- Tôi không phải kết đan, chẳng lẽ còn là sỏi mật ah.
Tùy Qua cười nói.
Trần Mã Khả lắc đầu thở dài:
- Thật sự là người so với người tức chết người. Không qua bao lâu đã là
Kết Đan Kỳ. Ah, còn có Đặng Hạc tiểu tử này cũng đã Trúc Cơ Kỳ, tu vị
của hắn cũng tăng lên nhanh, xem ra cũng sắp trở thành chủ lực của Long
Đằng rồi.
- Chủ lực cái gì, Trần tổ trưởng anh cũng không phải không biết, trên người tôi còn mang xử phạt đấy.
Đặng Hạc nói ra.
- Xử phạt con chim!
Trần Mã Khả không cho là đúng nói:
- Làm dáng mà thôi, Tang lão đại thật sự muốn phạt anh, trực tiếp đánh
gục anh càng dứt khoát hơn đấy! Đúng rồi, Tùy huynh đệ, đây là đồ Tang
lão đại bảo tôi đưa cho anh. Mẹ kiếp, suýt nữa rơi vào tay ‘ Hành Hội ’
rồi, đáng chết.
Hắn đưa hộp ngọc cho Tùy Qua.
Tùy Qua mở ra xem xét, bên trong quả nhiên là yêu đan, còn có bảy viên.
Thấy Tùy Qua thu yêu đan, Trần Mã Khả thở dài:
- Tùy lão đệ ah, tên tuổi cả đời của Trần Mã Khả tôi xem như bị hủy rồi. Đám vương bát đản ‘ Hành Hội ’ này, Trần Mã Khả thề ngày sau nhất định diệt sạch chúng.
- Trần đại tổ trưởng, anh không cần quá xúc động đâu.
Tùy Qua nói ra:
- Bởi vì cái gọi là biết hổ thẹn sau đó mới dũng. Anh nhìn Đặng Hạc đi,
tuy hắn bị uy quỷ chặt đứt tứ chi, hiện tại tiến cảnh nhanh hơn nhiều
ah. Người Long Đằng càng chiến càng dũng, không có gì phải sợ! Đêm qua
tôi nói với Tang lão đại, Long Đằng sở dĩ đứng vững không ngã, là vì
người Long Đằng nhiều nguy cơ, càng áp lực thì càng bùng nổ, cho nên mới đứng vững.
Trần Mã Khả trầm mặc một lát, Tùy Qua nói mấy câu khiến hắn có cảm xúc.
Nhưng mà hắn nhanh chóng khôi phục phong cách hi ha bình thường, vừa
cười vừa nói:
- Tùy lão đệ, anh không cần khen tôi đâu. Đúng vậy, Trần Mã Khả tôi sẽ
không ngã đâu, tôi cũng không phải người không thua nổi, sẽ không vì vậy mà không gượng dậy nổi. Tùy lão đệ, anh an ủi tôi, không bằng đưa tôi
chút đan dược,tôi nghe nói anh là đại tài chru đấy. Đan dược nhiều, khả năng trùng kích Kết Đan Kỳ của tôi cũng nắm chắc hơn nhiều...
- Móa! Thì ra là đánh chủ ý đan dược, thì ra hai người liên thủ chơi khổ nhục kế, muốn dựa dẫm vào đan dược của tôi sao?
- Tùy tiên sinh, tuyệt đối không phải!
Đặng Hạc vội vàng nói.
- Có cũng không sao.
Tùy Qua cười nói, ném vài bình Địa Nguyên Đan cho Trần Mã Khả, nói:
- Đối với huynh đệ Long Đằng thì tôi tài trợ không ràng buộc. Trần đại
tổ trưởng, hy vọng anh sớm trùng kích Kết Đan Kỳ thành công, rửa sạch hổ thẹn. Mặt khác nói một chút, đan dược này không phải Tinh Nguyên Đan,
mà là Địa Nguyên Đan, tuy tôi không cố ý tặng cho Trần tổ trưởng, nhưng
dù sao cũng phải cho anh nhớ kỹ nhân tình của tôi.
- Móa! Tùy lão đệ, anh quá ác rồi!
Trần Mã Khả cười mắng, biết rõ bên trong là Địa Nguyên Đan, hắn nhanh chóng nhận lấy, nói:
- Tùy lão đệ, về sau nếu anh còn có thứ tốt gì, phiền toái anh... Hắc, trước tiên nghĩ tới huynh đệ chúng tôi trước.
- Đi. Nhưng mà Trần tổ trưởng, dù sao anh cũng phải cho tôi chút chỗ tốt nha?
Tùy Qua cũng bắt đầu cò kè mặc cả.
Trần Mã Khả với tư cách tổ trưởng tổ sáu, xem như quan hệ mật thiết với
hệ thống chấp pháp, Tùy Qua chỉ cần lúc trọng yếu có thể "Tuỳ cơ ứng
biến" .
- Tùy lão đệ, chỉ cần không làm chuyện trái nguyên tắc, tôi tuyệt đối bật đèn xanh cho anh.
Trần Mã Khả tâm thần lĩnh hội nói.
- Trần tổ trưởng, anh không tính là vì việc tư làm trái pháp luật chứ?
