Nếu đổi là bất cứ người nào
khác, nghe lời này của Chu Huyền Dã, chỉ sợ sẽ lập tức đáp ứng điều kiện của hắn, ngay cả một tia ý niệm phản kháng cũng không dám có, nhưng Tùy Qua thì khác, hắn không bị hù dọa, kể từ khi bước lên con đường tu
hành, Tùy Qua đã đối mặt với vô số uy hiếp, đồng thời hắn cũng chém
giết vô số cường giả tự cho là đúng.
Huống chi, lúc trước Tùy Qua đã từng giết chết người của Thục Sơn Kiếm
Tông, của Không Động Môn, dĩ nhiên hắn cũng sẽ không để ý giết chết mấy
người của Côn Luân Tông. Hơn nữa, trải qua tiếp xúc với những người của
ẩn thế tông môn, Tùy Qua cảm giác những người này hoàn toàn là người vì
tư lợi, nếu như Thiên Địa đại kiếp thật sự xảy ra, đừng ai hy vọng bọn
họ sẽ chủ động đứng ra cứu vớt thế nhân, bọn họ khẳng định chỉ biết tính toán cho lợi ích của riêng mình, thậm chí còn có thể tính toán ngược
lại đám người Tùy Qua.
Nếu đã như vậy, theo Tùy Qua thấy, đám người tu hành không có nhiều nhân tính, chỉ còn lại ích kỷ lương bạc, như vậy cũng không cần thiết tồn
tại.
Nhưng muốn giết chết Chu Huyền Dã, nhất định phải giết không có dấu vết
mới được, nếu không sẽ trêu chọc ra phiền toái không cần thiết.
- Các vị đạo hữu đến xem náo nhiệt, đừng ẩn giấu nữa, cùng xuất hiện đi.
Tùy Qua hắng giọng nói.
Thông qua thần niệm, Tùy Qua đã biết, trong sa mạc này ngoại trừ Chu
Huyền Dã, còn có những người khác tồn tại, thần niệm của những người này cũng không yếu, không sai biệt lắm đều là tuyệt đại cường giả Hóa Thần
Kỳ, những người này theo đuôi mà đến, dĩ nhiên không chỉ xem náo nhiệt,
chứng tỏ còn muốn đục nước béo cò, kiếm một chén canh, dù sao ai cũng
biết tiểu tử Tùy Qua là một con dê béo, nếu làm thịt hắn, không biết có
thể ép ra bao nhiêu nước béo.
Chẳng qua, nghe Tùy Qua nói như vậy, những người này cũng không định hiện thân, có lẽ cũng cho rằng mình ẩn núp tương đối khá.
- Có nghe thấy không, ngay cả tiểu bối này cũng biết sự hiện hữu của các ngươi rồi, còn tưởng giấu diếm được bổn tọa sao!
Chu Huyền Dã lại gầm lên giận dữ, theo tiếng hô của hắn, trên người thả
ra trăm ngàn đạo kiếm cương, chém tới bốn phương tám hướng.
Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!
Kiếm khí gào thét, không dứt bên tai.
Theo tiếng thét của kiếm cương, mười mấy thân ảnh bị buộc hiện thân.
Có người ẩn thân trong hư không, có người tiềm phục dưới cát vàng, nhưng tất cả đều bị kiếm quang của Chu Huyền Dã bức ra ngoài.
- Các ngươi muốn làm gì?
Chu Huyền Dã nhìn đám người xung quanh, lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi tính toán đối địch với Côn Luân Tông chúng ta?
Chu Huyền Dã vừa mở miệng đã lôi Côn Luân Tông ra, làm cho người ta vô
cùng chán ghét, cái này giống như có một số người mở miệng ngậm miệng là hô khẩu hiệu, làm cho người ta cảm thấy ác tâm, huống chi đám người này đã sớm chịu đủ ngang ngược càn rỡ của Côn Luân Tông, lúc này nghe Chu
Huyền Dã nói như vậy, lại càng cảm thấy chán ngán. Nhưng dù vậy, cũng
không ai dám chính diện đối địch với Chu Huyền Dã, dù sao người này cũng là tuyệt đại cường giả Hóa Thần trung kỳ, hơn nữa lại là Thái thượng
trưởng lão của Côn Luân Tông, đối địch với hắn, chắc chắn không chiếm
được quả ngon để ăn.
- Hắc hắc. . . Chu đạo hữu, chúng ta làm gì có gan đối địch với Côn Luân Tông các ngươi.
Một thanh âm chanh chua vang lên, người nói chuyện là lão đầu tử gầy gò, mặc trường sam bằng vải bố:
- Chúng ta chẳng qua tới xem náo nhiệt mà thôi. Tiểu tử này đắc tội với Côn Luân Tông các ngươi, ta cùng cácđạo hữu khác cũng muốn nhìn xem Côn Luân Tông các ngươi sẽ xử trí hắn như thế nào, làm thế nào để hắn sống
không bằng chết.
- Không sai, chúng ta chính là tới xem náo nhiệt .
