- Đáng thương nhất là tôi
nha, thiệt thòi tôi vừa gặp đã yêu cô ta, cô ta lại dẫn tôi tới đây tìm
chết. Ai, thiệt thòi tôi có ý định tặng nhẫn cho cô ta, không thể ngờ đi bàn tình cảm với trâu, còn không bằng ném trong nước...
- Ném vào trong nước thì quá đáng tiếc.
Tùy Qua nói:
- Thật sự là không có tiền đồ, cái gọi là trong năm bước có cỏ thơm, vì
một ả đàn bà lòng dạ rắn rết mà thương tâm như vậy, có đáng sao?
- Đúng vậy.
Đột nhiên Đặng Hạc nhìn qua phía Lưu Tư Na, dường như nói rất chân thành thiết tha.
- Lưu tiểu thư, là ánh mắt của tôi vừa rồi thô bỉ, vừa ý nữ nhân lòng dạ rắn rết, tôi cảm thấy cô rất nho nhã -- tính toán, không đề cập tới cô
ta. Lưu tiểu thư, có lẽ đây là thời khắc sinh tử cuối cùng của chúng ta, cô nguyện ý tiếp nhận yêu thương của tôi không?
Tùy Qua phát hiện, Đặng Hạc thằng này nhìn như người thô kệch, nhưng mà
thủ đoạn lừa gạt nữ nhân thì không ít, lời gì cũng nói được, Lưu Tư Na
làm sao có thể không đáp ứng, hơn nữa còn bị nhẫn Hồng Bảo Thạch lôi kéo ánh mắt, vì vậy Lưu Tư Na nặng nề gật đầu.
Đặng Hạc tên này rất phối hợp đeo nhẫn lên ngón tay Lưu Tư Na.
Nhưng vào lúc này trên đá ngầm trong đám người có tiếng thét chói tai.
Rất nhanh, càng có nhiều tiếng thét chói tai vang lên.
- Quỷ, có quỷ nước!
Có người chỉ vào mặt nước bên cạnh đá ngầm nói ra.
Kỳ thật cho dù người nọ không sợ hãi hô lên, người khác cũng đã nhìn thấy.
Bởi vì bốn phía quanh đá ngầm này có không ít quỷ nước.
Nhưng mà đám quỷ nước này khí thế không phải là u hồn, mà là tâm ma
chiếm cứ thân thể nhân loại, những ma vật này mặc áo dài trắng, cho nên
nhìn qua rất giống quỷ nước.
Những ma vật này chậm rãi xuất hiện trong nước nửa người của chúng lộ ra khỏi mặt nước, thần sắc đều cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt như băng giá,
chúng nhìn qua đám người trên đá ngầm giống như quái vật tàn khốc quan
sát con mồi.
- Các ngươi muốn làm gì vậy?
Đám người trên đá ngầm rốt cục có một người động thân ra, người này nhìn qua có bộ dáng sinh viên, vô cùng nhiệt huyết.
Nhưng mà người này vừa đứng lên, lập tức đã bị một ma vật lăng không điểm một ngón, hắn bất tỉnh.
Những người còn lại lập tức câm như hến.
- Bọn chúng như thế nào... Lợi hại như vậy?
Lưu Tư Na lại bắt đầu hoảng sợ.
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Đặng Hạc dùng chân khí ngưng âm hỏi Tùy Qua. Đặng Hạc cũng không phải sợ đám ma vật này, mà là không biết kế tiếp nên làm như thế nào, nếu như
là người khác, gặp được loại chuyện này sẽ lao lên giết sạch đám ma vật, nhưng mà Đặng Hạc biết rõ chuyện này quá quái dị, bởi vậy không dám
hành động thiếu suy nghĩ.
- Chờ một chút.
Tùy Qua tỉnh táo nói:
- Nếu là tế tự, trừ tế phẩm ra, đương nhiên sẽ có tế ti. Những ‘ quỷ
nước ’ này chỉ là tiểu quỷ mà thôi, quả quyết không phải tế ti chân
chính, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Tùy Qua suy đoán không có sai, những "Quỷ nước" này chỉ vây quanh đá
ngầm, cũng không lập tức động thủ với người trên đá ngầm, qua một hồi
nhìn thấy nữ tử trung niên xuất hiện trên mặt nước, đám "Quỷ nước" bốn
phía cực kỳ cung kính. Nữ tử trung niên tóc tai bù xù, có tu vị Kết Đan
hậu kỳ, tới mức độ nào đó mà nói xem như nhân vật lợi hại. Nhưng mà Tùy
Qua ở trong Mộng Thủy Cốc gặp được quá nhiều ma vật, cho nên không thèm
quan tâm.
Tuy đoán ra nữ tử trung niên này có khả năng là tế ti, nhưng mà Tùy Qua
không lập tức động thủ, vẫn yên lặng theo dõi kỳ biến, ý định làm rõ xem đám ma vật này định làm cái gì.
