Ý Võng Tình Thâm

Chương 8: Chương 8




Beta: Tiểu Ngạn Các cuộc gọi trên mạng trong phòng làm việc đều được nối thẳng từ máy ra loa ngoài nên Hà Thu nghe được rất rõ ràng. Dù có đầu gỗ thế nào, anh cũng biết nếu dám đồng ý với Phong Tiêu Tiêu cùng đi, xác định chắc chắn là mất mạng rồi, trước giờ cô luôn phản cảm với hành vi chụp ảnh showgirl, anh cũng không dám trong thời gian đoạn phát triển tình cảm làm những việc mà cô không thấy thoải mái. “Ôi! Cùng đi đi! Đây chính đại hội triển lãm hay nhất tháng này , nữ thần trạch nam cũng sẽ đến đấy! Ông nghĩ lại đi, mặc đồ ít vải, váy ngắn, hai chân dài, ngực thật bự…” Anh nhìn thấy phản ứng của Hà Thu, chỉ thấy cô quay lưng về phía anh, nhặt áo sơ mi lên mặc, anh gần như thất vọng khẽ thở dài. “À…được…được!” “Được.” “Hà Thu!” “Em muốn đi đâu?” “Em đang tức giận cái gì?” Dưới tình huống như vậy, tên kia vẫn còn có tâm tình đi nhận điện thoại, trên đời này còn có người quan trọng hơn cô sao? “Bạn của anh không phải nói muốn đi quán bar sao?” “Vậy em còn ở chỗ này làm gì?” Không phải là cô đã quên mất chứ? Trước đó anh cũng đã từng nhắc tới, cô rất thoải mái nói anh có thể dẫn bạn bè cùng đi. Cô đâu thể theo anh và bạn anh đi chơi ở quán bar được? Cô đã tốn rất nhiều công sức mới có thể cùng anh đi đến ngày hôm nay, cũng từ từ thay đổi bề ngoài trạch nam của anh thành một người đàn ông đẹp trai, lúc này sao cô có thể để anh thoải mái đi ra ngoài như vậy? Cho dù cô không dẫn đường cô cũng muốn đi theo anh. “Đúng, quần áo bên trong nhất định phải thay. Ngoan, mau trở về thay đồ.” Anh vội vàng đưa cô đến cửa, cúi đầu muốn hôn cô một cái, lại bị cô tránh đi. “Anh……” Bành Đại Hải bỗng chốc nghẹn lời. Trước của quán bar, lần đầu tiên Hà Thu nhìn thấy hai người bạn tốt của Bành Đại Hải là Lưu An và Phong Tiêu Tiêu, bọn họ đứng cùng một chỗ với Bành Đại Hải, trên mặt đều viết rõ hai chữ ‘trạch nam’, chưa nói tới phía lưng bọn họ còn đeo một cái ba lô to đùng, cộng thêm chiếc áo kẻ ca rô, quá rõ ràng, Bành Đại Hải nhìn nổi bật nhất. “Cuối cùng em cũng đã tới.” Bành Đại Hải cảm thấy đợi đến mức phải hát bài hát tạ ơn rồi, còn nghĩ rằng cô vì chuyện lúc chiều mà tức giận, thật sự sợ cô cho bọn họ leo cây. Nhưng vừa quay đầu lại, cả người cậu như bị sét đánh, nghẹn lời nhìn người trước mặt . Vừa thấy có người nhìn Hà Thu, biểu hiện của Bành Đại Hải so với cô còn nhanh hơn, vội vàng kéo Phong Tiêu Tiêu lại, muốn cậu ta nói nhỏ thôi. “Nói ông cũng sẽ không tin mà! Hơn nữa, ông cũng không có hỏi tôi.” “Chính là…” Bành Đại Hải không biết nên giải thích thế nào về quan hệ của anh cùng Hà Thu, nhưng mắt nhìn thấy nhiều người đứng ở ngoài quán bar như vậy, thật sự anh cũng không muốn lập tức giải thích vấn đề này, đành phải tóm tắt quá trình “Cô ấy là bạn của một người bạn.” Vốn còn tưởng Bành Đại Hải sẽ thoải mái giới thiệu quan hệ của hai người đã sớm không còn là bạn bè với nhóm bạn tốt, không nghĩ tới vậy mà anh lại giới thiệu mối quan hệ của hai người là ‘bạn của