Y Tiên Thiểu

Chương 682: Chương 682: Siêu tốc ngự kiếm. (1)




Đối với người tu hành ngự kiếm phi hành mà nói, phi kiếm giống như là ô tô, muốn ô tô chạy thật nhanh, ngoại trừ bản thân ô tô đẳng cấp ngoài ý muốn, còn phải đổ thật nhiều xăng mới được. Ngự kiếm phi hành cũng giống như vậy, phi kiếm bay càng nhanh, nguyên khí tiêu hao lại càng lớn.

Nếu muốn con ngựa phi chạy nhanh, lại muốn con ngựa không được ăn cỏ, loại chuyện này làm sao có thể?

Làm người tu hành Trúc cơ kỳ, tốc độ thu nạp thiên địa linh khí cố nhiên là gia tăng rồi. Thế nhưng, tốc độ thu nạp có nhanh hơn nữa, lấy trình độ nồng đậm của linh khí trong trời đất hiện nay mà xem, đó cũng là số vào chẳng bằng số ra. Do đó, rất lâu, một ít người tu hành Trúc cơ kỳ nếu như không có thời gian, trên cơ bản tình nguyện lựa chọn đi bộ. Cũng không muốn đem nguyên khí khổ cực thu nạp được dùng để thỏa mãn vui vẻ ngự kiếm nhất thời.

Đương nhiên, ở đối thủ viễn cổ, linh khí tràn đầy, đã không tồn tại tình huống như vậy nữa.

Bất đồng là Tùy Qua có Tinh Nguyên Đan, mã não vạn năm nơi tay, nguyên khí tiêu hao hắn căn bản không quan tâm. Hiện tại, hắn một là vì thoát khỏi vị "cảnh sát quốc gia" kia, hai là vì cảm thụ một chút tốc độ cực hạn của ngự kiếm phi hành.

Bất kỳ một người đam mê tốc độ nào, kiếm được một chiếc xe tốt, sau đó luôn luôn rất mong muốn xem nó đến tột cùng có thể chạy nhanh cỡ nào. Tùy Qua cũng là tâm tính thiếu niên, tự nhiên cũng muốn cảm thụ một chút tốc độ cao nhất của ngự không phi hành. Vả lại bay ở trên trời không có quy tắc đường bộ hạn chế, cũng không có đèn xanh đèn đỏ.

Đại lượng nguyên khí dũng nhập vào trong Hồng Mông thạch, tốc độ bất chợt tăng lên.

Ầm ầm!

Tốc độ càng lúc càng nhanh, bên tai Tùy Qua bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng nổ mạnh như sấm.

Phía sau lại đột nhiên tạo thành một đoàn vân vụ hình tròn màu trắng.

Âm bạo vân?

Trong lòng Tùy Qua giật mình, thân thể không tự chủ được run rẩy vài cái.

Mặc dù ở trong nháy mắt đột phá âm chướng có chút không dễ chịu, thế nhưng tâm tình của Tùy Qua lại là phi thường thoải mái. Ngự kiếm phi hành bằng tốc độ cao nhất, cư nhiên có thể giống như máy bay đột phá vận tốc âm thanh vậy, sản sinh âm bạo, đích thật là cảm giác rất thoải mái.

Chỉ bất quá, dưới trạng thái ngự kiếm phi hành bằng tốc độ siêu âm, tốc độ nguyên khí tiêu hao thật nhanh. Nếu như không phải là có Tinh Nguyên Đan Tố chống đỡ, chỉ sợ Tùy Qua đồng học rất nhanh sẽ trải qua một lần bi kịch "phi cơ hủy người vong".

Mặt khác, lúc nhìn lại, Tùy Qua phát hiện tráng hán toàn thân như đồng thau kia không có tiếp tục đuổi theo hắn, xem ra là đã bỏ cuộc.

Trên bầu trời, tráng hán một thân "da thịt bằng đồng" sừng sững bất động kia, nhìn Tùy Qua cấp tốc phá không đi xa.

Ngược lại cũng không phải vì tráng hán kia nghĩ rằng mình nhất định sẽ bị bại bởi Tùy Qua, mà là lại tiếp tục đuổi theo như thế căn bản tìm không được. Hắn không giống Tùy Qua, vì "khoái" cảm khi ngự kiếm phi hành, sẽ không tiếc hết thảy vốn liếng. Nếu như Tùy Qua không phải liều mạng bỏ chạy, tráng hán bắt được Tùy Qua, có thể vì quốc gia đoạt về mấy triệu tiền phạt. Thế nhưng, hiện tại Tùy Qua là không tiếc tiêu hao đại lượng nguyên khí mà chạy, coi như là có thể bắt được, bản thân tráng hán cũng ắt phải tiêu hao một viên, hai viên hoặc vài viên Tinh Nguyên Đan. Mà một viên Tinh Nguyên Đan giá thành đó là cao tới ngàn vạn, tráng hán cho dù có ngu ngốc đi nữa, cũng có thể tính toán được mất.

