Tầm 8h tối, toàn bộ học sinh trong trường đều tập trung thành một vòng tròn siêu lớn quanh bãi đất trống sau rừng, ở giữa vòng là một sân khấu tuy chỉ là dựng tạm nhưng nhìn khá chắc chắn, trên đó là mấy cái ampli to tổ chảng và vài trụ micro dựng đứng. Và không thể thiếu đó là một lô lốc những gỗ và củi khô được chất thành đống ở giữa, tôi dự là chốc nữa số gỗ này sẽ được “ nổi lửa lên em “ .
Bầu trời đêm nay trăng sáng vằng vặc và sao nhiều vô kể, gió nhẹ mát thổi cây rừng xào xạc, tôi khoan khoái vươn vai hít một hơi dài, chuẩn bị tận hưởng cho buổi tối xả láng thả giàn này. Sau bài diễn văn khai mạc và giới thiệu các hoạt động trong ngày và của sáng mai, thầy hiệu trưởng nhường lời cho thầy Phương bí thư Đoàn trường, thầy Phương chính thức tuyên bố bắt đầu đêm hội đốt lửa trại, đám đông bên dưới sân khấu hò reo ỏm tỏi, rống lên um sùm đủ các thể loại âm thanh mà con người có thể mô phỏng được.
- Sau đây mời toàn thể thầy cô và các bạn học sinh, chúng ta cùng hướng mắt về phía sân khấu, tiết mục “ Biểu diễn thời trang lá cây “ của đại diện 127 chi đoàn xin được phép bắt đầu ! – MC ôm micro gào lên giới thiệu.
Đám đông phấn khích dán mắt về phía sân khấu và đồng loạt ồ lên với sự mở màn của đại diện….10A1, vâng, lớp tôi là đầu tàu mà.
- Sặc, thằng C với nhỏ P đây mà ! – Tôi tròn mắt kinh ngạc.
- Có mày nãy giờ lỉnh đâu mất nên không biết ấy chứ, lúc mày về là bọn tao đang cột lá lên người thằng C rồi ! – K mập giải thích.
- Chúng mày cột lá gì lên người nó thế ? Nhìn bựa quá ! – Tôi há hốc mồm.
- Đủ thứ, lá dừa, lá ổi, lá xoài ! – Thằng D chen vào.
- Rồi nó mặc cái gì bên trong ? Nhưng tụi mày nghĩ sao cột 2 cái lá dừa dựng đứng lên tai nó thế ? Tính làm bò tót à ? – Tôi chỉ tay lia lịa.
- Hề hề, sáng kiến của tao đó, thằng C chỉ mặc quần đùi thôi, thời trang lá cây mà lại, tận dụng hết, tao vô thùng trái cây vặt hết mớ lá rồi lấy keo hai mặt dán lên, chỗ thì lấy thun cột lại, mày thấy thằng C giống Tarzan hông ? – Thằng T cười khoái chí.
- Tao thấy giống…mọi cà răng căng tai hơn, lạy hồn ! – Tôi rụt cổ đáp.
- Ủa mà P mặc lá gì trên người thế ? – Vy thắc mắc hỏi.
- À, lá chuối ấy mà, đơn giản không cầu kỳ ! – Nhỏ H trả lời.
Trên sân khấu, thằng C đầu đội 2 tàu lá dừa dựng đứng 2 bên tai, mặt thì sơn đỏ xanh từa lưa, ở trần với hai bên vai là mấy miếng lá ổi, ngoài cái quần đùi là mớ lá xoài dán chi chít, nó vừa đi vừa chu mỏ hú y chang thổ dân da đỏ khiến đám đông bọn tôi bên dưới cười nôn ruột. Nhỏ P thì hiền hơn, chỉ dạo 1 vòng sân khấu với mớ lá chuối to đùng trên người, lượn xong thì về góc sân khấu đứng.
- Ê mày, Y ù mà lên đó thì mặc lá nào cho vừa ? – Thằng L thì thầm hỏi.
- Chắc…lá súng lá sen quá ! – Thằng T trầm ngâm.
- Vẫn còn nhỏ, phải lá chuối loại bị đột biến gen ấy, mới…phủ toàn thân nổi ! – Thằng D cười nham hiểm.
- Thế không có lá đó thì ặc gì ? – Tôi tránh cái nhìn khó chịu của em Vy, cố chen vào hóng chuyện.
- Khỏi mặc chứ sao, không thì lấy lá…me đắp lên ! – K mập nhún vai đáp.
- A ùa, cả làng ói chết hết chứ chẳng chơi đâu ! – Thằng Q kinh hãi nói.
