- Nếu như đi chợ, dù sao cũng phỉa mang tiền nha.
- Đúng là, sao không nói sớm?
Trầm Quân Lăng tức giận nói ra.
- Vừa rồi không phải cô còn ép tôi biểu diễn ngự kiếm phi hánh sao.
Tùy Qua nói..
Trầm Quân Lăng lúc này tức giận quay vào trong xe.
- Cút về chuẩn bị nhanh lên. Cho cậu nửa giờ, nếu như chuẩn bị không tốt, tôi sẽ một mình đi phường thị.
- Biết rõ.
Tùy Qua thầm nói:
- Quả nhiên chỉ có tiểu nhân và nữ nhân là khó nuôi.
Sau khi nói xong, Tùy Qua triển khai thân pháp, hắn nhanh chóng quay công ty, sau khi trở về Tùy Qua còn nói với Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng một tiếng, sau đó thúc dục Hồng Mông thạch trực tiếp bay vào nhà ấm.
Qua mười phút sau, Tùy Qua trở về chỗ lúc trước.
- Xem như cậu tuân thủ thời gian.
Trầm Quân Lăng sắc mặt hơi đẹp một chút, lần nữa lại chui ra khỏi xe.
Tùy Qua tiến lên, ôm eo mềm của Trầm Quân Lăng, chậc chậc tán thán nói:
- Không tệ ah, vòng eo thật nhỏ, giống như lé liễu vậy, ôm quanh năm cũng rất tốt.
- Sắc lang, cậu nên bay vững vàng cho tôi, tôi không muốn lần đầu ngự kiếm phi hành lại rơi xuống, không, có lẽ là ‘ rơi kiếm ’, tôi không muốn rơi kiếm.
Trầm Quân Lăng biến tướng nhắc nhở Tùy Qua.
Tùy Qua biết không thể quá mức được, định trụ tâm thần, ôm Trầm Quân Lăng, khống chế Hồng Mông thạch bay về phía chân trời.
- A! ~
Lúc hai người nhảy lên Hồng Mông thạch bay về phía chân rời, Trầm Quân Lăng nhịn không được kinh hô lên.
Tùy Qua đồng học càng thêm vững tin, ngự kiếm phi hành quả nhiên là tất sát kỹ tán gái. Cũng may mắn ngươi tu hành Trúc Cơ Kỳ không nhiều lắm, nếu không bằng vào tuyệt kỹ ngự kiếm phi hành này có thể lừa mỹ nữ trong thiên hạ rồi.
Càng thêm may mắn là, Tùy Qua hôm nay cũng có được bản lĩnh ngự kiếm phi hành, chuyện này ít nhất có thể khiến nữ nhân của hắn không cần hâm mộ người khác.
Cũng không lâu lắm, Tùy Qua khống chế Hồng Mông thạch bay lên tầng mây.
Tuy phía dưới biển mây mờ mịt, nhưng mà phía trên lại sáng ngời không mây.
Tùy Qua thoáng giảm bớt tốc độ, Hồng Mông thạch chở hai người bay đi vững vàng, chẳng khác gì con chim bay qua trời cao.
Trầm Quân Lăng đẩy hai tay Tùy Qua ôm eo của nàng ra, tay vịn Hồng Mông thạch nhìn xuống dưới, lại vươn hai tay ra cảm thụ gió và mây lướt qua ngón tay, vẻ mặt thoải mái.
- Nữ nhân đều sống tình cảm a.
Trong lòng Tùy Qua cảm thán một tiếng. Nữ nhân đều là động vật cảm tính, cho dù là Trầm Quân Lăng hay là Đường Vũ Khê, đi theo hắn ngự kiếm lúc phi hành thì biến thành tiểu nữ hài.
Đúng, Trầm Quân Lăng lúc này không là vưu vật mê chết người không đền mạng, mà chỉ là cô gái nhỏ đang có được đồ chơi ưa thích mà thôi..
Tùy Qua không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn qua Trầm Quân Lăng, chia xẻ vui sướng từ đáy lòng của nàng.
Tùy Qua biết rõ, chỉ cần là nữ nhân xinh đẹp, mặc dù như Trầm Quân Lăng có cá tính độc lập, đều hoặc nhiều hoặc ít sẽ bị trói buộc quấy nhiễu, rất khó có được tự do chính thức. Hồng nhan đa số bạc mệnh, không hề chỉ là câu tục ngữ, những lời này khiến không ít hồng nhân gặp bi kịch cả đời.
Đường Vũ Khê đã từng thiếu chút nữa bị hôn nhân chính trị ép buộc, Trầm Quân Lăng suýt nữa trở thành công cụ thông gia với Tống gia; Lam Lan cũng gặp phải áp lực hôn nhân chính trị. An Vũ Đồng lại không có hôn nhân chính trị quấy nhiễu, nhưng lúc trước cũng thường xuyên bị một đám người bao nuôi. Tóm lại phàm là hồng nhan mỹ nữ, sẽ rất khó tìm được người có tâm ý thuộc về mình.
