Y Tiên Thiểu

Chương 837: Chương 837: Nữ nhân, ngươi là ai.




Oanh!

Chấn linh cuốc giống như có linh tính chui vào khe hở hai ma trảo của Huyền Cốt lão ma, chém thẳng vào trán của lã ma. Nhưng chấn linh cuốc chém vào hộ thể Âm Dương cương khí thì cảm giác như chém vào chăn bông, có cảm giác hữu khí vô lực. Nhưng mà chấn linh cuốc có lực lượng phù văn xâm nhập, rốt cuộc Âm Dương cương khí cũng bị "Chấn" xuất hiện vết rách, một chút hàn quang đâm vào trán của Huyền Cốt lão ma.

Một đạo huyết quang hiện ra.

Tùy Qua thầm kêu một tiếng đáng tiếc. Tuy đã dùng toàn lực, nhưng vẫn nhưng chỉ khiến lão ma bị thương ngoài da mà thôi.

NGAO!

Huyền Cốt lão ma phát ra tiếng gào thét như dã thú, tuy một cuốc vừa rồi tuy không có thể khiến hắn trọng thương, nhưng mà Huyền Cốt lão ma đường đường có tu vị Âm Dương cảnh, hắn không cách nào tiếp nhận được sự thật chiến đấu tay đôi lại ăn thiệt thòi trong tay người tu hành cấp thấp.

- Tiểu súc sanh! Ngươi chết chắc rồi! Trên trời dưới đất, không có người nào có thể cứu ngươi đâu.

Trong hai mắt Huyền Cốt lão ma bắn ra hào quang cừu hận, hắn hiện tại lâm vào trạng thái điên cuồng, đầu đầy râu tóc dựng thẳng lên, sau đó hắn giơ tay chụp lấy Vạn Quỷ Phiên trên đầu, lập tức cầm mấy tiểu sinh linh trong tay qua.

- Tiểu súc sanh, ngươi dám làm ta bị thương! Ta sẽ dùng những tiện chủng này huyết tế cho Vạn Quỷ Phiên a!

- Dừng tay --

Tùy Qua hét lớn một tiếng, tròng mắt như nứt ra. Hắn biết rõ Huyền Cốt lão ma là muốn dùng sinh hồn những trẻ mới sinh này huyết tế Vạn Quỷ Phiên, khiến nó khôi phục uy lực nhanh chóng, sau đó lão quỷ này tự nhiên sẽ thúc dục Vạn Quỷ Phiên để đối phó hắn, Huyền Cốt lão ma hiển nhiên biết rõ muốn tay không tấc sắc đối kháng Tùy Qua "Người cuốc hợp nhất" hiển nhiên không thực tế. Cho nên Huyền Cốt lão ma cũng muốn thúc dục bổn mạng pháp bảo đối phó Tùy Qua.

- Úc? Tiểu súc sanh, ngươi có từ bi? Thương cảm?

Huyền Cốt lão ma cười lạnh nói:

- Như vậy ngươi quỳ xuống nhận cái chết! Ta diệt sát ngươi, thu hồn phách của ngươi, vậy thì hồn phách của những tiện chủng này vô dụng với ta, bỏ qua cho chúng cũng không phải không được.

Đương nhiên Tùy Qua sẽ không tin lời lão ma này nói, bình tĩnh nói:

- Không có khả năng.

Sau đó Tùy Qua chỉ tay lên trời thề:

- Ta là Tùy Qua thề với trời, ngày sau chắc chắn sẽ bầm thây Huyền Cốt lão ma thành vạn đoạn! Khiến linh hồn của hắn bị giày vò trọn đời.

- Tiểu súc sinh thật tốt! Ta trước diệt sát những tiện chủng này, sau đó lại giết ngươi...

Huyền Cốt lão ma hét lớn một tiếng, ma trảo vừa thu lại, giống như muốn bóp những hài nhi này thành thịt nát.

Trong mắt Tùy Qua bắn ra hào quang như lửa.

Giờ khắc này hắn khát vọng lực lượng, khát vọng cảnh giới tăng lên.

Tùy Qua chưa bao giờ khát khao lực lượng như tối nay, bởi vì hắn tận mắt thấy những tính mạng kia vẫn lạc trước mặt cảu hắn, mà hắn không có đủ tu vị chém giết lão ma này.

Bá!

Nhưng vào lúc này, một đạo kim quang lúc này chém vào Vạn Quỷ Phiên trên đầu của Huyền Cốt lão ma, một đạo thân ảnh màu trắng nhân kiếm hợp nhất giống như từ trên chín tầng trời hạ xuống, đâm vào đỉnh đầu của Huyền Cốt lão ma đỉnh, tốcđoộ còn nhanh hơn chấn linh cuốc nhiều.

- Kim Diệp Cốt Bồ Thảo! Mạn Thiên Hoa Vũ!

Sau đó "Phi kiếm" vàng nhạt hóa thành kim quang nổ tung, hóa thành kiếm cương màu vàng mạn thiên phi vũ, xinh đẹp không chút lưu tình, sắc bén không cách nào hình dung, nó giống như kiếm vũ mạn thiên hoa vũ, đâm vào toàn thân Huyền Cốt lão ma.