- Chạy gấp…tụi…ahhhhhh ! – Thằng D lên tiếng cảnh báo nhưng đã muộn.
- Mấy ông nói gì tui ? Hả ? Hả ? – Nhỏ Y ù bất thình lình đứng ngay sau lưng bọn tôi, vòng tay qua siết cổ thằng D rồi kéo lôi nó đi, mặc cho thằng này vung tay la bài hãi một cách tuyệt vọng.
Tôi khiếp đảm nhích sát lên chỗ Vy đứng, lách qua bên phải em ấy tách hẳn với tụi thằng K, đề phòng Y ù xử tội thằng D xong sẽ lên dẫn độ từng thằng bên bọn K mập về bức cung tiếp. Gì chứ bộ vó tôi thì Y ù vung tay cái là tôi bay cái rạt ngay, lạng quạng nằm viện cả tháng cũng không chừng.
- Thấp xuống coi N, không thấy gì hết ! – Vy nhăn mặt.
- À, quên mất ! – Tôi lùi lại đứng sau lưng em ấy.
- Đứng yên đi, chạy tùm lum hoài ! – Vy đập vai tôi.
- Hì hì, đi chạy tị nạn chứ ! – Tôi cười cầu tài đáp, biết điều đứng yên trở lại, nhưng trong bụng vẫn hồi hộp dòm xung quanh xem Y ù có lảng vảng gần đây không.
Trên sân khấu, lớp 10A2 chơi trội hơn, đan lá lại thành áo khoác rồi cả mũ đội đầu, 10A5 thì còn vác cả cây tre ra mà giả chiến binh rừng rú, nhưng đau bụng nhất là phần trình diễn của 10A23, bọn này chẳng biết nghĩ sau mà lấy…vỏ chuối làm thành trang phục cho thằng đại diện lớp. Báo hại thằng này cái mặt bước ra sân khấu nghêng ngang chưa được bao lâu thì đột ngột một mảnh vỏ chuối rớt xuống, nó dẫm lên rồi trượt chân té cái oạch, mớ vỏ chuối còn lại văng tứ tung, may mà còn sót lại cái quần đùi, nó phủi mông rồi chạy toé khói thẳng vào trong cánh gà, bên dưới đám đông ôm bụng lăn ra cười rũ rượi.
Lớp 11A3 thì công phu hẳn hoi, chắc là nhờ tay con gái mà đan mớ lá bàng bằng chỉ lại, làm thành hẳn cái áo choàng, và kết hợp thêm cái mũ đội đầu, thằng đại diện lớp này khệnh khạng đi ra, tay cầm khúc gỗ minh hoạ cho quyền trượng, đứng giữa sân khấu nhún nhảy bá láp một hồi rồi dậm chân, há miệng ra ngửa mặt lên trời gào to :
- Giàng ơi là giàng ơi, con thỉnh giàng về với buôn với làng này giàng ôiiiii….hú…húuuuuuuu !!!
Đám đông phấn khích đồng loạt hú lên theo, em Vy hoảng hồn định lấy hai tay bịt tai lại nhưng bị tôi giữ chặt hai tay không cho chống cự, rồi tôi cười nham hiểm kê sát tai em ấy mà gào lên theo.
- Ahhhhhhhhhhhhhhhh !
Rồi tôi vừa chạy vừa cười tí toét né những cái véo đầy sát khí của em Vy, cuối cùng sau khi bị em ấy đập vô sau lưng muốn bể phổi, tôi mới yên vị ở hàng cuối cùng của lớp nhằm tránh bị Vy tiếp tục truy sát, tôi khoái chí nhìn em ấy bực dọc ở hàng đầu tiên, vẫn còn ngó quanh quất tìm tôi để trị tội.
- Chà, đứng dưới đây thấy gì không Tiểu Mai ? – Tôi chợt nhận ra mình đang đứng kế bên nàng.
- Hì, thấy chứ ! – Nàng gật đầu trả lời.
- Nếu không thấy để mình…tình nguyện ẵm lên cho ! – Thằng T tự dưng ở đâu chen vào.
- Vô duyên ! – Tiểu Mai bĩu môi.
- Ủa ? Sao mày xuống đây rồi ? – Tôi giật thót người.
- Chạy tị nạn chứ chi, Y ù đang truy nã trên kia kìa ! – Thằng này ghé tai tôi nói nhỏ.
Dòm theo hướng tay nó chỉ, tôi thấy K mập đang bị Y ù oánh chành chành vô cái lưng tấm thớt của nó, và thằng L với thằng Q thì hớt hải chạy xuống chỗ bọn tôi đang đứng.
