Sau khi nói chuyện với Tử Uyên, biết được một số thông tin sơ bộ, hoàn thành trách nhiệm mà Lục quản gia đã giao cho, tài xế mới yên lòng lái xe trở về
Tử Uyên đợi ở quảng trường, đúng một phút sau, lập tức có người tới đón cô. Chiếc xe hơi màu đen giới hạn vô cùng bắt mắt lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Nhưng nhiều hơn vẫn là người con gái trước mắt, phong hoa tuyệt đại, nhất quốc khuynh thành, mĩ lệ vô song
Yêu nghiệt.
Thấy xe đi tới, cô nhanh nhẹn ngồi lên xe, đi thẳng tới sân bay
“ Tiểu thư, một số giấy tờ cần thiết đã có người đợi ở sân bay làm thủ tục. Cô cần gì nữa không?”
“ Được rồi.”- Tử Uyên lạnh nhạt
Sân bay Tân Nhất, sân bay lớn nhất tại Giang Thành.
Tử Uyên xuống xe, một mạch đi thẳng vào trong. Vừa thấy cô, một vài người mặc vest đen gần đó tiến lại gần, cung kính cúi chào đợi cô đi trước rồi mới lặng lẽ bám sát phía sau.
“ Tiểu thư, có cần thủ hạ đi theo không?”
“ Không cần.”
“ Đây là thẻ và điện thoại của cô. Bên Anh, An quản gia đã sắp xếp người tới đón. Chúc cô thượng lộ bình an.”
“ Cảm ơn.”- Tử Uyên nhàn nhạt trả lời, hướng thẳng tới sân bay, không hề quay đầu lại.
Vì thời gian cô tới gần với giờ máy bay cất cánh, vậy nên cô không phải đợi lâu, trực tiếp lên máy bay.
5 giờ sau
Tại sân bay lớn nhất ở Luân Đôn, thủ đô Anh quốc, một thiếu nữ điềm tĩnh, cao ngạo bước đi. Thường thường, những người tại sân bay hầu như đều xách theo vali hoặc đồ dùng cần thiết nhưng cô hoàn toàn ngược lại. Một thân y phục trắng thanh lịch, diễm lệ, khí chất tôn quý, kiêu ngạo bẩm sinh. Gương mặt hoàn mĩ, được che khuất gần nửa mặt bởi chiếc kính râm lớn. Nhưng, không ảnh hưởng đến mĩ cảm của người nhìn, ngược lại, còn tà mị, lãnh lệ hơn.
Một đường dứt khoát ra khỏi sân bay. Đi được một đoạn đã có người tới đón cô. Mấy chục vệ sĩ vest đen hùng hậu, một hàng dài xe hơi màu đen theo sát phía sau.
Khung cảnh này
Khí phách này
Uy áp khủng khiếp này
Quả thật khiến mọi người trong sân bay hoảng hồn một phen.Thế lực đằng sau vô cùng cường đại.
Sau khi xuống máy bay đã là ba giờ chiều, Tử Uyên chưa vội đi tìm anh, cô tới khách sạn thuê phòng, nghỉ ngơi dưỡng sức. . đam mỹ hài
Buổi tối, tại đại sảnh chi nhánh của Thiên Hoàng, tất cả nhân viên trong công ty đều kinh sợ. Phải nói, thế lực Thiên Hoàng có ảnh hưởng rất lớn, ngay ở nước ngoài cũng không ngoại lệ, nhưng, có một thế lực đường đường chính chính đối đầu với Thiên Hoàng như vậy, quả là lần đầu được thấy.
Trời vừa tối, một dãy siêu xe khí phách kéo tới, đậu ngay trước cửa lớn của Thiên Hoàng, uy nghi chiếm trọn khoảng không gian rộng phía trước. Một dàn xe đua sang trọng như vậy khiến toàn bộ mọi người phải rửa mắt mà nhìn. Khoảng nửa tiếng sau, tất cả xe đều rút lui, biến mất trong màn đêm. Duy chỉ có một thiếu nữ ở lại.
Thiếu nữ rất đẹp, khuôn mặt ngọc thạch, làn da trắng nõn mịn màng, ánh mắt sắc bén, linh khí lưu động không dứt. Một thân y phục bạch vân đứng giữa đại sảnh, vừa cao quý lại mỹ lệ, uy áp cường đại, tư thái bất phàm hệt như nữ vương cao cao tại thượng, coi thường chúng sinh.
Một thân một mình đứng trong đại sảnh, xung quanh không biết bao nhiêu con mắt đang đứng nhìn nhưng cô không hề sợ hãi, ngược lại, khí thế còn mạnh mẽ, dữ dội hơn gấp mấy lần. Có lẽ khi nãy, mọi người sợ uy áp của dàn siêu xe kia. Nhưng đứng trước mặt cô, quả thật một trời một vực, chỉ biết ngước mắt lên ngắm nhìn.