Y Tiên Thiểu

Chương 1082: Chương 1082: Nhị bảo hợp nhất.




Nhưng làm cho Tùy Qua càng cảm thấy giật mình chính là Hồng Mông Thụ lại có thể hấp thu hồng mông tử khí!

Hồng mông tử khí là loại chân khí kỳ quái nhất mà Tùy Qua gặp được, có được thật nhiều diệu dụng. Nhưng Tùy Qua chưa từng nhìn thấy qua có đồ vật gì đó có thể hấp thu cùng luyện hóa hồng mông tử khí.

Hồng Mông Thụ là ngoại lệ duy nhất.

Khi Tùy Qua chứng kiến Hồng Mông Thụ bắt đầu hấp thu hồng mông tử khí, hắn bỗng nhiên ý thức được tên gọi Hồng Mông Thụ đúng là danh xứng với thực, bởi vì đây là loại linh thảo duy nhất có thể hấp thu hồng mông tử khí.

Một tia hồng mông tử khí quanh quẩn khắp bốn phía lá cây Hồng Mông Thụ, sau đó bị hút vào.

Tuy rằng chỉ là một tia, nhưng Tùy Qua rõ ràng cảm giác được tốc độ sinh trưởng của Hồng Mông Thụ chợt nhanh hơn.

Tia hồng mông tử khí cất chứa nguyên khí còn nhiều hơn một giọt Vạn Niên Ngọc Tủy gấp trăm ngàn lần.

Đừng xem Tùy Qua là chủ nhân của Hồng Mông Thạch, nhưng chính bản thân hắn chỉ có thể sử dụng nhưng không thể luyện hóa hấp thu được hồng mông tử khí.

Hồng Mông Thụ quả nhiên phi thường tà môn.

Nhưng hồng mông tử khí lại nhiều vô cùng vô tận, Tùy Qua cũng bỏ mặc cho Hồng Mông Thụ đi hấp thu, đối với hắn mà nói Hồng Mông Thụ lớn càng nhanh thì hắn đạt được ưu đãi càng nhiều.

Mặt khác hắn còn có một ý tưởng vô cùng can đảm, chính là đem Hồng Mông Thụ luyện hóa thành bổn mạng pháp bảo thứ hai của hắn.

Đối với Tùy Qua mà nói, luyện hóa Hồng Mông Thụ căn bản không thành vấn đề, bởi vì hắn là người sáng tạo, sẽ không bị nó cắn ngược lại. Mặt khác Tùy Qua còn có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ thêm vào, Mộc Hoàng cương khí vô cùng thuần túy, có thể khiến cho Hồng Mông Thụ sản sinh cảm giác thân cận.

Tùy Qua đoán không sai, khi tinh thần lực của hắn quay về thân thể, liền chuyển Hồng Mông Thụ đi ra, sau đó cho nó dung nhập vào trong đan điền của hắn. Cả quá trình luyện hóa vốn nên phi thường hung hiểm, lúc trước Trúc Vấn Quân luyện hóa Tử Lôi Kiếm Trúc cũng hao phí không ít thời gian cùng tinh lực. Nhưng làm cho Tùy Qua thật không ngờ chính là khi hắn “luyện hóa” Hồng Mông Thụ lại phi thường dễ dàng, thậm chí không hao phí bao nhiêu thời gian thì Hồng Mông Thụ đã trực tiếp sát nhập vào trong đan điền của hắn.

Cả quá trình thật sự là thuận lợi, thuận lợi tới mức bản thân Tùy Qua cũng không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng gốc cây non nho nhỏ trong đan điền lại chân chính tồn tại, nói cho Tùy Qua biết hết thảy chuyện này không phải là ảo tưởng.

Đem Hồng Mông Thụ luyện hóa thành bổn mạng pháp bảo chỉ là bước tính toán đầu tiên. Tùy Qua còn có ý định dung hợp cả hai bổn mạng pháp bảo cùng nhau. Ý nghĩ này là do Trúc Vấn Quân nhắc nhở hắn.

Ý niệm tu hành của Thần Thảo tông chính là nhập thảo mộc mà đắc đạo, hiện tại Tùy Qua cần làm chính là tìm lại ý niệm này.

Khi Hồng Mông Thụ trở thành bổn mạng pháp bảo thứ hai, Tùy Qua thúc giục nó cắm rễ trên Hồng Mông Thạch. Hắn chỉ muốn dung hòa hai kiện pháp bảo mà không phải luyện hóa thành một kiện, chỉ là muốn đem chúng thông hiểu lẫn nhau mà thôi.

Theo Tùy Qua xem ra, vô luận Hồng Mông Thạch thần bí bao nhiêu nhưng nó vẫn là tảng đá, là mặt đất.

Mà Hồng Mông Thụ cho dù là thiên thảo, nhưng nó vẫn là thảo mộc, nếu là thảo mộc đương nhiên có thể cắm rễ trên mặt đất.

Theo tinh thần lực thao tác, rễ cây Hồng Mông Thụ bắt đầu chậm rãi bao vây Hồng Mông Thạch, sau đó dần dần đâm vào bản thể của Hồng Mông Thạch.