- Hãi quá, tao bị oánh đau quá ! – Thằng L nhăn nhó thở phì phò.
- Lạy, từ này không dám trêu chị đại Y ù nữa ! – Thằng Q ngồi phịch luôn xuống đất.
- Sặc, chị đại càn quét xuống đây kìa, lượn lên trên mau ! – Tôi hoảng hồn nhảy ngay lên phía mấy hàng trên, tụi thằng T quýnh quáng phóng theo đằng sau.
Và sau khi lãnh thêm cái véo thật lực từ em Vy khi thấy tôi vừa dẫn xác trở lại, tôi mới được đặc cách đứng trở lại ghế hạng nhất kế bên em ấy mà thưởng thức tiếp màn trình diễn thời trang rừng rú.
Trên khán đài, đại diện lớp 11A14 đang khoác mớ tàu lá dừa lượn qua lượn lại để rồi bị đám đông la ó đuổi xuống vì thằng này đang đội cái vỏ bưởi mà tay thì cầm mớ hạt bưởi ném liên hồi xuống dưới tưởng chừng như nó đang….rải tiền từ thiện. Kế sau đó là màn biểu diễn của các lớp khác nhưng không lấy làm gì đặc sắc, vẻ như chủ đề thời trang lá cây không được khai thác triệt để cho lắm. Nhưng đến lúc đại diện của 12A2 tức là lớp ông anh tôi bước lên thì khán giả tụi tôi mới được dịp no mắt mà mê mẩn chiêm ngưỡng.
Trước mặt bọn tôi là chị xinh đẹp mà lúc sáng nay tôi thấy hay đi với ông anh tôi, đầu chị này đội hẳn một vòng nguyệt quế kết lại bằng hoa đủ màu, rồi chiếc áo bằng thứ lá xanh mướt được đan khít lại ôm trọn trọn vòng tiếu yêu nhỏ nhắn, kế đó là đôi chân dài trắng muốt dài miên man, đã vậy chị này lại còn thè lưỡi nháy mắt cười mỉm chi trông dễ thương không chê vào đâu được. Đám đông bên dưới hò reo phấn khích, đám con trai bọn tôi thì khỏi phải nói, há hốc mồm nhìn chị này không chớp mắt.
- Hứ, nhìn, nhìn, con trai mấy người đúng là mê gái mà ! – Em Vy bĩu môi, nguýt dài nhìn tôi.
- Ấy…ấy….đâu có… ! – Tôi hoàn hồn, giật mình tỉnh mộng.
- Tuyệt vời, bá cháy con bọ chét ! – Thằng T lim dim mắt.
- Hết sảy con cào cào ! – Thằng D búng tay cái chóc.
- Dám Trúc Mai lớp mình lên thì còn đẹp hơn nữa chứ chẳng chơi ! – Thằng L gật gù nhận xét.
- Ờ, dám lắm, biết vậy nãy đổi người, đừng cho nhỏ P lên ! – K mập tặc lưỡi.
Tôi không dám gật đầu hùa theo vì em Vy vẫn đang lườm lườm kế bên, nhưng trong bụng cũng thầm đồng ý với tụi K mập, vì bà chị trên kia xinh thì có xinh thật, nhưng so với Tiểu Mai thì hãy còn kém vài phần cân lượng, chuyện này khỏi phải bàn cãi.
Tầm 8h45, phần trình diễn thời lá cây của các lớp kết thúc, tiếp sau đó là tất cả xếp lại thành một vòng tròn rộng hơn và lùi ra xa, các thầy trong trại chỉ huy tiến vào giữa và đốt lửa lên đống củi ở giữa. Đống củi dần bắt lửa, cháy lách tách len lỏi bên trong rồi dần bùng lên, sáng rực cả một vùng rộng lớn, đám đông khoái chí nhảy nhót la lối um sùm.
- Nổi lửa lên em !
- Yà húuuuuuuuuuu !
- Gió to lên, lửa mạnh lên, cháy rừng rực lên !
- Mấy cái đứa ngu, gió to lên có mà cháy rừng cháy trại chứ ở đó mà cầu ! – Thằng L làu bàu he hé giọng rủa.
- Hề hề, nhỡ thế thật thì lập dàn cầu mưa luôn, thánh nhỉ ! – Thằng D quay sang tôi cười đểu.
- Ờ, trói mày trên đám lửa đi rồi tao cầu mưa cho, phải hiến tế chứ ! – Tôi khoát tay.
