Y Tiên Thiểu

Chương 613: Chương 613: Khuôn mặt tâm ma của Đường Vũ Khê.




- Ta biết ngươi không thích.

Tùy Qua nói:

- Cho nên ta mới dẫn ngươi tới đây.

- Ngươi. . . Có ý gì?

Đường Vũ Khê nói.

- Ngươi biết ta có ý gì.

Tùy Qua nói, đá mở cửa xe:

- Ma đầu, ngươi tự cút ra khỏi thân thể Vũ Khê, hay là chờ ta đánh cho ngươi hồn phi phách tán!

- Ha ha!

Ma đầu bên trong thân thể Đường Vũ Khê đột nhiên cười to mấy tiếng, sau đó lạnh lùng nói:

- Ta vất vả lắm mới chiếm cứ được thân thể này, ngươi cho rằng ta có thể dễ dàng nhường lại như vậy sao? Hừ! Huống chi, người tu hành loài người các ngươi, chỉ giống như heo nuôi của chúng ta mà thôi, mặc cho chúng ta xâm lược. Hừ, ngươi lại còn mạnh miệng, muốn ta hồn phi phách tán!

-Cứ thử xem.

Tùy Qua cười lạnh nói, đưa tay chộp về phía ma đầu.

Ma đầu này biết thực lực của bản thân và Tùy Qua xê xích khá xa, đương nhiên sẽ không liều mạng, cả người giống như cá trạch, luồn ra khỏi cửa sổ xe, sau đó lui về phía sau, thân pháp cực kỳ linh hoạt.

- Muốn chạy cũng không được!

Tùy Qua triển khai Thiên Biến Bắt Trùng Thủ, cả cánh tay giống như đột nhiên dài ra, thoáng cái túm lấy cánh tay ma đầu, sau đó độ Tiên Thiên chân khí vào, nhất thời phong bế huyệt đạo trên người ma đầu.

Cho dù tâm ma này giảo hoạt cỡ nào, cuối cùng vẫn không cách nào đền bù được chênh lệch cảnh giới.

Lúc này, Tùy Qua đã điều chỉnh nhiệt độ trong kho đông lạnh xuống mức thấp nhất, sau đi tới chỗ ma đầu, nói:

- Ma đầu, đây là ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!

- Hừ!

Ma đầu hừ lạnh nói:

- Nếu bàn về tu vi, ta đương nhiên không bằng ngươi. Nhưng, nếu ngươi muốn đối phó ta, cũng muôn vàn khó khăn. Trừ phi, ngươi phá hủy thân thể này. Nhưng, ngươi có thể sao? Chủ nhân cỗ thân thể này có tình cảm thắm thiết với ngươi. Nếu không phải vì điểm này, làm sao ta có thể dễ dàng lấy được quyền khống chế thân thể này. Thật ra, bản thân ta hi vọng tinh thần lực của ngươi tiến vào thân thể của nàng, sau đó cứu nàng, như vậy ta có thể thoải mái bóp nát thần trí của ngươi thành mảnh nhỏ, để cho ngươi biết ta chân chính cường đại như thế nào!

- Vậy sao?

Tùy Qua bình thản nói:

- Ta lập tức sẽ tới nhận thức.

- Ngay cả cảnh giới Tỏa Hồn ngươi cũng không đạt tới, ngay cả tư cách giao thủ với ta cũng không có!

Ma đầu khinh thường nói.

- Không đạt tới cảnh giới Tỏa Hồn, nhưng vẫn có thể giết chết ngươi!

Tùy Qua tự tin nói, sau đó đặt thân thể Đường Vũ Khê lên mặt băng:

- Vũ Khê, em chờ một lát, anh sẽ giết chết ma đầu kia rất nhanh, lấy lại thân thể cho em.

- Cuồng vọng!

Ma đầu hừ lạnh nói:

- Tới đây!

Tùy Qua nắm chặt tay Đường Vũ Khê, tụ tập toàn bộ tinh thần lực, xông vào trong thân thể Đường Vũ Khê.

Trong nháy mắt toàn bộ tinh thần lực rời khỏi thân thể, Tùy Qua chỉ cảm thấy toàn thân bay bổng, giống như có một loại cảm giác linh hồn rời khỏi cơ thể, thậm chí hắn vẫn có thể “nhìn” thấy chính hắn. Nhưng, lúc này Tùy Qua không có thời gian rảnh rỗi đi nhận thức những cảm giác này, lần này vì “chữa bệnh” cho Đường Vũ Khê, Tùy Qua mới mạo hiểm tụ tập tinh thần lực của mình, rời khỏi thân thể, xông vào thế giới tinh thần của Đường Vũ Khê.

