Về phần An Hạ, sau khi đặt chân đến Anh quốc xa xôi, cô cật lực làm mọi việc, vừa làm vừa học tiếp, sau 1 tháng nổ lực,cô lấy được bằng đại học kinh tế của Anh. Gần đây, An Hạ cảm thấy mình, mệt mỏi..
Trưa hôm nay, như thường lệ An Hạ sau khi làm xong ghé siêu thị mua vài gói thực phẩm, rồi đi bộ về nhà. Đang đi,bỗng nhiên cơn chóng mặt ập đến.. đầu óc quay cuồng..An Hạ ngã xuống.. điều trước khi bất tỉnh cô thấy là một chàng trai chạy về phía cô....
-----3 tiếng sau ----
Tại Bênh viện
An Hạ lờ mờ tỉnh dậy, thấy bên cạnh mình là một chàng trai, ngũ quan tinh xảo, đẹp trai mê hoặc..
- Anh...là..ai? An Hạ gắng gượng hỏi
Chàng trai giật mình, trả lời
- Tôi tên Minh Quân, tôi thấy cô ngã nên đưa cô vào đây
- Cảm ơn anh
- không có gì. À cô nên giữ gìn sức khỏe để lo cho đứa bé
- đứa..bé..?
- cÔ có thai gần 2 tháng rồi
An Hạ cười khổ.. chỉ có một đêm..mà lại mang thai... mình còn không biết anh ta tên gì .
- Cô..cô gì ơi?
- à..Anh gọi tôi An Hạ được rồi
- à..ừm Tiểu Hạ ( =_= au: chưa thấy ai xớn xác như cha này, lm như thân lắm zậy??) Cô có vấn đề gì khó nói à?
- Ừm..tôi..tôi..không có việc làm. Nhưng h lại..
- Cô dọn đến ở với tôi đi. Tôi giúp cô
Minh Quân không biết tại sao lại muốn giúp An Hạ nhưng có lẽ anh thích cô, vì cô không giống với những phụ nữ khác.
- không được. Phiền anh lắm
- Hay là vầy, nhà tôi cũng cần giúp việc, cô ở nhà tôi làm được không?
- Được
- Vậy đi, tôi đưa cô về
- Ừm