Mà chín đầu kim lôi điện long đột nhiên biến thành ruồi bọ không đầu, trơ mắt lướt qua bên cạnh Tùy Qua.
Chỉ có một số ít người sáng suốt nhìn ra đầu của chín kim lôi điện long
đã bị Tùy Qua chém xuống, nhưng chỉ có cực ít người nhìn thấy được Tùy
Qua làm sao ra tay.
Long đầu bị chém, kim lôi điện long mất đi linh tính, tuy rằng vẫn còn
lực phá hoại thật lớn nhưng muốn giết Tùy Qua nhất định không thể nào.
Kim lôi điện quang tán loạn không ngừng oanh lên thân thể Tùy Qua, nhưng bởi trên người hắn có giáp trụ bảo hộ nên điện quang vỡ vụn căn bản
không thể mang đến nửa điểm thương tổn cho hắn.
Mặt khác làm cho Tùy Qua phấn chấn chính là giáp trụ trên người tựa hồ bắt đầu biến hóa.
Đây là bởi vì uy nghiêm của Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ bị khiêu khích,
chuẩn xác mà nói bị chân khí của Bát Bộ Thiên Long khiêu khích. Rốt cục
là do nguyên nhân gì Tùy Qua không biết, nhưng với hắn mà nói chính là
một chuyện tốt.
Tăng Hoàng một kích thất bại, lập tức xuất hiện ngay trước mặt Tùy Qua.
Tốc độ nhanh không tưởng nổi, Cửu Long Tích Trượng trong tay nện thẳng
xuống, hận phải nện đầu óc Tùy Qua vỡ toang!
- Hồng Mông Tán!
Tùy Qua thoáng chút kinh ngạc với tốc độ của Tăng Hoàng, nhưng không
chút kinh hoảng, cây cuốc trong tay biến thành một chiếc dù lớn màu xanh biếc bao phủ đỉnh đầu, một gậy của Tăng Hoàng hung hăng nện lên đại
tán, cơ hồ đem hư không đánh dập nát nhưng đại tán chỉ liên tục đung
đưa, sau đó đem lực lượng công kích hóa giải bảy tám phần.
Tăng Hoàng không nghĩ tới Tùy Qua khó đối phó như vậy, Cửu Long Tích
Trượng nhanh chóng quét ngang, ai biết Hồng Mộng Thụ càng nhanh hơn, lập tức ngăn cản một gậy quét tới.
Trong tiếng nổ vang, cành lá Hồng Mông Thụ không ngừng đung đưa như trải qua gió mưa bão táp, lại không hề sứt mẻ chút nào, bởi vì nó thông qua
phương thức ba động kỳ dị kia hóa giải cương lực của Cửu Long Tích
Trượng.
Sau một trận công kích cuồng mãnh, Tăng Hoàng đã ý thức được mình rất
khó công phá “ô dù” của Tùy Qua, cho nên lấy ra một món chí bảo phật
tông khác, chính là bảo bối có thể giúp hắn dễ dàng nghịch chuyển cục
diện!
Hiện giờ tu hành giới cũng như thế tục giới, tài nguyên phân phối không
cân đối thật nghiêm trọng, tuy rằng có thật nhiều đạo sĩ nghèo rớt mồng
tơi, nhưng cũng có không ít người giàu đến chảy mỡ. Tỷ như người của Côn Luân tông, thật nhiều người toàn thân đều trang bị tận răng, mà Tăng
Hoàng là nhân vật đại biểu cho Thiên Ngoại Phật Tông, đương nhiên không
thiếu thứ tốt, chí bảo phật tông không ít, quả thật lóa mắt người xem.
Lúc này hắn đã tế ra một món chí bảo khác, Kim Cương kinh chí thượng.
Trong truyền thuyết kinh văn Phật tông chân chính có được pháp lực vô
thượng, có thể siêu độ vong hồn địa ngục, ảnh hưởng lục đạo luân hồi.
Cho nên kinh văn Phật tông chân chính không chỉ lấy ra thuận miệng mà
niệm, còn có được pháp lực vô cùng.
Lúc này Tăng Hoàng thu lại Cửu Long Tích Trượng, trong tay hiện ra quyển kinh phật, tên là “Chí Thượng Kim Cương Kinh”. Khi hắn mở ra, cả không
trung đều bị phật quang chiếu sáng chói mắt, trong thiên địa lập tức
tràn ngập cỗ chân khí trang nghiêm, túc mục, Phạn âm từng trận, khiếp
tâm hồn người.
Vừa mở quyển kinh, Tăng Hoàng lập tức niệm lên, thanh âm có loại giác
ngộ tuyên truyền, dao động lòng người, loại cảm giác này giống như khi
Phật tổ giảng kinh mỗi một âm tiết đều tự nhiên hấp dẫn vô số người lắng nghe, thậm chí là sinh vật sinh linh đều nhận lấy kinh Phật hun đúc.
