Y Tiên Thiểu

Chương 1092: Chương 1092: Thần Thảo tông. (2)




Chỉ riêng Trầm Thái Sùng cảm thấy buồn bực, tự nghĩ sau khi trở về phải thúc giục Trầm Quân Lăng, cháu gái của hắn chuyện gì cũng tốt nhưng không biết nắm chắc cơ hội, tiểu tử Tùy Qua lại “có tình yêu mới”, vạn nhất Trầm Quân Lăng thất sủng, sau này Trầm gia lấy được ưu đãi thật sự rất có hạn.

Ngay khi Trầm Thái Sùng đang suy nghĩ hơn thiệt, chợt nghe Tùy Qua nói:

- Trầm lão, nơi này có một vạn viên Tinh Nguyên Đan, ngài mang về cấp cho đệ tử Trầm gia cải thiện thể chất, tăng lên tu vi đi. Chỉ có một điều kiện, những người này không phải người gian trá ác độc!

Một vạn viên?

Trầm Thái Sùng còn cho rằng mình đã nghe lầm, vốn nghĩ cháu gái mình đã bị “thất sủng”, nhưng không nghĩ tới không phải như thế, Tùy Qua càng xa xỉ hơn cả dĩ vãng, ra tay chính là một vạn viên Tinh Nguyên Đan!

Nhiều Tinh Nguyên Đan như vậy, Trầm gia cũng dùng không hết ah! Chẳng lẽ thật sự là một người đắc đạo, thậm chí cả mèo con chó con của Trầm gia cũng có thể đi tu hành hay sao?

- Phải, nơi này còn có một trăm Địa Nguyên Đan. Có thể lựa chọn tư chất tốt để họ đột phá tiên thiên kỳ.

Tùy Qua lại đưa cho Trầm Thái Sùng một trăm viên Địa Nguyên Đan, khiến Trầm Thái Sùng cả kinh tay chân run rẩy. Sau đó hắn còn nói:

- Nếu trong Trầm gia có con cháu đặc biệt xuất chúng, có thể tiến vào Thần Thảo tông, được hộ pháp cùng ta chỉ điểm.

Lời này của Tùy Qua có chút ý tứ “đục khoét nền tảng”, nhưng đối với Trầm Thái Sùng mà nói lại là một tin tức phi thường tốt đẹp. Bởi vì nếu như người của Trầm gia có thể tiến vào Thần Thảo tông, như vậy quan hệ giữa Trầm gia cùng Tùy Qua càng tiến thêm một bước, ngày sau nếu Trầm gia gặp khó khăn, Thần Thảo tông đương nhiên sẽ trợ giúp có phải không? Còn nữa, nếu người của Trầm gia tiến vào Thần Thảo tông, tu vi cảnh giới tăng lên, xem như là chuyện rạng rỡ gia tộc. Vì vậy Trầm Thái Sùng vội vàng đáp ứng.

Nhìn thấy Trầm Thái Sùng có nhiều chỗ tốt như thế, người của Tống gia phi thường hâm mộ.

- Chúc mừng Trầm lão huynh.

Tống Văn Hiên ngoài miệng chúc mừng, trong lòng thầm than Trầm Thái Sùng đúng là tốt số, có được một cháu gái xinh đẹp, mỗi lần đều đạt được thật nhiều ưu đãi từ chỗ Tùy Qua.

Tùy Qua đương nhiên nhìn ra được ý tưởng của hắn, nhàn nhạt cười nói:

- Tống lão, đãi ngộ của Tống gia cũng không sai biệt lắm.

Không sai biệt lắm, đương nhiên vẫn kém hơn một ít.

Tống gia chiếm được hơn phân nửa số đan dược so với Trầm gia, nhưng cũng đủ làm họ thật hài lòng.

Bởi vì chỗ tốt chân chính vẫn còn ở phía sau.

Tùy Qua cho người khác rời đi, chỉ lưu lại Ngưu Duyên Tranh cùng nhóm người tin cậy như Tống Văn Hiên bọn họ.

Tùy Qua cũng lưu lại Hồ Nhất Bát, bởi vì hắn xem như là đệ tử Thần Thảo tông, hiện tại đã bước vào tiên thiên kỳ.

Tùy Qua nhìn nhìn mọi người, thản nhiên nói:

- Ta biết rất nhiều người đều đang suy đoán thân phận của ta. Một khi đã như vậy ta dứt khoát nói rõ với các ngươi, ta là người thừa kế của viễn cổ tông môn Thần Thảo tông – thiếu tông chủ.

Trên mặt nhóm người Trầm Thái Sùng hiện lên biểu tình”quả nhiên là thế”, nghĩ thầm lời đồn thật không giả, khó trách tu vi cảnh giới của tiểu tử này tiến triển cực nhanh, khó trách hắn ra tay xa xỉ như vậy, nguyên lai là người thừa kế của viễn cổ tông môn, khó trách có được đạo sĩ nguyên anh kỳ làm người hầu.

