Y Tiên Thiểu

Chương 1520: Chương 1520: Kỵ binh đột khởi. (1)




Địa Ngục Yêu Cơ cầm đầu của khủng bố kỵ sĩ, lại hướng Tùy Qua bái lạy, khiến cho hắn có cảm giác được sủng ái mà lo sợ. Địa Ngục Yêu Cơ lại tự nguyện trở thành nữ phó của hắn, đây chính là chuyện tốt không tưởng được ah.

Ngay cả Hải Sắt Vi cũng trợn mắt há hốc mồm, trong lòng tràn ra cảm xúc dũng mãnh nói không nên lời, khẽ hừ một tiếng:

- Hừ! Mỹ nữ có độc!

- Chúc mừng lão đệ!

Thanh âm Tang Thiên vang lên, hắn cùng Trúc Vấn Quân vừa xử lý xong khe không gian, vừa đi tới thì nhìn thấy Địa Ngục Yêu Cơ bái lạy, cho dù là Tang Thiên cũng phải hâm mộ vận đào hoa của tiểu tử Tùy Qua kia.

- Chúc mừng sư phụ, nhưng nếu để các vị sư nương hay biết – có chút phiền phức đâu.

Trúc Vấn Quân thấp giọng nói.

- Ta có biện pháp nào.

Tùy Qua ra vẻ buồn rầu:

- Ta căn bản không nghĩ tới loại chuyện này, là nàng tự nguyện thôi.

- Dạ, chủ nhân, là tôi tự nguyện.

Địa Ngục Yêu Cơ cung kính nói:

- Bởi vì chủ nhân đã ban cho tôi ân sủng, còn đưa cho tôi chiến lợi phẩm cường đại. Cho nên dựa theo tập tục của chúng tôi, từ nay về sau Dương Cơ là cơ thiếp của chủ nhân.

- Tên của ngươi là Dương Cơ? Quả nhiên là gái tây.

Tùy Qua nói:

- Được rồi, ý tứ của ngươi ta hiểu được. Nhưng ta cho ngươi ân sủng khi nào, mà chiến lợi phẩm gì?

- Chủ nhân cấp quần áo cho tôi, chính là ân sủng. Địa Ngục Yêu Cơ chúng tôi từ trong Liệt Diễm Trì sinh ra không có quần áo, cũng không thể mặc quần áo, bởi vì trên người chúng tôi luôn có Địa Ngục Chi Hỏa vờn quanh, chỉ có cường giả tuyệt đối mới có thể cho quần áo, mà chủ nhân chính là cường giả như vậy. Mà đầu của khủng bố kỵ sĩ chính là chủ nhân ban chiến lợi phẩm cho tôi.

- Đó là chính ngươi yêu cầu.

Tùy Qua uốn nắn nói.

- Phải, bởi vì tôi muốn trở thành cơ thiếp của chủ nhân.

Địa Ngục Yêu Cơ có chút giảo hoạt nói, nhưng lại mang theo một ít khờ dại.

- Sư phụ, thoạt nhìn nàng không giống như một nữ nhân xấu xa.

Trúc Vấn Quân thấp giọng nói:

- Ngài có thể suy nghĩ lại.

Trên thực tế Tùy Qua đang suy nghĩ, nhưng hắn suy nghĩ không phải vấn đề thu hay không thu, mà làm sao “qua được” cửa ải, bên Khổng Bạch Huyên nhất định không vấn đề gì, bởi vì nàng hoàn toàn không cần tranh đua tình cảm, nhưng Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng thật không dễ nói chuyện như thế. Nhưng Tùy Qua nghĩ lại, rất nhanh đã hạ quyết tâm: hắn quyết định tạm thời không chạm tới Dương Cơ là được, dù sao là nàng tự nguyện trở thành cơ thiếp, nếu các nàng muốn trách tội, cũng không thể trách bản thân hắn “mị lực quá lớn” đi. Huống chi “gái tây” đưa tới cửa không cần, nếu để cho cầm thú khác nát bét, chẳng lẽ không phải là tội lớn hay sao nha?

- Tốt lắm, sau này ngươi tạm thời đi theo ta.

Tùy Qua nghiêm trang nói, cũng không thể làm cho người ta nhìn ra được nội tâm mờ ám của hắn. Huống chi lưu Dương Cơ bên người, hắn có thể tìm hiểu sâu sắc hơn về tình huống thế giới địa ngục.

- Vấn Quân, đưa mọi người đến xem khe không gian đi.

Tùy Qua khôi phục tinh thần, nhìn Trúc Vấn Quân nói.

- Huynh đệ, cầu cậu một việc.

Lúc này Tang Thiên chợt dùng thần niệm thỉnh cầu, giống như có việc thật nghiêm trọng.

- Tang lão đại, chúng ta chính là huynh đệ, có chuyện còn cần dùng từ “cầu” nghiêm trọng như vậy hay sao?

Tùy Qua nói.

- Việc này…

Tang Thiên tựa hồ có chút khó thể mở miệng:

- Chính là chuyện vừa rồi. Cậu cũng biết tôi suýt nữa bị Địa Ngục Yêu Cơ của cậu mê hoặc, hơn nữa hoàn toàn không khống chế được, định lực thật kém, nếu không phải cậu ngăn cẳn tôi đã trúng chiêu.

