Bà mối và kẻ buôn người trong thành Yến Kinh, toàn bộ đều được ghi danh ở Nghi Loan Tư, bọn họ kinh doanh mảng nào, thuộc hạ là loại người nào, Nghi Loan Tư cũng có ghi chép.
Chỉ cần phái người tra hỏi, lập tức có thể biết Trì Tiểu Hà thông qua ai tiến vào Chúc gia.
Tạ Cát Tường thuận hướng nhìn qua, chỉ thấy một phụ nhân ăn mặc diêm dúa đứng bên ngoài Tư, đang thò đầu vào trong nhìn nhìn.
Trên mặt nàng ước chừng bôi mười lớp phấn, vừa thô vừa dày, lại phối hợp với cái miệng rộng và cái môi dày đỏ chót, khiến người hoảng sợ giật nảy mình.
Tạ Cát Tường: “Ai u.”
Nàng thật sự hết hồn.
Triệu Thụy nhìn lướt qua kẻ buôn người kia, Triệu Hòa Trạch lập tức nói: “Còn không mau tiến vào thỉnh an đại nhân.”
Kẻ buôn người kia liền xoắn người rảo bước tiến vào nha môn, lại đặc biệt quy củ hành lễ với Triệu Thụy: “Đại nhân mạnh khỏe, đại nhân thật đẹp trai nha.”
Giọng nói của nàng cũng vô cùng kệch cỡm.
Bất quá có sóng to gió lớn nào Triệu Thụy còn chưa từng thấy, chút kỹ xảo nhỏ này của nàng Triệu Thụy căn bản không để trong lòng.
“Kể ra toàn bộ chuyện có liên quan đến Trì Tiểu Hà.”
Kẻ buôn người chớp mắt, phát hiện kế đầu không thành công, liền lập tức thay đổi chiêu số.
Nàng thật cẩn thận hỏi: “Do chính nha đầu Trì Tiểu Hà kia gây hoạ? Hay là do Chúc gia cáo quan?”
Triệu Thụy lạnh lùng nhìn nàng, hỏi: “Vì sao Chúc gia phải cáo quan?”
Kẻ buôn người bị nghẹn họng một chút, hơn nửa ngày chưa nói ra lời.
Tạ Cát Tường thở dài trong lòng, nếu để Triệu Thụy đi thẩm vấn phạm nhân, chỉ sợ phải tra tấn mới có thể hỏi ra manh mối.
Nàng ho nhẹ một tiếng, khiến ánh mắt kẻ buôn người kia chuyển tới trên người mình, sau đó mới cười hỏi: “Vị thẩm thẩm này, ngươi có thể kể lại một chút chuyện khi ấy Chúc gia chọn di nương, vì sao ngươi lại đề cử Trì Tiểu Hà qua đó không? Rốt cuộc yêu cầu của Chúc gia khẳng định ngươi cũng biết.”
Vì sao lại đưa Trì Tiểu Hà đi? Kẻ buôn người thu hồi nụ cười, bắt đầu trầm mặc.
Nàng nghiêm trang như vậy, tựa hồ lập tức thay đổi thành người khác.
“Vấn đề vị đại nhân này hỏi, kỳ thật cũng không tính là vấn đề gì,” kẻ buôn người nói, “Lúc ấy yêu cầu nạp thiếp của Chúc gia kỳ thật không cao, thứ nhất trong nhà không có vướng bận gì, thứ hai muốn người thành thật nghe lời, thứ ba thân thể khỏe mạnh sinh đẻ tốt, thứ tư chính là bộ dạng thanh tú, không cần quá khó coi là được.”
Kẻ buôn người đối mặt với khuôn mặt tròn, đầy khách khí của Tạ Cát Tường, thật ra rất có kiên nhẫn, nàng nói: “Nhà như Chúc gia, nếu chọn thiếp cũng không chọn từ mấy người hầu trong nhà, chứng tỏ muốn tìm người gia đình sạch sẽ không phức tạp, Trì Tiểu Hà không cha không mẹ, trong nhà cũng không còn thân nhân khác, nàng ở Yến Kinh vẫn luôn làm các công việc giặt giũ, người cũng có vẻ nghe lời.”
