Yêu Cả Đời

Chương 60: Chương 60: Mọi việc thuận lợi




"Mẹ mẹ, ở đây phòng ở rất lớn, có rất nhiều đồ chơi này nọ nữa, mẹ, bao giờ thì mẹ đến đây chơi?" Là Ngọc Ngọc, giọng nói của thằng bé vang dội, có vẻ vô cùng hưng phấn.

Nhà họ Phong chuẩn bị cho Ngọc Ngọc một phòng đồ chơi, khẳng định thằng bé cao hứng hỏng rồi đi, trước kia đồ chơi quá đắt, mua một món cũng phải cân nhắc rất lâu, Khả Ly nghe thấy thằng bé cao hứng như vậy cũng mỉm cười , "Gia sư tới rồi sao? Không thể mải chơi quá đâu đấy."

"Ngọc Ngọc biết, ông quản gia cùng bà ngoại nói, ngày mai mới bắt đầu đi học, hôm nay con có thể chơi thoải mái."

"Ừm, phải chú ý an toàn đừng để bị ngã, phải lễ phép với ông quản gia và những người khác biết không?"

"Biết ạ, tất cả mọi người đều rất yêu thích con, Ngọc Ngọc cũng thích mọi người, Ngọc Ngọc cũng thích ngôi nhà này."

"Tốt, thích thì phải ngoan ngoãn rất nhanh sẽ có thể gặp mẹ rồi, bà ngoại ở bên cạnh sao? Để bà ngoại nghe điện thoại đi con."

"Vâng, vậy con đi chơi máy bay điều khiển đây, tạm biệt mẹ!" Ngọc Ngọc nhanh chóng nói xong đưa điện thoại cho Trương Mai, có rất nhiều đồ chơi hay đang chờ cậu.

Khả Ly áy náy cười cười với Tề Đông, sau khi ông giơ một chút ly trà ý bảo không quan hệ, Khả Ly liền đi đến bên cửa sổ: "Mẹ, mẹ cảm thấy thế nào?"

"Rất tốt, mọi người trong nhà đều thực thích Ngọc Ngọc." Trương Mai nói xong đột nhiên nhỏ giọng hỏi, "Tuy rằng con còn chưa có nói với Chi Thu, nhưng Vương quản gia bọn họ vừa thấy Ngọc Ngọc đã nhất trí khẳng định Ngọc Ngọc là cháu của nhà họ Phong, cho nên đối xử với hai bà cháu rất tốt, ăn mặc dùng gì đó đều chuẩn bị đầy đủ ."

Khả Ly cũng nhẹ giọng nói: "Bộ dáng của hai cha con giống nhau như vậy, điều này cũng không kỳ quái, có người hỏi mẹ chuyện của Ngọc Ngọc sao?"

"Cái này thì không, bọn họ đều rất tôn kính mẹ, nên cũng không trực tiếp hỏi mẹ cái gì." Còn lưu lại ở nhà cũ của nhà họ Phong ngoại trừ người một nhà Vương quản gia, những người khác chính là chăm sóc cây cảnh và quét dọn, đều đã từng gặp Phong Chi Thu, nhìn bộ dạng Ngọc Ngọc giống Phong Chi Thu như vậy, tuy rằng Phong Chi Thu vẫn chưa giao đãi rằng Ngọc Ngọc là con trai của anh, nhưng bọn họ lại tự động xem Ngọc Ngọc như cậu chủ nhỏ, bởi vậy chiếu cố phi thường cẩn thận.

"Vậy mẹ và Ngọc Ngọc yên tâm ở đó, đợi đến ngày đó, sẽ cho lái xe đến đón mẹ và Ngọc Ngọc trở về. Mẹ không đi gặp người kia chứ?" Khả Ly có chút lo lắng hỏi, cô không muốn vào lúc này Trương Mai có liên hệ gì với Mạnh Huy.

Trương Mai ở bên kia dừng một lát mới ấp úng nói: "Mẹ đang muốn hỏi con một chút, ba con. . . . . . Ông ấy gọi điện thoại nhiều lần, nói là có việc gấp muốn gặp mẹ một chút, mẹ nghĩ đang ở nhà họ Phong, cho nên còn không có đáp ứng ông ấy, con xem. . . . . . Ông ấy không có chuyện gì chứ?"