Trong khoảnh khắc khắp bốn phía Ngũ Đài sơn đều là tiếng vọng tụng kinh
của Tăng Hoàng, theo thanh âm tụng kinh của hắn, thật nhiều hòa thượng
Ngũ Đài sơn đều “phụ họa”, tiếng niệm kinh vang vọng thiên địa, cường
giả tu vi cao thâm liền vận công đối kháng, mà một ít người tu vi thấp
ánh mắt mê mang, lộ vẻ cuồng nhiệt, như bị pháp lực Kim Cương kinh làm
ảnh hưởng, đã chuẩn bị quy thuận Phật tông.
Mà lúc này uy lực của Kim Cương kinh đại bộ phận đều trùng kích về phía hắn.
Tùy Qua tinh tường cảm giác được mỗi một kinh văn niệm ra mang theo một
cỗ tinh thần lực quỷ dị muốn đánh tan tinh thần thế giới của hắn. Cho dù là hắn cũng phải thừa nhận kinh văn kia quả thật không tầm thường, nếu
không phải Thiên Tinh Tâm Công của hắn đã luyện đến tầng thứ mười, chỉ
sợ đã bị Tăng Hoàng “độ hóa”.
Tùy Qua đang định phản kích, nhưng một ý tưởng kỳ lạ chợt làm cho hắn
thay đổi chủ ý: nếu kinh văn Kim Cương kinh là chí bảo Phật tông, mang
theo lực lượng tinh thần thuần túy, vì sao không dùng nó đi kích thích
Bồ Đề viên trong Hồng Mông Thạch đây? Muốn Bồ Đề viên sinh trưởng, cần
có chí bảo Phật tông mở ra linh tính, hoặc là máu huyết cao nhân Phật
tông, hay là thi hài. Nếu Tăng Hoàng nguyện ý miễn phí “truyền đạt kinh
điển cùng giảng đạo”, vì sao hắn không tận tình lợi dụng?
Vì thế bề ngoài Tùy Qua làm ra bộ dạng thống khổ chống đỡ kinh văn,
nhưng lại âm thầm dẫn lực lượng kinh văn vào trong Hồng Mông Thạch, Hồng Mông Thạch vốn có thể hấp thu hết thảy vật chất kể cả đồ vật hư vô mờ
mịt, vì vậy thật tự nhiên hút kinh văn vào bên trong không gian, sau đó
dẫn dắt vào trong Bồ Đề viên.
Nhất thời trên Bồ Đề viên vang lên thanh âm niệm kinh thuần túy, mà Phật Bồ Đề như thực vật ngủ say cảm nhận được khí tức mùa xuân gọi về, liền
“thức tỉnh”, bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng, sau đó biến hóa thành tiên thảo.
Tăng Hoàng nhìn thấy biểu tình cực khổ chống đỡ của Tùy Qua, trong lòng cười lạnh nói:
- Mộc Hoàng cũng không gì hơn cái này! Hừ, bổn phật tử hoàn toàn độ hóa
ngươi, cho ngươi trở thành chó giữ nhà trung thành của Phật tông ta!
Đáng tiếc chính là hắn không biết mình thật vất vả tụng kinh lại biến thành thành toàn cho Tùy Qua.
Hơn nữa càng làm Tùy Qua thêm vui sướng chính là Kim Cương kinh lại ảnh
hưởng Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, nói chuẩn xác hơn là kích thích nó.
Bởi giáp trụ là chí bảo tiên giới, viễn cổ Thanh Đế chẳng những là tuyệt đại bá chủ của tu hành giới, mà tu vi cũng là cấp bậc tiên đế, tiên
phật bất đồng lưu, cho nên Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ làm sao có thể bị người trong Phật tông độ hóa. Bởi vậy thanh âm tụng kinh càng mãnh
liệt, phản ứng của giáp trụ càng mạnh mẽ, thanh sắc vân gỗ trên thân Tùy Qua bắt đầu “sinh trưởng”, dung nhập vào trong da thịt gân cốt của Tùy
Qua, đồng thời phù văn thần bí bắt đầu biến thành rõ ràng, chủ động tiến hành sắp xếp.
Vì thế Tùy Qua càng làm ra bộ dạng thống khổ, ngồi xếp bằng trên không trung, giống như đã sắp hỏng mất.
- Ha ha!
Trong lòng Tăng Hoàng cười to điên cuồng, Kim Cương kinh trong tay càng thêm sáng ngời, thanh âm niệm kinh ngày càng lớn.
Những người vây xem cuộc chiến khắp bốn phía bị tiếng niệm kinh làm ảnh
hưởng, hận muốn ra tay xử lý hòa thượng kia, miễn cho hắn dùng tiếng
niệm kinh tra tấn chính mình. Nhưng cuối cùng họ chỉ đành thối lui ra
xa, miễn bị độ hóa biến thành tay sai của người khác, vĩnh viễn mất đi
chính mình.
Oanh long!
Ngay lúc Tăng Hoàng còn đang lớn tiếng niệm kinh, đột nhiên trên hư
không truyền đến một thanh âm nổ vang thật lớn, thanh âm kia thật giống
như không trung bị nứt vỡ.