Cho nên Trì Tiểu Hà mới phù hợp yêu cầu.
Tạ Cát Tường ngẩng đầu nhìn về phía nàng, thấy đôi mắt kẻ mí thật dày của kẻ buôn người này lộ ra tinh quang, liền biết nàng ta nói dối.
“Nhưng Trì Tiểu Hà không phù hợp yêu cầu thứ ba, nàng vẫn luôn làm việc trong tay thẩm, đừng nói thẩm không biết a?”
Đời này của kẻ buôn người phải tạo quan hệ với rất nhiều người, trên có thể lôi kéo làm quen với các nhà phú quý, dưới có thể chắp nối cùng bá tánh nghèo khổ, là người rất có nhãn lực.
Nữ thôi quan trẻ tuổi này nhìn có vẻ hiền hòa, hoàn toàn tương phản với vị đại nhân mặt lạnh vừa mới mở miệng, nhưng kẻ buôn người lại có thể đoán được một chút, trong nha môn này, địa vị của nàng cũng có tầm ảnh hưởng.
Nếu không, việc dò hỏi sẽ không để nàng ra mặt.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, kẻ buôn người liền có thể biết cần phải trả lời vấn đề như thế nào.
“Vị đại nhân này, ngài đại khái chưa làm công việc buôn người, cũng có thể chưa từng tiếp xúc qua,” kẻ buôn người nói, “Làm nghề như chúng ta, nếu lần nào cũng có thể đưa ra người thập toàn thập mỹ, khiến gia chủ đặc biệt vừa lòng, các công việc về sau nếu có chút sai lầm, vậy chẳng phải sẽ làm gia chủ tức giận?”
“Đôi khi, có thể chọn mấy người phù hợp sáu bảy phần cùng đưa qua đó, rồi nhìn xem gia chủ lựa chọn như thế nào, chỉ cần nói rõ ưu điểm mỗi người, gia chủ cũng không có gì để phàn nàn.”
Đây là các ngành các nghề có quy tắc khác nhau.
Mọi người ở đây nghe xong đã hiểu rõ, mặt ngoài Trì Tiểu Hà phù hợp ba trong bốn yêu cầu, mà yêu cầu thứ ba lại bị kẻ buôn người xem như râu ria để che giấu, cho nên Trì Tiểu Hà mới có thể thuận lợi được chọn, tiến vào Chúc gia.
Tạ Cát Tường tò mò hỏi: “Chỉ là ngươi không sợ sau khi Trì Tiểu Hà vào Chúc gia vẫn chưa có thai, hoặc là mãi không thể có thai, Chúc gia sẽ bởi vậy oán trách ngươi?”
Kẻ buôn người nhìn gương mặt non nớt của nàng, không khỏi cười: “Nha đầu ngốc, về chuyện này ai cũng không thể nói rõ được a, có thể mang thai hay không, cũng không chỉ đơn giản trông cậy vào nữ tử thân thể khoẻ mạnh sinh dưỡng tốt là được đâu. Đôi phu thê Chúc gia đó, thành thân nhiều năm cũng không có con nối dõi, thiếu phu nhân nhà người ta nhìn cũng rất khỏe mạnh nha, nên ai có thể nói chắc chắn được cái gì chứ.”
Tạ Cát Tường lập tức hiểu rõ, có con nối dõi hay không, xác thật không phải chuyện của một người, chẳng sợ Trì Tiểu Hà không thể mang thai, vì nàng cũng không nhất định sẽ có hài tử.
Nhưng dù vậy, Tạ Cát Tường vẫn cảm thấy có chút không thoải mái: “Vậy ngươi cũng không thể lừa gạt Chúc gia.”
Kẻ buôn người lại cười.
Nàng cũng không phải đùa bỡn Tạ Cát Tường, chỉ là cảm thấy cô nương này vừa đơn thuần vừa đáng yêu, khiến cho người ta thích từ đáy lòng. Xi