Y Tiên Thiểu

Chương 1386: Chương 1386: Đoạt thức ăn trước miệng cọp.






Nói ra Chu Huyền Dã cũng là người có kiến thức rộng rãi, nhưng hắn lăn lộn ở giới tu hành nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy qua, thậm chí chưa từng nghe nói có Nguyên Anh khổng lồ như vậy, thậm chí còn kinh khủng hơn Nguyên Thần của tu sĩ Hóa Thần trung kỳ. Theo Chu Huyền Dã, có lẽ đây không phải là Nguyên Thần, mà là thứ kinh khủng hơn, ma vật trước mắt này, nhất định là Ma thần chuyển thế hoặc là Ma thần hóa thân!

Tùy Qua bắt được Chu Huyền Dã, cũng bắt đầu vận dụng đan dược trong Hồng Mông thạch bổ sung nguyên khí, hơn nữa quang tán đan dược, để cho yêu thảo trong Hồng Mông thạch cũng bắt đầu nhanh chóng khôi phục nguyên khí.

Thoáng cái rút lấy một phần ba nguyên khí cỏ cây trong Hồng Mông thạch, đây không phải số lượng nhỏ. Nếu còn đánh ra một quyền như vậy, chỉ sợ rất nhiều cỏ cây sẽ hấp hối.

Nhưng, một quyền này tiêu hao cũng đáng giá, bởi vì hiện giờ Chu Huyền Dã đã rơi vào trong tay Tùy Qua.

Chẳng qua, Tùy Qua còn chưa kịp xử trí Chu Huyền Dã, mới vừa tranh thủ thời gian khôi phục nguyên khí, đột nhiên cảm giác từ không gian sau lưng truyền đến một trận chấn động, sau đó hai đạo kiếm quang xé rách không gian, trực tiếp chém về phía lưng hắn, hai đạo kiếm quang này có thể cắt không gian, cho dù là tu vi của Tùy Qua, cũng không thể không tạm lánh phong mang, nhất là lúc này nguyên khí còn chưa hoàn toàn khôi phục, lực công kích không thể tăng lên đến trình độ mạnh nhất.

Bất đắc dĩ, đành phải né tránh hai kiếm của đối phương, sau đó nhanh chóng thu thập Nguyên Anh và Nguyên Thần của Chu Huyền Dã vào trong Hồng Mông thạch.

Tùy Qua vốn tưởng rằng người xuất thủ chính là tuyệt đại cường giả của Côn Luân Tông hoặc ẩn thế tông môn khác, hơn nữa rất có thể là người của Côn Luân Tông, dù sao Tùy Qua vô cùng cẩn thận, cũng không dám khẳng định Chu Huyền Dã nhất định không truyền lại bất cứ tin tức gì ra ngoài, Côn Luân Tông rút cuộc vẫn là Côn Luân Tông, nếu người của Côn Luân Tông dễ dàng bị chém giết như vậy, cũng sẽ không có Côn Luân Tông ngày nay.

Nhưng điều khiến Tùy Qua không nghĩ tới chính là, người xuất thủ lần này cũng không phải là người của Côn Luân Tông, mà là “Người quen cũ” của hắn ——Hathaway.

Một kích không trúng, Hathaway cũng không bỏ chạy, thân hình từ trong hư không hiển hiện ra, ánh mắt sáng quắc nhìn Tùy Qua.

Ánh mắt Tùy Qua cũng rơi xuống người cô gái này, lạnh lùng nói:

- Hathaway, lá gan của ngươi ghê gớm thật, nơi này chính là Hoa Hạ Thần Châu, ngươi cũng dám chạy tới giương oai!

- Lá gan của ta lớn hơn nữa, cũng không lớn bằng lá gan của ngươi—— Tùy Qua! Hay ta nên gọi ngươi là Chu Thông!

Hathaway cười lạnh.

Tùy Qua thoáng sửng sờ, không ngờ Hathaway lại nhận ra hắn.

Phải biết rằng, dược lực của Chúng Sanh quả có thể khiến cho một người hoàn toàn thay đổi, Hathaway hẳn không có cảnh giới tu vi cao đến mức nhìn thấu diện mạo thật sự của hắn. Chẳng qua, nghe khẩu khí của nữ nhân này, giống như đang suy đoán.

- Hathaway, ngươi đang ép ta phải ra tay độc ác sao!

Tùy Qua hừ lạnh.

- Đừng nóng vội, ta tìm ngươi không phải tính nợ cũ.

Hathaway thản nhiên nói, móc ra một thủy tinh cầu, sau đó ném cho Tùy Qua.

Tùy Qua nhận lấy thủy tinh cầu, dùng thần niệm đảo qua, phát hiện vật này chính là một thần niệm tin tức, là tin cầu cứu của Chu Huyền Dã.

Tin tức này truyền đi cực kỳ bí mật, cho nên Tùy Qua cũng không chú ý tới.

Xem ra, thủ đoạn của đám người Côn Luân Tông quả nhiên không giống bình thường, nếu không phải Hathaway bắt được thần niệm tin tức này, sợ rằng người của Côn Luân Tông đã xông tới, triển khai đuổi giết Tùy Qua.