bạn’, đây chính là chọc giận cô, hơn nữa chuyện lúc chiều kia còn bị gián đoạn, khiến cho cô vẫn chưa nguôi giận, hiện tại có thể nói là lửa cháy đổ thêm dầu. “Thật ngại quá, tôi có hẹn đi cùng bạn tới nên đến muộn.” Hà Thu lộ ra khuôn mặt tươi cười, giới thiệu bạn mình ở bên cạnh. “Đây là Nhân Tuệ cùng Bồi Hùng, Đại Hải cùng Bồi Hùng là bạn học cũ, cũng không cần tôi phải giới thiệu thêm nữa!” “Đại Hải, sao ông như thay đổi thành một người khác? Thật sự là không nhận ra, bộ dạng trạch nam lần trước của ông là ngụy trang hả? Quả nhiên bỏ cặp kính mắt xuống đã biến ngay thành người ưu việt rồi..! Chờ một chút hãy đi vào, nhất định sẽ có một đám chị em đến ngồi cạnh ông, tôi nhất định phải ngồi cạnh mới được.” Lưu An cùng Phong Tiêu Tiêu vốn còn ở bên cạnh phàn nàn, chỉ nhìn thấy bản thân Hà Thu, cũng đã quên mất sự tức giận cùng lời nói châm chọc lúc đầu Một vị nghệ sĩ cũng tới chơi, thấy Hà Thu như phát hiện ra đại lục mới, mang bộ dáng vô cùng quen thuộc với cô mà lớn tiếng ồn ào,“Trời ạ! Tối hôm nay thật sự là Hà Thu đại giá quang lâm, thật sự là khó mà thấy được, tôi còn nhớ cô không muốn dính dáng tới quán bar lại còn nói muốn tới chơi không biết là thật hay giả, còn tưởng là người gọi điện thoại lừa tôi đâu, không nghĩ tới cô thật sự đến đây. Mau vào đi, tôi đã bảo người đặt chỗ cho cô, đêm nay mọi người hãy chơi vui vẻ một chút.” Bành Đại Hải đi sau cùng, trong lòng không yên mà nghe những câu hỏi của Trương Bồi Hùng, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Hà Thu. Anh đã chú ý tới biểu hiện của cô có chút không đúng, qua thời gian ở chung anh đều có thể nhận ra khi nào cô vui vẻ hoặc không vui, rất muốn đến bên người cô cùng cô nói nói mấy câu, nhưng xung quanh cô có rất nhiều người vây quanh nói chuyện với cô, anh vẫn luôn không tìm được cơ hội đi tới bên cạnh. “Sao lại như vậy được, em chỉ là ‘bạn của bạn’ của anh mà thôi, làm gì có quyền giận anh?” Hà Thu làm ra vẻ không sao cả, vẻ mặt vô tội mà mở to hai mắt, dùng giọng nói chỉ có hai người nghe được. Lưu An và Phong Tiêu Tiêu thật ra lại rất vui vẻ, bởi vì bình thường nếu muốn đến quán bar cũng không phải dễ dàng như vậy, hơn nữa người đến còn có cả Hà Thu, cứ như là đang tận hưởng niềm vui cuối cùng vậy. “Đừng nhắc tới cô ấy, cô ấy đi vào những chỗ như thế này cũng có ảnh hưởng tới hình tượng của mình, bình thường cô ấy cũng không đến những chỗ như thế này, hôm nay chúng ta được cô ấy cố ý dẫn tới mới được bước chân vào đây.” Bành Đại Hải nhìn hai bạn, nói nghiêm túc. “Đúng vậy!” tuy Trương Bồi Hùng không phải là chưa từng đi quán bar, nhưng mà đi cùng Hà Thu đến lại là lần đầu tiên. “May mắn cô ấy còn nghĩ tới tôi cùng Nhân Tuệ, thì ra là cô ấy vì ông mới đến. Ông thấy tôi nói có đúng không? Con người cô ấy thật sự rất tốt, lúc lần đầu tiên Đại Hải cùng cô ấy gặp mặt, tất cả mọi người đều phải đi, chỉ chừa lại một mình cô ấy ngồi cùng ông ấy tới khi ăn xong, không nghĩ tới sau bữa cơm chiều đó mà bọn họ lại trở thành