Y Tiên Thiểu

Chương 700: Chương 700: Động Minh Thảo. (2)




Tùy Qua đồng học tự nhiên rất có hứng thú, tuy nhiên từ trong lời Trầm Quân Lăng, từ lời của hắn biết được quy mô phường thị không lớn như lúc trước, hơn nữa trong phường thị thứ tốt cũng rất có hạn, nhưng mà phường thị dù sao cũng là phường thị, đây là chỗ giao dịch của người tu hành, xuất hiện thứ tốt đương nhiên cao hơn nhiều nơi khác.

Nhưng mà sau khi nói chuyện phường thị, Trầm Quân Lăng không có nhiều lời, rất nhanh tắt điện thoại, làm cho Tùy Qua tự mình tiến đến thương lượng.

Sau khi tan học ủuổi trưa, Tùy Qua dựa theo ước định thời gian đi tới nơi ở của Trầm Quân Lăng.

Đến cửa tiểu khu thì Tùy Qua đột nhiên hơi do dự.

Bởi vì thời điểm này hắn đột nhiên nhớ tới, An Vũ Đồng cũng đang trong cư xá này.

Mấy ngày nay không có tới "Ngắm sao" với An Vũ Đồng, hắn đã quên chuyện này đi.

Nhưng mà Tùy Qua xem ra, An Vũ Đồng cùng Trầm Quân Lăng không ở chung tòa lầu, hơn nữa mỹ nữ đều rất cao ngạo, chắc hẳn cũng không xảy ra chuyện cùng xuất hiện. Vì vậy sau khi suy nghĩ một lát, Tùy Qua lại đi tới chỗ của Trầm Quân Lăng.

Nhưng mà còn chưa tới phòng của Trầm Quân Lăng, Tùy Qua vận thính lực nghe ngóng, chỉ nghe thấy trong phòng của Trầm Quân Lăng trừ nàng còn có người khác.

- Là nữ!

Âm thanh rất quen thuộc, Tùy Qua rất nhanh phân biệt ra được chủ nhân âm thanh này là An Vũ Đồng.

An Vũ Đồng đang ở trong phòng, hơn nữa đang ngồi cùng Trầm Quân Lăng.

Tùy Qua vốn tưởng rằng sẽ không phát sinh hoặc là không phát sinh trong thời gian ngắn, không ngờ nó lại phát sinh.

Lùi bước? Tiến lên?

Tùy Qua lựa chọn thứ hai, dứt khoát ấn chuông.

- Tùy Qua, sao anh tới đây?

Mở cửa dĩ nhiên là An Vũ Đồng, Tùy Qua cảm giác có thể là chủ ý của nha đầu Trầm Quân Lăng, nhưng mà chuyện gì cũng cần đối mặt. Tùy Qua bật cười lớn, nói ra:

- Em cũng ở đây a, vậy có lẽ em quen Trầm Quân Lăng sao? Cô ta là đồng bạn sinh ý của anh, cũng là bạn của anh.

- Đồng bọn sinh ý?

An Vũ Đồng dường như không quá tin tưởng.

An Vũ Đồng ăn mặc áo thể thao hơi mỏng, cũng đủ trần trụi, dường như vừa mới tập thể dục xong, dáng người thanh xuân sức sống hiện ra, nếu không cân nhắc đây là địa bàn của Trầm Quân Lăng, chỉ sợ Tùy Qua đồng học lập tức thú tính đại phát nhào qua.

Nhưng mà rất nhanh Tùy Qua trấn định lại, gần đây cũng không biết như thế nào, hình như dục vọng trong lòng càng mạnh, thậm chí có chút dấu hiệu không nén được. Đương nhiên, đối với nam nhân bình thường mà nói, sau khi trải qua tư vị trái cấm, chắc chắn sẽ có một thời gian ngắn đặc biệt trầm mê trong đó, đây là chuyện bình thường, nhưng mà Tùy Qua là người tu hành, nếu như không có định lực trên phương diện nam nữ, có thể cũng có chút vấn đề.

Đương nhiên hiện tại cũng không phải là thời điểm giải quyết vấn đề.

Nghe thấy Tùy Qua nói thế, Trầm Quân Lăng cũng xuất hiện, nhìn An Vũ Đồng nói:

- An An, tôi giới thiệu một chút, vị này chính là Tùy Qua...

- Không cần giới thiệu, chúng tôi quen nhau.

Tùy Qua vội vàng nói, tuy không biết Trầm Quân Lăng trong hồ lô bán thuốc gì, nhưng mà nàng có cảm giác nếu nói tiếp, nhất định sẽ có bẩy rập gì đó, còn không bằng thoải mái đi thừa nhận.

- Quân Lăng, đây là bạn gái An Vũ Đồng của anh, chắc em cũng quen a?

- Bạn gái của anh?

Trầm Quân Lăng hơi kinh ngạc nói:

- Không thể nào, em nói hàng xóm mỹ nữ hôm qua mới quen, tại sao trong nháy mắt là bạn gái của anh. Xem ra anh rất có duyên với nữ nhân đấy!