Mặt khác, tráng hán cũng đã nhận thức rõ ràng diện mục của thiếu niên vừa rồi, tin tưởng không bao lâu nữa có thể điều tra rõ thân phận của đối phương. Sau này gặp phải, lại trừng phạt hắn cũng không muộn.

Tùy Qua đồng học cảm thụ một trận tốc độ cùng cảm giác kích thích liền bình tĩnh lại. Tráng hán kia không có tiếp tục đuổi tới, Tùy Qua tự nhiên cũng liền không cần phải một đường điên cuồng bỏ chạy nữa.

Lúc này, thấy phía dưới có một đỉnh núi, Tùy Qua liền hạ xuống trên đỉnh núi.

Mây trắng lững lờ trôi, thiên địa rộng mở.

Giờ này khắc này, Tùy Qua rốt cục cảm nhận được loại cảm giác tung hoành thiên địa, tiêu dao vui sướng của người tu hành.

Tiên Thiên kỳ, tuy rằng được xưng là truyền thuyết của người tập võ, thế nhưng đúng là vẫn còn chưa có thoát ly khỏi phạm trù võ giả. Chỉ có đạt đến Trúc cơ kỳ, ngự kiếm phi hành, tung hoành thiên địa, mới xem như chân chính bước vào cánh cửa tu đạo, cảm nhận được loại tâm cảnh siêu thoát của người tu đạo.

Vui sướng!

Thống khoái!

Hơn nữa rất sảng khoái. Bởi vì Tùy Qua không chỉ có trúc cơ thành công, vả lại rất có thu hoạch.

Lúc này, Tùy Qua mới nghĩ đến hẳn là dọn dẹp chiến quả một chút, đặc biệt là thu thập thật tốt tên Tây Môn Long này.

Gia hỏa kia cư nhiên to gan lớn mật, thấy tiền tài nổi lòng xấu xa, muốn bắt sống Tùy Qua, đem tất cả bảo bối của hắn đều ép ra hêt. Ai biết, Tùy Qua lại có thể vào lúc đánh nhau chết sống với hắn liên tục đề thăng hai tầng cảnh giới, ngược lại thì đem Tây Môn Long thu vào bên trong Hồng Mông thạch.

Tinh thần lực của Tùy Qua tiến nhập trong không gian Hồng Mông thạch. Mặc dù không gian bên trong Hồng Mông thạch vô biên vô hạn, nhưng bởi vì hôm nay Hồng Mông thạch này đã trở thành bản mệnh pháp bảo của Tùy Qua, do đó ý niệm trong đầu khẽ động, Tùy Qua liền cảm ứng được vị trí của Tây Môn Long.

Tây Môn Long còn có rất nhiều tâm ma đều bị Hồng Mông tử khí vây khốn chặt chẽ, căn bản không cách nào động đậy được.

Nhìn thấy Tùy Qua lấy tinh thần lực hình thành hư ảnh xuất hiện, Tây Môn Long lại cũng không có cứng đầu cứng cổ, vội vàng hướng phía Tùy Qua nói rằng:

- Tùy tiên sinh...Không, chủ nhân, ta bị lợi ích làm mê muội đầu óc, làm ra chuyện ngu xuẩn, xin ngài hay thả cho ta một cơ hội. Ngài buông tha cho ta, ta liền đi theo hầu hạ ngài, làm nô bộc cho ngài cũng được.

Tu hành không dễ, trúc cơ càng không dễ dàng.

Tây Môn Long không phải là kẻ ngốc, hiển nhiên biết lúc này còn cứng đầu cứng cổ, thì chỉ có một con đường chết thôi. Thân chết đạo vong, thành tiên gì đó, trường sinh gì đó, hết thảy đều chỉ có hóa thành bọt nước.

Chỉ có sống, tất cả mới có hi vọng.

- Di, đầu óc của Tây Môn Long ngươi xoay chuyển rất nhanh a, ta vốn dĩ nghĩ đến ngươi còn muốn cứng rắn chống đỡ cơ.

Tùy Qua không mặn không lạt nói rằng.

- Chủ nhân, xin ngài tha thứ cho ta đi, thấy được sự lợi hại của ngươi, sau này ta nhất định trung thành và tận tâm.

Tây Môn Long nói:

- Huống chi, có một người tu hành Trúc cơ kỳ làm nô bộc cho ngươi, cũng là một sự tình rất có mặt mũi, không phải sao?

- Đúng vậy, có mặt mũi a.

Trên mặt Tùy Qua hiện ra một dáng tươi cười ý vị sâu xa:

- Lúc trước ta cũng đã nghĩ như vậy, đồng thời còn nói ra yêu cầu không phải sao?

- Đúng, đúng.

Tây Môn Long cười làm lành nói:

- Chủ nhân, lúc trước là ta sai rồi. Hiện tại ta đã hoàn toàn tỉnh ngộ. Sau này, ngài nói như thế nào, ta liền làm như thế đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.