Trong mắt rất nhiều người, Trầm Quân Lăng chính là thiên chi kiều nữ, nhưng mà vẫn bị gia tộc trói buộc, cho nên trong nội tâm của nàng khát vọng tự do, khát vọng sinh hoạt vô câu vô thúc.
Có lẽ tụ do và vô câu vô thúc như thế, mỗi nữ nhân đều từng hướng tới. Nhưng mà rất ít người làm được.
Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng yên tĩnh "Đi thuyền", ước chừng qua mười lăm phút, mây mù phía trước xuất hiện ngọn núi.
Tùy Qua biết rõ, hơn phân nửa đã tiếp cận Nhạn Thương Sơn sơn mạch.
Vì ngăn ngừa "Va phải đá ngầm ", và khiến Trầm Quân Lăng có thêm thời gian "Ngẩn người", cho nên Tùy Qua lại giảm bớt tốc độ.
- Ngự kiếm phi hành lên trời, cuồng ẩm Đỗ Khang Chân kiếm tiên. Hảo tửu! Ha ha ~
Nhưng vào lúc này Tùy Qua nghe sau lưng có câu vè, âm thanh từ xa mà đến gần, rất nhanh đi tới sau lưng, hiển nhiên là thi nhân có tốc độ phi hành cực nhanh.
Vèo!
Một đạo kiếm quang xanh thẩm bay xẹt qua bên cạnh Tùy Qua, thời gian trôi qua trong nháy mắt đã bỏ xa Tùy Qua.
Trầm Quân Lăng hiển nhiên cũng bị kiếm quang đột nhiên xuất hiện quấy nhiễu.
Giống như một đôi tình lữ yêu nhau yên tĩnh chạy trên đường lớn, đột nhiên bên cạnh có một gia hỏa chạy xe thể thao uống rượu lướt ngang qua, đây là chuyện phá cảnh đẹp.
Quả nhiên Trầm Quân Lăng nhíu mày, nhịn không được mắng một tiếng.
- Tên điên! Chẳng lẽ tên điên cũng có thể Trúc Cơ sao?
- Không chỉ có tên điên, còn là tên uống rượu điên.
Tùy Qua thở dài, cũng không có tức giận.
Bởi vì thời điểm kiếm quang màu xanh xẹt qua bên cạnh, hắn nhìn thấy một cảnh kinh tâm động phách.
Một thiếu nữ ăn mặc váy dài màu đỏ diễm êệ, chân trần đạp trên kiếm quang màu xanh da trời, trong tay cầm theo hồ lô rượu xanh đậm, vừa ngự kiếm vừa uống rượu mạnh, lảo đảo phá không bay xa, trên kiếm quang còn mang theo mùi vị của rượu.
Tiêu sái không bị trói buộc.
Vốn tên điên cho dù là lái xe hay ngự kiếm phi hành đều rất khó làm cho người ta sinh hảo cảm, nhưng mà không biết vì sao, Tùy Qua lại khó sinh ra ác cảm với thiếu nữ uống rượu ngự kiếm này, bởi vì nàng dường như cũng không tận lực làm ra, chỉ do bản tính cho phép thôi.
Trầm Quân Lăng mắng một câu, đột nhiên yên tĩnh, hắn biến thành kinh ngạc.
Bởi vì nàng thình lình phát hiện đạo kiếm quang lúc trước lại say xỉn lảo đảo sắp va phải ngọn núi, mà người người kiếm còn chưa phát hiện ra, bởi vì tốc độ cực nhanh cho nên sắp va chạm ròi.
Tràng diện này Tùy Qua tự nhiên cũng nhìn thấy, hơn nữa thị lực của hắn còn tốt hơn Trầm Quân Lăng, hắn nhìn rõ cô gái uống rượu say kia dường như hồn nhiên không biết nàng sắp bị "Tai nạn xe cộ" .
Phi kiếm cách ngọn núi càng ngày càng gần.
Bi kịch là khó tránh né được.
Nhưng mà lúc phi kiếm sắp đụng vào đỉnh núi, thiếu nữ trên kiếm ném mạnh hồ lô rượu tới trước, mũi chân lại đạp lên phi kiếm, phi hành cải biến phương hướng, dùng gốc độ 90 độ vọt mạnh lên, tốc độ nhanh không gì so sánh được. Chỉ trong thời gian nháy mắt, đại kiếm quang vượt qua cản trở, sau đó Tùy Qua nhìn thấy thiếu nữ trên phi kiếm kia nhấc chân lên, sau đó đạp lên hồ lô rượu, kế tiếp ngự kiếm bay đi..
Tốc độ ngự kiếm của thiếu nữ cực nhanh, kỹ xảo cũng khiến Tùy Quy bái phục.
- Đáng tiếc!
Trầm Quân Lăng vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy đối phương mất mặt, lại không nghĩ tên say rượu kia lợi hại như thế. Sau đó Trầm Quân Lăng nhìn qua Tùy Qua nói:
- Ngươi như thế nào, nhìn ngây ngốc à? Chẳng lẽ cưỡi phi kiếm là nữ nhân?
- Cái này... Tôi sao biết được.