"Mẹ đừng lo lắng, không có việc gì, chỉ là chuyện một vụ làm ăn thôi, tối hôm qua trong bữa tiệc, Khả Tình có nói vài lời khó nghe với con..., đúng lúc bị Chi Thu nghe thấy, cho nên anh ấy tức giận nói muốn cắt đứt hợp tác với nhà họ Mạnh, đây là chuyện làm ăn mẹ cũng đừng động vào, hôm nay Khả Tình cũng đến chỗ con để cầu tình rồi, ông ấy gọi điện tìm mẹ chắc hẳn cũng muốn thông qua mẹ để cầu tình thôi, trước tiện mẹ cứ tắt điện thoại di động đi!"

Khả Ly biết Trương Mai mềm lòng, nhưng là chuyện bà ở thành phố H, nếu Mạnh Huy đã biết, nhất định ông ấy sẽ lợi dụng bà để làm chút gì đó.

"Vậy được rồi, không có việc gì là tốt rồi. Ngọc Ngọc rất cao hứng, chúng ta ở chỗ này đều rất tốt, con yên tâm đi, hôn lễ chuẩn bị thế nào?" Trương Mai cũng biết trong lòng Khả Ly vẫn có oán, bà biết những nỗi khổ này đều do bà gây ra cho cô, cho nên bà nguyện ý những năm cuối đời đều sống theo nguyện vọng của con gái, chỉ cần con bé hạnh phúc là được.

"Chi Thu đều đã chuẩn bị xong, còn có Tề tiên sinh giúp đỡ nữa, vừa mới đưa lịch trình lại đây, bọn con cũng đang thảo luận, trên cơ bản đều chuẩn bị hết rồi, mẹ cũng đừng lo lắng chuyện bên này."

"Được được được! Chỉ cần con thuận thuận lợi lợi trôi qua cũng vui vẻ thì tốt rồi, bây giờ cuối cùng thì trong lòng mẹ cũng yên tâm hơn, bên đó con còn có việc mẹ cũng không nói nhiều nữa." Trước kia Trương Mai vốn dĩ ít nói, hiện tại cũng không biết nói dông dài, nói xong liền cúp điện thoại.

Tề Đông thấy cô đã nói chuyện điện thoại xong liền đặt ngay ly trà xuống đứng lên nói : "Nếu như không có cái gì không rõ ràng lắm, vậy chú xin cáo từ trước, sau này có gì cần cháu có thể tùy thời gọi điện thoại cho chú."

"Vâng, cám ơn chú Đông." Khả Ly thiệt tình cảm tạ, người này đã hòa ái hơn so với lúc cô gặp 6 năm trước, hơn nữa ông hoàn toàn không để ý thân phận của cô, điều này làm cho dũng khí của cô lại tăng thêm mấy phần.

Tiễn bước Tề Đông, lại xem kỹ lịch trình sắp xếp một lần, mới cầm cầm điện thoại di động lên hẹn với Hứa Mỹ An, Mỹ An rất có hứng thú với Spa, trước kia cũng thường xuyên rủ cô đi, chẳng qua khi đó cô làm gì có thừa tiền để hưởng thụ những thứ này, lại không muốn Mỹ An tốn tiền vì cô, cho nên đã đi cùng Mỹ An một lần, lần này để hai cô cùng nhau hưởng thụ một chút đi.

Quả nhiên Hứa Mỹ An nghe nói có một tháng bảo dưỡng miễn phí, hơn nữa còn từ trung tâm Spa xa hoa nhất phục vụ phái nữ toàn diện nhất ở thành phố G, liền reo hò nhảy nhót, tuy rằng bản thân cô muốn đi, tiền cũng không phải là vấn đề, nhưng có người mời, hơn nữa lại cùng với Khả Ly đương nhiên lại càng vui sướng.

"Thật đúng là tuyệt, sắp xếp không tôig, tuy rằng chúng ta trẻ tuổi, nhưng có thể bảo dưỡng vẫn rất tốt, chỗ đó cực kỳ tốt, hưởng thụ như thần tiên, khi nào thì bắt đầu, ngày mai đi sao?" Cô có chút cấp bách không thể chờ nổi rồi, mấy ngày nay Lam Tuấn Kiệt luôn cột cô vào bên người, chỉ có Khả Ly mới có thể xin phép giúp cô được.