Cho dù với tu vi hiện tại của Tùy Qua, cũng rất khó chống lại Côn Luân Tông, nhất là nếu như diện mạo thật sự bị Côn Luân Tông vạch trần, cả Thần Thảo Tông sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.

Chẳng qua, Hathaway hành động như vậy là vì cái gì?

- Ngươi muốn như thế nào ?

Tùy Qua trực tiếp mở miệng hỏi thăm.

- Ta muốn Nguyên Thần của Chu Huyền Dã và Thiên Vũ kiếm của hắn!

Lời này của Hathaway, chẳng khác gì công phu sư tử ngoạm, nhưng, nghe ngữ khí của nàng, lại lộ ra căm hận đối với Chu Huyền Dã, xem ra Hathaway cũng không phải theo đuôi Tùy Qua mà đến, mục tiêu của nàng có lẽ là Chu Huyền Dã, chẳng qua vừa vặn gặp phải Tùy Qua xuất thủ, nàng vốn định làm ngư ông đắc lợi, để Tùy Qua một mình giải quyết chiến đấu.

Bất đắc dĩ, Hathaway mới hiện thân tiến hành giao dịch với Tùy Qua, như vậy mới có thể nhận được Nguyên Thần và linh khí của Chu Huyền Dã.

- Hathaway, ngươi thật đúng là có công phu sư tử ngoạm.

Tùy Qua hừ lạnh:

- Ta vất vả giết chết Chu Huyền Dã, nhưng ngươi lại muốn Nguyên Thần và pháp bảo của hắn, vậy ta được cái gì?

- Ngươi được an toàn.

Hathaway thản nhiên nói:

- Hơn nữa, Nguyên Thần và pháp bảo của lão này đối với ngươi cũng có tác dụng không lớn.

- Cho dù chỗ dùng không lớn, ta cũng có thể cho người khác sử dụng không phải sao.

Tùy Qua nói:

- Đưa cho ta một thủy tinh cầu không có tác dụng gì, muốn đổi lấy Nguyên Thần và pháp bảo của lão gia này? Hathaway, có phải ngươi mắc chứng hoang tưởng rồi không.

Không sai, Nguyên Thần và pháp bảo của lão già Chu Huyền Dã đối với Tùy Qua có chỗ dùng không lớn, nhưng nguyên thần Hóa Thần trung kỳ cũng là vật đại bổ, Tùy Qua hoàn toàn có thể dùng đi thành toàn cho người bên cạnh hắn. Hơn nữa Thiên Vũ kiếm của Chu Huyền Dã cũng là thượng phẩm linh khí, coi như là một bảo bối tốt, cho dù mang đi bán, cũng có thể bán được giá tốt.

Dĩ nhiên, Chu Huyền Dã còn có một cờ xí giam cầm không gian, nhưng cách dùng và giá trị của vật này hiển nhiên không bằng Thiên Vũ kiếm.

Tóm lại, nếu như Tùy Qua cứ giao dịch như vậy, quả thực chính là vô cùng thua thiệt.

- Nữ nhân, ta bất kể ngươi và Chu Huyền Dã có ân oán gì, nhưng khoản giao dịch này của ngươi, ta không thể đáp ứng.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Nếu là ngươi, một cuộc làm ăn thiệt thòi lớn như vậy, ngươi có đáp ứng không?

- Tùy Qua, ngươi luôn là một người khẳng khái, làm sao hôm nay lại giống như đàn bà vậy.

Hathaway hỏi ngược lại.

- Đối với bằng hữu, ta dĩ nhiên khẳng khái. Đáng tiếc, ngươi không phải bằng hữu ta.

- Đều vì mình cả thôi.

Hathaway thản nhiên nói:

- Giữa chúng ta vốn không có thâm cừu đại hận, chỉ có là vị trí trận doanh bất đồng.

- Dĩ nhiên không có, nhưng ta đối với ngươi cũng không có cảm tình gì.

Tùy Qua bình tĩnh nói.

- Chưa chắc.

Hathaway nói:

- Từ tin tức tình báo ta có được, ngươi là một nam nhân rất háo sắc, còn có ham muốn độc chiếm rất mạnh, cho nên ngươi đồng thời có mấy nữ nhân bên cạnh, đối mặt với mỹ nữ như ta, chắc chắn ngươi cũng sẽ có dã tâm.

- Hắc. . . Theo dõi người khác không phải là chuyện đạo đức.

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Ngoài ra, ta cũng không có chút dã tâm đối với ngươi. Bởi vì mặc dù ngươi đúng giờ, nhưng lòng dạ rắn rết, nghĩ đến những thứ này, ta liền không có chút hứng thú. Tóm lại, điều kiện vừa rồi của ngươi, thứ cho ta khó có thể tiếp nhận.

- Nếu như ngươi không chấp nhận, đại khái người của Côn Luân Tông sẽ biết tin ngươi là người giết chết Chu Huyền Dã và Tư Không Hùng. Nếu như vậy, ngươi đoán thử coi hậu quả sẽ như thế nào?

Hathaway bắt đầu uy hiếp Tùy Qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.