- Tại sao cái đồ mặt dày như cậu cứ bám theo tôi mãi thế ? Cậu có thấy con đỉa đói bao giờ không ?
Câu nói của Hạ Thiên mang hàm ý vừa châm chọc vừa bực mình đểu cáng . Câu nói đầu có lẽ Thiên Minh nghe nhiều rồi , còn câu sau chắc chưa nghe bao giờ . Con đỉa lại còn đói ? Anh như thế này mà so sánh với đỉa ? Cậu ta đang sỉ nhục anh ???
- Hạ Thiên ! Từ lúc nào cậu coi bạn thân như đỉa thế hả ? Cậu ... Thôi được ! Cậu cho tôi biết ...
- Lải nhải ít thôi . Cậu muốn biết về cô bé đó chứ gì ? Được . Tôi cho cậu biết . Cô ấy tên Đào Linh . Học 9 Văn trường này . Từ nhỏ mất bố . Bây giờ mẹ đi thêm bước nữa ...
Càng nghe lại chẳng thấy liên quan gì đến việc ở chung cả . Thiên Minh khó hiểu hỏi anh :
- Cớ gì đến cậu không hả Hạ Thiên ? Cô ấy và chuyện gia đình có liên quan tới việc cậu ở đó không ?
Đúng ! Càng nghĩ lại chẳng thấy liên quan . Anh nghĩ ra lí do để biện hộ cho mình . Một lí do rất buồn cười :
- Tôi chỉ là cảm thấy cô ấy đáng thương . Cần được thương hại .
“ Thương hại ?” Hai từ này nói mồm dễ dàng quá . Nhưng nói ra lại cảm thấy nhói tim , gương mặt mang chút tội lỗi nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại bình thường . Nhìn sang con người bên cạnh xem anh ta có tìm được khác biệt trên mặt anh hay không nhưng khuôn mặt ấy vẫn vậy . Vẻ đăm chiêu muốn tìm hiểu quen thuộc hiện lên . Thiên Minh thở dài :
- Vậy à ? Thiên Minh lạnh lùng , băng khốc vẫn vậy ? Tôi đi tìm cô gái đó đấy đây
Nói xong anh bước trước bỏ lại Hạ Thiên phía sau . Thực có ai biết giờ đây anh muốn đi theo để xem cô ra sao không ? Nhưng lại thôi , bước về lớp ...
Thiên Minh lò dò đi tìm ... Sau một hồi lăng quăng
- Lớp 9 Văn ? 9 Văn tầng này ? Thấy rồi !
Đang định gọi mặt điểm tên người cần tìm thì ...
- Đào Linh đừng khóc nữa . Hà My thương mà . Nghe Hà My nói nè . Mẹ Đào Linh - cô Hạ Ly đó ! Cô Ly thương Linh lắm mà . Linh cũng vậy đúng không ? Linh muốn cô hạnh phúc thì có gì sai đâu ? Linh rất dũng cảm nha . Có biết không đồ ngốc này ! Khóc gì chứ ? Nín ngay nào . Linh nói chú Mạnh có thể làm tất cả còn gì ? Lo gì nữa ? Gọi cô Ly về nhá ! Giữ cô ở lại đi.
- Không đâu . Mẹ xứng đáng được hạnh phúc mà . Không khóc đâu nè !
Giọng ấm áp mang chút hờn dỗi , đáng yêu . Anh nghe được , chắc chắn là cô . Quay lại . Cô gái dáng người cao mét sáu , khuôn mặt thanh tú , sáng ngời . Hàng nước mắt vẫn còn thoắt ẩn thoắt hiện , nhìn như thiên thần ... ( Trúng tên thần Cupid rồi cả nhà ạ ! ) Bỗng có tiếng hét ngay cạnh làm anh giật mình . Ôi ! Anh quên mất . Con gái háo sắc ... Anh không chuồn lẹ thì sẽ có chuyện xảy ra mất thôi . Đi tới trước mặt cô , nhẹ nhàng mỉm cười ôn nhu , ấm áp :
- Anh là Thiên Minh ! Nhớ anh nhé Đào Linh !
36 kế , chuồn là thượng sách , anh chạy đi , không quên làm kiểu chào quân đội nhí nhảnh . Cô đứng đó chưa hết bàng hoàng . Ban đầu là tiếng hét ong trời nổ đất của con gái . ( chấn động cả trường chứ đừng nói đến cô ) , tiếp đó là gương mặt thiên sứ hiện ra trước mặt cô . Giọng nhỏ nhưng cô nghe rõ từng chữ . Bỗng có cảm giác thân thuộc , cô đã từng gặp anh sao ? Sao anh lại biết tên cô ?
Sau một lúc thì hồn mấy đứa con gái cũng về xác . Tụi nó hét toáng lên sung sướng nhưng cũng tiếc nuối :
- Ôi ! Thiên Minh ! Anh là thiên sứ của lòng em ? Ai biết anh học lớp nào không ?
Cảnh này ... Ôi trời sởn hết cả gai ốc . Tiếp diễn công cuộc hám trai đi mấy bạn ! Trên mặt cô hiện rõ như thế đấy . Có người tiếp diễn nhưng thông tin này đáng quan tâm đây :
- Anh học lớp 12 Toán nha . Hình như học sinh mới . Giỏi quá !
Quay sang phía bên cạnh , Hà My cũng xúc động không kém khiến Khắc Huy vừa đi từ cantin về mà bực ! Cô là người yêu của anh mà sao cái tính mê trai này vẫn chưa bỏ được thế ?
- Hà My ! Em sai anh đi mua đồ để em an ủi Linh mà sao lại đứng đây để ...
Mùi dấm chua nồng nặc lan tỏa đâu đây . Hai đứa bạn thân của cô quả là rất đáng yêu nha ! Cũng là nhờ công cô làm bà mối cho cuộc nhân duyên này ! Cô thật giỏi mà ! Chuyện của cô , suy nghĩ thấu đáo , Hà My nói thật đúng . Quyết định của cô là làm cho mẹ hạnh phúc cơ mà . Vậy nên cô không được buồn nữa . Đôi bạn thân là tình nhân này của cô từ trước đến nay luôn gỡ tâm được cho cô mà . Dang tay ôm cô hai người đang chí chóe trước mặt , cô hạnh phúc :
- Tao nói này ! Tao yêu bọn mày rất nhiều ! Bắt đầu cuộc sống mới nào . Thật vui khi có bọn mày ở bên cạnh !
12 TOÁN ...
- Hạ Thiên ! Tao nói mày nghe . Nếu mày dùng từ thương hại với Đào Linh thì hãy tránh cô ấy đi . Nó rất lố bịch mày biết không ?
Đang ngồi xem văn kiện anh cũng phải dừng lại quay sang nhìn người nói câu đó . Cái gì đây ? Suy nghĩ của cậu ta dạo này thay đổi chóng mặt thế cơ à ...