông tử khí còn cao cấp hơn cả tiên khí, huống chi không gian rộng
lớn vô ngần của Hồng Mông Thạch đủ chứa chấp vô số tiên khí.
Thật vất vả mới có cơ hội mở cửa tiên giới, nếu Tùy Qua không “trộm” thu nhiều một chút tiên khí, chẳng phải là uổng phí vô cùng hay sao?
Hơn nữa tiên khí chỉ dung nhập vào trong Mộc Hoàng giáp trụ, chính vì
vậy Tùy Qua phải thu giáp trụ vào người, như vậy tiên khí chỉ có thể
dung nhập vào thân thể hắn mới có thể đi vào giáp trụ, tiến hành rèn
luyện dung hợp cuối cùng.
Nhưng trong quá trình này Tùy Qua còn dùng Hồng Mông Thạch hấp thu thật nhiều tiên khí.
Nếu tiên nhân giám thị cửa tiên giới hay biết, nhất định sẽ tức giận nổi trận lôi đình.
Nhưng niềm vui không kéo dài được bao lâu, sau khi giáp trụ hoàn toàn biến hóa thành tiên khí, cánh cửa cũng dần đóng lại.
Tiên giới chi môn biến mất.
- Thật xin lỗi, làm cho mọi người thất vọng rồi.
Đúng lúc này, Tùy Qua đột nhiên nở nụ cười, sau đó nhìn Tăng Hoàng:
- Tăng Hoàng, ngươi cũng thất vọng sao? Ta biết ngươi chắc chắn sẽ không thất vọng, bởi vì hiện tại ngươi hẳn nên sợ hãi! Hẳn là sợ hãi! Hẳn là
run rẩy mới đúng!
Trong lúc nói chuyện, thanh sắc vân gỗ hiện ra, nhưng lần này không chỉ
có vân gỗ, còn có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ chân chính!
Cấp bậc tiên khí!
Khí phách hoàng giả! Uy áp hoàng giả!
Toàn bộ mọi người khi nhìn thấy giáp trụ, chỉ có một cảm giác, trong
lòng đều ý thức một vấn đề: Mộc Hoàng chân chính rốt cục quân lâm thiên
hạ! Không thể đỡ! Không thể địch!
Hơn nữa bởi vì tiên giới chi môn mở ra, Tùy Qua hấp thu thật nhiều tiên
khí, đã làm tu vi của hắn đột phá, từ hóa thần sơ kỳ tăng lên túc thần
cảnh hóa thần trung kỳ, trong khoảnh khắc thực lực gia tăng trăm ngàn
lần.
Lúc này cho dù Tăng Hoàng gọi ra Tiểu Lôi Âm động thiên, ngăn cách trói
buộc của thiên địa pháp tắc, hắn cũng không nắm chắc có thể trấn áp chém giết Tùy Qua, bởi vì đại thế của Tùy Qua đã thành.
Huống chi vào lúc này Tăng Hoàng cũng không thể tiếp tục mở được Tiểu Lôi Âm động thiên.
Vừa so sánh tình huống, Tăng Hoàng làm ra một hành động mà mọi người không sao tưởng tượng nổi: bỏ chạy!
Đường đường Tăng Hoàng, được xưng Phật tông đệ nhất cường giả, luôn miệng đòi đồ hoàng, lúc này lại bỏ chạy!
Tu vi cảnh giới của Tăng Hoàng cao hơn Tùy Qua, công phu bỏ chạy hết sức lợi hại, trực tiếp thúc giục Đại Phạn Thiên Kim Luân phá vỡ không gian
biến mất. Tùy Qua cũng không nghĩ tới người này vô sỉ như thế, vừa nhìn
thấy tình thế không ổn liền bỏ trốn, nhưng Tùy Qua cũng không do dự, làm cho Hồng Mông Thụ biến thành cây cuốc cách không chém tới.
Hồng Mông Thụ biến thành một thanh sắc lưu quang cực kỳ huyền ảo, thân
hình Tăng Hoàng đã nhập vào hư không, vừa vặn còn lưu lại cánh tay bên
ngoài, vừa lúc lại bị cây cuốc chém xuống.