Lúc này phù văn thần bí trên Hồng Mông Thạch bắt đầu phát sáng lên.

Ánh sáng thông qua rễ cây Hồng Mông Thụ luôn lan tràn tới thân cây, sau đó trên thân cây, lá cây bắt đầu hiện ra phù văn phi thường thần bí.

Hai bên dung hòa phi thường thuận lợi, Tùy Qua rõ ràng cảm giác được rễ cây Hồng Mông Thụ đã bắt đầu thẩm thấu vào không gian của Hồng Mông Thạch. Chất liệu của Hồng Mông Thạch vô cùng kỳ lạ, vốn không có gì có thể xâm nhập, nhưng nó lại không bài xích rễ cây Hồng Mông Thụ đâm vào.

Nhìn thấy tình huống này, trong lòng Tùy Qua không khỏi mừng rỡ.

Đối với hắn mà nói đây là thử nghiệm, hẳn là xem như một lần trải qua thuận lợi nhất.

Khi Hồng Mông Thụ cùng Hồng Mông Thạch hợp nhất, trong lòng Tùy Qua tuôn ra một loại cảm giác thật kỳ lạ, hắn cảm thấy kinh mạch toàn thân tựa hồ dung thành một thể cùng Hồng Mông Thụ với Hồng Mông Thạch.

Bởi vì sự tồn tại của Hồng Mông Thụ, lần này Tùy Qua chân chính xuyên suốt Hồng Mông Thạch hoàn toàn.

Nhập thảo mộc mà đắc đạo.

Lúc này Tùy Qua càng thêm thể hội được hàm ý của câu nói này.

Lúc này Hồng Mông Thụ chỉ là một gốc cây non mà thôi, muốn đạt tới ý tưởng của Tùy Qua, tự nhiên càng cần thật nhiều Vạn Niên Ngọc Tủy cùng linh vũ bồi dưỡng, hơn nữa rễ cây Hồng Mông Thụ cũng không ngừng hấp thu hồng mông tử khí, chuyển hóa thành nguyên khí bản thân, nhanh chóng gia tăng sinh trưởng.

Hoàn thành xong dung hòa, tinh thần lực của Tùy Qua quay về trong Hồng Mông Thạch.

Tuy rằng Hồng Mông Thụ cắm rễ trong Hồng Mông Thạch, nhưng không gian bên trong cũng không xuất hiện biến hóa, nội bộ vẫn phi thường củng cố, xem ra cả hai dung hòa thật chuẩn xác, phi thường hoàn toàn.

Vì chứng minh ý nghĩ của chính mình, tâm niệm Tùy Qua vừa động, Hồng Mông Thụ đã đi vào trong Hồng Mông Thạch, xuất hiện ngay trước mặt Tùy Qua, nó tựa hồ có thể thoải mái xuyên toa trong không gian của Hồng Mông Thạch.

- Lão đại, khi nào thì thần mộc mới có thể kết xuất tiên quả vậy?

Tiểu Ngân Trùng nhìn chằm chằm Hồng Mông Thụ, nhịn không được nuốt nước bọt.

- Tiểu Ngân Trùng, ngươi cũng biết đây là tiên quả, nên hiểu tiên quả không dễ dàng kết ra được. Dưới tình huống bình thường, tiên quả muốn chín đều phải trải qua mấy ngàn năm nở hoa, mấy ngàn năm thành thục, ngươi muốn ăn được tiên quả sớm như vậy, có thể sao?

- Hắc…lão đại, ta biết ngươi khẳng định có biện pháp đi?

Tiểu Ngân Trùng cười giảo hoạt:

- Lão đại ngươi có thể rút ngắn thời gian kết tiên quả, hắc, việc này ta biết được.

- Cho dù có thể rút ngắn, nhưng cũng phải chờ khi Hồng Mông Thụ trưởng thành mới được chứ.

Tùy Qua nói:

- Ngươi xem, hiện tại nó chỉ là một gốc cây non mà thôi, làm sao có thể kết quả nhanh như vậy.

Nghe Tùy Qua nói vậy, trên mặt tiểu Ngân Trùng hiện lên vẻ thất vọng:

- Ai, đúng là như vậy, xem ra là phải đợi thôi.

- Đương nhiên, thứ tốt chân chính đâu thể nào dễ dàng lấy được như thế.

Tùy Qua cười cười nói.

- Ai, xem ra con trùng nhỏ như ta đúng là mạng lao khổ!

Tiểu Ngân Trùng không thấy được chỗ tốt gì, đành hậm hực bỏ đi làm việc.

Trúc Vấn Quân nhìn Hồng Mông Thụ, than thở:

- Sư phụ thật sự lợi hại, lại có thể đem hai pháp bảo khác nhau dung hợp thành một. Hai đồ vật này bất cứ ai được một, đều cao hứng phát điên, tiền đồ vô lượng. Mà sư phụ không chỉ chiếm được chí bảo, còn có thể dung hòa thành một thể.

- Chỉ là có chút vận khí hơn so với người khác mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.