Đặng Hạc trêu ghẹo nói.
- Tính toán.
Trần Mã Khả nói:
- Nhưng mà, nếu như vì việc tư trái pháp luật mở rộng chính nghĩa, cũng
không quan hệ gì. Trái lại, nếu như pháp luật không vì mở rộng chính
nghĩa, nó còn dùng làm gì?
- Được, tôi cũng không có ý định làm trái pháp luật.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, hiện tại tôi muốn biết chút tin tức. Trần tổ trưởng, anh
thường xuyên liên hệ với đám đầu trâu mặt ngựa, nên biết rất nhiều
chuyện của Yêu tộc a?
- Tùy lão đệ, vấn đề đầu tiên mà anh hỏi ra, anh không phải muốn tôi lộ cơ mật chứ?
Trần Mã Khả thu hồi biểu lộ cười đùa, nói:
- Nhưng mà, may mắn anh là khách khanh của Long Đằng, địa vị thăng một
cấp, Tang lão đại gia tăng quyền hạn của anh. Cho nên, tôi nói cho anh
biết cũng không tính là tiết lộ cơ mật.
- Cơ mật? Chuyện Yêu tộc xem như cơ mật?
Tùy Qua khó hiểu nói.
Trần Mã Khả vẻ mặt người vô tội nói:
- Tôi cũng không rõ ràng, vì sao chuyện của Yêu tộc bị liệt vào hồ sơ bí mật. Có lẽ bởi vì lúc trước hộ long nhân biết sự tồn tại của Yêu tộc a. Dù sao Yêu tộc nhìn qua chẳng khác gì nhân loại bình thường, cho nên
nếu như biết rõ sự tồn tại của bọn họ sẽ khiến người thường bất an.
Nhưng mà Tùy lão đệ anh lúc nào quan tâm chuyện của Yêu tộc thế, Yêu tộc yêu quái rất ít hành tẩu trên thế gian -- Đặng Hạc, anh nhanh đi chỗ
khác đi, tôi và Tùy lão đệ đang bàn chuyện cơ mật, nên có giác ngộ chính trị đi.
Đặng Hạc ứng một tiếng rời khỏi, dù sao hắn không có hứng thú với chuyện này, hắn chỉ muốn làm thế nào tăng tu vị lên, như thế nào vận dụng Ngũ
Dực Huyết Đằng. Từ khi trải qua Tùy Qua chỉ điểm thì Đặng Hạc cũng hiểu
sâu sắc về Ngũ Dực Huyết Đằng, đúng như Tùy Qua đã nói, Ngũ Dực Huyết
Đằng không chỉ là vũ khí, càng không phải tứ chi, chúng là đồng bạn lợi
hại.
Ngũ Dực Huyết Đằng, chúng bị tinh thần của Đặng Hạc điều khiển, đồng
thời cũng có thể tự động phòng ngự, tiến công, thậm chí còn hấp thu máu
huyết và nguyên khí, hóa cho mình dùng. Mà trước đó Đặng Hạc với Ngũ Dực Huyết Đằng các đặc tính này, cũng không phải là hoàn toàn lý giải. Mặt
khác trọng yếu nhất là, Ngũ Dực Huyết Đằng là vật sống, chúng có cảm
giác sinh mạng, có được không gian phát triển khó có thể tưởng tượng.
Cho nên đối với Đặng Hạc mà nói, bởi vì Tùy Qua trợ giúp, hắn trong họa được phúc.
- Trần tổ trưởng, tôi cũng không nói đùa với anh, tôi gặp phải người Yêu tộc cho nên mới hỏi anh chuyện này.
Tùy Qua nói:
- Chẳng lẽ các anh điều tra ra một ít chuyện ly kỳ, không có quan hệ với yêu quái sao?
- Tùy lão đệ, anh hiểu sai ý rồi.
Trần Mã Khả nói:
- Yêu quái cùng Yêu tộc là hai việc khác nhau. Người Yêu tộc ít nhất co
tu vị Yêu Đan kỳ, bởi vì trên cơ bản đã biến hóa thành người, cởi sạch
da lông, cho nên chúng tự xưng là Thánh tộc, là chủng tộc độc lập,
giống như là Nhân tộc, Ma tộc, Tiên tộc các chủng tộc. Hơn nữa đối với
người Yêu tộc mà nói, chúng không thích bị mang ra so sánh với dã thú.
Đối với chúng mà nói, dã thú chẳng khác gì heo chó, cho dù chúng cũng
từng là dã thú nhưng lại không thích bị so sánh như vậy, chẳng khác
gì...
- Giống vậy là tu sĩ giới tu hành xem người bình thường chẳng khác gì heo chó, đúng không?
Tùy Qua nói ra.
- Đúng vậy, so sánh tuyệt hảo
Trần Mã Khả nói:
- Cho nên, Yêu tộc cùng yêu quái là không giống nhau. Yêu quái cảnh giới ngoài Yêu Đan kỳ mới có tư cách làm một thành viên của Yêu tộc; hơn nữa nghe nói còn cần thành viên Yêu tộc dẫn tiến mới được, đại khái là như
vậy...