Đối với một người chưa đạt tới cảnh giới Tỏa Hồn mà nói, loại tinh thần lực rời khỏi thân thể này, là vô cùng nguy hiểm, thậm chí có thể nói là rất hung hiểm. Cảnh giới Tỏa Hồn, muốn khóa “hồn phách” của đối thủ, đầu tiên phải tiến hành khóa tinh thần lực của mình, đối với người tu hành mà nói, tinh thần lực thật ra chính là hồn phách của người, người không đạt tới cảnh giới Tỏa Hồn, không chỉ không khóa được hồn phách đối thủ, cũng không khóa được mình. Một khi tinh thần lực rời khỏi thân thể, rất dễ dàng chịu trọng thương, biến thành ngu ngốc.

Dùng tinh thần lực tác chiến trong thế giới tinh thần của người khác và tác chiến trong thế giới tinh thần của mình, đây tuyệt đối là hai chuyện khác nhau!

Lần trước Tùy Qua và Lý Nghệ Cơ giao thủ, nếu như “chiến trường” đổi lại là bên trong thế giới tinh thần của Lý Nghệ Cơ, Tùy Qua căn bản cũng không có cách nào thủ thắng.

Nhưng, hiện tại tinh thần lực của Tùy Qua đã mạnh hơn trước rất nhiều rồi.

- Đây chính là thế giới tinh thần của Vũ Khê?

Khi tinh thần lực của Tùy Qua xông vào trong thân thể Đường Vũ Khê, nhất thời nhìn thấy sa mạc mênh mông bát ngát.

Phía trên sa mạc, thậm chí có chín mặt trời!

Mặc dù đây là thế giới tinh thần, không gian hư vô, nhưng Tùy Qua vẫn cảm giác cực nóng không chịu nổi, tựa hồ thân thể giống như sắp bị thiêu cháy.

- Ma đầu, xem ra ngươi rất ghét khí tức âm hàn.

Tùy Qua thấp giọng nói, giống như đang lẩm bẩm tự nói, nhưng hắn biết ma đầu sẽ nghe thấy :

- Đáng tiếc, bất luận ngươi có làm thế giới tinh thần của Vũ Khê nóng bức như thế nào, cũng không cải biến được nhiệt độ dưới mười mấy độ bên ngoài. Ta nghĩ, hiện tại ngươi nhất định còn phải hao phí tinh thần, chống đỡ lạnh lẻo bên ngoài.

- Ngươi không sợ cô ta chết rét sao?

- Nếu ta đã làm như vậy, dĩ nhiên không lo lắng điểm này.

Tùy Qua nói.

- Thật không ngờ, ngươi lại có can đảm tới đây đấu với ta.

Ma đầu lạnh lùng nói:

- Nhưng, con đường tu hành của ngươi cũng tới hồi kết rồi. Sát!

Nhất thời trong sa mạc xuất hiện một cơn lốc, cát vàng tràn ngập khắp nơi, giống như một đạo hoàng long, lao về phía Tùy Qua, muốn cắn nuốt hắn!

Thần quang năm màu! Hào quang thiên đạo!

Tinh thần lực của Tùy Qua, tựa hồ theo thói quen tụ tập thành kiếm quang năm màu, chém tới hoàng long phong bạo kia.

Vù! Vù! Vù

Kiếm quang năm màu của Khổng Bạch Huyên, vô cùng chắc chắn, còn mang theo kiếm ý vô cùng sắc bén.

Trên chiến trường va chạm tinh thần lực, ý chí, ý niệm mới là mấu chốt chiến thắng.

Bão cát hoàng long cắn nuốt thiên địa, nhưng không cách nào cắn nuốt kiếm quang năm màu vô cùng hung ác này.

Hơn nữa, dưới kiếm ý mạnh nhất trong thiên địa, bão cát hoàng long chợt bắt đầu suy yếu. . .

- Làm sao có thể!

Trong bão cát, truyền tới một tiếng hô tức giận.

- Tất cả đều có thể! Giết chết ngươi không phải thần thoại!

Tùy Qua cuồng ngạo nói, tiếp tục thúc dục kiếm ý.

Nhưng lúc này, bão cát đầy trời đột nhiên biến mất.

Sa mạc mênh mông bát ngát cũng biến mất.

Tùy Qua phát hiện mình đột nhiên ở trong một gian phòng rộng lớn, trong phòng rất sáng, vách tường xung quanh tựa hồ cũng là sắt cứng , không gì phá nổi.

- Ma đầu kia, lại giở trò gì đây!

Tùy Qua thầm nghĩ, nhưng cũng có chút kinh ngạc với thủ đoạn của ma đầu này, trong chốc lát ma đầu này lại dùng tinh thần lực chế tạo ra một thế giới khác, thủ đoạn này, ngay cả Tùy Qua cũng không thể làm được.

- Tùy Qua, ngươi muốn biết bộ mặt thật sự của ta sao?

Trong gian phòng, truyền đến thanh âm của tâm ma.

Kỳ lạ là thanh âm này rất quen.

- Làm sao, không muốn tiếp tục giấu đầu lòi đuôi nữa sao?

Tùy Qua cười lạnh nói:

- Vậy thì sớm lăn ra đây chịu chết đi!

-Ngươi xuống tay được không?

Sau đó trong gian phòng dần hiện ra một bóng người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.