- Phải đó.

Tùy Qua nói:

- Tuy rằng Dương Cơ mỵ công siêu phàm, nhưng Tang lão đại thật có chút thất thố đâu, với tu vi của anh hẳn là không đến mức kém như vậy mới đúng.

- Lão đệ, đừng nói nữa.

Tang Thiên nín bặt một chút, mới nói:

- Vấn đề chân chính là vì đại ca cậu đây còn là xử nam!

Hì hì!

Tùy Qua nghe xong lời này, không nhịn được phì cười, nhìn thấy Trúc Vấn Quân khó hiểu nhìn mình, Tùy Qua mới dùng thần niệm nói tiếp:

- Khó trách, việc này có thể lý giải. Nhưng mà Tang lão đại, anh cũng thật là, rõ ràng là nhân vật anh hùng, vì sao lại làm hòa thượng, tội gì chứ?

- Không phải vì lo công tác sao, nào có thời gian tán gái, huống chi với tính nết của tôi, làm gì có cô gái thích.

Tang Thiên tự giễu nói.

- Chưa chắc.

Tùy Qua nói:

- Theo tôi được biết, đã có người thích anh, hơn nữa còn là siêu cấp mỹ nữ.

- Thật hay giả đây?

Tang Thiên tựa hồ không tin.

- Ách…bỏ đi, loại chuyện này tự anh đi thể hội.

Tùy Qua ra vẻ thần bí:

- Nhưng tuy rằng tôi có thể giữ bí mật, nhưng người của Vinh Diệu quân đoàn chưa chắc giúp anh, có lẽ bọn hắn còn rất vui giúp anh tuyên truyền đâu.

- Lão đệ, đây chính là chuyện tôi cần cầu cậu giúp, nhờ cậu giúp tôi thu phục bọn hắn.

- Không phải vì việc này mà anh muốn tôi giết người diệt khẩu chứ?

Tùy Qua cố ý giả vờ hồ đồ.

- Tiểu tử…cậu biết tôi không phải ý tứ này.

Tang Thiên buồn bực nói:

- Tóm lại, cậu nhất định phải giúp tôi thu phục.

- Thử xem sao.

Trúc Vấn Quân đã đưa Tùy Qua cùng mọi người đi tới mục đích, những người còn lại của Vinh Diệu quân đoàn ở bên ngoài đề phòng.

Hiện giờ toàn bộ ngục giam đã biến thành hoang tàn, nhưng dấu vết khe không gian vẫn thật rõ ràng, bố trí nhìn thật rõ rệt. Nguyên lai bên dưới ngục giam từng có một mật thất tồn tại, mà sàn mật thất đều dùng pháp bảo cổ xưa bày trận, bên trong khắc lên phù văn tôn giáo phương Tây thần bí, Tùy Qua hoàn toàn không hiểu, nhưng Trúc Vấn Quân hiểu cách cấu tạo trận pháp, đại khái vì trình độ trận pháp của nàng đã đạt tới cảnh giới cấp tông sư, đã hoàn toàn thông suốt.

- Những mảnh đá này…

Hải Sắt Vi tựa hồ nhận ra được những tấm đá kia, nàng dùng tay vuốt lên, nói tiếp:

- Đúng vậy, đây là do quân đồng minh từng đào móc ra được trong mấy trại tập trung ở nước Đức sau thế chiến thứ hai, nghe đồn những tấm đá này từng bị nguyền rủa, không nghĩ tới được dời qua nơi này.

- Có gì mà không tưởng được.

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Dùng đầu ngón chân cũng biết đây nhất định là nhóm tiên phong dân chủ của các vị làm ra. Những tấm đá này không phải bị nguyền rủa, chỉ chuyên môn dùng hấp thu oán niệm, tội ác, tàn bạo, sau đó dùng làm chìa khóa khai thông thế giới địa ngục. Vấn Quân, ta nói đúng hay không?

- Sư phụ nói rất đúng.

Trúc Vấn Quân gật đầu nói:

- Mở ra thông đạo trận pháp cần nguyên khí cùng lực lượng phản nghịch khổng lồ, khe không gian thông hướng địa ngục không dễ mở ra như vậy, cho nên cần hấp thu đầy đủ lực lương phản đối, hơn nữa đợi thời gian thích hợp mới mở ra. Tỷ như ở thế chiến thứ hai, thời cơ vẫn chưa chín muồi, bởi vì không gian bích chướng còn dầy, dù mở ra khe không gian cũng không duy trì được bao lâu, không để cho bao nhiêu sinh vật qua được nơi này.

- Khó trách ở phòng thí nghiệm Naxi ngày trước chỉ thấy một ít sinh vật địa ngục cấp thấp.

Hải Sắt Vi như có suy nghĩ nói:

- Ta thật sự không nghĩ tới, những chính trị gia thật dơ bẩn như vậy, đem tội ác bảo tồn, hơn nữa còn cố gắng lợi dụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.