Oanh!
Bàn tay màu vàng vỗ thẳng vào thân thể Tùy Qua, thân hình của hắn lắc lư không ngừng, cảm giác chẳng khác gì bị ngọn núi lớn đập trúng, toàn
thân mệt rã rời, nhưng bằng vào Mộc Hoàng cương khí hộ thân của Tùy Qua, cũng vẫn có thể miễn cưỡng chống cự, nhưng ngoại trừ lực lượng khổng lỗ ra, chữ "Vạn" cũng ẩn chứa tinh thần lực quỷ dị, trong khoảnh khắc xâm
nhập vào trong thế giới tinh thần của Tùy Qua, làm cho hắn sinh ra ảo
giác:
Cảnh vật trước mắt đột nhiên biến mất, trời đất bao la chỉ có một chữ
"Vạn" cực lớn đứng sừng sững giữa thiên địa, phóng thích ra kim quang
vạn đạo, mang theo uy nghiêm và thần thánh khôn cùng, làm cho Tùy Qua
không nhịn được quỳ lạy. Nhưng mà Tùy Qua hôm nay tinh thần lực cũng vô
cùng cường hãn, lập tức biết rõ lão trọc này vô cùng nham hiểm, vội vàng thu nhiếp tinh thần, quát to:
- Ta là mộc hoàng, quân lâm thiên địa, sao khả năng bị phật môn chân ngôn của ngươi chấn trụ, phật ngăn giết phật! Phá cho ta!
Lực lượng tinh thần của Tùy Qua ngưng tụ thành hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, lập tức phóng xuất uy nghiêm vô cùng, là hoàng giả quân lâm
thiên hạ, viễn cổ Thánh Đế áo giáp, há có thể là người của phật môn so
sánh được, hào quang của chữ vạn bị áp chế, so với Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp quả thật chẳng khác gì đom đớm so sánh với ánh trăng.
Lập tức, ảo giác phá vỡ.
Nhưng tình cảnh của Tùy Qua cũng không lạc quan, thân hình của hắn nhanh chóng rơi xuống, hao phí không ít nguyên khí mới hoàn toàn hóa giải
được Bồ Đề Thủ, trong lòng nghĩ Nguyên Anh kỳ lão quái vật quả nhiên vô
cùng lợi hại, thủ đoạn cũng nhiều, suýt nữa chống đỡ không nổi.
Nhưng mà Tùy Qua cũng không biết trong lòng của lão trọc này cũng vô
cùng khiếp sợ. Bởi vì lão trọc này xem ra tuy kim điêu này thần tuấn,
hơn nữa đã có thể nói chuyện, nhưng có lẽ không có kết thành yêu đan,
nếu không có thể hóa thành thân người. Cho nên hắn có ý định thu Tùy Qua làm tọa kỵ, cũng hiển lộ thân phận tôn quý của hắn, ai ngờ hắn đánh ra
một chiêu Bồ Đề Thủ này lại không làm gì được kim điêu, hơn nữa không có bị thương gì cả, đối với một Nguyên Anh kỳ lão quái vật mà nói, đây quả thật là vô cùng nhục nhã.
Nhưng mà đối với lão trọc này mà nói, hắn càng kiên định bắt và thu phục Tùy Qua làm tọa kỵ.
Tùy Qua ổn định thân hình sau đó không dám bay lên cao, hắn xuyên qua
những sơn cốc này, bay trong rừng rậm, tránh bị trúng Bồ Đề Thủ của lão
trọc. Đồng thời Tùy Qua không ngừng dùng tinh thần lực điều tra bốn
phía, hy vọng tìm được một thành phố lớn, có thể cho hắn thong dong
thoát thân.
Cảnh giới thân thể Tùy Qua tuy còn là Kết Đan sơ kỳ, nhưng mà tinh thần
lực của hắn vượt xa cảnh giới, cho dù là người tu hành Kết Đan hậu kỳ,
tinh thần lực cũng chưa chắc mạnh như hắn, cho nên tinh thần lực mở ra,
không ngừng kéo dài cả ngàn dặm.
Nhưng mà chuyện không ngờ xảy ra.
Tùy Qua còn chưa phát hiện được thành phố nào cả, lại phát hiện một đạo thần niệm vô cùng cường hoành hiện ra.
Tuy chỉ chạm qua một chút, nhưng mà Tùy Qua đã biết rõ vị trí đại khái
của đối phương, cũng biết kẻ này cũng là cường giả Kết Đan Kỳ. Vì vậy
trong lòng Tùy Qua suy nghĩ thật nhanh, hắn định giá họa gian đông!
Tùy Qua lập tức lao tới chỗ có đạo thần niệm kia.
Chỉ cần người nọ hơi kiềm chế lão trọc này một chút, Tùy Qua đã có thể có cơ hội thoát thân.
