Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 10: Chương 10




Mọi người ngơ nhác nhìn nhau, không ai tin vào mắt mình.

Một người mạnh dạn lên tiếng:

“Đại tiểu thư rất có khí phách. Nhưng chuyện kế nhiệm đâu phải trò đùa của đứa nhóc bốn tuổi.”

“ Đại tiểu thư, đây là lần đầu chúng ta hợp tác, vốn dĩ hai bên cần có thời gian để bồi dưỡng lòng tin. Nhưng chuyện này, chỉ e quá vội vàng.”

“ Cô cũng biết, chúng tôi làm ở Nam Dạ đã lâu, trải qua không ít khó khăn nhưng cuối cùng vẫn cần một người lãnh đạo sáng suốt. Cố chủ tịch đã hạ lệnh, chắc chắn sẽ có định đoạt riêng nhưng nếu dụng tốc, chỉ e sẽ khó ăn nói xuống dưới.”

“ Cố chủ tịch đã thông báo về vấn đề kế nhiệm của chủ tịch mới, nhưng chúng ta vẫn phải có thời gian chuẩn bị. Tập đoàn Nam Dạ là tập đoàn quốc tế đâu thể nói đổi chủ tịch là đổi. Chúng ta còn phải tổ chức đại lễ kế nhiệm, công bố toàn thế giới và thực hiện bàn giao công việc cho tân chủ tịch.”

“Chúng tôi đồng ý”

“Tôi cũng vậy.”

Mọi người ai nấy đều tỏ ra vô cùng hài lòng với phương án được đưa ra.

Tuy nhiên, nhưng lời đó không đổi được một biểu cảm đặc biệt trên khuôn mặt của cô. Lạnh nhạt ngồi trên ghế, thờ ơ nhìn mọi người xung quanh căn phòng. Cuối cùng, cô cũng chịu mở miệng

“Để tránh những rắc rối không đáng có, tôi sẽ không tổ chức lễ kế nhiệm, còn công việc bàn giao tôi sẽ xem xét và gửi phương án mới cho phòng nội vụ.”

Ai ai đều ngây người. Đại lễ kế nhiệm chức chủ tịch hoành tráng như nào, vinh quang ra sao. Nhiều người mơ cả đời cũng không thể dự buổi lễ quan trọng này. Điều đáng quan tâm là nó còn được tổ chức bởi một trong những tập đoàn lớn nhất, giàu có nhất thế giới. Vậy mà cô lại không làm?

Nghe suy nghĩ của cô, ai cũng không khỏi thở dài.

“ Đại tiểu thư, cô hãy suy nghĩ lại, đó là đại lễ đại diện cho bộ mặt công ty, làm sao có thể qua loa được. Chúng tôi đã ngồi trên ghế này mấy chục năm đâu phải chỉ là bù nhìn nghe theo lời của một đứa trẻ.”- Giọng nói cương quyết thu hút sự chú ý của mọi người.

“ Một đứa trẻ.”- Đây, hoàn toàn là hàm ý khinh thường cô

“Vậy sao? Có phải tôi nên nhờ ngài chỉ giáo thêm không?” Tử Uyên không kiên nhẫn.

Là người có kinh nghiệm trên thương trường đã lâu, ông ta không thể không nhìn ra sự coi thường, châm biếm của Tử Uyên. Khí huyết nhất thời không thông, ông tức giận quát lớn:

“ Đại tiểu thư, lời nói thật ngông cuồng.Ta ở trong tập đoàn này rất lâu, đến cha cô cũng phải kính ta vài phần đâu đến lượt cô mở miệng.”

“Ồ, đến cha ta cũng phải kính ông? Ông cũng quá hoang đường rồi. Cha ta cuộc đời này chỉ sủng mẹ ta, kính ông ta.Từ bao giờ lại đến phần ông vậy?”

“ Cô....”-Ông ta đỏ mặt tức giận.

Dường như không đủ kiên nhẫn,Tử Uyên tiếp tục mở lời:

“Ngài đây là đang ngồi trên cao lâu quá, thật không phân biệt tốt xấu.”

“ Ngươi...”

“Người đâu, đưa vị giám đốc đây xuống dưới chăm sóc thật tốt.”- Giọng nói trong trẻo vang lên, nhẹ nhàng như nước nhưng khiến tim ai nấy đều khiếp sợ.

Ai cũng nhìn Tử Uyên, sắc mặt cô vẫn không đổi, lạnh lùng ra lệnh.

Lời cô nói có trọng lực thật lớn.

Vị giám đốc kia cười lớn, gương mặt điển hình đậm chất phương Đông trong giờ phút này đã biến dạng trở nên vô cùng xấu xí.

“Cô dám? Cha cô còn không dám làm vậy với tôi.”

“Đáng tiếc, tôi không phải ông ấy. Người đâu.”

Nói rồi, cánh cửa phòng khẽ động, một đoàn người tiến vào, rất nhanh chóng khiến ông bất động. Hoàn toàn không tin vào mắt mình, đường đường là giám đốc tập đoàn lớn mà bại dưới tay một đứa trẻ. Ông không can tâm. Hai tay cố gắng giãy dụa thoát ra, miệng không ngừng hét lớn:

“ Thả tôi ra, các người mau thả tôi ra.”

“ Ồn ào quá” - Tử Uyên khó chịu.

Hiểu ý cô, một vệ sĩ trong hàng nhanh chóng tiến tới, dứt khoát đánh một đòn vào gáy khiến ông ta ngất xỉu. Xong xuôi liền kéo ra ngoài.

Một màn trước mắt diễn ra quá nhanh chóng khiến mọi người không kịp phản ứng.Thật quá cường đại.

Có thể nói giám đốc kia là người có chức vụ quan trọng, nắm quyền lực cao trong công ty, đâu nói đổi là đổi được. Nhưng hôm nay, vì lời nói của một cô gái, ông ta đã mất tất cả.

Tử Uyên quan sát mọi người, cô chỉ nhếch miệng cười, nụ cười mờ nhạt ẩn hiện như có như không.

“Qua chuyện ngày hôm nay, hi vọng mọi người nhất nhất thực hiện theo nguyên tắc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.