Dị biến đột nhiên phát sinh.

Tỏng sát na này kiếm vũ bay đầy trời, Tùy Qua đột nhiên cảm nhận được kiếm ý của Khổng Bạch Huyên..

Đúng, đây là ngũ sắc thần linh của Khổng Bạch Huyên.

Chưa từng có từ trước đến nay, kiếm ý vô kiên bất tồi.

Kiếm ý tươi đẹp trí mạng.

Mặc dù không có hào quang ngũ sắc, chiêu thức cũng không hoàn toàn khác, nhưng mà Tùy Qua sẽ không tính sai, đây là vạn đạo kiếm ý, bởi vì kiếm ý với hắn mà nói thật sự quá quen thuộc, có cảm giác khắc cốt minh tâm, loại cảm giác này không thua gì cảm ngộ chấn linh cuốc của hắn.

Trong lúc giật mình, Tùy Qua còn tưởng rằng người đến là Khổng Bạch Huyên, thế cho nên hắn thoát miệng hỏi:

- Sao ngươi tới đây?

Kiếm vũ màu vàng biến mất..

Huyền Cốt lão ma hóa thành bãi thịt nát dưới kiếm chiêu và kiếm ý này, một nữ tử một thân áo trắng không tì vết hiện ra, nàng lấy hồ lô ra thu những hài tử sơ sinh kia.

- Ta là người của Long Đằng, lão ma là đối tượng truy nã của Long Đằng, tội ác ngập trời, ta đương nhiên phải chém giết rồi.

Thì ra người tới là Lạc Thanh Liên, mà cũng không phải là Khổng Bạch Huyên.

Vừa rồi pháp bảo đuôi lông vũ không phải ngũ sắc thần linh của Khổng Bạch Huyên, mà là pháp bảo Kim Diệp Cốt Bồ Thảo của Lạc Thanh Liên.

Nhưng mà Lạc Thanh Liên trước mắt lạ lẫm lại quen thuộc, xem ra vẫn là Lạc Thanh Liên, cảm giác lại giống như là Khổng Bạch Huyên.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Tùy Qua nói ra:

- Ngươi không phải Lạc Thanh Liên, nàng không có tu vị cao như vậy..

Đúng, tu vị của Lạc Thanh Liên hẳn là Trúc Cơ sơ kỳ, mà thực lực nàng biểu thị vừa rồi là Trúc Cơ hậu kỳ, hơn nữa tu vị dường như còn thâm hậu hơn cả Huyền Cốt lão ma, hơn nữa pháp bảo và kiếm khí sắc bén hơn nhiều, trực tiếp miểu sát Huyền Cốt lão ma. Đương nhiên hắn còn có nguyên nhân khác, có thể là bởi vì Huyền Cốt lão ma bị Tùy Qua kiềm chế, cho dù tinh thần lực cùng nguyên khí cũng không thể ở trạng thái đỉnh phong.

- Sĩ biệt tam nhật (chia tay ba ngày) phải lau mắt mà nhìn. Tu vị của ngươi tăng lên Cương Khí Cảnh, vì cái gì ta không thể đột phá đến Âm Dương cảnh?

Lạc Thanh Liên vẫn lạnh nhạt như trước.

- Chẳng lẽ, ngươi không tiếp nhận được sự thật thiên phú của ta cao hơn ngươi sao?

- Không... Không phải.

Tùy Qua chỉ cảm thấy ý nghĩ hỗn loạn, nói:

- Vừa rồi ngươi tiêu diệt Huyền Cốt lão ma, đây không phải là Mạn Thiên Hoa Vũ, mà là vạn đạo kiếm ý. Ta sẽ không nhìn lầm, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, kiếm ý này la độc nhất vô nhị!

Thần sắc Lạc Thanh Liên trong mắt đầy khác thường, nhưng rất nhanh lại khôi phục thần thái như thường, nói:

- Tùy tiên sinh, ngươi tỉnh táo một chút được không? Hai người chúng ta liên thủ tiêu diệt Huyền Cốt lão ma, đây là một đại công, ta sẽ báo cao cho Tang tổ trưởng, sẽ không thiếu công lao của ngươi đâu.

(người trong giới tu luyện thường chỉ xưng ta ngươi, đạo hữu này nọ thôi, ít khi xưng hô anh em gì đó lắm )

Tùy Qua căn bản không quan tâm công lao cái gì, nhìn vào hồ lô trong tay Lạc Thanh Liên, động dung nói:

- Trong tay cô là Thất Sát Hồ Lô, là chuyện gì xảy ra?

- Thất Sát Hồ Lô?

Lạc Thanh Liên nói:

- Như thế nào, đây chỉ là pháp bảo không gian mà thôi, chẳng lẽ ta không xứng có được? Úc, ta hiểu ý ngươi rồi, ngươi là muốn hồn phách của Huyền Cốt lão ma sao? Cũng phải, hôm nay ngươi dẫn xuất Huyền Cốt lão ma, trợ ta giết hắn, ta chỉ lấy pháp bảo và đồ vật của hắn, ngươi muốn hồn phách của hắn cũng được. Xem ra ngươi có ý định hảo hảo tra tấn hồn phách của lão ma này rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.