Hôm nay loại cảm ứng nguy cơ này càng ngày càng mạnh.
Nhưng mà không có người nào tự tiện hỏi, cũng không có ai nguyện ý rời khỏi.
Hôm nay Mính Kiếm Sơn cao thủ rất nhiều, tất cả đều là dòng chính của Tùy Qua.
Mà ngay cả người Tống gia "Cỏ đầu tường" lắc lư bất định cũng biến thành người ủng hộ Tùy Qua kiên định.
Lúc này Tùy Qua, Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn, Tống Văn Hiên, Tây Môn Trung, Trầm Thái Sùng những cường giả Trúc Cơ Kỳ đều đứng trên đỉnh núi chính của Mính Kiếm Sơn, Tùy Qua đang nhìn phương xa, giống như chờ cái gì đó.
Vèo!
Thời điểm này một điểm chút kim quang từ xa tới gần, nhanh hơn tia chớp, lập tức xuất hiện trước mặt Tùy Qua, sau đó vững vàng lơ lửng trước mặt Tùy Qua, dùng ngữ khí cung kính nói:
- Chủ nhân, ngài sở liệu như thần, bọn chúng tới rồi.
- Bao nhiêu người?
Tùy Qua nhàn nhạt hỏi thăm.
- Trúc Cơ Kỳ có hơn bốn mươi người, Tiên Thiên kỳ mấy trăm người..
Ảnh Phong đáp:
- Cách nơi này chưa tới hai trăm dặm, tới đây rất nhanh thôi.
Đám người Ngưu Duyên Tranh nghe xong, cảm thấy hoảng sợ, càng cảm thấy lo lắng.
Nhưng Tùy Qua vẫn trấn định như cũ, nói ra:
- Cuối cùng cũng tới. Ngưu lão, ông đi tới mặt phía bắc; Hàn lão ông đi tới ngọn núi phía nam, Tây Môn Trung đi ngọn núi phía tây, tôi ở ngay chỗ này, tôi bắt đầu trùng kích Cương Khí Cảnh, ba người cùng trùng kích Trúc Cơ trung kỳ Cương Khí Cảnh! Tống lão, Trầm lão, hai người căn cơ bất ổn, tạm thời không nên trùng kích Cương Khí Cảnh, hai người còn hộ pháp bốn phía.
Đám người Ngưu Duyên Tranh lĩnh mệnh, nhao nhao ngự kiếm bay đi, đều đứng ở ngọn núi được phân công.
Tống Văn Hiên, Trầm Thái Sùng thì ngự kiếm trên không.
Tùy Qua nhìn thời gian không kém lắm, lập tức mang mảnh vỡ pháp tắc Trúc Cơ trung kỳ từ trong Hồng Mông thạch ra, sau đó dung nhập vào trong thế giới tinh thần của mình, bắt đầu "Lại" trùng kích Cương Khí Cảnh!
Đúng vậy, Tùy Qua lần thứ hai trùng kích Cương Khí Cảnh, cho dù trước khi cái kia một lần đã trùng kích thành công.
Ầm ầm!
Tùy Qua trùng kích lần thứ hai, tự nhiên là quen việc dễ làm, trong chốc lát thiên địa thay đổi bất ngờ, sấm sét vang dội, cột sáng đại biểu ngũ hành phóng lên trời.
Tùy Qua khẽ động, ba ngọn núi mặt phía bắc, mặt phía nam, mặt phía tay cũng lập tức hô ứng.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Vốn bây giờ là sáng sớm, lập tức có cuồng phong và sấm sét kéo tới.
Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn, mây đen che lắp mặt trời.
Nhưng mà cột sáng ngũ hành vẫn phóng lên trời, phá mây xuyên qua bầu trời, thanh thế to lớn!
Nhất là cột sáng màu xanh ở ngọn núi chính của Mính Kiếm Sơn, uy thế mạnh nhất, cột sáng này mấy người ôm mới hết, lại phun ra từ đỉnh núi phóng tới trời cao, đâm ra lỗ thủng trong tầng mây, chẳng khác gì thanh long phi thiên.
Một người trùng kích Cương Khí Cảnh, uy thế đã hết sức kinh người, thanh thế của hắn ảnh hưởng phạm vi mấy trăm dặm.
Huống chi lúc này trên các ngọn núi của Mính Kiếm Sơn, thậm chí có bốn người đang trùng kích Cương Khí Cảnh!
Nhất là bốn cột sáng này cho dù cách xa vài trăm dặm vẫn thấy rõ.
Lúc này ngọn núi ngoại ô phía tây thành phố Minh Phủ, trong cơ quan giám sát, thành viên tổ thứ tám Long Đằng là Ngô Miện phát điên, hắn cầm điện thoại vệ tinh gào thét:
- Tổ trưởng, đúng vậy... Bốn người đang trùng kích Cương Khí Cảnh! Tất cả đều là gần Mính Kiếm Sơn! Tôi không có mộng du, tối hôm qua không uống rượu nên sinh ra ảo giác! Thật sự có bốn người đồng thời trùng kích Cương Khí Cảnh! Thiên địa linh khí chấn động vô cùng mạnh mẽ... Tổ trưởng lão đại, cầu ngài a, đổi chỗ cho tôi đi, thật con mẹ nó phiền phức mà...