bạn bè thân thiết.” “Đúng vậy! Cô ấy rất hòa đồng, còn có vẻ bề ngoài rất đẹp .” “Không giống nhau mà, Hà Thu đẹp như tiên nữ, mấy showgirl phàm tục sao có thể so với cô ấy, khó trách từ sau khi ông quen cô ấy thì không thèm đi triển lãm chụp ảnh nữa.” “Gì?” Phong Tiêu Tiêu tức giận trừng mắt nhìn Bành Đại Hải, không nghĩ tới chuyện tốt như vậy mà cũng không nói với cậu “Không những ông quen biết Hà Thu mà còn thường xuyên cùng cô ấy gặp mặt?” “Bởi vì cô ấy có quen biết với nhà tạo mẫu tóc mà, nếu không ông cho là lọ gel vuốt tóc kia là tôi mua hay sao, ông cũng không hỏi tôi vì sao có lọ gel đó, đương nhiên tôi cũng không cần giải thích nhiều như vậy……” Bành Đại Hải thấy bạn bè phản ứng như vậy, đành phải chọn câu trả lời nửa vời. Mọi người hướng về anh, ban đầu chỉ là cố ý lấy mối quan hệ của anh và Hà Thu ra để trêu đùa, cũng không có một người nào có thể nghĩ tới hai người bọn họ lại thực sự có thể ở cùng một chỗ. “Không phải như mấy người nghĩ đâu !” Cho dù đã có chút thân cận, nhưng mà Bành Đại Hải không biết nên nói như thế nào với mọi người, anh phát hiện bản thân mình vừa nói xong thì ánh mắt của Hà Thu vốn đang nhìn anh lập tức rời đi, anh cảm thấy giống như có tai vạ đến nơi. “Gần đây cậu cũng không đi ăn cơm cùng với bọn mình, chính là bởi vì tên kia sao?” Mạnh Nhân Tuệ đem Hà Thu kéo đến một góc, nói bí mật của phụ nữ. “Đầu đất!” Mạnh Nhân Tuệ cảm giác được đến Hà Thu nghe thấy câu nói kia tuyệt đối là không vui vẻ gì.“Bây giờ hai người tiến triển đến đâu rồi?” Mạnh Nhân Tuệ nghe xong, miệng mở thật to, tuy rằng cô luôn biết Hà Thu vô cùng gần gũi bình dị, nhưng một đại minh tinh lại ở trong nhà Bành Đại Hải giúp tên kia lo liệu ba bữa cơm, chiếu cố cuộc sống hàng ngày của tên kia, cũng quá nhẫn nhịn vì lợi ích toàn cuộc rồi. “Tên kia quả thật rất thông minh, chỉ là trên phương diện tình cảm hơi ngốc ngếch chút, cậu biết không, vậy mà tên kia còn đã từng kết hôn.” “Nhỏ giọng một chút, lúc trước mình so với cậu còn kinh ngạc hơn.” Hà Thu tức giận nói: “Trước đây là vợ cũ theo đuổi tên kia, cho nên tên này cũng không có kinh nghiệm theo đuổi người ta, cũng không lãng mạn……” “Xem ra bây giờ đã không phải……” Chẳng qua Hà Thu mới cùng Mạnh Nhân Tuệ nói chuyện một lúc, quay đầu lại đã phát hiện bên trong đã có một đống các cô gái mặc váy quyến rũ tới, các cô nàng còn đang bao vây Bành Đại Hại đang sợ hãi bất an lại. “Vậy thì cứ để cho tên đó tự mình đột phá vòng vây đi!” Hà Thu vừa nhớ tới tình huống kia lại thấy tức giận, phản ứng duy nhất là nhíu mày, quay người đi. “Tên kia đã trưởng thành, cứ mỗi lần gặp chuyện như vậy mình cũng không thể luôn tới cứu tên đó đi? Điều mình muốn không phải chỉ là người đàn ông biết an phận, mà lúc đối mặt với cám dỗ thì anh ta cũng phải biết cách cự tuyệt, nếu không dù mình tìm được rồi vẫn phải lo lắng trông coi anh ta cả đời.” “Vậy chứng tỏ là anh ta không xứng.” Chưa được hai tiếng sau, Lưu An cùng Phong Tiêu Tiêu đã muốn say xỉn. Anh muốn đi tới