Trực thăng cất cánh, bay một vòng trên không trung rồi biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Chiếc còn lại cũng nhanh chóng đuổi theo.Đợi Tử Uyên đi khuất, những người còn lại mới trở về tư thế đứng nghiêm, chạy đều về thang máy, lần lượt đi xuống, lái xe đuổi theo.Đằng sau khách sạn, khoảng hai mươi chiếc xe ô tô nối đuôi nhau rời đi.Mỗi xe đều có logo hình rồng đen ở đầu mũi,rồng uốn lượn,uyển chuyển vân mây, bễ nghễ phục chúng, khí phách thiên hạ.Trên bầu trời đêm rộng lớn của Giang thành, hai chiếc trực thăng tư nhân bay vù vù, phía dưới,đoàn xe ô tô sang trọng theo sát phía sau.
Khung cảnh vô cùng tráng lệ.
Cùng lúc đó, hậu sơn của Cố gia đang diễn ra một trận đối chiến vô cùng khốc liệt.
Gia chủ Cố gia Cố Thành cùng con gái Cố Vân Thanh đang thảo luận với một nhóm người hắc y.
“Không bao giờ, các người đừng ảo tưởng.Vụ làm ăn lớn như vậy, chúng tôi chuyển 70% tiền vốn đầu tư,gần một phần tư tổng tài sản Cố gia mà chỉ có 50% lợi ích của hợp đồng. Sao các người không đi ăn cướp đi.”- Cố Thànhq đập bàn, quát lớn.
Trước thái độ của ông, người đàn ông đeo mặt nạ đối diện chỉ cười khẩy, khinh thường nhìn ông:
“ Đừng quên, ông là người chủ động muốn hợp tác“.
“Không sai, là tôi muốn hợp tác với Hắc Long,tôi muốn gặp bang chủ Hắc Long, chuyện đại sự chưa đến lượt ngươi lên tiếng.”
“Đại sự sao? Ha ha “- Người nọ cười lớn.
“Hắc Long xưa nay chiến đấu trong giới xã hội đen, bách chiến bách thắng, không bao giờ có khái niệm nhường nhịn ai.Bọn ta chưa từng hợp tác với loại nhân vật nào? Đến lượt ông lớn tiếng dạy dỗ sao.”
“Các ngươi....” - Cố Thành không biết nói gì.Quả thật, thế lực Hắc Bang rất cường đại, có tai mắt khắp nơi trên thế giới, có thể coi là một trong song vương của thế giới ngầm cùng bang Dạ Ảnh.
“ Cố chủ tịch không có tài lực, có thể nói luôn,thật là mất thời gian.Chúng ta đi.”
Nói rồi người đàn ông kia đứng dậy, ra chiều chuẩn bị rời khỏi.
“Khoan“.- Cố Vân Thanh đứng bật dậy, hét lớn.
Thấy người nọ dừng lại, cô nhanh chóng ngồi xuống, thì thầm với Cố Thành:
“ Cha à, cha quên nhiệm vụ của người đó giao cho chúng ta sao, làm họ nổi giận không có lợi“.
“Nhưng bọn họ quá ngang ngược, đáng ghét giống y như tiện nhân Nam Cung gia“.
“Bình tĩnh, đợi chúng ta hoàn thành kế hoạch, lật đổ Nam Cung gia, chúng ta sẽ dạy dỗ bọn họ sau.Trước mắt phải nhẫn nhịn mới làm được việc lớn“.
“Được“.
Thấy phản ứng của Cố Thành, Cố Vân Thanh gật đầu, bước nhanh đến bên cạnh đám người kia:
“ Hắc Tam,các người cứ bình tĩnh,chúng ta sẽ thương lượng thêm“.
“Lý do“.-Người tên Hắc Tam nhăn mày.
“50% vốn đầu tư,50% lợi ích.”
“Mơ tưởng, từ trước đến nay,chưa ai đủ bản lĩnh để có thể hưởng quyền lợi ngang hàng với Hắc Long.”
“60% vốn,50% lợi ích.”
“ Vô vị.Chúng ta đi“.
“Khoan đã,được rồi, tôi đồng ý với điều kiện của anh.”
“Rất tốt, người đâu,đưa hợp đồng cho Cố gia chủ.” Hắc Tam cười khẽ.
Cố Thành vẫn tức giận, nhận bản hợp đồng từ tay thuộc hạ Hắc Tam, ông đọc chăm chú.Một lát sau, Cố Thành đáp bản hợp đồng xuống đất, bật dậy quát:
“ Tốt, rất tốt.Sao các người không đi cướp đi.Rõ ràng mới thoả thuận 70,50 sao giờ đã thành 75,50.”
“Chưa có cuộc làm ăn nào Hắc Long bàn bạc lâu như vậy, đương nhiên là phải lấy chút phí bồi thường rồi. Cố gia chủ tài nhiều,lực lớn sẽ không để ý đi.”
“Ngươi....”
“ Rốt cuộc ông có kí không, chúng tôi không ngại sửa lại hợp đồng đâu“.
“Kí, nhất định phải kí“.- Cố Vân Thanh nhanh miệng.
Lần này, lỗ to rồi, Cố Thành ngậm đắng,nhận lại bản hợp đồng rồi kí tên.”
“Ngài chiếu cố rồi.Ha ha ha.”
Lần này, anh ta đi thật rồi, để lại cha con Cố Thành ở lại.Ông ta vô cùng tức giận, quay sang con gái:
“ Đều là việc tốt do ngươi gây ra.Hừ“.
Cố Thành rời đi.