- Mộc Hoàng! Khi thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, sẽ là ngày chết của ngươi…
Tuy Tăng Hoàng biến mất, nhưng thanh âm thê lương oán độc của hắn vẫn vang vọng trong thiên địa.
Những người đang xem cuộc chiến đều sực tỉnh, thật nhiều người đến bây
giờ mới ý thức được Tăng Hoàng bỏ chạy, không khỏi chửi mắng ầm ĩ.
Cuộc chiến hôm nay lại biến thành đầu voi đuôi chuột, cực kỳ mất hứng.
Nhưng Tăng Hoàng đột nhiên biến mất, người vây quanh Ngũ Đài sơn phi
thường khó chịu, có một loại cảm giác như bị chơi xỏ. Điều này cũng khó
trách, ngàn dặm xa xôi đến quan sát cuộc chiến ác liệt, nhưng lại xem
cuộc chiến đầu voi đuôi chuột, Tăng Hoàng lại bỏ chạy, tuy rằng tổn thất cánh tay nhưng với tu vi của hắn rất nhanh là có thể hồi phục như
trước.
- Các vị đạo hữu, bản nhân biết tâm tình hiện tại của các ngươi. Tăng
Hoàng không để ý mặt mũi bỏ chạy, thật sự làm mất hứng trí của mọi
người. Nhưng lần tới gặp mặt, ta nhất định giết chết kẻ ra vẻ đạo mạo
kia!
Tùy Qua cao giọng nói, trực tiếp vào lòng mọi người:
- Nhưng ta cũng cảm tạ hôm nay các vị đã đến cổ động. Nếu các vị có hứng thú, có thể đến Thần Thảo tông làm khách.
Một câu đúng chỗ, mục đích đã đạt được, Tùy Qua không muốn nói thêm nhiều.
Không khó tưởng tượng sau trận chiến hôm nay, khẳng định sẽ có rất nhiều người mộ danh mà đến, lôi kéo làm quen với Thần Thảo tông để thu được
ưu đãi.
Vốn là chuyện mà Tăng Hoàng muốn làm, hiện tại biến thành Tùy Qua đạt
lợi ích, thật không biết sau khi Tăng Hoàng trở về Tiểu Lôi Âm động
thiên, sẽ tức giận đến phun ra bao nhiêu máu tươi.
Đánh xong một trận với Tăng Hoàng, Tùy Qua lập tức quay về Thần Thảo tông.
Biểu diễn đã chấm dứt, đương nhiên không cần lưu lại Ngũ Đài sơn.
Huống chi cuộc chiến này dù Tùy Qua không toàn thắng, nhưng lấy được ưu đãi càng nhiều hơn chiến thắng.
Cuộc chiến này hắn đã thu hoạch thật phong phú.
Cảnh giới tu vi đột phá, Mộc Hoàng giáp trụ biến hóa thành tiên khí, còn có Bồ Đề viên đã thành hình, hơn nữa còn thu được Kim Cương kinh của
Tăng Hoàng, sau đó trấn áp bên dưới lòng đất Bồ Đề viên.
Hiện tại trong Bồ Đề viên có hai mươi lăm Bồ Đề Tiên, hơn nữa luyện hóa
Kim Cương kinh, chặt đứt một cánh tay Tăng Hoàng, nói vậy còn có thể sản sinh thêm thật nhiều Bồ Đề Tiên. Theo Tùy Qua xem ra Bồ Đề viên xem như đã đạt tới quy mô mới.
Lúc ở Ngũ Đài sơn, Tùy Qua đánh bị thương Tăng Hoàng, có thể nói là
phong quang vô hạn. Nhưng Tùy Qua biết có càng nhiều người nhớ tới Đan
Phượng của hắn, cách nói Thần Thảo tông “giàu đến chảy mỡ” đã trở thành
sự thật trong tu hành giới. Cho nên sẽ có rất nhiều người mộ danh mà
đến, gia nhập vào Thần Thảo tông.
Nhưng làm cho Tùy Qua không nghĩ tới người đều tiên tới bái phỏng lại là Ngũ Đài sơn Phật tông.
Hơn nữa còn là tông chủ Phật tông Ngũ Đài sơn – Nghiễm Tâm thượng nhân.