Trời tháng 11 khuya đêm lạnh lẽo, tuyết rơi xuống từng đợt nhưng bên vệ đường vẫn còn bóng dáng một cô gái. Bóng dáng nhỏ nhắn đứng nép vào cột đèn. Gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì lạnh, chiếc váy trắng mỏng manh dù mưa gió. Người qua đường mỗi lúc một nhìu, luôn miệng chỉ chỏ bảo rằng cô bị điên, Chứ khuya vậy còn đứng làm gì còn mặc váy mỏng... họ nhếch môi cười khinh rẻ nhưng cô.. mặc kệ.. cái cô cần là tiền...cô phải bán mình vì hoàn cảnh vì cuộc sống vì những ng trong gia đình cô, ba cô không còn, mẹ thì trong viện cần phẫu thuật, em trai k tiền học phí...lâm vào đường cùng rồi... vẫn trên đoạn đường đó từ phía xa một chiếc. Audi R8 phóng trên đường..Đằng Minh ngồi phía sau.. nhìn cảnh vật.. lướt thấy bóng dáng nhỏ kia bên đường lòng anh bổng hứng thú..29 năm trên đời Đằng Minh anh chưa từng hứng thú vs bất kì cô gái nào.. nhưng hôm nay lại có..
- Cung Thần Âu đừng xe
- dạ, tổng giám đốc
- mua cô gái kia
- sao ạ...Cung Thần Âu không tin vào tai mình..
- Đi đi
- vâng
Cung Thần Âu rảo Bước về phía An Hạ..
- Đi theo tôi..( lạnh lùng)
- hã? An Hạ ngước lên nhìn anh
- không phải cô bán thân sao..đi
- à...
Cô bước vội theo hắn.
- tôi thấy cô còn trẻ, sao lại làm cái nghề bán rẻ thân xác?
- anh k hiểu đâu - cô mỉm cười chua chát
- tổng giám đốc tôi mua cô.
- ừ
Hai người roi vào im lặng...
Lên xe...cô sợ hãi nép người vào.. sát phía trong..Đằng Minh thấy v lạnh lùng
- Đ*** thôi.. giả vờ như v lm j..
Ừ...haha..đ***, củng phải...duy nghĩ chạy dài trong cô
- Cung Thần Âu lái xe về biệt thự Đằng Gia..
Cô ngồi suy nghĩ..hắn ta sẽ làm j mình..? Cô sẽ mặc kệ người đời nghĩ j..vì mẹ..vì em trai..cho dù.. bắt cô giết người cô củng làm..ms chi..một tấm màn..mỏng...