Y Tiên Thiểu

Chương 1239: Chương 1239: Rèn luyện cực hạn. (1)






- Nhưng mà nếu như đánh bạc, đương nhiên là có nguy hiểm, nguy hiểm này không chỉ là với tôi, đối với Quân Thương Sinh cũng như vậy. Còn nữa, chúng ta còn có thể suy nghĩ đối sách, thành Ma Quỷ vẫn luôn là tâm phúc đại họa trong lòng của chúng ta nếu như có thể sớm diệt trừ với chúng ta mà nói chính là chuyên quá tốt.

- Đúng vậy, nếu như có thể sớm diệt trừ nó, đương nhiên là chuyện tốt, nhưng mà mấu chốt có làm được hay không chứ?

Với chuyện Tùy Qua đưa ra đổ ước này, Tang Thiên thật sự không có chút tin tưởng nào, bởi vì hán đã tự mình kiến thức lợi hại của thành Ma Quỷ.

- Dù sao cũng đã đổ ước rồi, không còn khả năng xoay chuyển.

Tùy Qua nói:

- Tôi tới tìm Tang lão đại lần này, một là tìm hiểu chi tiết của Quân Thương Sinh, thứ hai là cho anh có chuẩn bị tâm lý, vạn nhất thua đổ ước này, về sau Long Đằng phải đối mặt với tình thế nghiêm trọng hơn nhiều.

- Điểm này còn cần anh nhắc sao?

Tang Thiên thở dài một hơi, nói:

- Lão đệ ah, anh làm chuyện này là quá xao động. Thành Ma Quỷ kia sớm muộn gì cũng phải nhổ, nhưng đó là sau khi thực lực của Long Đằng lớn mạnh mới được. Nhưng mà đúng như anh nói, việc đã đến nước này, chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.

- Tang lão đại, anh không cần quá tiêu cực đâu.

Tùy Qua nói:

- Mặc dù đổ ước này quá mạo hiểm, nhưng mà chưa chắc sẽ thua. Mặt khác tôi hiện tại sẽ động thủ trăng thực lực của Thần Thảo Tông cùng Long Đằng lên. Nhưng mà thực lực chúng ta có tăng lớn, đối phương sẽ chưa cảm giác được vì thời gian quá ngắn Cho nên, một kích mạo hiểm chính là lựa chọn tốt nhất của chúng ta.

- Hôm nay chỉ có thể làm như vậy mà thôi.

Tang Thiên nói:

- TÌnh hình bệnh dịch đã chuyển biến, đã tạm thời đã khống chế, nhưng mà chỉ sợ cũng chỉ tạm thời thôi.

- Anh cứ yên tâm, tôi sẽ lưu lại một nhóm người, bảo bọn họ xử lý những vụ bộc phát.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà những kẻ truyền bệnh độc, cũng nên dựa vào người Long Đằng giám sát rồi.

- Đây vốn là trong chức trách của tôi mà.

Tang Thiên gật đầu nói:

- Huống chi trước mắt chúng ta đã có mục tiêu rõ ràng, nếu như bọn chúng dám hành động thiếu suy nghĩ thì chúng tôi sẽ bắt. Còn nữa, những người này vì kiêm tiền mà làm bừa cho nên đã khiến đại lão quốc gia phản cảm, cho nên bọn họ muốn tiếp tục phát động bệnh dịch và phát tài là không có khả năng. Nhưng mà bởi vì chuyện này nên đám người kia cực kỳ hận tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, cho nên cẩn thận chính là anh mới đúng.

- Nếu đám người này tiếp tục không có mắt, tôi cũng không cần khách khí làm gì.

Tùy Qua nói ra:

- Huống chi trải qua chuyện lần này, tôi cũng tin tưởng anh nhìn rõ bản tính đám nhị thế tổ kia rồi. Vì lợi ích, vì kiếm tiền, bọn chúng không quan tâm dân chúng sống chết ra sao. Cho nên cho dù bọn chúng không chọc tôi, tôi cũng sẽ chủ động xuất kích đánh tan bọn chúng. Chúng ăn những gì trong nhiều năm qua phải nhổ ra.

- Tùy lão đệ, đương nhiên tôi biết đám người kia không phải thứ tốt. Nhưng mà anh muốn bọn chúng nhổ hết những thứ đã ăn ra, chuyện này quá khó khăn. Trừ khi anh sử dụng thủ đoạn bạo lực. Nhưng mà làm như vậy anh chẳng khác gì đã phá hoại quy tắc trò chơi. Cho dù là Đường lão cũng sẽ không ủng hộ anh đâu.

Tang Thiên nói rõ.

- Anh không cần quan tâm.

Tùy Qua nói:

- Huống chi tình huống trước mắt với tôi, chuyện trọng yếu nhất là nghĩ biện pháp thắng đổ ước này. Về phần đám tôm tép kia để sau quan tâm.

- Đúng thế, anh phải thắng!

Tang Thiên trầm giọng nói ra.

- Thừa cát ngôn của anh!

Tùy Qua mỉm cười, thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì nữa.

Tùy Qua cũng không có đi tìm Lam Lan, cho dù trong lòng hắn vẫn nghĩ vậy.

Qua một lúc sau, Tùy Qua đã quay về thành phố Đông Giang.

Trong văn phòng tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, Tùy Qua gọi Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng tới gặp mình.

- Tình hình bệnh dịch sẽ nhanh chóng qua đi, không hề nghi ngờ, lúc này đạt được thanh danh và lợi ích lớn nhất chính là tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường chúng ta. Cho nên anh cảm thấy tập đoàn nên mở rộng thêm, dứt khoát chiếm đoạt định mức của thuốc tây.

Tùy Qua nhìn Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng nói ra.

- Hiện tại sao? Lúc này có phù hợp không?

Đường Vũ Khê hơi do dự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.