Y Tiên Thiểu

Chương 1262: Chương 1262: Nghiễm Tích Lương.




Vì thế bị cảm giác gấp gáp này kích thích, Tùy Qua quyết định tiếp tục gia tăng “khai hoang”, mở rộng lãnh thổ quốc gia của mình.

Khi tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào Hồng Mông Thạch, tiểu Ngân Trùng vội vàng chạy đến, nịnh nọt:

- Chúc mừng lão đại rốt cục tiến vào nghịch đan cảnh, từ nay về sau thiên hạ vô địch!

- Thiên hạ vô địch? Mệt ngươi nghĩ ra được.

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Ngươi vỗ mông ngựa đã quá rồi!

- Lão đại phi thường dũng mãnh, ngay cả hóa thần kỳ cũng có thể chém giết, đương nhiên là thiên hạ vô địch!

Tiểu Ngân Trùng ha ha cười nói.

- Ngươi không phải đã bước vào nghịch đan cảnh đó sao?

Tùy Qua hỏi.

- Đây đều nhờ phúc của lão đại, ta cùng Ảnh Phong đều bước vào nghịch đan cảnh.

Tiểu Ngân Trùng đáp.

Ảnh Phong gật đầu:

- Khi chủ nhân độ kiếp đã chỉnh ra động tĩnh lớn như vậy, ta cùng tiểu Ngân Trùng ở một bên quan sát, hiểu được thâm hậu, hơn nữa chúng ta không giống như chủ nhân, đột phá cảnh giới bị thiên địa quy luật hạn chế, tự nhiên thoải mái đột phá một tầng này. Nhưng tuy rằng chủ nhân đột phá cảnh giới bị thiên địa pháp tắc hạn chế, nhưng sau khi đột phá lực lượng không cách nào so sánh nổi, con đường tu hành ngày sau của chủ nhân không thể hạn lượng, dù có phi thăng đứng hàng tiên ban khẳng định cũng không phải tiểu thần tiên bình thường, nhất định phải là đại la kim tiên ah.

Nghe xong lời này của Ảnh Phong, Tùy Qua không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn cùng tiểu Ngân Trùng đều kinh ngạc nhìn Ảnh Phong.

- Sao vậy? Chẳng lẽ ta nói sai gì sao?

Ảnh Phong khó hiểu hỏi.

Tùy Qua thở dài nói:

- Ta vốn tưởng rằng công phu nịnh nọt của tiểu Ngân Trung đã rất không tệ, không tưởng được thật sự còn có người mạnh hơn, công phu nịnh nọt của Ảnh Phong ngươi cũng rất giỏi ah.

- Phải đó, khiến cho ta thật sự cam bái hạ phong.

Tiểu Ngân Trùng ở một bên trêu ghẹo nói.

Ảnh Phong có chút ngượng ngùng:

- Chủ nhân, lời của ta đều là sự thật, tuyệt đối không phải nịnh nọt. Tiểu Ngân Trùng, ngươi nói có phải hay không, với thiên phú tu hành của chủ nhân, bạch nhật phi thăng khẳng định không phải việc khó.

- Đó là nhất định.

Tiểu Ngân Trùng nghiêm trang nói:

- Nếu lão đại còn không thể phi thăng, thế giới này cũng không còn ai làm được, không ai xứng phi thăng tiên giới. Với thiên phú tu hành cùng cảnh giới tu hành của lão đại, không dám nói sau này không có ai, ta xem hình như cũng chưa từng có ai.

- Được rồi, được rồi, hai người các ngươi chỉ biết nịnh hót.

Tùy Qua thu liễm tươi cười, thay đổi biểu tình nghiêm túc:

- Nói chuyện chính sự. Tiểu Ngân Trùng, trên vai của ngươi phải có thêm trách nhiệm.

- Lão đại, lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi muốn thăng quan cho ta sao?

Tiểu Ngân Trùng cười nói.

- Nghiêm túc một chút!

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Không phải đang nói giỡn với ngươi đâu, hiện tại không gian Hồng Mông Thạch của chúng ta còn cần tiếp tục mở rộng ranh giới, hiện tại ta muốn ngươi làm một việc chính là mở một ranh giới thật lớn cho Thần Thảo tông chúng ta!

- Lão đại, lời này của ngươi tuy rằng rất có khí phách, nhưng ngươi cũng phải suy nghĩ tình huống thực tế đi. Không gian của Hồng Mông Thạch vô cùng vô tận, ngươi muốn ta mở một khối ranh giới lớn, rốt cục là lớn bao nhiêu, ngươi thật sự muốn mệt chết ta sao…

Tiểu Ngân Trùng kêu khổ.

- Ngươi đừng kêu khổ với ta.

Tùy Qua nói:

- Ta biết suy nghĩ của tiểu tử ngươi, chỉ là muốn dựa vào ta thu hoạch càng nhiều ưu đãi, suy nghĩ của ngươi ta hiểu được.

- Hắc…lão đại, vậy lần này ngươi tính toán cho ta thứ tốt gì đây?

