Y Tiên Thiểu

Chương 1235: Chương 1235: Quyết không thỏa hiệp.




Thần niệm quét qua, Tùy Qua đã biết rõ vị trí của Dương Sâm, sau đó trực tiếp đi tới quán rượu.

- Hắc, Hán cẩu! Đứng lại cho tao!

Tùy Qua vừa đi vài bước, lúc này bị mấy tên ác ôn xấu xa trong trấn nhỏ ngăn cản..

Một tên ác ôn huy động cây dao, nhìn Tùy Qua quát:

- Hán cẩu, mày mang tiền ra đây. Nếu không hôm nay dao màu trắng đâm vào người mày rút ra sẽ biến thành dao máu.

Tùy Qua không để ý đến người này, tiếp tục đi về phía trước.

Tên ác ôn không biết Tùy Qua lợi hại, huy đao chém vào đầu Tùy Qua, rất nhiều người chung quanh hét to lên.

Phanh!

Tràng cảnh Tùy Qua bị đâm thủng đầu đầy máu tanh không xuất hiện như suy nghĩ của mọi người, chỉ thấy tên ác ôn bị Tùy Qua đá một cước bay ra xa mười thước, sau đó nặng nề ngã trên mặt đất, tuy vẫn còn mạng nhưng mà thân thể đã bị phế.

Tên ác ôn còn lại thấy thế, biết rõ gặp được tấm sắt, lúc này nhanh chóng chạy đi.

Tùy Qua thi trienr thân pháp Súc Địa Thành Thốn, trong khoảnh khắc đã tới quán rượu có Dương Sâm.

Quán rượu.

Cho dù là đô thị phồn hoa hay là thị trấn thâm sơn cùng cốc, nó là nơi phải có.

Quán rượu ở trấn Sư Tuyền này tuy không lớn, mặt tiền cửa hiệu cũng rất cổ xưa, nhưng mà sinh ý không tệ, bên trong có rất nhiều tửu quỷ.

Tùy Qua đi vào quán rượu, ánh mắt tìm được Dương Sâm.

Dương Sâm ngồi trong góc tối uống rượu một mình, trong bóng tối mang theo vài phần tà khí.

- Ngồi.

Dương Sâm nhìn Tùy Qua nói ra một chữ, rất có vài phần 'trang Bức'.

Tùy Qua ngồi xuống, sau đó hỏi:

- Nói cho tao biết, Lam Lan ở đâu?

- Chúng tao mới là bọn cướp, mày không có tư cách bàn điều kiện với tao.

Dương Sâm nói:

- Hiểu không?

- Vậy bọn mày có điều kiện gì?

Tùy Qua hỏi lại.

- Chuyện bệnh dịch lúc này mày không được nhúng tay vào, hơn nữa mày phải công khai thanh minh, tập đoàn của mày không có khống chế được virus, cho nên quyết định về sau vĩnh viễn không tham dự chuyện cùng loại.

Dương Sâm nói:

- Mày có một giờ!

- Chri có như vậy?

Tùy Qua hỏi.

- Nếu như còn có điều kiện gì, về sau người của tao sẽ tới tìm mày.

Dương Sâm bình tĩnh nói:

- Tùy Qua, tao biết mày có vài phần công phu, đi theo Đường Vũ Khê cũng có vài phần bối cảnh, nhưng mà đấu với tao, mày vẫn còn kém xa.

- Ân, sau đó thì sao?

- Sau đó, nếu như mày tiếp tục đối nghịch với bọn tao, hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Người bên cạnh mày hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Dương Sâm lạnh lùng nói câu này.

- Đã như vậy, tao thu thập mày trước rồi nói sau.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, khí thế trên người tỏa ra.

- Hừ! Tao vừa mới nói qua, mày có vài phần công phu, không đủ nhìn! Tao sẽ cho mày nhìn thế nào là lực lượng chân chính!

Dương Sâm ngạo mạn nói ra, đột nhiên trong cổ họng có tiếng tru như tiếng sói, thân hình bành trướng nhanh chóng, lúc này biến thành người sói cao ba mét.

Biến hóa đột nhiên này làm cho người trong quán rượu nổ tung, rất nhiều say khướt hoảng sợ thanh tỉnh lại, trực tiếp hướng chạy ra bên ngoài, đường phố bị hoảng loạn thay thế.

Thời điểm này có hai người xông vào quán rượu, trong tay bọn họ đều cầm súng, vốn là tìm Tùy Qua báo thù, bởi vì bọn này là đồng bọn của tên ác ôn lúc trước, lúc này là ý định tìm Tùy Qua trả thù, nhưng nhìn thấy trận chiến trong quán rượu thì bỏ chạy, trong miệng còn hô hào "Ma quỷ" .

- Thấy không? Sợ run chưa, Tùy Qua! Đây mới thực sự là lực lượng! Lực lượng thần ma!

Dương Sâm gầm thét, nước miếng từ trong hàm răng rơi ra ngoài.