Sau khi nghi hoặc được chứng thật, vẻ mặt nhóm người Trầm Thái Sùng nhìn Tùy Qua càng thêm kính sợ.

Đến thời điểm này, sở dĩ Tùy Qua đánh ra cờ hiệu như vậy là vì cấp cho họ viên thuốc an thần. Hiện tại tu hành giới cùng thế tục giới không ổn định, Tùy Qua ngoại trừ mạnh mẽ ủng hộ Long Đằng, cũng muốn bắt đầu thành lập thế lực chân chính cho mình, cho nên lộ ra danh hào “Thần Thảo tông” là để thuận tiện làm việc.

Chỉ có tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong hiểu rõ nội tình của Tùy Qua, tiểu Ngân Trùng thầm nhủ lão đại thật biết lừa dối, đem mọi người lừa hoàn toàn, nhưng lão đại cho hắn một danh hào hộ pháp, nghe thật sự uy phong.

- Chư vị đang ngồi đều là người mà ta tin được. Ta từng nói qua, chỉ cần đi theo ta, sau này sẽ không thiếu chỗ tốt. Hiện tại các vị đã cảm nhận được ý tứ của lời nói này đi?

Khi Tùy Qua nói lời này, lại nhìn mọi người, quả nhiên ai cũng gật đầu thừa nhận lời nói của hắn.

- Hiện giờ các vị đều là bằng hữu cùng thành viên của Thần Thảo tông, sau này các vị lấy được ưu đãi sẽ càng nhiều.

Tùy Qua nói tiếp:

- Nhưng ta biết tu vi của các vị hiện tại khó thể tiến thêm, bởi vì tư chất bản thân có hạn, không thể đột phá, cho dù dùng Cuồng Nguyên Đan cùng Địa Nguyên Đan cũng vô dụng, phải không?

Mọi người không hiểu ý tứ của hắn, nhưng vẫn ngượng ngùng gật đầu. Tùy Qua cung cấp nhiều đan dược như vậy cho họ, nhưng họ không cách nào tăng tiến tu vi, đích xác cảm giác có chút xin lỗi hắn.

- Ta nói như thế không phải giễu cợt các vị, mà là tính toán trợ giúp các vị đánh vỡ hạn chế thiên phú. Hồ Nhất Bát, ngươi lại đây!

Ánh mắt Tùy Qua rơi lên trên người Hồ Nhất Bát đứng sau cùng, tuy rằng hắn thành công đột phá tiên thiên kỳ, nhưng tu vi cảnh giới vẫn không có tiến triển, bởi vì tư chất của hắn không tốt, bước vào tiên thiên kỳ là nhờ có Tùy Qua. Hiện tại hắn nhìn thấy Tùy Qua, càng cảm thấy mình đã cô phụ lòng kỳ vọng của sư tôn. Thậm chí Hồ Nhất Bát cảm thấy được Tùy Qua căn bản không xem hắn là đệ tử Thần Thảo tông.

Đáng thương cho Hồ Nhất Bát, ngày xưa trong thế tục giới cũng được xem là nhân vật số một, nhưng hiện tại tiếp xúc tu hành giới hắn mới biết được tiên thiên kỳ vô cùng nhỏ bé, mà Tùy Qua vĩnh viễn là ngọn núi cao khiến cho hắn phải nhìn lên, hiện tại hắn cũng ngượng ngùng nói mình là ngoại môn đệ tử Thần Thảo tông.

Lúc này nghe được Tùy Qua gọi tên mình, Hồ Nhất Bát vô cùng lo sợ đi tới trước mặt Tùy Qua.

- Hồ Nhất Bát, sau khi ngươi bước vào tiên thiên kỳ, xem như đã là nội môn đệ tử Thần Thảo tông.

Tùy Qua mỉm cười nói tiếp:

- Tuy rằng tư chất của ngươi có hạn, nhưng ngươi tràn ngập chấp nhất đối với tiên đạo, toàn tâm toàn ý tu luyện, tôn sư trọng đạo. Cho nên vô luận người khác nhìn ngươi thế nào, ta vẫn luôn cho rằng ngươi là người có tiên duyên. Tư chất kém không sao cả, có thể bồi dưỡng thôi.

Hồ Nhất Bát vừa nghe lão lệ tung hoành, hắn vốn tưởng rằng Tùy Qua đã hoàn toàn buông tha cho hắn, đời này hắn nhiều lắm chỉ sống được tới hai trăm tuổi là kết thúc, cái gì tiên duyên cái gì trường sinh đều hoàn toàn không hi vọng, nhưng một câu này của Tùy Qua lại làm cho hắn dấy lên hi vọng thêm lần nữa.

Quả nhiên trong tay Tùy Qua xuất hện một viên đan dược kỳ lạ, đan dược hương khí ngào ngạt, còn có ngũ thải quang mang vây quanh, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm.

- Viên thuốc này tên là Tạo Hóa Đan.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Trong các ngươi có ai nghe nói qua về tên đan dược này đây?

Tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong đã nghe qua, nhưng họ cũng không lên tiếng trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.