Kế đó là các thầy cô bắt nhịp các bài hát tập thể, và đám đông di chuyển thành vòng tròn, vừa nắm tay vừa cất cao giọng nghêu ngao, sau đó lại bày các trò chơi đổ vui có thưởng và các trò tập thể hội trại. Đến tầm 10h đêm thì thầy Phương bí thư mới tuyên bố chấm dứt đêm lửa trại, các lớp xếp hàng thu dọn tàn cuộc rồi về lại trại của lớp mình nghỉ ngơi, đến tầm 2h sáng sẽ bắt đầu tổ chức Trò chơi lớn.
Chúng tôi lũ lượt xếp hàng đi ngược về lại cánh rừng nơi cắm trại, mọi người vẫn cười nói tí toét xung quanh, quả tình vừa rồi vui thật, đời học sinh có mấy khi được thức đêm mà ăn chơi hò hét thả giàn với bạn bè như lúc này đâu.
Trên đường về, bọn tôi được một phen cười lăn bò càng nữa khi thằng C vừa nhập hàng đã bị tụi thằng T xúm vào giật tơi tả cái quần lá, khiến thằng này chỉ còn độc cái quần đùi trớt quớt mà vừa chạy vừa la, trông nó y chang vừa mới trốn trại tâm thần thoát ra đây.
- Chị nãy bên 12A2 tên gì ấy nhỉ ? – Thằng Q tò mò hỏi.
- Chả biết, nãy ồn quá có nghe được gì đâu ! – K mập nhún vai.
- Mày hỏi chi thế ? – Thằng T thắc mắc, tay vung vẩy mớ lá cây vừa giật của thằng C.
- Làm quen chứ chi, hề hề, xinh ngất ngây ! – Thằng Q quệt mũi.
- Chà, Trúc Mai đâu rồi nhỉ ? Mày nhìn lại đi, chưa bằng hoa khôi lớp mình đâu ! – Thằng L nhún vai nói tỉnh bơ.
- Úi chà, ghê nha, ông L ghê quá nha ! – Nhỏ H chun mũi trêu.
- Hề hề, xinh thì khen xinh, tui có sao nói vậy ! – Thằng L cười cười.
Tôi có cho vàng cũng chả dám hó hé nửa lời, dù thật lòng thì công nhận thằng L đúng là có mắt nhìn…con gái mà, tôi nãy giờ đã mường tượng ra cái cảnh Tiểu Mai đầu đội nguyệt quế, mặc áo lá đan tay thướt tha lướt trên sân khấu….ôi…… !
- Cái bản mặt đó là sao đấy N ? – Vy đập vai tôi, dòm lom lom.
- Ớ…đâu…sao ! – Tôi hoàn hồn thoát khỏi cơn mộng mị.
- Chắc mơ về chị lúc nãy chứ gì, hứ ! – Em ấy làm mặt dỗi quay ngoắt sang bên.
- Bậy, mơ thế thì phí quá, hề hề, gì chứ Vy mới là nhất ! – Tôi giở chiêu nịnh nọt, nhưng chủ quan mà nói thì đúng thật, so bề dễ thương thì cả Tiểu Mai lẫn bà chị 12A2 kia đều vẫn xếp sau Vy, ở em ấy có nét gì đó luôn trẻ trung và nhiệt thành, sôi nổi đúng chất thế hệ trẻ năng động.
- Xạo, giỏi cho cái mồm ! – Vy bĩu môi, nhưng đỏ mặt cười tủm tỉm.
- Ai xạo làm gì, không tin giờ N la to lên luôn nhé ! – Tôi vung tay nói càn.
- Thôi, khùng quá ! – Em ấy nhăn mặt.
- Hì hì….à, lúc nãy Vy nói kể chuyện gì về Mai thế ? – Tôi sực nhớ ra vội quay sang hỏi, quên mất là vừa mới vài tiếng trước còn thề thốt là phải bình tĩnh.
- Ừm, là vầy, N nhớ bạn trai của Trúc Mai không ? – Vy nhỏ giọng nói.
- Ai ? Bạn trai nào ? – Tôi trố mắt bất ngờ.
- Suỵt, nhỏ thôi ! – Vy đưa tay làm dấu lên môi rồi nói tiếp – Cái người mà hồi chiều mồng 1 tết tụi mình thấy nắm tay Mai đi ngoài biển Đồi dương ấy !
- À…ừ….nhớ rồi, thì sao ? – Tôi gật gù xì xầm hỏi tiếp, ghé tai sát vào Vy để nghe cho rõ vì em ấy nói nhỏ xíu, rồi thừ người ra luôn vì ngạc nhiên với câu trả lời sau đó.
- Người này hình như là….bắt cá hai tay ! - Vy hạ giọng nói nhỏ.