- Lực lượng thần ma?

Ngữ khí Tùy Qua tràn ngập khinh thường, nói:

- Tao vốn cho rằng mày có bao nhiêu lợi hại đấy, không ngờ chỉ là một kẻ đáng thương sử dụng thần ma chi thìa mà thôi. Cái gọi là lực lượng tâần ma, ngươi vĩnh viễn không thể nhìn thấy. Nếu như thần ma là voi, mày chỉ là con kiến!

- Tao sẽ cho mày thấy con kiến lợi hại thế nào!

Dương Sâm gầm lên giận dữ, nhào thẳng qua người Tùy Qua.

Tùy Qua vẫn không nhúc nhích, lúc miệng sói của Dương Sâm tới gần thì đánh ra một quyền, trực tiếp đánh Dương Sâm bay ra khỏi quán rượu.

Trên đường phố càng hỗn loạn.

Miệng Dương Sâm máu tươi chảy ròng, hắn đứng lên, hai mắt bắn ra hào quang màu xanh nhìn thẳng vào người Tùy Qua, quát:

- Đáng giận! Không nghĩ tới mày cũng mạnh như vậy. Nhưng mà, rất nhanh tao sẽ mạnh hơn mày!

Nói xong Dương Sâm lại gầm lên giận dữ, sau đó thân hình của hắn bành trướng gấp đôi, hơn nữa trên lưng mọc ra đôi cánh, làn da biến thành màu xanh, răng nanh càng dữ ơợn hơn trước.

Rống!

Dương Sâm lại gào lên, dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Tùy Qua

- Muốn chết --

Tùy Qua vẫn bất động, đánh ra một quyền vào cái miệng dính máu của Dương Sâm, sau đó quát một câu "Bạo!"

Một quyền này của Tùy Qua nhưng tụ hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp nổ tung trong miệng Dương Sâm.

Oanh!

Tiếng nổ mạnh vang vọng, miệng và răng Dương Sâm huyết nhục mơ hồ.

Nổ tung không chỉ là răng miệng của Dương Sâm, hơn nữa còn nổ thân thể của hắn.

Tùy Qua một cước đạp lên đầu sói của Dương Sâm, nói:

- Cho mặt không biết xấu hổ!

- Mày... Chẳng lẽ mày không muốn biết tung tích của Lam Lan hay sao?

Ngữ khí của Dương Sâm mang theo bối rối, nếu như Tùy Qua thật sự không quan tâm Lam Lan sống chết thế nào, như vậy Dương Sâm hắn chết chắc rồi. Nhưng mà trong kết quả phân tích lúc trước của Dương Sâm, Tùy Qua là người trọng tình nghĩa nhất, làm sao có thể nhìn nữ nhân của mình bị hành hạ tới chết?

- Tuy đám người Mỹ đáng giận, nhưng có một câu chính xác!

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Vĩnh viễn không nên đàm phán với chủ nghĩa khủng bố!

Nói xong Tùy Qua thu Dương Sâm vào không gian Hồng Mông thạch.

Trong khoảnh khắc, Tùy Qua đã đi tới đỉnh núi.

Tinh thần lực Tùy Qua tiến vào Hồng Mông thạch, xuất hiện trước mặt Dương Sâm, thời điểm này Dương Sâm đã bị Hồng Mông tử khí áp chế, khôi phục thân người.

- Tùy Qua, mày chỉ có thời gian một giờ, mày còn dám động thủ với tao sao?

Ngữ khí của Dương Sâm còn rất cứng, bởi vì hắn có con tin trong tay, không sợ Tùy Qua. Cũng chính bởi vì như thế, Dương Sâm mới dám một mình tới gặp Tùy Qua.

- Thời gian một giờ, kỳ thật rất dài.

Tùy Qua nói:

- Đủ cho tao làm rất nhiều việc. Đầu tiên, mày sẽ nói cho tao biết, Lam Lan bị bọn mày giam ở đâu. Đây là vấn đề đầu tiên.

- Mơ tưởng!

Dương Sâm cười lạnh nói:

- Nếu như mày quỳ xuống cầu tao, có thể tao sẽ nói cho mày biết. Mày quan tâm cô ta như vậy, chứng minh mày không có khả năng bỏ qua sự sống chết của cô ta, cho nên uy hiếp của mày không dùng được.

- Tao thì không nghĩ vậy!

Tùy Qua nói:

- Bất luận kẻ nào, năng lực thừa nhận của thân thể và tinh thần đều có hạn. Cho dù cứng miệng cũng không chịu được cực hình tra tấn, huống chi công tử như mày không có trải qua huấn luyện thống khổ gì đó, rất dễ dàng khuất phục.

- Mày... Mơ tưởng!

Dương Sâm lạnh lùng nói.

- Không có sao, mày sẽ nói rất nhanh thôi.

Tùy Qua nhét viên thuốc vào trong miệng Dương Sâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.