bên người Hà Thu, hỏi rõ ràng xem phản ứng của cô như vậy là có ý gì, hoặc là cô muốn nói quan hệ hai người là như thế nào, họ phải chuẩn bị tốt để trả lời, dưới tình huống cô đang là một minh tinh, anh nghĩ là dù anh nói cái gì đều phải thật cẩn thận, nhưng lại không có cơ hội thoát ra ngoài. Cô cũng bận rộn không có thời gian coi chừng Bành Đại Hải, cho dù là vẫn lo lắng tình huống của anh, sợ vừa quay đầu lại thì anh đã biến mất ở trên chỗ ngồi, cũng không biết mấy em gái kia đã đi chưa, nhưng cô vẫn nhất định không quay đầu. “Anh chàng đẹp trai, anh vẫn còn độc thân sao?” Cô gái đã có men trong người, cũng mạnh bạo hơn, hai tay ôm lấy Bành Đại Hải, nũng nịu hỏi. “Anh đẹp trai, anh đừng có đi mà!” “Tôi có chuyện muốn nói với bạn mình, muốn đi trước” Bành Đại Hải rút bàn tay bị cô gái nắm chặt về, khiến mọi người được một trần cười. “Tôi không thể nói chuyện với các cô được, bởi vì tôi đã có bạn gái rồi.” “Mấy cô tha cho anh ta đi!” Mạnh Nhân Tuệ chạy tới giúp Bành Đại Hải giải vây, cười nhìn mấy cô gái: “Anh ta rất thật thà, có bạn gái cũng không dám ở bên ngoài nói chuyện cùng với mấy cô gái khác, nếu không bạn gái anh ta sẽ giận cả đời, khẳng định anh ta cũng không có được những ngày tốt lành.” Mạnh Nhân Tuệ nháy mắt với anh, không tiếng động nói ra hai chữ “Hà Thu”. “Thật mất hứng, đàn ông bề ngoại đẹp trai đều có người dính vào.” “Tôi sẽ không ra ngoài gặp gỡ, cũng không muốn ra ngoài gặp gỡ !” Bành Đại Hải giơ hai tay lên, thoát khỏi sự bám víu của mấy cô gái, vội vàng đứng dậy, chạy tới bên cạnh Mạnh Tuệ Nhân “Làm sao cô biết?” “Cô ấy nguyện ý nói cho cô?” “Tôi không có, là các cô ấy quấn quýt lấy tôi không buông, hơn nữa…… Hà Thu giống như đang giận tôi, cô ấy căn bản là không muốn để ý tới tôi.” Từ khi đi theo mọi người bước vào trong này, thậm chí cả nhìn cô cũng không thèm nhìn một cái, chỉ lo cùng bạn bè cũ của cô nói chuyện. “Tôi chỉ nghĩ lúc này sợ cô ấy cũng không muốn nói cho mọi người biết quan hệ của tôi cùng cô ấy, dù sao tình trạng bây giờ của chúng tôi còn …. Còn đang phát triển .” “Vậy tôi phải làm như thế nào?” Nếu Mạnh Nhân Tuệ cũng là phụ nữ, nhất định cũng biết tâm lý của phụ nữ, nhiều ý kiến làm việc cũng sẽ thuận lợi hơn một chút. “Thật vậy sao?” “Ồ……” Bành Đại Hải cảm thấy nghe qua có vẻ dễ dàng, nhưng khi làm thì rất khó. “Được.” Bành Đại Hải vội vàng đáp. Xong rồi! không phải là cô cũng uống say đi? “Hà Thu, đây là bạn cô sao?” Người đàn ông còn đang muốn về khả năng làm người đại diện của mình, có chút ngạc nhiên chàng trai trước mắt. Bành Đại Hải hiểu được là lời nói của mình thật sự đã làm cô đau lòng, cho dù trên mặt cô vẫn không có sự giận dỗi, nhưng khẳng định câu này chính là mấu chốt. “Không có việc gì, các anh đi trước đi! Tôi ở lại tiếp tục uống.” Hà Thu phủi phủi tay, tỏ vẻ cô còn chưa muốn rời đi. “Không được! Cậu đi theo mình nào.” “Nhân Tuệ, chúng ta ở lại, uống thêm một chút thôi!” “Thật vậy sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.