Khả Ly thấy cô cao hứng tâm tình cũng tốt hơn: "Ừm, ngày mai trước tiên đến đó quyết định thời gian và nhân viên, sau đó lại đi xem áo cưới."

"Tốt, mấy người đàn ông đều bận rộn, mình và cậu đi xem trước một chút, rồi cậu lại đưa Phong Chi Thu đi xem sau."

"Đúng, cậu đi xem cùng mình, dù sao cậu và Tuấn Kiệt cũng muốn kết hôn ."

"Đúng vậy, bây giờ anh ấy cũng gấp, hai ngày trước còn nói muốn kết hôn cùng ngày với các cậu nữa." Hứa Mỹ An sung sướng nói.

Khả Ly cũng cười nói: "Tốt quá, chúng ta cùng kết hôn rất tốt!"

"Không được, thời gian quá gấp, thế nào cũng phải quay xong bộ phim này mới được, đến lúc đó mới có thể chân chính thả lỏng chút, bọn mình còn muốn ra ngoài đi chơi một chút."

"Như vậy sao, vậy cũng tốt, dù sao hiện tại bọn cậu cũng giống như đã kết hôn thôi, Tuấn Kiệt toàn tâm toàn ý với cậu như vậy hoàn toàn không cần lo lắng."

"Ai nói không cần lo lắng, hiện tại không biết có bao nhiêu cô gái hận mình đâu, còn có người nhà họ Tống bọn họ cũng chưa hết hy vọng, vẫn còn làm phiền anh ấy đâu." Hứa Mỹ An cong miệng, cô cùng không lo lắng về các cô gái, nhưng người nhà họ Tống dù sao cũng là người thân của Lam Tuấn Kiệt, tuy rằng anh cũng không muốn quay về nhà họ Tống.

Khả Ly thở dài một tiếng nói : "Người nhà họ Mạnh còn không phải cũng giống vậy sao, hôm nay Mạnh Khả Tình còn tìm tới cửa đây."

"Cái gì? Cô ta còn có mặt mũi đến tìm cậu sao? Cô ta muốn gì? Bây giờ cô ta còn dám tìm cậu gây phiền toái nữa sao!" Hứa Mỹ An không hề có một chút hảo cảm nào với nhà họ Mạnh.

"Không phải tìm phiền toái, chị ta muốn mình thuyết phục Chi Thu giúp đỡ nhà họ Mạnh."

"Thật không biết xấu hổ, cũng không nghĩ xem trước kia bọn họ đối xử với mẹ con cậu như thế nào, cậu đừng mềm lòng, mình cũng xem tin tức, cho dù nhà họ Mạnh không có được cái hạng mục kia cũng không phá sản được, nhớ năm đó mẹ cậu bị bệnh nếu không chữa trị thì không sống nổi, lúc đó bọn họ đã làm gì chứ."

"Ừm, không nhắc tới bọn họ nữa, hôm nay mình sẽ không ra ngoài, buổi tối ở nhà nấu cơm cho anh ấy, mười giờ sáng ngày mai chúng ta gặp nhau ở Ngự Dung nhé."

"Được, thực ngọt ngào! Biến thành bà vợ tốt nhất rồi, đáng tiếc mình sẽ không nấu cơm, mình có nên đặc biệt đi học không đây."

Khả Ly cười ha hả, "Đừng, không phải Tuấn Kiệt đã mời một dì nấu cơm rồi sao, bọn cậu về nhà là có cái ăn, không cần quan tâm vấn đề này đâu."

"Ừm, được rồi, mình nghĩ cậu ngượng ngùng nói để mình đừng lãng phí thời gian đi, quả thật mình không có khả năng nấu cơm, được rồi! Ngày mai gặp, lần sau mình sẽ trực tiếp mang Tuấn Kiệt đến nhà cậu xin cơm." Hứa Mỹ An cũng có tự mình hiểu lấy.

"Được! Ngày mai gặp!" Khả Ly để điện thoại xuống bắt đầu cân nhắc thực đơn bữa tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.