Sau khi nữ tử trung niên xuất hiện, đám quỷ nước bốn phía nghiêm trang,
sau đó nữ tử trung niên ngâm xướng kỳ lạ, giống như đang chiêu hồn, đám
quỷ nước cũng phát ra các loại âm thanh chiêu hồn.
Thời điểm này Tùy Qua cảm giác được oán niệm dưới chân của mình càng
nồng đậm, hơn nữa những oán niệm này bắt đầu xâm nhập vào người, dẫn
động nhân thể phẫn nộ, cừu hận, oán độc, khiến người ta luống cuống,
điên cuồng...
Trên đá ngầm này trừ Tùy Qua cùng Đặng Hạc ra, những người còn lại đều
bị ảnh hưởng, bắt đầu trở nên điên cuồng, giống như có thâm thù đại hận
với nhau, bắt đầu điên cuồng uốn éo đánh nhau, nếu như không ngăn lại sẽ giết nhau tới chết, chỉ còn lại người cuối cùng.
- Hồng Mông tử khí, thu!
Tùy Qua không thể không ra tay, tuy hắn muốn tiếp tục yên lặng theo dõi
kỳ biến, nhưng mà cũng không thể nhìn nhiều người bị giết như vậy, cho
nên chỉ có thể dùng Hồng Mông tử khí thu thập những người bình thường và đám ma vật này vào không gian Hồng Mông thạch, ngay cả Lưu Tư Na cũng
không ngoại lệ.
- Tùy tiên sinh, anh nên sớm ra tay.
Đặng Hạc ngữ khí hơi có chút phàn nàn, đại khái là do Tùy Qua ra tay chậm.
- Nếu như không bắt được tế ti, chúng ta vẫn không có chút đầu mối nào.
Tùy Qua hừ một tiếng, nói:
- Không biết hiện tại có đánh rắn động cỏ hay không, nhưng mà tôi muốn từ trong miệng tế tư này biết tin tức.
- Bằng không, chúng ta lặn xuống nước xem đi?
Đặng Hạc đề nghị.
- Tính toán, dưới nước mặt chỉ sợ không yên ổn.
Tùy Qua lắc đầu, tao ngọ trong Mộng Thủy Cốc vẫn hiện ra mồn một, hơn
nữa trước đó đám "Quỷ nước" từ dưới nước chui ra, Tùy Qua cũng không
muốn đụng với hang ổ của chúng.
Việc cấp bách chính là nhanh chóng thẩm vấn tế tự, tìm ra manh mối
Tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào Hồng Mông thạch, nhìn thấy nữ tế ti đang giãy dụa, nói:
- Không nên uổng phí tâm cơ, nơi này là không gian pháp bảo của ta, ngươi căn bản không có khả năng đi ra.
- Hừ! Chỉ là tu sĩ nhân loại chơi đùa âm mưu!
Nữ tế ti phun mắng một tiếng, lại không để ý tới Tùy Qua khích lệ giới, tiếp tục giãy giụa.
- Đừng tưởng rằng ngươi có tu vị Kết Đan hậu kỳ là có thể ở trước mặt ta hung hăng càn quấy.
Tùy Qua nói:
- Ở trước mặt ta, ngươi chẳng khác gì con sâu cái kiến. Cho nên, ngươi tốt nhất đừng chọc giận ta.
- Phóng...
Nữ tế ti đại khái là muốn mắng Tùy Qua nói láo, chỉ là còn chưa có nói
xong, đột nhiên cảm giác được tinh thần lực uy áp cường đại áp thẳng vào người của nó, tuy nó là tâm ma, mà còn là tâm ma Kết Đan hậu kỳ, tinh
thần lực cường đại hơn xa tu sĩ nhân loại, nhưng mà Tùy Qua tu hành
Thiên Tinh Tâm Công tầng thứ bảy, thật sự là đom đóm với ánh trăng, lập
tức cảm giác được thế giới tinh thần sắp bị Tùy Qua đè nát.
Cảm thấy tinh thần lực không đủ, Tùy Qua tâm niệm khẽ động, trực tiếp
gọi thiên kiếp thần lôi lôi đình chi hải tới đây, cho thiên kiếp thần
lôi hủy thiên diệt địa bao quanh nữ tế ti, khiến nó cảm giác uy héếp tử
vong cách nó quá gần.
- Hiện tại ngươi nên biết, ngươi nên hiểu ta nói được làm được.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Cho nên, ngươi tốt nhất là thành thật một chút, nói ra những chuyện mà ta cần biết...
- Ngươi mơ tưởng!
Nữ tế ti này đúng là miệng cứng.
- Ngươi quả nhiên là muốn chết!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, tâm niệm khẽ động, Hồng Mông tử khí cuốn hồn phách của nữ tế ti ra ngoài, nói:
- Ngươi còn muốn tìm chết sao?