Lúc này hắn đang trốn chết, đương nhiên Tùy Qua đã phi hành toàn lực tới chỗ đó, nhưng mà thời gian qua một lát Tùy Qua đi tới chỗ "Lãnh địa"
của chủ nhân thần niệm này, hiện tại chỉ cần dẫn kẻ này hiện thân giằng
co với lão trọc này một lát, Tùy Qua có thể thoát thân.
Nhưng mà tình huống cò thuận lợi hơn so với tưởng tượng của Tùy Qua,
không đợi Tùy Qua dẫn lão già trọc này tới chỗ người đó, "Người" kia lại chủ động hiện thân.
Tùy Qua chỉ thấy người này đầu râu đen, ở trần, trên người đầy lông
ngực, đại hán này cầm một thanh búa dài còn hung hãn hơn cả Trương Phi,
người này nhảy ra khỏi núi rừng, hư ảnh kim đan tỏa sáng, lăng không
chém vào lão trọc sau lưng Tùy Qua.
Ầm ầm!
Tiếng nổ đùng đùng vang vọng, thân hình cường tráng của đại hán này lui
ra xa, nhưng mà khí tức bưu hãn trên người của hắn không giảm đi nửa
phần, không sợ lão trọc, quát:
- Lão già phật tông kia, ngươi dám đuổi giết người Thánh tộc trước mặt Băng Sơn đại vương, quả thực chán sống rồi mà!
Thánh tộc?
Tùy Qua vốn định trực tiếp chuồn đi, nhưng mà nghe khẩu khí này của đại
hán, dường như nghiễm nhiên xem hắn là "Người một nhà" . Vì vậy Tùy Qua
quyết định tạm thời lưu lại, yên lặng theo dõi kỳ biến, thuận tiện kiểm
tra ngọn nguồn của đại hán này.
- Hừ!
Lão trọc quát:
- Đều là yêu nghiệt mà thôi! Bổn tọa mặc kệ Băng Sơn đại vương của
ngươi có địa vị gì, nhưng mà Ưng Yêu này cũng không phải yêu thú Yêu Đan kỳ, nhìn thế nào mà nói người của Thánh tộc các ngươi.
Giọng của lão trọc này vang vọng, nhưng mà rõ ràng kiêng kị với Băng Sơn đại vương. Băng Sơn đại vương, Tùy Qua hiểu ra đó là một yêu quái,
nhưng mà cũng xem như yêu quái "Giảng nghĩa khí", cho nên nhìn thấy Tùy
Qua "Ưng Yêu" bị người ta đuổi giết, bắt đi làm tọa kỵ, rõ ràng hiện
thân xuất đầu thay cho Tùy Qua.
- Nói bậy! Ngươi lão con lừa trọc!
Tính tình của Băng Sơn đại vương quả nhiên là nóng nảy, trực tiếp giận dữ hét:
- Lão con lừa trọc! Vị huynh đệ Yêu tộc này có thể ngăn cản Bồ Đề Thủ
của ngươi mà không tổn hao gì, vậy có tư cách làm người của Thánh tộc
chúng ta! Lão con lừa trọc, ngươi muốn tìm tọa kỵ, có bản lĩnh tìm lão tử này, lão tử chiến với ngươi mấy trăm hiệp! Nhưng mà, ngươi nên cẩn thận kẻo phật anh của ngươi bị ta nuốt! Mẹ kiếp, tranh thủ thời gian
cút ngay cho ta! Bằng không ta gọi huynh đệ khác tới, sinh sinh xé rách
lão già phật tông ngươi.
Lão già sát khí đại thịnh, nhưng mà hắn nhìn ra tu vị của Băng Sơn đại
vương đã là Yêu Đan hậu kỳ, hơn nữa sức chiến đấu kinh người, nếu như
"Ưng Yêu" bên cạnh hiệp trợ, đừng nói giết chết Băng Sơn đại vương, cho
dù thủ thắng hết sức. Huống chi Băng Sơn đại vương là Yêu Tông yêu
nghiệt, có lai lịch lớn, dưới tình huống không thể miểu sát đối phương,
hắn không muốn bị yêu tộc trả thù.
- Hùng yêu! Hôm nay ta tạm thời tha cho các ngươi một con ngựa, cho các
ngươi một cơ hội sống, đây là phật môn có đức hiếu sinh...
- Lăn mẹ ngươi đi!
Băng Sơn đại vương quát:
- Tin hay không lão tử hiện tại gọi huynh đệ tới liên thủ vây công ngươi?
- Nghiệt súc! Ngày sau lại lấy mạng nhỏ của các ngươi.
Giọng của lão trọc từ xa truyền tới, bóng người đã sớm biến mất không thấy gì nữa.
Tùy Qua lăng không nhìn qua Băng Sơn đại vương nói ra:
- Đa tạ huynh đệ thi ân viện thủ, xin hỏi anh hùng cao tính đại danh?
Bất kể nói thế nào, Tùy Qua quyết định trước tiên tâng bốc đối phương là "Anh hùng", sau đó lôi kéo làm quen.
- Hắc!
Băng Sơn đại vương vui vẻ, nói: