Y Tiên Thiểu

Chương 660: Chương 660: Hấp dẫn trí mạng.




- Đáng chết!

Biến hóa này làm An Vũ Đồng có chút bối rối, trong lòng thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ bổn cô nương lại tư xuân sao?

Nếu chỉ là động tình thì cũng không có gì.

Nàng cầm tạp chí lên xem, muốn tự giải quyết, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh mỹ nữ trong tạp chí đột nhiên cảm thấy không còn chút cảm giác động tình, không cách nào tiến vào trạng thái.

- Đáng chết! Tại sao lại như vậy!

An Vũ Đồng không cách nào tự đạt tới đỉnh, tức giận ném tạp chí trong tay, sau đó bước ra khỏi bồn tắm, muốn đi lấy quyển tạp chí khác. Lúc này nàng chợt nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông cơ bắp trong tạp chí, khuôn mặt đột nhiên chợt nóng lên.

- Gặp quỷ!

An Vũ Đồng không nhịn được chửi nhỏ một câu, nhưng khát vọng nội tâm cùng bản năng không còn cách nào đè nén.

Dục vọng bạo phát từ thân thể, càng không cách nào ức chế.

Tác dụng của Huyền Âm Trấp là làm cho người sử dụng chuyển hóa thành Huyền Âm Thể. Huyền Âm, chính là cực âm, thuần âm. Theo Tùy Qua xem ra mặc dù Lam Lan là nữ đồng tính, nhưng “dương khí” không nồng, bởi vì Huyền Âm Trấp đem thân thể chuyển biến thành Huyền Âm Thể, tác dụng sản sinh sẽ không mãnh liệt, hơn nữa giúp nàng càng thêm xinh đẹp, tăng cường mị lực nữ tính. Nhưng Tùy Qua không hề nghĩ tới An Vũ Đồng lại uống Huyền Âm Trấp, còn một lần uống cạn sạch.

Có câu nói bệnh nặng hạ thuốc mãnh liệt, nhưng tác dụng cũng vô cùng mãnh liệt.

Theo Tùy Qua xem ra, Lam Lan chỉ bệnh nhẹ, mà An Vũ Đồng bị bệnh nặng.

Nếu bị bệnh nặng, dùng nhiều Huyền Âm Trấp, phản ứng sẽ càng thêm mãnh liệt.

Khi dược tính của Huyền Âm Trấp toàn diện phát huy, An Vũ Đồng từ một nữ đồng tính cực kỳ chán ghét đàn ông bắt đầu chuyển biến thể chất, loại chuyển biến này cực lớn, sản sinh tác dụng cũng phi thường cường liệt.

An Vũ Đồng mặc dù có vấn đề tâm lý, nhưng bản năng vẫn là nữ tính, đã bị áp chế thật nhiều năm, hiện tại vì tác dụng của Huyền Âm Trấp làm bản năng của nàng bạo phát đi ra, thật giống như núi lửa bùng cháy, căn bản không thể ngăn cản, không thể kháng cự!

Sau một lát trong phòng tắm không ngừng vang lên tiếng rên rỉ.

Ban đầu chỉ là tiếng rên nhỏ, rốt cục biến thành lớn mật mà cuồng dã, giống như đã hoàn toàn không thể nào khống chế.

Đột nhiên An Vũ Đồng vung tay hất ngã toàn bộ tạp chí trên giá sách nhỏ trong phòng tắm.

Dục vọng không chiếm được phát tiết, nàng trở nên dị thường nóng nảy!

Lúc này nàng giống như hoàn toàn mất đi lý trí, thân thể trần trụi, khuôn mặt đỏ bừng như than lửa.

Có lẽ nhiệt độ trong phòng tắm quá cao, quá nghẹt thở…

An Vũ Đồng nghĩ thầm, cảm thấy mình nên đi ra ngoài thoáng khí vẫn tốt hơn.

Vì thế còn được chút lý trí, An Vũ Đồng trần trụi đi ra phòng tắm, dù sao trong nhà cũng không có người nào, cả Lam Lan cũng đi vắng.

Nhưng vừa ra khỏi phòng tắm, bị cơn gió thổi tới, thân thể càng thêm mẫn cảm, khát vọng được phát tiết cháy bừng mãnh liệt.

- Xong rồi! Xong rồi! Thật mắc cỡ chết người!

An Vũ Đồng liều mạng sờ soạng thân thể, nhưng đã không còn tác dụng, căn bản không cách ngăn cản dục vọng tràn ra.

Tại sao lại như vậy?

Trong lòng nàng vừa thẹn vừa kinh ngạc, trước kia nàng cũng từng có xúc động, nhưng không mãnh liệt như hôm nay, không cách nào ngăn cản.

Nhưng tình huống này còn chưa đáng sợ nhất.

Đáng sợ nhất chính là nàng cảm giác được mình đang khát vọng làm tình, trở thành đàn bà chân chính, muốn cùng đàn ông làm chuyện đó.

Loại cảm giác này làm cho nàng cảm thấy không thể thừa nhận.

An Vũ Đồng không thể ở mãi trong phòng khách, đành phải quay về phòng ngủ của mình.

Nàng cho rằng nếu chỉ nhìn tạp chí cũng vô dụng, vậy chỉ cần mở ra một đoạn phim internet kích thích, như vậy có thể phát tiết “tà hỏa” ra ngoài, như vậy hẳn là có thể giải quyết được vấn đề.

Cho nên nàng vẫn trần trụi xông vào trong phòng ngủ của mình.

Nhưng nàng lập tức phát hiện không thích hợp…

Trên giường của nàng có người đang ngồi!

An Vũ Đồng lập tức mở đèn.

Nhưng nàng lại lập tức tắt đèn, bởi vì phát hiện mình không mảnh vải che thân.

Nhưng trong khoảnh khắc đèn sáng lên, nàng thấy rõ ràng trên giường là người đàn ông nàng ghét nhất – Tùy Qua!

Đáng chết!

An Vũ Đồng kéo mền che lên người, cả giận quát:

- Tùy Qua…tên sắc lang kia, anh trốn trong phòng tôi làm gì?

Nhưng thanh âm của nàng có chút uyển chuyển, không giống như đang mắng người mà đang rên rỉ.

Nghe được thanh âm của mình, trong lòng An Vũ Đồng lại rung động.

Nhưng Tùy Qua không chút phản ứng.

Lúc này tinh thần lực của Tùy Qua hoàn toàn lạc trong tinh không, không thể trở lại thân thể, chỉ có thể thê thảm chờ đợi tiêu vong.

- Nói chuyện với anh đó, Tùy Qua!

An Vũ Đồng tức giận mắng, nhưng vẫn không thấm vào đâu, Tùy Qua giống như không có chút phản ứng.

Mặt khác chứng kiến Tùy Qua ngồi ngay ngắn trên giường của nàng, An Vũ Đồng cảm giác mình hẳn phải thật giận dữ, muốn giết hắn, nhưng trên thực tế việc nàng muốn làm bây giờ không ngờ chính là đem Tùy Qua hung hăng đẩy gục, sau đó tận tình “chà đạp” hắn!

- Tại sao mình có ý tưởng biến thái như thế?

Trong lòng An Vũ Đồng giật mình, bị ý tưởng thình lình này làm hoảng sợ.

Mặt khác trạng huống hiện tại của Tùy Qua có chút làm cho nàng khó hiểu, nàng dùng ngón tay chọc chọc vào mặt hắn, phát hiện hắn không chút động tĩnh, sau đó nàng lại chọc chọc dưới nách hắn, thấy hắn vẫn không có phản ứng, lúc này nàng mới cảm thấy thật cổ quái, lại dùng ngón tay dò xét dưới mũi hắn, hình như vẫn còn hơi thở.

- Tùy Qua!

An Vũ Đồng vừa thẹn vừa giận quát;

- Còn không cút nhanh xuống giường cho tôi!

Nhưng hiện tại mặc dù thân thể Tùy Qua ở nơi này, nhưng tâm thần ở ngoài tinh không, cho dù nàng gọi phá cổ họng cũng không tác dụng gì.

- Anh là…sắc lang! Anh chơi xấu trên giường tôi để làm chi?

An Vũ Đồng vừa thẹn vừa giận, nếu không phải vì cần dùng tay nắm chặt mền che thân thể, chỉ sợ nàng đã sớm kéo hắn xuống giường, hoặc một cước đá văng hắn xuống dưới.

Nhưng Tùy Qua vẫn mắt điếc tai ngơ.

An Vũ Đồng rốt cục không còn nhẫn nhịn được nữa, quan trọng nhất là thân thể nàng không chịu đựng nổi, nàng bức thiết cần tìm một chỗ phát tiết dục vọng.

- Anh…cút xuống dưới cho tôi!

An Vũ Đồng phẫn nộ quát, nhưng bởi vì bản năng thân thể phản ứng, một tiếng gầm mang theo tiếng nức nở, nếu có đàn ông khác ở đây chỉ sợ nghe xong lời này đã chảy máu mũi.

Nhưng Tùy Qua vẫn không có phản ứng.

An Vũ Đồng cực kỳ tức giận, rốt cục bất chấp hết thảy, đưa tay kéo quần áo Tùy Qua muốn lôi hắn xuống giường.

Ba! Ba!

Dưới tình thế cấp bách, nàng không kéo được hắn xuống giường, ngược lại còn kéo đứt nút áo của hắn.

Vừa kéo đứt nút áo, liền lộ ra vùng ngực cường tráng rắn chắc.

- Đây là nam nhân vị sao? Lại dễ ngửi như thế?

An Vũ Đồng đột nhiên toát ra ý nghĩ này.

Bởi vì Tùy Qua đã đạt tới cảnh giới tiên thiên kỳ đỉnh phong, gân cốt khí quan đều trải qua rèn luyện, từng dùng qua thật nhiều linh thảo nên thân thể không hề có chút hương vị khó ngửi nào, khó trách An Vũ Đồng có ý nghĩ như thế.

- An Vũ Đồng, cô thật sự bị tư xuân hay sao!

Ánh mắt An Vũ Đồng đột nhiên dừng lại trên thân Tùy Qua, hoàn toàn bị hấp dẫn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.