Tùy Qua không biết Trầm Quân Lăng nói mang theo bao nhiêu phần là thật, nhìn An Vũ Đồng nói ra:

- An An, em vừa tới sao?

Nếu như không phải vì An Vũ Đồng đã không phải là nữ đồng, Tùy Qua cũng không cho rằng hai nàng chơi trò mập mờ gì đó. Dù sao hai nữ nhân xinh đẹp ở cạnh nhau ai cũng có cảm giác quỷ dị.

- Cùng luyện yô-ga mà thôi.

An Vũ Đồng cười nói:

- Thật không nghĩ tới, yô-ga của Quân Lăng lợi hại như vậy, hơn nữa dáng người rất đẹp, thật không hỗ là đông đại tá hoa.

- Ai, không được, cũng sắp tốt nghiệp rồi, danh tiếng hoa hậu giảng đường không phải cho cô thì cho ai.

Trầm Quân Lăng nói ra:

- Tùy Qua, đứng trước mặt hai hoa hậu giảng đường, anh có cảm giác như thế nào?

- Anh cảm giác anh rất xứng.

Tùy Qua tiến lên một bước đứng giữa hai người.

- Đi chết!

Trầm Quân Lăng cùng An Vũ Đồng hai người trăm miệng một lời nói, vô cùng ăn ý.

Loại tràng cảnh này vô cùng quỷ dị, trong lòng Tùy Qua càng suy nghĩ nếu có một ngày Trầm Quân Lăng cũng thành nữ nhân của hắn, An Vũ Đồng cùng Trầm Quân Lăng còn có thể hài hòa đứng giữa hắn hai không?

Suy nghĩ này vừa hiện ra trong lòng của hắn, đôi bàn tay trắng muốt của Trầm Quân Lăng cùng An Vũ Đồng hai người lúc này đánh tới.

Thân ảnh Tùy Qua lóe lên, hắn ngồi lên ghế sa ***, nói:

- Quân Lăng, hiện tại nói chính sự đi.

- Chính sự? Úc, anh nói là chuyện phường thị sao?

Trầm Quân Lăng cũng ngồi xuống, nói:

- Ngay ở đỉnh Nhạn Thương Sơn giao giới giữa tỉnh Minh Hải và tỉnh Hà Tây, thời gian là mười ngày sau, cũng là một ngày sau khi xây xong.

- Phường thị gì vậy? Các người đang nói cái gì?

An Vũ Đồng nghi ngờ nói.

Tùy Qua đồng học từ trước đến nay không lừa gạt nữ nhân của mình, vì vậy giải thích:

- Phường thị, chính là đi chợ. Nhưng mà đây chính là chợ của người tu hành mà thôi.

- Ah, vậy nhất định rất náo nhiệt ah!

An Vũ Đồng tung tăng như chim sẻ nói:

- Em cũng muốn đi xem.

- Náo nhiệt là rất náo nhiệt, nhưng cũng rất nguy hiểm.

Trầm Quân Lăng nói ra:

- Chợ của người tu hành không tuân theo quy tắc thế tục và luật pháp, cũng không phải có giữ gìn trật tự đô thị quản hạt, cho nên rời khỏi phường thị thì chuyện giết người cướp của xảy ra thường xuyên.

- Khủng bố như vậy!

An Vũ Đồng cả kinh le lưỡi.

- Vì cái gì ở hiện trường phường thị không có chuyện giết người cướp của?

Tùy Qua hỏi, hắn đúng là trấn định. Dù sao, hắn cũng đã sớm hiểu thế giới của người tu hành chính là thế giới lực lượng chí thượng, tất cả quy tắc dựa vào thực lực mà định ra.

- Bởi vì ở hiện trường của phường thị có người duy trì trật tự, có rất ít người dám đi khiêu chiến quyền uy của người duy trì phường thị.

Trầm Quân Lăng nói ra.

- Anh có nghĩ tới người duy trì trật tự sau lưng phường thị là ai không?

- Chẳng lẽ là ‘ Hành Hội ’?

- Đúng rồi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Như vậy hiện tại anh còn suy nghĩ phải đi tới phường thị hay không?

- Đi, vì cái gì không đi?

Tùy Qua nói:

- Anh có ý định đi phường thị ‘ đào bảo ’ đấy.

- Vậy thì tốt. Nếu như muốn đi thì tới lúc đó tôi mang đi.

Trầm Quân Lăng sau đó đứng lên nói:

- Em đi làm đồ uồng, hai người các nói chuyện đi.

- Này... Quân Lăng, tôi về trước, hai người nói chính sự đi, hai người nói đi.

An Vũ Đồng đứng dậy cáo từ.

Trầm Quân Lăng cũng không giữ lại, mở cửa tiễn An Vũ Đồng ra ngoài.

An Vũ Đồng vừa rời khỏi, Trầm Quân Lăng dùng ánh mắt thẩm vấn phạm nhân nhìn qua Tùy Qua, miệng nam mô, bụng một bồ dao găm nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.