Bốn người cùng trùng kích Cương Khí Cảnh, sao mà đồ sộ!
Lúc này trên ngọn núi cách Mính Kiếm Sơn hơn trăm dặm, mấy trăm người đồng thời nhìn qua phía Mính Kiếm Sơn, thần sắc cực kỳ ngưng trọng.
- Cương Khí Cảnh... Đây chính là dị tượng trùng kích Cương Khí Cảnh ah!
Trên đỉnh núi này, lão giả lẩm bẩm nói:
- Trên Mính Kiếm Sơn rốt cuộc cso bao nhiêu cường giả ngoài Trúc Cơ Kỳ? Phương Giám đạo hữu, ngươi thấy thế nào?
Một lão già khác nói:
- Thật là trùng kích Cương Khí Cảnh không thể nghi ngờ. Hơn nữa, xem điệu bộ này hẳn là có thể đột phá thành công. Mính Kiếm Sơn Tống gia cũng chỉ là thế gia tu hành bất nhập lưu, làm sao đột nhiên có nhiều cường giả Trúc Cơ Kỳ như vậy? Hơn nữa lập tức tấn chức làm Trúc Cơ trung kỳ, một khi ngưng khí thành cương, có thể lấy một chọi mười. Tình huống vì sao biến thành như vậy? Lâm đạo hữu, ngươi thấy thế nào?
- Cái này không đúng ah. Tống gia, không có khả năng có thực lực mạnh như vậy, nhất định là Tùy Qua tiểu tử kia ý định bảo vệ Tống gia. Hừ, bản nhân cho rằng chúng nên lập tức đánh Tống gia, Tùy Qua tiểu tử kia có lẽ sẽ tránh mũi nhọn, sẽ không dại dột vì một Tống gia đối nghịch với chúng ta. Ai biết hắn dám phân cao thấp với chúng ta!
Người tu hành họ Lâm nghiên răng nói ra, người này tên là Lâm Lật, hắn là chủ nhân sinh ý dược liệu trong thế tục, cho nên càng ghi hận Tùy Qua trong lòng.
- Hoặc đây là một bẩy rập!
Một người bộ dáng đạo sĩ trung niên nói ra, người này tên là Tô Trạch Du, nhìn qua chừng bốn mươi lăm tuổi, nhưng cũng đã có hơn hai trăm tuổi, cho nên gừng càng già càng cay.
- Chắc hẳn, chư vị đạo hữu cũng có suy nghĩ như ta, lúc trước đều cho rằng tiêu diệt Mính Kiếm Sơn Tống gia là chuyện dễ dàng a.
- Tô đạo hữu, ngươi có phát hiện ra cái gì sao?
Phương Giám trầm giọng nói.
- Chư vị đạo hữu, chúng ta nên đổi nơi nói chuyện đi.
Tô Trạch Du nói xong liền bay lên trời.
Phương Giám, Lâm Lật và mấy người tu hành Cương Khí Cảnh cũng theo sát phía sau.
Sau một lát chín người này bay vào sâu trong biển mây.
- Tô đạo hữu, hiện tại có thể nói thẳng rồi.
Phương Giám nói ra.
Tô Trạch Du nói:
- Các vị đạo hữu, việc này quan hệ trọng đại, cho nên ta mới không thể không cẩn thận làm việc. Nhưng mà việc này liên quan tới sinh tử tồn vong thế gia tu hành chúng ta, cho nên không thể không chú ý cẩn thận! Các vị có nghĩ tới không, vì sao hôm nay Ngu Kế Đô không có đích thân đến?
- Chắc là do Ngu công tử cho rằng chúng ta là đủ tiêu diệt Tống gia, đây là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lâm Lật nói ra.
- Dễ như trở bàn tay sao?
Tô Trạch Du cười lạnh, nói:
- Thấy không, đối phương hiện tại đã có bốn người tu hành Cương Khí Cảnh! Nếu như trước đó ngươi cảm thấy dễ như trở bàn tay, như vậy hiện tại chỉ sợ ngươi đã không cho rằng là như vậy nha? Bốn Cương Khí Cảnh, ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể lông tóc ít tổn thương sanb ằng Mính Kiếm Sơn thành bình địa? Nếu như Ngu Kế Đô chịu ra tay thì có thể, nhưng mà hắn dường như không có ý định tham dự. Còn nữa, Nam Cung, cửa Tây, Xuân Thân, Tần gia những gia tộc này vì cái gì không tham dự? Nếu như là chuyện diễu võ dương oai thì cũng nên lộ mặt, dệt hoa trên gấm thì có gì không thể?
Tám người còn lại trầm mặc.
Tô Trạch Du tiếp tục nói:
- Mọi người xem xem, suy nghĩ thêm một lát, lúc này rốt cuộc là người nào tham gia chinh phạt -- tất cả đều là thành viên bình thường của ‘ Hành Hội ’ cả.