Một người khác phụ họa nói.
- Hừ! Đừng tưởng ta không biết, đám lão già các ngươi đều là muốn đục nước béo cò.
Chu Huyền Dã hừ lạnh một tiếng:
- Nhưng đừng trách ta không cảnh cáo các ngươi, thứ bổn tọa coi trọng, ai dám tới đoạt, ta sẽ lấy mạng người đó!
Chu Huyền Dã, quả thực là ngang ngược càn rỡ tới cực điểm.
Nhưng điều này cũng không có biện pháp, người của Côn Luân Tông từ trước đến giờ đều càn rỡ như thế.
Lúc này, Tùy Qua dùng thần niệm truyền một tin tức tới Tô Ngưng Yên, với tu vi Thiên Tinh tâm công đệ cửu trọng của Tùy Qua, những người khác
đều không biết Tùy Qua dùng thần niệm nói cái gì với Tô Ngưng Yên.
Tô Ngưng Yên lập tức hiểu ý, sau đó giả vờ rất sợ hãi, khuyên nhủ Tùy Qua:
- Tùy đạo hữu, làm bằng hữu, ta khuyên ngươi một câu, chớ đối địch với
Côn Luân Tông, đừng ngang ngược cố chấp nữa. Chu tiền bối là tuyệt đại
cường giả Hóa Thần Kỳ, lại là Thái thượng trưởng lão của Côn Luân Tông,
hắn chỉ cần động một đầu ngón tay, là có thể bóp chết ngươi. Ta cũng
không muốn chết cùng ngươi, hơn nữa ta cũng không muốn đắc tội với người của Côn Luân Tông…Chu tiền bối, ngươi cũng không nên hạ thủ với ta.
- Ngươi đã thức thời như vậy, nể mặt Thiên Lam Kiếm Tông, ta cũng sẽ không làm khó tiểu bối nhà ngươi.
Chu Huyền Dã ra vẻ rộng lượng, trên thực tế chỉ vì trên người tên tiểu
bối Tô Ngưng Yên cũng không có vật gì tốt, không ép được bao nhiêu chất
béo. Sau đó, ánh mắt Chu Huyền Dã lại rơi trên người Tùy Qua:
- Lòng kiên nhẫn của bổn tọa chỉ có hạn, tốt nhất ngươi hãy suy nghĩ kỹ
càng, tránh cho trăm năm tu hành của ngươi, bị hủy hoại chỉ trong chốc
lát!
- Kẹt kẹt!
Tùy Qua cố ý phát ra một trận thanh âm kỳ quái, sau đó nói với Tô Ngưng Yên:
- Tô cô nương, vốn ta còn muốn chơi nhiều hơn, không ngờ người trong
tiên đạo các ngươi lại nhàm chán như vậy, nếu như vậy, ngươi cũng chui
vào với Tư Không Hùng đi! Thu!
Trong tiếng cười điên dại, Tùy Qua cũng thu thập Tô Ngưng Yên vào trong
Hồng Mông thạch, sau đó thúc dục một viên ma dược, hóa thân thành một
hình thái ma nhân kinh khủng. Đây là thành quả nghiên cứu gần đây của
Tùy Qua, hắn phát hiện không chỉ có yêu đan của yêu quái có thể dùng chế tạo ma dược, nội đan của ma nhân, yêu anh của yêu quái, Nguyên Anh của
ma nhân đồng dạng cũng có thể dùng làm ma dược, chẳng qua dược tính của
ma dược càng thêm bá đạo, trừ phi là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nếu không căn
bản không cách nào khống chế được luồng lực lượng cuồng bạo và dược tính cường đại này.
Như lúc này, Tùy Qua bỗng nhiên hóa thân làm một ma nhân, thực sự khiến đám người Chu Huyền Dã sững sờ trong chốc lát.
Nhưng, kế tiếp lại nghe thấy Chu Huyền Dã cười nói:
- Ha ha! Tên tà ma ngoại đạo nhà ngươi, lại dám giết hại tu sĩ tiên đạo, quả thực là chết chưa hết tội, hôm nay bổn tọa sẽ thay trời hành đạo,
trấn áp, luyện hóa tên tà ma ngoại đạo nhà ngươi! Chết cho ta…
Quả nhiên là người của tiên đạo, cho dù đối phó với “con kiến hôi” Tùy Qua, cũng muốn hô khẩu hiệu hai tiếng chính nghĩa.
Chu Huyền Dã vừa dứt lời, hàng vạn Thiên Kiếm cương liền chém tới Tùy Qua.
Nếu Tùy Qua hoàn toàn thúc dục áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, khẳng định có thể thoải mái chống đỡ, nhưng nếu như hiện ra áo giáp Thanh Đế Mộc
Hoàng, chẳng phải lòi đuôi, làm cho người ta biết chắc hắn chính là Tùy
Qua. Cho nên, Tùy Qua chỉ hơi thúc dục áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, âm
thầm thúc dục Phong Lôi cánh, nhanh chóng chạy trốn.