Yêu Anh Như Yêu…Nhiệm Vụ Môn Phái

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 3: EM MUỐN KẾT HÔN SAO?

Tác giả chú thích: bắt côn trùng là một việc vô cùng nhàm chán, muốn tra toạ độ người khác phải dùng công cụ “Vụ ảnh tầm tung”, “Thổ linh châu” dùng để đánh dấu vị trí dịch chuyển. Chúc xem văn vui vẻ.^^

Mãnh Long luôn cảm thấy có gì đó không giống với lúc trước.

Loại cảm giác này từ sau phiên bản cập nhật hôm qua thì càng rõ ràng hơn, nhưng hắn vẫn nói không nên lời có chỗ nào bất đồng.

【 Thế giới 】 [Hạ Thiên]:  cần một bảo bảo huyết tế hàng “chất”! Ai có PM cho giá! 

Cậu rốt cục có đủ tiền mua pet huyết tế rồi sao?

Mãnh Long lại một trận vừa cao hứng vừa rối rắm. Vào những lúc chính mình không biết, cậu ấy đã dần chậm rãi thay đổi rồi, loại cảm giác này, thực không thể chịu nổi. Rõ ràng tự dặn lòng là phải quên đi, rồi lại không khống chế được mà nhớ mong, day dứt.

【 Mật 】 [Mãnh Long]:Hạ Thiên.

【 Mật 】 [Hạ Thiên]: hi, anh có bảo bảo huyết tế hả? Có thể gửi tư liệu qua cho tôi xem không?

【 Mật 】 [Mãnh Long]:… Hạ Thiên?

【 Mật 】 [Hạ Thiên]: là tôi. Oa, tên anh nhìn thiệt gần gũi a.(=.=” chắc chỉ có mỗi cậu thấy gần gũi thôi)

【 Mật 】 [Mãnh Long]:… Cậu nhìn thấy lời nhắn của tôi?

【 Mật 】 [Hạ Thiên]: Đúng vậy a! Không phải anh gửi tin nhầm người đấy chứ? Sao có khả năng, anh rõ ràng vừa gọi tên của tôi mà. . .

【 Mật 】 [Mãnh Long]: …

Mãnh Long bị dọa sợ, ngay sau đó là không thể khống chế được mừng như điên.

Vừa rồi hắn chỉ theo bản năng mà đem sóng điện phát ra, càng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là, Hạ Thiên lại có thể trả lời lại!

Mãnh Long ổn định tâm thần, tùy tiện tìm một game thủ khác gửi tin mật sang “Xin chào” .

Bên kia rất nhanh trả lời lại “?” .

Mãnh Long chưa từ bỏ ý định, lại thử thêm nhiều người khác, đại bộ phận đều đáp lại.

Hắn lập tức hỏi Liễu Tam muội: “Tam muội. Ngươi có thể chat mật với game thủ không? Ý của ta là game thủ có thể nhìn thấy tin ngươi gửi qua, không phải là nội dung do lập trình sẵn.”

Liễu Tam muội: “Long Long nhà người bị BUG à? Như thế nào sẽ hỏi loại vấn đề này?”

“Trước đừng hỏi, ngươi giúp ta thử xem.”

“Đương nhiên nhìn không được, sóng điện đều phát không tới. Long Long, ngươi có phải hay không tưởng niệm quá hóa rồ rồi? Đầu óc không bị hư chỗ nào chứ?”

Mãnh Long ổn định tâm thần: “Không nói chuyện này nữa, hẹn gặp lại.”

【 Mật 】 [Mãnh Long]:vì cái gì không làm nhiệm vụ sư môn nữa?

【 Mật 】 [Hạ Thiên]: không có biện pháp, gần đây vừa onl đã bị người kéo đi, ngay cả thời gian chạy thương cũng không có.

【 Mật 】 [Mãnh Long]:cậu…

Mãnh Long giống như thiên ngôn vạn ngữ đều mắc kẹt ở yết hầu, không biết phải bắt đầu nói từ đâu.

Từ ngày đó trở đi, Hạ Thiên liền có thêm một quyển”Bách khoa toàn thư” thần bí—— Mãnh Long, vô luận vào phụ bản phải đánh thế nào hay phải đi săn BOSS dã ngoại ở đâu, Mãnh Long giống như không gì không biết, bạn bè Hạ Thiên đều nghe nói bên cạnh cậu bỗng dung xuất hiện một cao thủ, nhưng chưa từng thấy qua hắn, thậm chí có lời đồn đãi, hắn là GM—— bằng không như thế nào sẽ biết tọa độ BOSS rõ ràng như thế? Hơn nữa, vận khí của Hạ Thiên từ trước đến nay đều thực làm người khác hâm mộ!

Dần dần, Hạ Thiên cũng càng ngày càng thích người đàn ông kiên nhẫn, trầm ổn này, bất cứ lúc nào cậu onl đều thấy anh đã chờ sẵn. Dần dần, không chỉ trong trò chơi, những phiền não trong hiện thực cậu cũng hướng anh kể hết. Không thể phủ nhận, Mãnh Long thật là một người giỏi lắng nghe —— nhưng thật ra anh đối với những vấn đề xung quanh cậu cũng không quá lý giải.

Ở vô số lần được anh khuyên giải hoặc an ủi, Hạ Thiên cực kỳ hứng thú quấn quít lấy Mãnh Long đòi gặp acc của anh.

【 Mật 】 [Hạ Thiên]:thân ái, thiệt quá thất bại mà, chúng ta nhận thức lâu như vậy lại chưa từng thấy qua hình dáng acc của anh, lăn lộn cầu gặp mặt! (gặp mặt ở đây là gặp trong game, =0=” anh Long chưa hề cho em nó thấy *bộ dáng* của ảnh, seo mà THẤY đc cơ chứ >0”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.