Tiểu Ngân Trùng thăm dò hỏi:

- Có phải lại có đan dược nghịch thiên gì muốn cho ta nếm thử?

- Còn tốt hơn đan dược.

Tùy Qua đưa tay trảo tới, bắt một nguyên anh ma nhân tới trước mặt:

- Đây là nguyên anh ma nhân. Hiện tại nó là của ngươi.

- Cái gì? Lão đại, ngươi để cho ta trực tiếp hấp thu luyện hóa nguyên anh?

Tiểu Ngân Trùng được sủng ái mà lo sợ hỏi han.

- Trực tiếp cắn nuốt luyện hóa? Ta sợ khẩu vị của ngươi không tốt như vậy đâu.

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Nói thật ra lấy bản lĩnh của ngươi, thật sự có thể trực tiếp cắn nuốt luyện hóa nguyên anh?

- Hắc, lão đại, ngươi đừng xem thường ta, cũng đừng xem thường năng lực tiêu hóa của ta. Ta đã nói với ngươi, tiểu Ngân Trùng ta am hiểu nhất là ăn uống. Không qua tâm là vật gì, chỉ cần ăn vào trong bụng ta đều có thể tiêu hóa rụng. Nhiều lắm là cần thời gian. Đừng nhìn nguyên anh lợi hại, chỉ cần vào bụng của ta là không đường chạy thoát.

Về phần nguyên anh, với tu vi kết đan trung kỳ của hắn hiện tại, muốn luyện hóa hấp thu thân thể hắn cũng không khả năng, bởi vì thân thể của tiểu tử này trên căn bản rất khó bị nguyên anh đoạt xá, chỉ nói điểm này đã làm cho hắn hoàn toàn dựng ở thế bất bại. Nhưng với tu vi của hắn, muốn hoàn toàn luyện hóa nguyên anh vẫn cần thật nhiều thời gian.

- Ta sẽ giúp ngươi luyện hóa.

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:

- Nếu không chờ chính ngươi luyện hóa không biết tới bao giờ.

Nói xong thần niệm vừa động, tinh thần lực của Tùy Qua lập tức chấn nhiếp nguyên anh, hoàn toàn trấn áp, sau đó để tiểu Ngân Trùng cắn nuốt.

- Ta đã hạn chế đại bộ phận lực lượng của nguyên anh, ngươi muốn luyện hóa sẽ dễ dàng hơn. Nhưng chuyện làm việc ngươi phải siêng năng tranh thủ cho ta.

Tùy Qua dặn dò.

- Lão đại, ngươi yên tâm…

- Đừng nói cho qua.

Tùy Qua nghiêm túc nói:

- Tiểu Ngân Trùng, ta biết ngươi thích trộm gian mánh lới, cho nên trước kia ta cũng không để ý, nhưng bây giờ ngươi phải nhớ kỹ, tình huống hiện tại đã khác. Nói lời thật lòng, tính mạng bản thân cùng gia đình của lão đại ngươi đều cùng một nhịp thở với ngươi. Ngươi khai hoang ít một mẫu linh điền, có lẽ sẽ khiến cho lão đại phải lâm vào vạn kiếp bất phục.

- Lão đại, không nghiêm trọng như vậy đi, ngươi…ngươi đừng làm ta sợ ah! Lá gan của ta nhỏ lắm đâu.

Tiểu Ngân Trùng vội vàng nói.

Nhìn dáng vẻ khẩn trương của hắn, thật không giống như đang giả vờ.

Tùy Qua nói tiếp:

- Lão đại không phải đang nói giỡn với ngươi. Ngươi đừng xem hiện tại lão đại đạt tới kim đan đại viên mãn, nhưng ngươi cũng nên biết nguyên khí bùng nổ khổng lồ bậc nào, lão đại đánh ra một quyền, đã tiêu hao mất một phần trăm nguyên khí của Hồng Mông Thạch đó.

- Như vậy muốn nói, đánh ra một trăm quyền, lão đại sẽ hao tổn hết sạch nguyên khí của Hồng Mông Thạch!

Tiểu Ngân Trùng tuy thích lười biếng, nhưng không ngu ngốc, ngược lại còn tinh khôn, bởi vậy rất nhanh liền ý thức được vấn đề.

- Hiện tại ngươi đã hiểu rõ sao?

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Cho nên tính mạng của lão đại ngươi cùng một nhịp thở với ngươi. Đừng nhìn thấy ba trăm sáu mươi viên kim đan của lão đại khi bùng nổ thật phong cách, nhưng vật này cần phải có đủ nguyên khí chống đỡ mới được. Cho nên ngươi khai khẩn càng nhiều linh điền, Ảnh Phong gieo trồng càng nhiều mầm móng linh thảo đi vào, ta có được càng nhiều tiền vốn nguyên khí. Nếu không ta đánh xong trăm quyền, linh thảo trong Hồng Mông Thạch cũng nghỉ cơm, chẳng phải được không bù nổi mất.

- Lão đại, ngươi thành khẩn giải thích với ta, ta hiện tại đã hiểu được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.